16

Đấng Yên ủi

1 Ta bảo các ngươi những điều đó, để cho các ngươi khỏi vấp phạm. 2 Họ sẽ đuổi các ngươi ra khỏi nhà hội; vả lại, giờ đến, khi ai giết các ngươi, tưởng rằng thế là hầu việc Đức Chúa Trời. 3 Họ sẽ làm điều đó, vì không biết Cha, cũng không biết ta nữa. 4 Nhưng ta đã bảo những điều đó cho các ngươi, để khi giờ sẽ đến, các ngươi nhớ lại rằng ta đã nói những điều đó rồi. Từ lúc ban đầu ta chưa nói cho các ngươi, vì ta đương ở cùng các ngươi. 5 Hiện nay ta về cùng Đấng đã sai ta đến, và trong các ngươi chẳng một ai hỏi ta rằng: Thầy đi đâu? 6 Nhưng vì ta đã nói những điều đó cho các ngươi, thì lòng các ngươi chứa chan sự phiền não. 7 Dầu vậy, ta nói thật cùng các ngươi: Ta đi là ích lợi cho các ngươi; vì nếu ta không đi, Đấng Yên ủi sẽ không đến cùng các ngươi đâu; song nếu ta đi, thì ta sẽ sai Ngài đến. 8 Khi Ngài đến thì sẽ khiến thế gian tự cáo về tội lỗi, về sự công bình và về sự phán xét. 9 Về tội lỗi, vì họ không tin ta; 10 về sự công bình, vì ta đi đến cùng Cha, và các ngươi chẳng thấy ta nữa; 11 về sự phán xét, vì vua chúa thế gian nầy đã bị đoán xét.
12 Ta còn có nhiều chuyện nói với các ngươi nữa; nhưng bây giờ những điều đó cao quá sức các ngươi. 13 Lúc nào Thần lẽ thật sẽ đến, thì Ngài dẫn các ngươi vào mọi lẽ thật; vì Ngài không nói tự mình, nhưng nói mọi điều mình đã nghe, và tỏ bày cho các ngươi những sự sẽ đến. 14 Ấy chính Ngài sẽ làm sáng danh ta, vì Ngài sẽ lấy điều thuộc về ta mà rao bảo cho các ngươi. 15 Mọi sự Cha có, đều là của ta; nên ta nói rằng Ngài sẽ lấy điều thuộc về ta mà rao bảo cho các ngươi vậy.

Sự chia rẽ và sự lại gặp

16 Còn ít lâu các ngươi sẽ chẳng thấy ta; rồi ít lâu nữa các ngươi lại thấy ta, vì ta đi về cùng Cha. 17 Bấy giờ, một vài môn đồ nói với nhau rằng: Ngài dạy: Còn ít lâu các ngươi sẽ chẳng thấy ta; rồi ít lâu nữa các ngươi lại thấy ta; và rằng: Vì ta về cùng Cha; thế là làm sao? 18 Vậy, môn đồ nói rằng: Ngài nói: Ít lâu, là nghĩa gì? Chúng ta không hiểu Ngài nói về việc chi.
19 Đức Chúa Jêsus hiểu ý môn đồ muốn hỏi, bèn phán rằng: Ta vừa nói: Còn ít lâu các ngươi sẽ chẳng thấy ta; rồi ít lâu nữa các ngươi lại thấy ta; các ngươi đương hỏi nhau về nghĩa câu ấy đó chi. 20 Quả thật, quả thật, ta nói cùng các ngươi, các ngươi sẽ khóc lóc, than vãn, còn người đời sẽ mừng rỡ; các ngươi sẽ ở trong sự lo buồn, nhưng sự lo buồn các ngươi sẽ đổi làm vui vẻ. 21 Người đàn bà, lúc sanh đẻ thì đau đớn, vì giờ mình đến rồi; song khi đứa con đã lọt lòng, người không còn nhớ sự khốn khổ nữa, mừng rằng mình đã sanh ra một người trong thế gian. 22 Khác nào như các ngươi hiện ở trong cơn đau đớn, nhưng ta sẽ lại thấy các ngươi, thì lòng các ngươi vui mừng, và chẳng ai cướp lấy sự vui mừng các ngươi được. 23 Trong ngày đó, các ngươi không còn hỏi ta về điều chi nữa. Quả thật, quả thật, ta nói cùng các ngươi, điều chi các ngươi sẽ cầu xin nơi Cha, thì Ngài sẽ nhân danh ta mà ban cho các ngươi. 24 Đến bây giờ, các ngươi chưa từng nhân danh ta mà cầu xin điều chi hết. Hãy cầu xin đi, các ngươi sẽ được, hầu cho sự vui mừng các ngươi được trọn vẹn.
25 Ta đã dùng ví dụ mà nói cho các ngươi mọi điều đó. Giờ đến, là khi ta chẳng còn dùng ví dụ mà nói cùng các ngươi nữa, nhưng khi ấy ta sẽ nói rõ ràng về Cha cho các ngươi. 26 Trong ngày đó, các ngươi sẽ nhân danh ta mà cầu xin, ta chẳng nói rằng ta vì các ngươi sẽ cầu xin Cha đâu; 27 vì chính Cha yêu thương các ngươi, nhân các ngươi đã yêu mến ta, và tin rằng ta từ nơi Cha mà đến. 28 Ta ra từ Cha mà đến thế gian; nay ta lìa bỏ thế gian mà về cùng Cha.
29 Các môn đồ thưa rằng: Bây giờ thầy phán rõ ràng, và không phán bằng lời ví dụ. 30 Bây giờ chúng tôi biết thầy thông biết mọi điều, không cần phải có ai hỏi thầy; bởi đó nên chúng tôi tin thầy ra từ Đức Chúa Trời. 31 Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Bây giờ các ngươi tin chăng? 32 Nầy, giờ đến, đã đến rồi, là khi các ngươi sẽ tản lạc, ai đi đường nấy, và để ta lại một mình; nhưng ta không ở một mình, vì Cha ở cùng ta. 33 Ta đã bảo các ngươi những điều đó, hầu cho các ngươi có lòng bình yên trong ta. Các ngươi sẽ có sự hoạn nạn trong thế gian, nhưng hãy cứ vững lòng, ta đã thắng thế gian rồi!

16

1「我對你們說了這些事,是要使你們不至於跌倒。 2人要把你們趕出會堂,而且時候將到,凡殺你們的還以為是在事奉上帝。 3他們這樣做,是因為沒有認識父,也沒有認識我。 4我對你們說了這些事,是要在他們做這些事的時候,你們會想起我對你們說過的話。」

聖靈的工作

 「我起先沒有對你們說這些事,因為我一直與你們同在。 5現在我要到差我來的父那裏去,你們中間卻沒有人問我『你去哪裏?』 6只因我對你們說了這些事,你們就滿心憂愁。 7然而,我把真情告訴你們,我去對你們是有益的。我若不去,保惠師就不會到你們這裏來;我若去,就差他到你們這裏來。 8他來的時候,要為罪、為義,為審判,指證世人; 9為罪,是因他們不信我; 10為義,是因我到父那裏去,你們將不再見到我; 11為審判,是因這世界的統治者已受了審判。
12「我還有好些事要告訴你們,但你們現在擔當不了 13但真理的靈來的時候,他要引導你們進入一切真理。因為他不是憑着自己說的,而是把他所聽見的都說出來,並且要把將要來的事向你們傳達。 14他要榮耀我,因為他要把從我領受的向你們傳達。 15凡父所有的都是我的,所以我說,他要把從我領受的向你們傳達。」

憂愁變為喜樂

16「不久,你們將不再見到我;再過不久,你們還要見到我。」 17有幾個門徒彼此說:「他對我們說『不久,你們將不再見到我;再過不久,你們還要見到我』;又說『因我到父那裏去』。這是甚麼意思呢?」 18於是門徒說:「他說『不久』到底是甚麼意思呢?我們不明白他說甚麼。」 19耶穌看出他們要問他,就對他們說:「我說『不久,你們將不再見到我;再過不久,你們還要見到我』,你們為這話彼此詢問嗎? 20我實實在在地告訴你們,你們將要痛哭,哀號,世人反要歡喜。你們將要憂愁,然而你們的憂愁要變成喜樂。 21婦人生產的時候會憂愁,因為她的時候到了;但孩子一生出來,就不再記得那痛苦了,因為歡喜有一個人生在世上了。 22你們現在也是憂愁,但我要再見到你們,你們的心就會有喜樂了;這喜樂沒有人能奪去。 23到那日,你們甚麼也不會問我了。我實實在在地告訴你們,你們奉我的名無論向父求甚麼,他會賜給你們 24直到現在,你們沒有奉我的名求甚麼,如今你們求就必得着,使你們的喜樂得以滿足。」

我已經勝過世界

25「這些事,我是用比方對你們說的;時候將到,我不再用比方對你們說,而是要把父的事明白地告訴你們。 26到那日,你們要奉我的名祈求;我並不對你們說,我要為你們向父祈求。 27父自己愛你們,因為你們已經愛我,又信我是從上帝而來的。 28我從父而來,到了世界,又離開世界,到父那裏去。」
29門徒說:「你看,如今你是明說,不用比方了。 30現在我們曉得你凡事都知道,也不需要有人問你;從此我們信你是從上帝而來的。」 31耶穌回答他們:「現在你們信了嗎? 32看哪,時候將到,其實已經到了,你們要分散,各歸自己的地方,留下我獨自一人;然而我不是獨自一人,因為有父與我同在。 33我對你們說了這些事,是要使你們在我裏面有平安。在世上你們有苦難,但你們要有勇氣,我已經勝過世界。」