34

Nói tiên tri về số đã định cho Sê-đê-kia. – Lời ngăm đe về sự bắt nô lệ trước đã tha rồi lại phải phục dịch

1 Nầy là lời từ nơi Đức Giê-hô-va phán cho Giê-rê-mi, khi Nê-bu-cát-nết-sa, vua Ba-by-lôn, cùng cả đạo binh người, mọi nước trong thế gian phục về người, và mọi dân, đương đánh thành Giê-ru-sa-lem và các thành khác thuộc về nó. 2 Giê-hô-va, Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, phán như vầy: Hãy đi nói cùng Sê-đê-kia, vua Giu-đa, rằng Đức Giê-hô-va có phán: Nầy, ta sẽ phó thành nầy vào tay vua Ba-by-lôn, người sẽ lấy lửa đốt đi. 3 Chính ngươi sẽ chẳng thoát khỏi tay người; mà chắc sẽ bị bắt, phó vào tay người. Mắt ngươi sẽ nhìn mắt của vua Ba-by-lôn; ngươi sẽ lấy miệng đối miệng mà nói cùng người, và ngươi sẽ đi qua nước Ba-by-lôn. 4 Dầu vậy, hỡi Sê-đê-kia, vua Giu-đa, hãy nghe lời Đức Giê-hô-va! Về ngươi, Đức Giê-hô-va phán như vầy: Ngươi sẽ không chết bởi gươm đâu. 5 Ngươi sẽ bình an mà chết; người ta sẽ thiêu đốt cho ngươi, cũng như đã thiêu đốt cho tổ phụ ngươi, tức các vua trước ngươi; và sẽ thương khóc ngươi mà rằng: Ôi Chúa ôi! Ấy chính ta đã phán lời nầy, Đức Giê-hô-va phán vậy.
6 Tiên tri Giê-rê-mi bèn nói mọi lời ấy cùng Sê-đê-kia, vua Giu-đa, tại Giê-ru-sa-lem, 7 trong khi đạo binh của vua Ba-by-lôn đánh Giê-ru-sa-lem và các thành của Giu-đa còn sót lại, tức thành La-ki và thành A-xê-ca; vì trong các thành của Giu-đa chỉ hai thành bền vững đó còn lại.
8 Lời phán cho Giê-rê-mi bởi Đức Giê-hô-va, sau khi vua Sê-đê-kia đã lập giao ước với cả dân tại Giê-ru-sa-lem, đặng rao sự tự do cho dân đó, 9 hầu cho ai nấy thả kẻ nô hoặc tì, tức là người nam hoặc nữ Hê-bơ-rơ, cho được thong thả, chẳng ai được lại giữ người Giu-đa anh em mình làm tôi mọi nữa. 10 Hết thảy quan trưởng và cả dân đã dự vào giao ước ấy, mỗi người vâng lời phải thả đầy tớ trai mình, mỗi người phải thả đầy tớ gái mình được thong thả, không còn giữ lại làm tôi mọi nữa. Họ đều ưng theo và thả nô tì ra. 11 Nhưng rồi lại đổi ý; bắt những kẻ tôi đòi mà mình đã tha cho được thong thả, lại trở về phục sự mình làm tôi đòi.
12 Bấy giờ, có lời của Đức Giê-hô-va phán cho Giê-rê-mi rằng: 13 Giê-hô-va, Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, phán như vầy: Ta đã lập giao ước với tổ phụ các ngươi trong ngày ta đem họ ra khỏi đất Ê-díp-tô, khỏi nhà nô lệ, và đã truyền cho rằng: 14 Khi đã hết bảy năm, trong các ngươi ai nấy phải buông tha người anh em, là người Hê-bơ-rơ, đã bán cho mình và đã phục dịch mình sáu năm rồi, ngươi hãy buông ra khỏi ngươi cho được thong thả. Nhưng tổ phụ các ngươi chẳng nghe ta, cũng không lắng tai mình. 15 Còn các ngươi, đã trở lại và làm điều đẹp mắt ta, mỗi người rao cho kẻ lân cận mình được thong thả; và đã lập giao ước trước mặt ta, tức trong nhà được xưng bằng danh ta. 16 Nhưng các ngươi đã trở ý, đã làm ô uế danh ta; các ngươi lại bắt tôi đòi mà mình đã buông tha cho tự do tùy ý chúng nó trở về, và ép phải lại làm tôi đòi mình như trước.
17 Vậy nên, Đức Giê-hô-va phán như vầy: Các ngươi đã chẳng nghe ta, mỗi người rao cho anh em mình, kẻ lân cận mình được tự do. Đức Giê-hô-va phán: Nầy, ta rao sự tự do cho các ngươi, tức thả các ngươi ra cho gươm dao, ôn dịch, đói kém, khiến các ngươi bị ném đi ném lại giữa các nước thế gian. 18 Ta sẽ phó những người nam đã phạm giao ước ta, không làm theo những lời giao ước đã lập trước mặt ta, khi chúng nó mổ bò con làm đôi, và đi qua giữa hai phần nửa nó; 19 thật, ta sẽ phó các quan trưởng Giu-đa và các quan trưởng Giê-ru-sa-lem, hoạn quan, thầy tế lễ, và phàm những người trong đất đã đi qua giữa hai phần nửa bò con; 20 ta sẽ phó chúng nó trong tay kẻ thù, kẻ muốn hại mạng chúng nó; thây chúng nó sẽ làm đồ ăn cho loài chim trời và loài thú đất. 21 Ta cũng sẽ phó Sê-đê-kia, vua Giu-đa, với các quan trưởng người, trong tay kẻ thù và kẻ muốn hại mạng, tức trong tay đạo binh vua Ba-by-lôn mới lìa khỏi các ngươi. 22 Đức Giê-hô-va phán: Nầy, ta sẽ truyền lịnh và khiến chúng nó trở về thành nầy; chúng nó sẽ đánh, sẽ chiếm lấy, và lấy lửa đốt đi. Ta sẽ làm cho các thành Giu-đa trở nên hoang vu, không có dân ở.

34

Tương lai của vua Sê-đê-kia

1Chúa lại phán dạy Giê-rê-mi giữa cuộc tiến công dữ dội của quân đội Ba-by-luân và lính đánh thuê của các quốc gia, dân tộc đã đầu phục vua Nê-bu-cát-nết-sa để bao vây thủ đô Giê-ru-sa-lem.
2Chúa Hằng Hữu, Chân Thần của Y-sơ-ra-ên, bảo tôi: "Con hãy đi thuật lại cho Sê-đê-kia, vua Giu-đa lời Ta phán: Này, Ta sẽ nạp thành phố này vào tay vua Ba-by-luân! Người sẽ phóng hỏa đốt sạch. 3Sê-đê-kia sẽ không chạy thoát nhưng bị địch bắt giữ. Sê-đê-kia sẽ phải đối diện với vua Ba-by-luân; và bị vua ấy đích thân tra vấn rồi lưu đày qua nước Ba-by-luân." 4Dù vậy, xin vua nghe lời Chúa dạy: "Sê-đê-kia, vua Giu-đa sẽ không tử trận 5nhưng sẽ qua đời bình an, được an táng theo nghi lễ như các tổ phụ ngươi và sẽ được người ta chịu tang, than khóc. Chính Ta xác nhận điều đó!" Chúa phán vậy.
6Tiên tri Giê-rê-mi liền thuật đúng những lời Chúa dạy cho vua Sê-đê-kia tại Giê-ru-sa-lem, 7giữa lúc chiến cuộc Giu-đa đang sôi động và quân đội của vua Ba-by-luân đồng loạt tiến công vào Giê-ru-sa-lem, La-ki và A-xê-ca, là các thành phố có hệ thống phòng thủ kiên cố và vẫn còn trường kỳ kháng chiến, sau khi các căn cứ khác đã bị địch tràn ngập.
8-11Thấy tình hình nguy ngập, vua Sê-đê-kia vội vàng ra lệnh phóng thích tất cả các nô lệ người Y-sơ-ra-ên, cả nam lẫn nữ. Vua tuyên bố một câu bất hủ: "Đồng bào đoàn kết với nhau, ai lại đi phân chia giai cấp: người làm chủ nô, kẻ làm nô lệ! Ta đều là anh em ruột thịt với nhau kia mà!" Từ các cấp lãnh đạo đến thường dân đều răm rắp tuân lệnh phóng thích nô lệ. Tuy nhiên, vừa được tin quân đội Ba-by-luân rút lui và tình hình chiến sự có vẻ lắng dịu đôi chút, họ lại lập tức bắt tất cả những người mới được phóng thích trở về làm nô lệ như cũ. 12Vì thế Chúa bảo Giê-rê-mi cảnh cáo dân chúng thủ đô:
13Chúa Hằng Hữu, Chân Thần của Y-sơ-ra-ên, phán: "Từ ngàn xưa, Ta đã lập giao ước vói tổ phụ các ngươi khi Ta giải phóng họ khỏi ách nô lệ của người Ai-cập. 14Ta đã bảo phải phóng thích tất cả nô lệ người Y-sơ-ra-ên trong thời hạn 6 năm; thế mà các ngươi không tuân hành. 15Gần đây, các ngươi mới bắt đầu thi hành luật đó và phóng thích nô lệ. Các ngươi lại long trọng cam kết với Ta trong Đền thờ. 16Nhưng các ngươi lại nuốt lời thề, bắt họ trở về làm nô lệ như cũ và do đó làm sỉ nhục Danh Ta."
17Chúa phán: "Vậy, vì các ngươi không vâng lời Ta, không chịu trả tự do cho anh em đồng bào, nên Ta sẽ cho các ngươi được 'tự do', tự do chạy vào cõi chết! Các ngươi sẽ bị chiến tranh, nạn đói và bệnh dịch tàn sát! Các dân tộc trên thế giới sẽ ghê tởm các ngươi. 18Ta sẽ hình phạt những kẻ đã bội giao ước Ta, không thi hành lời thề nguyện long trọng trước mặt Ta, 19tức là các cấp lãnh đạo quốc gia, các nhà chức trách thủ đô, các thái giám, các thầy tế lễ và tất cả nhân dân đã thề nguyện sẽ phóng thích nô lệ. 20Ta sẽ nạp mạng chúng cho kẻ thù, là quân đội Ba-by-luân đang tìm cách giết sạch chúng đi. Xác chúng sẽ làm thức ăn cho chim trời và thú rừng. 21Ta sẽ giao nạp vua Sê-đê-kia và các nhà lãnh đạo Giu-đa vào tay vua và quân đội Ba-by-luân, là những kẻ muốn giết chúng nó, mặc dù địch phải tạm thời rút lui. 22Này, Ta sẽ ra lệnh cho quân đội Ba-by-luân quay lại, tiến công, chiếm đóng và phóng hỏa đốt tan thành phố Giê-ru-sa-lem. Ta sẽ khiến chúng tàn phá các thành phố Giu-đa đến nỗi không còn ai ở nữa," Chúa phán vậy.