16

Đấng Yên ủi

1 Ta bảo các ngươi những điều đó, để cho các ngươi khỏi vấp phạm. 2 Họ sẽ đuổi các ngươi ra khỏi nhà hội; vả lại, giờ đến, khi ai giết các ngươi, tưởng rằng thế là hầu việc Đức Chúa Trời. 3 Họ sẽ làm điều đó, vì không biết Cha, cũng không biết ta nữa. 4 Nhưng ta đã bảo những điều đó cho các ngươi, để khi giờ sẽ đến, các ngươi nhớ lại rằng ta đã nói những điều đó rồi. Từ lúc ban đầu ta chưa nói cho các ngươi, vì ta đương ở cùng các ngươi. 5 Hiện nay ta về cùng Đấng đã sai ta đến, và trong các ngươi chẳng một ai hỏi ta rằng: Thầy đi đâu? 6 Nhưng vì ta đã nói những điều đó cho các ngươi, thì lòng các ngươi chứa chan sự phiền não. 7 Dầu vậy, ta nói thật cùng các ngươi: Ta đi là ích lợi cho các ngươi; vì nếu ta không đi, Đấng Yên ủi sẽ không đến cùng các ngươi đâu; song nếu ta đi, thì ta sẽ sai Ngài đến. 8 Khi Ngài đến thì sẽ khiến thế gian tự cáo về tội lỗi, về sự công bình và về sự phán xét. 9 Về tội lỗi, vì họ không tin ta; 10 về sự công bình, vì ta đi đến cùng Cha, và các ngươi chẳng thấy ta nữa; 11 về sự phán xét, vì vua chúa thế gian nầy đã bị đoán xét.
12 Ta còn có nhiều chuyện nói với các ngươi nữa; nhưng bây giờ những điều đó cao quá sức các ngươi. 13 Lúc nào Thần lẽ thật sẽ đến, thì Ngài dẫn các ngươi vào mọi lẽ thật; vì Ngài không nói tự mình, nhưng nói mọi điều mình đã nghe, và tỏ bày cho các ngươi những sự sẽ đến. 14 Ấy chính Ngài sẽ làm sáng danh ta, vì Ngài sẽ lấy điều thuộc về ta mà rao bảo cho các ngươi. 15 Mọi sự Cha có, đều là của ta; nên ta nói rằng Ngài sẽ lấy điều thuộc về ta mà rao bảo cho các ngươi vậy.

Sự chia rẽ và sự lại gặp

16 Còn ít lâu các ngươi sẽ chẳng thấy ta; rồi ít lâu nữa các ngươi lại thấy ta, vì ta đi về cùng Cha. 17 Bấy giờ, một vài môn đồ nói với nhau rằng: Ngài dạy: Còn ít lâu các ngươi sẽ chẳng thấy ta; rồi ít lâu nữa các ngươi lại thấy ta; và rằng: Vì ta về cùng Cha; thế là làm sao? 18 Vậy, môn đồ nói rằng: Ngài nói: Ít lâu, là nghĩa gì? Chúng ta không hiểu Ngài nói về việc chi.
19 Đức Chúa Jêsus hiểu ý môn đồ muốn hỏi, bèn phán rằng: Ta vừa nói: Còn ít lâu các ngươi sẽ chẳng thấy ta; rồi ít lâu nữa các ngươi lại thấy ta; các ngươi đương hỏi nhau về nghĩa câu ấy đó chi. 20 Quả thật, quả thật, ta nói cùng các ngươi, các ngươi sẽ khóc lóc, than vãn, còn người đời sẽ mừng rỡ; các ngươi sẽ ở trong sự lo buồn, nhưng sự lo buồn các ngươi sẽ đổi làm vui vẻ. 21 Người đàn bà, lúc sanh đẻ thì đau đớn, vì giờ mình đến rồi; song khi đứa con đã lọt lòng, người không còn nhớ sự khốn khổ nữa, mừng rằng mình đã sanh ra một người trong thế gian. 22 Khác nào như các ngươi hiện ở trong cơn đau đớn, nhưng ta sẽ lại thấy các ngươi, thì lòng các ngươi vui mừng, và chẳng ai cướp lấy sự vui mừng các ngươi được. 23 Trong ngày đó, các ngươi không còn hỏi ta về điều chi nữa. Quả thật, quả thật, ta nói cùng các ngươi, điều chi các ngươi sẽ cầu xin nơi Cha, thì Ngài sẽ nhân danh ta mà ban cho các ngươi. 24 Đến bây giờ, các ngươi chưa từng nhân danh ta mà cầu xin điều chi hết. Hãy cầu xin đi, các ngươi sẽ được, hầu cho sự vui mừng các ngươi được trọn vẹn.
25 Ta đã dùng ví dụ mà nói cho các ngươi mọi điều đó. Giờ đến, là khi ta chẳng còn dùng ví dụ mà nói cùng các ngươi nữa, nhưng khi ấy ta sẽ nói rõ ràng về Cha cho các ngươi. 26 Trong ngày đó, các ngươi sẽ nhân danh ta mà cầu xin, ta chẳng nói rằng ta vì các ngươi sẽ cầu xin Cha đâu; 27 vì chính Cha yêu thương các ngươi, nhân các ngươi đã yêu mến ta, và tin rằng ta từ nơi Cha mà đến. 28 Ta ra từ Cha mà đến thế gian; nay ta lìa bỏ thế gian mà về cùng Cha.
29 Các môn đồ thưa rằng: Bây giờ thầy phán rõ ràng, và không phán bằng lời ví dụ. 30 Bây giờ chúng tôi biết thầy thông biết mọi điều, không cần phải có ai hỏi thầy; bởi đó nên chúng tôi tin thầy ra từ Đức Chúa Trời. 31 Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Bây giờ các ngươi tin chăng? 32 Nầy, giờ đến, đã đến rồi, là khi các ngươi sẽ tản lạc, ai đi đường nấy, và để ta lại một mình; nhưng ta không ở một mình, vì Cha ở cùng ta. 33 Ta đã bảo các ngươi những điều đó, hầu cho các ngươi có lòng bình yên trong ta. Các ngươi sẽ có sự hoạn nạn trong thế gian, nhưng hãy cứ vững lòng, ta đã thắng thế gian rồi!

16

1“Kâo lač leh kơ diih jih klei anei, čiăng kơ diih amâo têč hnêč ôh. 2Arăng srăng suôt diih mơ̆ng sang bi kƀĭn. Sĭt nik, mông giăm truh tơdah hlei pô bi mdjiê diih srăng mĭn ñu đru bruă Aê Diê. 3Diñu srăng ngă klei anăn, kyuadah diñu amâo tuôm thâo kral Ama ôh, kăn thâo kral kâo rei. 4Ƀiădah kâo lač leh klei anăn kơ diih, čiăng kơ tơdah mông diñu ngă snăn truh, diih dưi hdơr kâo hưn leh klei anăn kơ diih.”

Bruă Yang Mngăt Jăk

 “Kâo amâo blŭ klei anăn mơ̆ng mphŭn ôh, kyuadah kâo ăt dôk mbĭt hŏng diih. 5Ară anei kâo amra wĭt kơ Pô tiŏ hriê kâo, ƀiădah amâo mâo sa čô hlăm phung diih êmuh kơ kâo, ‘Ti anôk ih nao?’ 6Ƀiădah kyua kâo lač leh klei anăn kơ diih, ai tiê diih bŏ hŏng klei ênguôt. 7Wăt tơdah snăn kâo hưn klei sĭt nik kơ diih: jing jăk hĭn kơ diih tơdah kâo đuĕ wĭt. Kyuadah tơdah kâo amâo đuĕ wĭt ôh, Pô Đru amâo srăng hriê kơ diih ôh. Ƀiădah tơdah kâo wĭt, kâo srăng tiŏ hriê Ñu kơ diih. 8Leh anăn tơdah Ñu truh, Ñu srăng kčŭt lăn ala kơ klei soh, kơ klei kpă ênô, leh anăn kơ klei phat kđi: 9kơ klei soh, kyuadah diñu amâo đăo kơ kâo ôh; 10kơ klei kpă ênô, kyuadah kâo đuĕ wĭt kơ Ama, leh anăn diih amâo srăng lŏ ƀuh kâo ôh; 11kơ klei phat kđi, kyuadah khua kiă kriê lăn ala anei Aê Diê phat kđi leh.
12Kâo ăt mâo lu klei čiăng lač kơ diih, ƀiădah diih amâo dưi thâo săng ôh ară anei. 13Tơdah Mngăt Myang klei sĭt nik truh, Ñu srăng atăt diih hlăm jih jang klei sĭt nik. Kyuadah Ñu amâo srăng blŭ hŏng klei kơhưm Ñu pô ôh, ƀiădah Ñu srăng blŭ jih klei Ñu hmư̆, leh anăn Ñu srăng hưn kơ diih klei srăng truh êdei. 14Ñu srăng bi guh kơang kâo, kyuadah Ñu srăng mă klei mơ̆ng kâo leh anăn hưn klei anăn kơ diih. 15Jih jang mnơ̆ng Ama mâo, jing dŏ kâo sơăi; kyuanăn kâo lač leh Mngăt Myang srăng mă klei mơ̆ng kâo leh anăn hưn klei anăn kơ diih.”

Klei Ênguôt leh anăn Klei Mơak

16“Ăt dôk bhiâo, diih amâo srăng lŏ ƀuh kâo ôh; leh anăn lŏ ăt dôk bhiâo, diih srăng lŏ ƀuh kâo.” 17Đa đa hlăm phung ƀĭng kna Yêsu bi lač hdơ̆ng digơ̆, “Ya klei Ñu lač leh kơ drei, ‘Ăt dôk bhiâo, diih amâo srăng lŏ ƀuh kâo ôh; leh anăn lŏ ăt dôk bhiâo, diih srăng lŏ ƀuh kâo,’ leh anăn ‘Kyuadah kâo wĭt kơ Ama’?” 18Digơ̆ lač, “Ya klei Ñu lač, ‘Ăt dôk bhiâo’? Drei amâo thâo săng klei anăn ôh.” 19Yêsu thâo leh digơ̆ čiăng êmuh kơ Ñu, snăn Ñu lač kơ digơ̆, “Klei anei mơ̆ diih bi êmuh hdơ̆ng diih pô kơ klei kâo lač, ‘Ăt dôk bhiâo, diih amâo srăng lŏ ƀuh kâo ôh, leh anăn lŏ ăt dôk bhiâo, diih srăng lŏ ƀuh kâo’? 20Kâo lač kơ ih klei sĭt, diih srăng hia leh anăn ênguôt, ƀiădah lăn ala srăng hơ̆k mơak. Diih srăng ênguôt, ƀiădah Aê Diê srăng mbliư̆ klei ênguôt diih jing klei hơ̆k mơak. 21Êjai sa čô mniê ruă kkiêng ñu mâo klei ênguôt, kyuadah mông ñu kkiêng truh leh. Ƀiădah leh ñu kkiêng kơ anak, ñu amâo lŏ hdơr klei ñu ruă ôh, kyua klei mơak ñu kkiêng leh anak hlăm lăn ala. 22Snăn mơh ară anei diih mâo klei ênguôt, ƀiădah kâo srăng lŏ ƀuh diih, leh anăn ai tiê diih srăng hơ̆k mơak, leh anăn arăng amâo dưi mă ôh klei hơ̆k mơak anăn mơ̆ng diih. 23Ti hruê anăn diih amâo srăng lŏ êmuh kâo sa mta klei ôh. Kâo lač kơ diih klei sĭt, ya klei diih akâo kơ Ama hlăm anăn kâo, Ñu srăng brei kơ diih. 24Truh kơ ară anei diih ka akâo ôh sa klei hlăm anăn kâo. Akâo bĕ, leh anăn diih srăng mă tŭ, čiăng kơ klei hơ̆k mơak diih srăng jing klă ênŭm.”

Klei Dưi hŏng Lăn Ala

25“Kâo lač leh jih klei anei kơ diih hŏng klei bi hmô. Mông truh, kâo amâo srăng lŏ blŭ ôh kơ diih hŏng klei bi hmô, ƀiădah kâo srăng bi êdah mngač Ama kơ diih. 26Hlăm hruê anăn diih srăng akâo hlăm anăn kâo. Kâo amâo lač ôh kơ diih kơ kâo srăng akâo kơ Ama kyua diih; 27kyuadah Ama Pô khăp kơ diih, kyuadah diih khăp leh kơ kâo leh anăn đăo leh kâo kbiă hriê mơ̆ng Ama. 28Kâo kbiă leh mơ̆ng Ama leh anăn hriê hlăm lăn ala. Ară anei kâo kbiă mơ̆ng lăn ala leh anăn lŏ wĭt kơ Ama.”
29Phung ƀĭng kna Ñu lač, “Ară anei ih blŭ mngač, leh anăn amâo blŭ bi hmô ôh. 30Ară anei hmei thâo leh kơ ih thâo jih jang klei, amâo guôn mâo pô ksiêm êmuh ih ôh. Kyuanăn hmei đăo kơ ih kbiă hriê leh mơ̆ng Aê Diê.” 31Yêsu lŏ wĭt lač kơ digơ̆, “Ară anei hĕ diih đăo? 32Nĕ anei, mông truh, leh anăn truh leh, hlăk anăn diih srăng klah đuĕ mdê mdê, grăp čô kơ sang gơ̆ pô, leh anăn srăng lui kâo dôk hjăn. Ƀiădah kâo amâo dôk hjăn ôh, kyuadah Ama dôk mbĭt hŏng kâo. 33Kâo lač leh klei anei kơ diih, čiăng kơ diih dưi mâo klei êđăp ênang hlăm kâo. Hlăm lăn ala diih srăng mâo klei knap mñai; ƀiădah dôk kjăp bĕ, kâo dưi leh hŏng lăn ala.”