1 Giô-suê đã già tuổi cao, Đức Giê-hô-va bèn phán cùng người rằng: Ngươi đã già tuổi đã cao, phần xứ phải đánh lấy hãy còn nhiều lắm. 2 Xứ còn lại là đây: Hết thảy miền của dân Phi-li-tin, và cả địa phận dân Ghê-su-rít; 3 từ sông Si-cô đối ngang xứ Ê-díp-tô, cho đến giới hạn Éc-rôn về phía bắc, vốn kể là miền Ca-na-an, thuộc về năm vua Phi-li-tin, là vua Ga-xa, vua Ách-đốt, vua Ách-ca-lôn, vua Gát, vua Éc-rôn, và vua dân A-vim; 4 lại về phía nam, cả xứ Ca-na-an và Mê-a-ra, vốn thuộc về dân Si-đôn, cho đến A-phéc, cho đến giới hạn dân A-mô-rít; 5 còn luôn xứ dân Ghi-bê-lít, và cả Li-ban về phía mặt trời mọc, từ Ba-anh-Gát ở dưới chân núi Hẹt-môn, cho đến nơi vào ranh Ha-mát; 6 lại còn dân ở trên núi, từ Li-ban cho đến Mít-rê-phốt-Ma-im, tức là các dân Si-đôn. Ấy chính ta sẽ đuổi chúng nó khỏi trước mặt dân Y-sơ-ra-ên. Song ngươi hãy bắt thăm chia xứ nầy cho Y-sơ-ra-ên làm sản nghiệp, y như ta đã truyền cho ngươi.⚓7 Vậy bây giờ, hãy chia xứ nầy cho chín chi phái, và phân nửa chi phái Ma-na-se. 8 Người Ru-bên, người Gát, và phân nửa chi phái Ma-na-se đã lãnh bởi Môi-se phần sản nghiệp mình ở bên kia sông Giô-đanh về phía đông, y như Môi-se, tôi tớ của Đức Giê-hô-va, đã phát cho chúng nó;⚓9 tức là xứ từ A-rô-e ở trên mé khe Ạt-nôn và thành ở giữa trũng, cùng cả xứ đồng bằng tự Mê-đê-ba chí Đi-bôn; 10 và hết thảy những thành của Si-hôn, vua A-mô-rít, trị vì tại Hết-bôn, cho đến giới hạn dân Am-môn; 11 lại xứ Ga-la-át cùng địa phận dân Ghê-su-rít và dân Ma-ca-thít, khắp núi Hẹt-môn và toàn Ba-san cho đến Sanh-ca; 12 cũng được toàn nước vua Óc trong Ba-san, vốn trị vì tại Ách-ta-rốt và Ết-rê-i; người là kẻ chót trong dân Rê-pha-im còn sót lại. Môi-se đánh bại và đuổi chúng nó đi. 13 Nhưng dân Y-sơ-ra-ên không đuổi đi dân Ghê-su-rít và dân Ma-ca-thít. Ấy vậy, dân Ghê-su-rít và dân Ma-ca-thít còn ở giữa dân Y-sơ-ra-ên cho đến ngày nay. 14 Song Môi-se không phát phần sản nghiệp cho chi phái Lê-vi: những của lễ dâng cho Giê-hô-va Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, ấy là phần sản nghiệp của chi phái đó, y như Ngài đã phán cùng Môi-se.⚓ 15 Vậy, Môi-se có phát một phần cho chi phái Ru-bên tùy theo họ hàng của chúng. 16 Địa phận chi phái Ru-bên chạy từ A-rô-e trên mé khe Ạt-nôn, và từ thành ở giữa trũng, cùng toàn đồng bằng gần Mê-đê-ba; 17 Hết-bôn và các thành nó ở nơi đồng bằng, là Đi-bôn, Ba-mốt-Ba-anh, Bết-Ba-anh-Mê-ôn, 18 Gia-hát, Kê-đê-mốt, Mê-phát, 19 Ki-ri-a-ta-im, Síp-ma, Xê-rết-Ha-sa-cha ở trên núi của trũng, 20 Bết-Phê-o, các triền núi Phích-ga, Bết-Giê-si-mốt, 21 các thành của xứ đồng bằng, toàn nước Si-hôn, vua dân A-mô-rít, vốn cai trị tại Hết-bôn, mà Môi-se đã đánh bại, với quan trưởng Ma-đi-an, là Ê-vi, Rê-kem, Xu-rơ, Hu-rơ, và Rê-ba, tức các quan trưởng làm chư hầu Si-hôn, và ở trong xứ. 22 Trong những người mà dân Y-sơ-ra-ên dùng gươm giết, thì có thuật sĩ Ba-la-am, con trai của Bê-ô. 23 Địa phận người Ru-bên, có sông Giô-đanh làm giới hạn. Đó là sản nghiệp của người Ru-bên, tùy theo những họ hàng, thành ấp, và làng xóm của họ. 24 Môi-se cũng có phát một phần cho chi phái Gát, tùy theo họ hàng của chúng. 25 Địa phận của chi phái Gát là Gia-ê-xe, các thành Ga-la-át, phân nửa xứ dân Am-môn, cho đến A-rô-e đối ngang Ráp-ba; 26 và từ Hết-bôn cho đến Ra-mát-Mít-bê, cùng Bê-tô-nim; đoạn từ Ma-ha-na-im cho đến bờ cõi Đê-bia. 27 Còn trong trũng thì Bết-Ha-ram, Bết-Nim-ra, Su-cốt, và Xa-phôn, tức là phần còn lại của nước Si-hôn, vua Hết-bôn; luôn sông Giô-đanh và miền Giô-đanh cho đến cuối biển Ki-nê-rết tại bên kia sông Giô-đanh về phía đông. 28 Đó là sản nghiệp của người Gát, tùy theo những họ hàng, thành ấp, và làng xóm của họ. 29 Môi-se cũng có phát một phần cho phân nửa chi phái Ma-na-se, tùy theo họ hàng của chúng, là phần vẫn còn thuộc về phân nửa chi phái Ma-na-se. 30 Địa phận của họ là từ Ma-ha-na-im, toàn Ba-san, cả nước Óc, vua Ba-san, và các thôn Giai-rơ trong Ba-san, có sáu mươi thành. 31 Phân nửa xứ Ga-la-át, Ách-ta-rốt, và Ết-rê-i, là hai thành về nước Óc tại Ba-san, đã phát cho phân nửa con cháu Ma-ki, chít của Ma-na-se, tùy theo họ hàng của chúng. 32 Đó là các sản nghiệp mà Môi-se phân phát tại trong đồng bằng Mô-áp, ở bên kia sông Giô-đanh về phía đông, đối ngang Giê-ri-cô. 33 Song Môi-se không phát sản nghiệp cho chi phái Lê-vi, vì Giê-hô-va Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên là sản nghiệp của chi phái ấy, y như Ngài đã phán cùng họ vậy.⚓
13
Chia đất
1Thời gian trôi qua, Giô-suê đã cao tuổi. Chúa nói với ông: “Tuổi con đã cao, đất chưa chiếm còn nhiều. 2,3Đó là vùng đất của người Phi-li-tin, của người Ghê-sua (được coi như người Ca-na-an) từ sông Si-ho gần Ai-cập chạy về phía bắc cho đến biên giới Éc-rôn, đất của năm lãnh chúa Phi-li-tin gồm Ga-xa, Ách-đốt, Ách-kê-lôn, Gát và Éc-rôn, đất của người A-vim, 4Ở phía nam, đất của người Ca-na-an từ Mê-a-ra gần Si-đôn cho đến A-phéc gần biên giới A-môn, 5đất của người Ghi-ba, đất Li-ban từ Ba-anh Gát ở phía đông, dưới chân núi Hẹt-môn cho đến lối vào Ha-mát, 6các vùng núi non của người Si-đôn từ núi Li-ban cho đến Mích-rê-phốt Ma-im. Ta sẽ đuổi các dân này ra, họ sẽ bị Y-sơ-ra-ên đánh bại. Con sẽ theo lời Ta dặn, chia đất cho người Y-sơ-ra-ên. 7Đất này sẽ thuộc về chín đại tộc và nửa đại tộc Ma-na-se còn lại.”
Tả ngạn Giô-đan
8Trước đây Mai-sen, tôi tớ Chúa đã chia đất bên bờ phía đông sông Giô-đan cho đại tộc Ru-bên, đại tộc Gát và nửa đại tộc Ma-na-se. 9Đất của họ chạy dài từ A-rô-e trên triền thung lũng Ạt-nôn, gồm các thành ở giữa thung lũng này và các miền cao nguyên Mê-đê-ba cho đến tận Đi-bôn; 10đất này cũng gồm các thành của Si-hôn vua A-mo có kinh đô ở Hết-bôn, cho đến biên giới người Am-môn; 11gồm cả đất Ga-la-át; đất của dân Ghê-sua, dân Ma-a-cát; vùng núi Hẹt-môn; đất Ba-san và Sanh-ca; 12đất của Óc vua Ba-san có kinh đô ở Ách-ta-rốt và Êt-rê-i (vua này là vua người khổng lồ cuối cùng còn lại, vì Mai-sen đã đánh đuổi họ đi. 13Còn người Ghê-sua và Ma-a-cát không bị Y-sơ-ra-ên đuổi đi nên cho đến nay họ vẫn sống chung với người Y-sơ-ra-ên trong địa phương này.) 14Khi chia đất cho các đại tộc, Mai-sen đã không chia cho người Lê-vi, vì phần của họ là các lễ vật do người Y-sơ-ra-ên đem dâng cho Thượng Đế Hằng Hữu của Y-sơ-ra-ên. Ngài đã bảo họ như thế. 15Mai-sen chia cho đại tộc Ru-bên một phần đất tương xứng với số gia đình của đại tộc này. 16Đất của họ chạy từ A-rô-e trên triền thung lũng Ạt-nôn, gồm có thành ở giữa thung lũng này và các cao nguyên Mê-đê-ba 17cho đến Hết-bôn với các thành trong đồng bằng: Đi-bôn, Ba-mốt-ba-anh, Bết-ba-anh-mê-ôn, 18Gia-hát, Kê-đê-mốt, Mê-phát, 19Ki-ri-a-ta-im, Síp-ma, Xê-rết-sa-ha trên ngọn đồi đứng giữa thung lũng, 20Bết-phê-o, triền núi Phích-ga và Bết-giê-si-mốt. 21Như vậy, đất của họ gồm tất cả các thành trong đồng bằng và toàn giang san của Si-hôn vua Am-môn có kinh đô là Hết-bôn. Vua này cùng với các tù trưởng Ma-đi-an: Ê-vi, Rê-kem, Xu-rơ và Rê-ba (các chư hầu của Si-hôn) đều bị Mai-sen đánh bại. 22Lúc ấy người Y-sơ-ra-ên cũng giết luôn thuật sĩ Ba-la-am, con của Bê-ô. 23Sông Giô-đan là biên giới phía tây của đất Ru-bên. Vậy người Ru-bên chia nhau chiếm hữu các thành với các thôn ấp phụ cận trong giới hạn đất mình. 24Mai-sen chia cho đại tộc Gát một phần đất tương xứng với số gia đình của đại tộc này. 25Đất của họ gồm có Gia-xe, các thành Ga-la-át, phân nửa đất của người Am-môn cho đến A-rô-e đối diện Ráp-ba, 26và từ Hết-bôn đến Ra-mát-mít-bê, Bê-tô-nim, từ Ma-ha-ra-im đến biên giới Đê-bia; 27các thành trong thung lũng: Bết-Ha-ram, Bết-nim-ra, Su-cốt, Xa-phôn; phần đất còn lại của Si-hôn vua Hết-bôn; và đất dọc theo sông Giô-đan bên bờ phía đông, cho đến biển Ki-nê-rết. Sông này là biên giới phía tây. 28Người Gát chia nhau chiếm hữu các thành với các thôn ấp phụ cận trong giới hạn đất mình. 29Mai-sen cũng chia cho phân nửa đại tộc Ma-na-se một phần đất tương xứng với số gia đình của họ. 30Đất của họ chạy từ Ma-ha-na im qua toàn lãnh vực Ba-san - đất của Óc vua Ba-san - và sáu mươi thôn xã Giai-rơ trong vùng Ba-san; 31phân nửa đất Ga-la-át; các thành của Óc vua Ba-san là Ách-ta-rốt và Ết-rê-i. Vậy các con cháu Ma¬ki⚓ gồm phân nửa đại tộc Ma-na-se chia nhau chiếm hữu phần đất này. 32Đó là cách Mai-sen phân phối đất đai bên bờ phía đông sông Giô-đan. Lúc ấy Y-sơ-ra-ên đang ở trong đồng bằng Mô-áp đối diện Giê-ri-cô. 33Mai-sen không chia cho đại tộc Lê-vi phần đất nào cả, vì Thượng Đế Hằng Hữu của Y-sơ-a-ên là phần của Lê-vi, như Ngài đã bảo họ.