12

Lời răn dạy các môn đồ

(Mat 10:26-31)

1 Khi ấy, dân chúng nhóm lại kể hàng ngàn người, đến nỗi giày đạp nhau, Đức Chúa Jêsus mới trước hết phán cùng môn đồ rằng: Hãy giữ mình về men của người Pha-ri-si, là sự giả hình. 2 Chẳng có sự gì giấu mà không phải lộ ra, chẳng có sự gì kín mà không được biết. 3 Vậy nên mọi điều mà các ngươi đã nói nơi tối, sẽ nghe ra nơi sáng; mọi điều mà các ngươi đã nói vào lỗ tai trong buồng kín, sẽ giảng ra trên mái nhà. 4 Ta nói cùng các ngươi, là bạn hữu ta: Đừng sợ kẻ giết xác rồi sau không làm gì được nữa. 5 Song ta chỉ cho các ngươi biết phải sợ ai: Phải sợ Đấng khi đã giết rồi, có quyền bỏ xuống địa ngục; phải, ta nói cùng các ngươi, ấy là Đấng các ngươi phải sợ! 6 Người ta há chẳng bán năm con chim sẻ giá hai đồng tiền sao? Nhưng Đức Chúa Trời không quên một con nào hết. 7 Dầu đến tóc trên đầu các ngươi cũng đã đếm cả rồi. Đừng sợ chi, vì các ngươi trọng hơn nhiều chim sẻ.
8 Ta nói cùng các ngươi, ai sẽ xưng ta trước mặt thiên hạ, thì Con người cũng sẽ xưng họ trước mặt thiên sứ của Đức Chúa Trời. 9 Nhưng ai chối ta trước mặt thiên hạ, thì họ sẽ bị chối trước mặt thiên sứ của Đức Chúa Trời. 10 Ai nói nghịch cùng Con người, thì sẽ được tha; song kẻ nói lộng ngôn phạm đến Đức Thánh Linh, thì không được tha đâu. 11 Khi người ta đem các ngươi đến nhà hội, trước mặt quan án và quan cai trị, thì chớ lo về nói cách nào để binh vực mình, hoặc nói lời gì; 12 bởi vì chính giờ đó Đức Thánh Linh sẽ dạy các ngươi những lời phải nói.

Sự hà tiện

13 Bấy giờ, một người giữa dân chúng thưa rằng: Thưa thầy, xin biểu anh tôi chia gia tài cho tôi. 14 Nhưng Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Hỡi người kia, ai đặt ta làm quan xử kiện hay là chia của cho các ngươi? 15 Đoạn, Ngài phán cùng chúng rằng: Hãy giữ cẩn thận chớ hà tiện gì hết; vì sự sống của người ta không phải cốt tại của cải mình dư dật đâu.
16 Ngài lại phán cùng chúng lời ví dụ nầy: Ruộng của một người giàu kia sinh lợi nhiều lắm, 17 người bèn tự nghĩ rằng: Ta phải làm thể nào? Vì không có đủ chỗ chứa hết sản vật. 18 Lại nói: Nầy, việc ta sẽ làm: Ta phá cả kho tàng và cất cái khác lớn hơn, thâu trữ sản vật và gia tài vào đó; 19 rồi sẽ nói với linh hồn ta rằng: Linh hồn ơi, mầy đã được nhiều của để dành dùng lâu năm; thôi, hãy nghỉ, ăn uống, và vui vẻ. 20 Song Đức Chúa Trời phán cùng người rằng: Hỡi kẻ dại! Chính đêm nay linh hồn ngươi sẽ bị đòi lại; vậy những của cải ngươi đã sắm sẵn sẽ thuộc về ai? 21 Hễ ai thâu trữ của cho mình mà không giàu có nơi Đức Chúa Trời thì cũng như vậy.

Sự lo lắng

(Mat 6:24-34)

22 Đức Chúa Jêsus bèn phán cùng môn đồ rằng: Ấy vậy, ta nói cùng các ngươi, đừng vì sự sống mà lo đồ mình ăn, cũng đừng vì thân thể mà lo đồ mình mặc. 23 Sự sống trọng hơn đồ ăn, thân thể trọng hơn đồ mặc. 24 Hãy xem con quạ: Nó không gieo, không gặt, cũng không có hầm vựa kho tàng chi, mà Đức Chúa Trời còn nuôi nó; huống chi các ngươi quí hơn chim chóc là dường nào! 25 Có ai trong các ngươi lo lắng mà làm cho đời mình dài thêm một khắc không? 26 Vậy nếu đến việc rất nhỏ các ngươi cũng không có thể được, sao các ngươi lo việc khác? 27 Hãy xem hoa huệ mọc lên thể nào: Nó chẳng làm khó nhọc, cũng không kéo chỉ; song ta phán cùng các ngươi, dầu vua Sa-lô-môn sang trọng đến đâu, cũng không được mặc áo như một hoa nào trong giống ấy. 28 Hỡi kẻ ít đức tin, nếu loài cỏ ngoài đồng là loài nay sống mai bỏ vào lò, mà Đức Chúa Trời còn cho mặc thể ấy, huống chi là các ngươi! 29 Vậy các ngươi đừng kiếm đồ ăn đồ uống, cũng đừng có lòng lo lắng. 30 Vì mọi sự đó, các dân ngoại ở thế gian vẫn thường tìm, và Cha các ngươi biết các ngươi cần dùng mọi sự đó rồi. 31 Nhưng thà các ngươi hãy tìm kiếm nước Đức Chúa Trời, rồi mọi sự đó sẽ được cho thêm.
32 Hỡi bầy nhỏ, đừng sợ chi; vì Cha các ngươi đã bằng lòng cho các ngươi nước thiên đàng. 33 Hãy bán gia tài mình mà bố thí. Hãy sắm cho mình túi không hư, và của báu không hề hao kém ở trên trời, là nơi kẻ trộm không đến gần, sâu mọt không làm hư nát. 34 Vì của báu các ngươi ở đâu, thì lòng cũng ở đó.

Khuyên về sự tỉnh thức

35 Lưng các ngươi phải thắt lại, đèn các ngươi phải thắp lên. 36 Hãy làm như người chờ đợi chủ mình ở tiệc cưới về, để lúc chủ đến gõ cửa thì liền mở. 37 Phước cho những đầy tớ ấy, khi chủ về thấy họ thức canh! Quả thật, ta nói cùng các ngươi, chủ sẽ thắt lưng mình, cho đầy tớ ngồi bàn mình, và đến hầu việc họ. 38 Hoặc canh hai, canh ba, chủ trở về, nếu thấy đầy tớ như vậy thì phước cho họ! 39 Hãy biết rõ, nếu chủ nhà hay kẻ trộm đến giờ nào, thì sẽ tỉnh thức, chẳng để cho nó đào ngạch nhà đâu. 40 Các ngươi cũng vậy, hãy chực cho sẵn sàng, vì Con người sẽ đến trong giờ các ngươi không ngờ.
41 Phi-e-rơ bèn thưa Ngài rằng: Lạy Chúa, thí dụ nầy Chúa phán cho chúng tôi, hay là cũng cho mọi người? 42 Chúa đáp rằng: Ai là người quản gia ngay thật khôn ngoan, chủ nhà đặt coi cả người nhà mình, để đến dịp tiện, phát lương phạn cho họ? 43 Phước cho đầy tớ ấy khi chủ nhà về, thấy làm như vậy! 44 Quả thật, ta nói cùng các ngươi, chủ sẽ cho nó quản lý cả gia tài mình. 45 Nhưng nếu đầy tớ ấy tự nghĩ rằng: Chủ ta chậm đến; rồi cứ đánh đập đầy tớ trai và gái, ăn uống say sưa, 46 thì chủ nó sẽ đến trong ngày nó không dè, và giờ nó không biết; lấy roi đánh xé da nó, và để cho nó đồng số phận với kẻ bất trung. 47 Đầy tớ nầy đã biết ý chủ mình, mà không sửa soạn sẵn và không theo ý ấy, thì sẽ bị đòn nhiều. 48 Song đầy tớ không biết ý chủ, mà làm việc đáng phạt, thì bị đòn ít. Vì ai đã được ban cho nhiều, thì sẽ bị đòi lại nhiều; và ai đã được giao cho nhiều, thì sẽ bị đòi lại nhiều hơn.

Những lời răn dạy khác

49 Ta đã đến quăng lửa xuống đất; nếu cháy lên rồi, ta còn ước ao chi nữa! 50 Có một phép báp-têm mà ta phải chịu, ta đau đớn biết bao cho đến chừng nào phép ấy được hoàn thành! 51 Các ngươi tưởng ta đến đem sự bình an cho thế gian sao? Ta nói cùng các ngươi, không, nhưng thà đem sự phân rẽ. 52 Vì từ nay về sau, nếu năm người ở chung một nhà, thì sẽ phân ly nhau, ba người nghịch cùng hai, hai người nghịch cùng ba; 53 cha nghịch cùng con trai, con trai nghịch cùng cha; mẹ nghịch cùng con gái, con gái nghịch cùng mẹ; bà gia nghịch cùng dâu, dâu nghịch cùng bà gia.
54 Ngài lại phán cùng đoàn dân rằng: Khi các ngươi thấy đám mây nổi lên phương tây, liền nói rằng: Sẽ có mưa; thì quả có vậy. 55 Lại khi gió nam thổi, các ngươi nói rằng: Sẽ nóng nực; thì quả có vậy. 56 Hỡi kẻ giả hình! Các ngươi biết phân biệt khí sắc của trời đất; vậy sao không biết phân biệt thời nầy? 57 Lại sao các ngươi cũng không tự mình xét đoán điều gì là công bình?
58 Vậy, khi ngươi đi với kẻ kiện mình đến trước mặt quan tòa, dọc đường hãy gắng sức giải hòa cùng họ, e họ kéo ngươi đến trước mặt quan án, quan án giao cho thầy đội, rồi bỏ tù ngươi chăng. 59 Ta nói cùng ngươi, ngươi trả còn thiếu một đồng tiền, thì không ra khỏi tù được.

12

警戒假冒为善

(太10.26-27)

1这时,有几万人聚集,甚至彼此践踏。耶稣就先对门徒说:“你们要防备法利赛人的酵,就是假冒为善。 2掩盖的事没有不显露出来的,隐藏的事也没有不被人知道的。 3因此,你们在暗中所说的,将要在明处被人听见;在密室附耳所说的,将要在屋顶上被人宣扬。”

不要惧怕

(太10.28-31)

4“我的朋友,我对你们说,那最多只能杀人身体而不能再做什么的,不要怕他们。 5我提醒你们该怕的是谁:该怕那杀了以后又有权柄把人扔在地狱里的。是的,我告诉你们,正要怕他。 6五只麻雀不是卖二铜钱吗?但在上帝面前,一只也不被忘记; 7就是你们的头发也都数过了。不要惧怕,你们比许多的麻雀还贵重!”

在人的面前认基督

(太10.32-33;12.32;10.19-20)

8“我又告诉你们,凡在人面前认我的,人子在上帝的使者面前也必认他; 9在人面前不认我的,人子在上帝的使者面前也必不认他。 10凡说话干犯人子的,还可得赦免;但是亵渎圣灵的,总不得赦免。 11有人带你们到会堂、官长和掌权的人面前,不要担心怎么答辩,说什么话; 12因为就在那时候,圣灵要指教你们该说的话。”

无知的财主

13人群中有一个人对耶稣说:“老师!请你吩咐我的兄弟和我分家产。” 14耶稣对他说:“你这个人!谁立我作你们的判官,或给你们分家产的呢?” 15于是他对他们说:“你们要谨慎自守,躲避一切的贪心,因为人的生命不在于家道丰富。” 16然后他用比喻对他们说:“有一个财主,田地出产丰富。 17他自己心里想:‘我的出产没有地方储藏,怎么办呢?’ 18就说:‘我要这么办:要把我的仓库拆了,另盖更大的,在那里好储藏我一切的粮食和财物, 19然后要对我自己说:你这个人哪,你有许多财物积存,可供多年享用,只管安安逸逸吃喝快乐吧!’ 20上帝却对他说:‘无知的人哪!今夜就要你的性命,你所预备的要归谁呢?’ 21凡为自己积财,在上帝面前却不富足的,也是这样。”

不要忧虑

(太6.25-34,19-21)

22耶稣又对门徒说:“所以,我告诉你们,不要为生命忧虑吃什么,为身体忧虑穿什么。 23因为生命胜于饮食,身体胜于衣裳。 24你们想一想乌鸦:它们既不种也不收,既没有仓又没有库,上帝尚且养活它们。你们比飞鸟要贵重得多呢! 25你们哪一个能藉着忧虑使寿数多加一刻呢? 26这最小的事你们尚且不能做,何必忧虑其余的事呢? 27你们想一想百合花是怎么长起来的:它也不劳动,也不纺线。然而我告诉你们,就是所罗门极荣华的时候,他所穿戴的还不如这些花的一朵呢! 28你们这小信的人哪!野地里的草今天还在,明天就丢在炉里,上帝还给它这样的妆饰,何况你们呢? 29你们不要求吃什么,喝什么,也不要挂虑。 30这都是世上的外邦人所求的;你们需要这些东西,你们的父都知道。 31你们只要求他的国,这些东西就必加给你们了。 32你们这小群,不要惧怕,因为你们的父乐意把国赐给你们。 33你们要变卖财产周济人,为自己预备永不坏的钱囊和用不尽的财宝在天上,就是贼不能近,虫不能蛀的地方。 34因为你们的财宝在哪里,你们的心也在哪里。”

警醒的仆人

(太24.45-51)

35“你们要束紧腰带,灯也要点着, 36好像仆人等候自己的主人从婚宴上回来。他来叩门,就立刻给他开门。 37主人来了,看见仆人警醒,那些仆人就有福了。我实在告诉你们,主人会叫他们坐席,自己束上腰带,前来伺候他们。 38他或是半夜来,或是天亮之前来,看见仆人这样,那些仆人就有福了。 39你们要知道,一家的主人若知道贼什么时候来,就不容贼挖穿房屋。 40你们也要预备,因为在你们想不到的时候,人子就来了。”
41彼得说:“主啊,这比喻是对我们说的呢?还是也对众人呢?” 42主说:“那么,谁是那忠心又精明的管家,主人要派他管理自己的家仆,按时定量分粮给他们的呢? 43主人来到,看见仆人这样做,那仆人就有福了。 44我实在告诉你们,主人要派他管理所有的财产。 45如果那仆人心里说‘我的主人会来得迟’,就动手打僮仆和使女,并且吃喝醉酒, 46在想不到的日子,不知道的时候,那仆人的主人要来,重重地惩罚他,定他和不忠心的人同罪。 47仆人知道主人的意思,却没预备,又未顺他的意思做,那仆人要多受责打; 48至于那不知道而做了当受责打的事的,要少受责打。多给谁,就向谁多取;多托谁,就向谁多要。”

分裂的原因

(太10.34-36)

49“我来是要把火丢在地上,假如已经烧起来,不也是我所希望的吗? 50我有当受的洗还没有受,在这事完成之前,我是多么地焦急! 51你们以为我来是要使地上太平吗?不!我告诉你们,是使人纷争。 52从今以后,一家五个人将要纷争,三个和两个相争,两个和三个相争:
  53父亲和儿子相争,
  儿子和父亲相争;
  母亲和女儿相争,
  女儿和母亲相争;
  婆婆和媳妇相争,
  媳妇和婆婆相争。”

分辨时候

(太16.2-3)

54耶稣又对众人说:“你们看见西边起了云彩,就说:‘要下大雨了’,果然就有; 55起了南风,你们就说:‘要燥热了’,也就有了。 56假冒为善的人哪,你们知道分辨天地的气象,怎么不知道分辨这是什么时代呢?”

与冤家和解

(太5.25-26)

57“你们又为何不自己判断什么是合理的呢? 58你同告你的冤家去见官,还在路上,要尽力跟他和解,免得他拉你到法官面前,法官把你交给法警,法警把你下在监里。 59我告诉你,就是最后一小文钱还没有还清,你也绝不能从那里出来。”