1

I. Giao ước mới, bởi người và việc của Đức Chúa Jêsus Christ được tỏ ra, là cao trọng hơn

(Từ đoạn 1 đến 10:18)

Đức Chúa Jêsus Christ cao trọng hơn các thiên sứ

1 Đời xưa, Đức Chúa Trời đã dùng các đấng tiên tri phán dạy tổ phụ chúng ta nhiều lần nhiều cách, 2 rồi đến những ngày sau rốt nầy, Ngài phán dạy chúng ta bởi Con Ngài, là Con mà Ngài đã lập lên kế tự muôn vật, lại bởi Con mà Ngài đã dựng nên thế gian; 3 Con là sự chói sáng của sự vinh hiển Đức Chúa Trời và hình bóng của bổn thể Ngài, lấy lời có quyền phép Ngài nâng đỡ muôn vật; sau khi Con làm xong sự sạch tội, bèn ngồi bên hữu Đấng tôn nghiêm ở trong nơi rất cao, 4 vậy được hưởng danh cao hơn danh thiên sứ bao nhiêu, thì trở nên cao trọng hơn thiên sứ bấy nhiêu.
5 Vả, Đức Chúa Trời há có bao giờ phán cùng thiên sứ nào rằng:
 Ngươi là Con ta,
 Ngày nay ta đã sanh ngươi?
 Lại há có khi nào phán:
 Ta sẽ làm Cha người,
 Người sẽ làm Con ta?
6 Còn khi Ngài đưa Con đầu lòng mình vào thế gian, thì phán rằng: Mọi thiên sứ của Đức Chúa Trời phải thờ lạy Con. 7 Nói về thiên sứ thì Ngài phán rằng:
 Đức Chúa Trời làm cho thiên sứ Ngài như gió,
 Và tôi tớ Ngài như ngọn lửa,
8 Nhưng nói về Con thì lại phán rằng:
 Hỡi Đức Chúa Trời, ngôi Chúa còn mãi đời nọ qua đời kia,
 Quyền bính của nước Chúa là quyền bính ngay thẳng.
9 Chúa ưa điều công bình, ghét điều gian ác;
 Cho nên, hỡi Chúa, Đức Chúa Trời của Chúa lấy dầu vui mừng xức cho,
 Khiến Chúa trổi hơn kẻ đồng loại mình.
10 Lại có phán:
 Hỡi Chúa, ban đầu trước hết Chúa đã dựng nền đất,
 Và các từng trời cũng là công việc của tay Chúa.
11 Trời đất sẽ hư đi, nhưng Chúa hằng có;
 Trời đất sẽ cũ đi như cái áo;
12 Ngài sẽ cuốn nó lại như cái áo choàng,
 Rồi trời đất sẽ biến đổi,
 Nhưng Chúa vẫn y nguyên,
 Các năm của Chúa không hề cùng.
13 Đức Chúa Trời há có bao giờ phán cùng thiên sứ nào rằng:
 Hãy ngồi bên hữu ta,
 Cho đến chừng nào ta để kẻ thù nghịch làm bệ dưới chân ngươi?
14 Các thiên sứ há chẳng phải đều là thần hầu việc Đức Chúa Trời, đã được sai xuống để giúp việc những người sẽ hưởng cơ nghiệp cứu rỗi hay sao?

1

Thượng Đế phán qua Con Ngài

1Xưa kia Thượng Đế dùng các nhà tiên tri phán dạy tổ tiên chúng ta nhiều lần, nhiều cách. 2Nhưng trong những ngày cuối cùng nầy Ngài phán cùng chúng ta qua Con Ngài là Con mà Ngài đã chọn để làm chủ tể mọi loài. Ngài cũng đã tạo dựng toàn thế gian qua Con ấy. 3Con tượng trưng cho vinh hiển của Thượng Đế và là hình ảnh trung thực của bản chất Ngài. Nhờ lời đầy quyền năng Ngài, các vật được kết hiệp lại bền vững. Khi Con tẩy sạch tội lỗi loài người thì trở về ngồi bên phải Thượng Đế, Đấng Cao cả trên thiên đàng. 4Con được tôn trọng hơn các thiên sứ vì Thượng Đế cho Con một danh trổi hơn danh các thiên sứ.
5Vì Thượng Đế chưa hề phán với thiên sứ nào rằng,
  “Ngươi là Con ta.
   Ngày nay ta đã sinh ngươi.” Thi thiên 2:7
 Ngài cũng không bảo với thiên sứ nào,
  “Ta sẽ sinh con ra,
   còn ngươi sẽ làm Con ta.” II Sa-mu-ên 17:4
6Còn khi đưa Con đầu lòng vào thế gian thì Ngài phán,
  “Các thiên sứ của Thượng Đế phải thờ lạy Con.”
7Đây là lời Thượng Đế phán về các thiên sứ:
  “Thượng Đế khiến các thiên sứ giống như gió.
   Ngài làm cho các tôi tớ Ngài như ngọn lửa.” Thi thiên 104:4
8Còn về Con Ngài thì Thượng Đế phán:
  “Lạy Thượng Đế, ngôi Ngài vững bền đời đời.
   Ngài sẽ lấy sự công chính cai trị nước của Ngài.
  9Chúa thích điều thiện, ghét điều ác,
   cho nên Thượng Đế đã chọn ngươi
   từ giữa các bạn hữu ngươi;
  Ngài ban cho ngươi sự vui mừng
   lớn hơn tất cả các bạn hữu ngươi.” Thi thiên 45:6–7
10Thượng Đế cũng phán,
  “Lạy Chúa, từ ban đầu Ngài dựng nên trái đất
   tay Ngài tạo ra các bầu trời.
  11Chúng sẽ bị tiêu diệt,
   nhưng Ngài sẽ còn đời đời.
  Chúng sẽ cũ mòn như áo,
  12Ngài sẽ cuốn chúng lại như cái áo,
   và thay chúng như thay áo.
  Nhưng Chúa không thay đổi,
   các năm tháng Ngài không bao giờ chấm dứt.” Thi thiên 102:25-27
13Thượng Đế cũng chưa bao giờ bảo với thiên sứ nào:
  “Hãy ngồi bên phải ta,
   cho đến khi ta đặt kẻ thù con
   dưới quyền cai trị của con.” Thi thiên 110:1
14Các thiên sứ là thần linh hầu việc Thượng Đế được sai đến để giúp những kẻ sẽ nhận được sự cứu rỗi.