6

Bứt bông lúa mì

(Mat 12:1-8; Mac 2:23-28)

1 Nhằm ngày Sa-bát, Đức Chúa Jêsus đi qua giữa đồng lúa mì, môn đồ bứt bông lúa, lấy tay vò đi và ăn. 2 Có mấy người Pha-ri-si nói rằng: Sao các ngươi làm điều không nên làm trong ngày Sa-bát? 3 Đức Chúa Jêsus phán rằng: Vậy các ngươi chưa đọc chuyện vua Đa-vít làm trong khi vua cùng kẻ đi theo bị đói sao? 4 Thể nào vua vào đền Đức Chúa Trời, lấy bánh bày ra mà ăn, và cho kẻ đi theo ăn nữa, dầu là bánh chỉ các thầy tế lễ mới được phép ăn thôi? 5 Ngài lại phán rằng: Con người cũng là Chúa ngày Sa-bát.

Người teo tay

(Mat 12:9-14; Mac 3:1-6)

6 Một ngày Sa-bát khác, Đức Chúa Jêsus vào nhà hội dạy dỗ. Tại đó, có một người bàn tay hữu bị teo. 7 Vả, các thầy thông giáo và người Pha-ri-si chăm chỉ xem Ngài, coi thử Ngài có chữa bịnh trong ngày Sa-bát chăng, để tìm dịp mà cáo Ngài. 8 Nhưng Ngài biết ý tưởng họ, nên phán cùng người teo tay rằng: Hãy chờ dậy, đứng giữa chúng ta. Người ấy chờ dậy, và đứng lên. 9 Đức Chúa Jêsus liền phán cùng họ rằng: Ta hỏi các ngươi: Trong ngày Sa-bát, nên làm điều lành hay là làm điều dữ, nên cứu người hay là giết người? 10 Đoạn, Ngài lấy mắt liếc khắp mọi người xung quanh mình, rồi phán cùng người bịnh rằng: Hãy giơ tay ra. Người giơ ra, thì tay được lành. 11 Nhưng họ giận lắm, bèn bàn cùng nhau về việc mình có thể xử với Đức Chúa Jêsus cách nào.

Sự chọn mười hai sứ đồ

(Mat 10:1-4; Mac 3:13-19)

12 Trong lúc đó, Đức Chúa Jêsus đi lên núi để cầu nguyện; và thức thâu đêm cầu nguyện Đức Chúa Trời. 13 Đến sáng ngày, Ngài đòi môn đồ đến, chọn mười hai người gọi là sứ đồ: 14 Si-môn, Ngài đặt tên là Phi-e-rơ, Anh-rê em ruột của Phi-e-rơ, Gia-cơ và Giăng, Phi-líp và Ba-thê-lê-my, 15 Ma-thi-ơ, và Thô-ma, Gia-cơ con của A-phê, Si-môn gọi là Xê-lốt, 16 Giu-đe con của Gia-cơ, và Giu-đa Ích-ca-ri-ốt là kẻ phản Ngài.

Các sự dạy bảo khác

(Mat 5:1-12,38-48; 7:12a)

17 Kế đó, Ngài cùng môn đồ xuống, dừng lại nơi đồng bằng. Ở đó, có nhiều môn đồ Ngài cùng đoàn dân rất đông từ khắp xứ Giu-đê, thành Giê-ru-sa-lem, và miền biển Ty-rơ, Si-đôn mà đến, để nghe Ngài dạy và cho được chữa lành bịnh mình. 18 Những kẻ mắc tà ma khuấy hại cũng đều được lành. 19 Cả đoàn dân đến kiếm cách rờ Ngài, vì từ Ngài có quyền phép ra, chữa lành hết mọi người.
20 Đức Chúa Jêsus bèn ngước mắt ngó môn đồ, mà phán rằng: Phước cho các ngươi nghèo khó, vì nước Đức Chúa Trời thuộc về các ngươi! 21 Phước cho các ngươi hiện đương đói, vì sẽ được no đủ! Phước cho các ngươi hiện đương khóc lóc, vì sẽ được vui mừng! 22 Phước cho các ngươi khi vì cớ Con người, thiên hạ sẽ ghét, đuổi, mắng nhiếc các ngươi, bỏ tên các ngươi như đồ ô uế! 23 Ngày đó, hãy vui vẻ, nhảy nhót và mừng rỡ, vì phần thưởng các ngươi trên trời sẽ lớn lắm: Bởi tổ phụ họ cũng đối đãi các đấng tiên tri dường ấy.
24 Song, khốn cho các ngươi là người giàu có, vì đã được sự yên ủi của mình rồi! 25 Khốn cho các ngươi là kẻ hiện đương no, vì sẽ đói! Khốn cho các ngươi là kẻ hiện đương cười, vì sẽ để tang và khóc lóc! 26 Khốn cho các ngươi, khi mọi người sẽ khen các ngươi, vì tổ phụ họ cũng xử với các tiên tri giả như vậy!
27 Nhưng ta phán cùng các ngươi, là người nghe ta: Hãy yêu kẻ thù mình, làm ơn cho kẻ ghét mình, 28 chúc phước cho kẻ rủa mình, và cầu nguyện cho kẻ sỉ nhục mình. 29 Ai vả ngươi má bên nầy, hãy đưa luôn má bên kia cho họ; còn nếu ai giựt áo ngoài của ngươi, thì cũng đừng ngăn họ lấy luôn áo trong. 30 Hễ ai xin, hãy cho, và nếu có ai đoạt lấy của các ngươi, thì đừng đòi lại. 31 Các ngươi muốn người ta làm cho mình thể nào, hãy làm cho người ta thể ấy.
32 Nếu các ngươi yêu kẻ yêu mình, thì có ơn chi? Người có tội cũng yêu kẻ yêu mình. 33 Nếu các ngươi làm ơn cho kẻ làm ơn mình, thì có ơn chi? Người có tội cũng làm như vậy. 34 Nếu các ngươi cho ai mượn mà mong họ trả, thì có ơn chi? Người có tội cũng cho người có tội mượn, để được thâu lại y số. 35 Song các ngươi hãy yêu kẻ thù mình; hãy làm ơn, hãy cho mượn, mà đừng ngã lòng. Vậy, phần thưởng của các ngươi sẽ lớn, và các ngươi sẽ làm con của Đấng Rất Cao, vì Ngài lấy nhân từ đối đãi kẻ bạc và kẻ dữ.
36 Hãy thương xót như Cha các ngươi hay thương xót. 37 Đừng đoán xét ai, thì các ngươi khỏi bị đoán xét; đừng lên án ai, thì các ngươi khỏi bị lên án; hãy tha thứ, người sẽ tha thứ mình. 38 Hãy cho, người sẽ cho mình; họ sẽ lấy đấu lớn, nhận, lắc cho đầy tràn, mà nộp trong lòng các ngươi; vì các ngươi lường mực nào, thì họ cũng lường lại cho các ngươi mực ấy.
39 Ngài cũng phán cùng họ một thí dụ rằng: Kẻ mù có thể dắt kẻ mù được chăng? Cả hai há chẳng cùng té xuống hố sao?
40 Môn đồ không hơn thầy; nhưng hễ môn đồ được trọn vẹn thì sẽ bằng thầy mình. 41 Sao ngươi nhìn thấy cái rác trong mắt anh em mình, mà không thấy cây đà trong mắt ngươi? 42 Sao ngươi nói được với anh em rằng: Anh ơi, để tôi lấy cái rác trong mắt anh ra, còn ngươi, thì không thấy cây đà trong mắt mình? Hỡi kẻ giả hình, hãy lấy cây đà ra khỏi mắt mình trước đã, rồi mới thấy rõ mà lấy cái rác ra khỏi mắt anh em.
43 Cây sanh trái xấu không phải là cây tốt, cây sanh trái tốt không phải là cây xấu; 44 vì hễ xem trái thì biết cây. Người ta không hái được trái vả nơi bụi gai, hay là hái trái nho nơi chòm kinh cước. 45 Người lành bởi lòng chứa điều thiện mà phát ra điều thiện, kẻ dữ bởi lòng chứa điều ác mà phát ra điều ác; vì do sự đầy dẫy trong lòng mà miệng nói ra.
46 Sao các ngươi gọi ta: Chúa, Chúa, mà không làm theo lời ta phán? 47 Ta sẽ chỉ cho các ngươi biết kẻ nào đến cùng ta, nghe lời ta, và làm theo, thì giống ai. 48 Kẻ ấy giống như một người kia cất nhà, đào đất cho sâu, xây nền trên vầng đá: Nước tràn lan, dòng nước chảy mạnh xô vào nhà đó, nhưng không xô động được, vì đã cất chắc chắn. 49 Song kẻ nào nghe lời ta mà không làm theo, thì giống như một người kia cất nhà trên đất không xây nền: Dòng nước chảy mạnh xô vào nhà đó, tức thì nhà sụp xuống, và sự hư hại lớn lao.

6

在安息日摘麥穗

(太12.1-8;可2.23-28)

1有一個安息日,耶穌從麥田經過。他的門徒摘了麥穗,用手搓着吃。 2有幾個法利賽人說:「你們為甚麼做安息日不合法的事呢?」 3耶穌回答他們:「大衛和跟從他的人飢餓時所做的事,你們沒有念過嗎? 4他怎麼進了上帝的居所,拿供餅吃,又給跟從的人吃呢?這餅惟獨祭司可以吃,別人都不可以吃。」 5他又對他們說:「人子是安息日的主。」

治好萎縮的手

(太12.9-14;可3.1-6)

6又有一個安息日,耶穌進了會堂教導人,在那裏有一個人,他的右手萎縮了。 7文士和法利賽人窺探耶穌會不會在安息日治病,為要找把柄告他。 8耶穌卻知道他們的意念,就對那萎縮了手的人說:「起來,站在當中!」那人就起來,站着。 9耶穌對他們說:「我問你們,在安息日行善行惡,救命害命,哪樣是合法的呢?」 10他就環視眾人,對那人說:「伸出手來!」他照着做,他的手就復原了。 11他們怒氣填胸,彼此商議怎樣對付耶穌。

揀選十二使徒

(太10.1-4;可3.13-19)

12在那些日子,耶穌出去,上山祈禱,整夜向上帝禱告。 13到了天亮,他叫門徒來,就從他們中間挑選十二個人,稱他們為使徒。 14這十二個人有西門(耶穌又給他起名叫彼得),還有他弟弟安得烈,又有雅各約翰腓力巴多羅買 15馬太多馬亞勒腓的兒子雅各和激進黨的西門 16雅各的兒子猶大和後來成為出賣者的加略猶大

向大眾傳道

(太4.23-25)

17耶穌和他們下了山,站在一塊平地上;在一起的有許多門徒,又有許多百姓從全猶太耶路撒冷,並推羅西頓的海邊來, 18都要聽他講道,又希望耶穌醫治他們的病;還有被污靈纏磨的,也得了醫治。 19眾人都想要摸他,因為有能力從他身上發出來,治好了他們。

論福與禍

(太5.1-12)

20耶穌舉目看着門徒,說:
  「貧窮的人有福了!
  因為上帝的國是你們的。
  21現在飢餓的人有福了!
  因為你們將得飽足。
  現在哭泣的人有福了!
  因為你們將要歡笑。
22人為人子的緣故憎恨你們,拒絕你們,辱罵你們,把你們當惡人除掉你們的名,你們就有福了! 23在那日,你們要歡欣雀躍,因為你們在天上的賞賜是很多的;他們的祖宗也是這樣待先知的。
  24但你們富足的人有禍了!
  因為你們已經受過安慰。
  25你們現在飽足的人有禍了!
  因為你們將要飢餓。
  你們現在歡笑的人有禍了!
  因為你們將要哀慟哭泣。
26人都說你們好的時候,你們有禍了!因為他們的祖宗也是這樣待假先知的。」

論愛仇敵

(太5.38-48;7.12)

27「可是我告訴你們這些聽的人,要愛你們的仇敵!要善待恨你們的人! 28要祝福詛咒你們的人!要為凌辱你們的人禱告! 29有人打你的臉,連另一邊也由他打。有人拿你的外衣,連內衣也由他拿去。 30凡求你的,就給他;有人拿走你的東西,不要討回來。
31「你們想要人怎樣待你們,你們也要怎樣待人。 32你們若只愛那愛你們的人,有甚麼可感謝的呢?就是罪人也愛那愛他們的人。 33你們若善待那善待你們的人,有甚麼可感謝的呢?就是罪人也是這樣做。 34你們若借給人,希望從他收回,有甚麼可感謝的呢?就是罪人也借給罪人,再如數收回。 35你們倒要愛仇敵,要善待他們,並要借給人不指望償還,你們的賞賜就很多了,你們必作至高者的兒子,因為他恩待那忘恩的和作惡的。 36你們要仁慈,像你們的父是仁慈的。」

不要評斷人

(太7.1-5)

37「你們不要評斷別人,就不被審判;你們不要定人的罪,就不被定罪;你們要饒恕人,就必蒙饒恕。 38你們要給人,就必有給你們的,並且用十足的升斗,連搖帶按,上尖下流地倒在你們懷裏;因為你們用甚麼量器量給人,也必用甚麼量器量給你們。」
39耶穌又用比喻對他們說:「瞎子豈能領瞎子,兩個人不是都要掉在坑裏嗎? 40學生不高過老師,凡學成了的會和老師一樣。 41為甚麼看見你弟兄眼中有刺,卻不想自己眼中有梁木呢? 42你不見自己眼中有梁木,怎能對你弟兄說:『讓我去掉你眼中的刺』呢?你這假冒為善的人!先去掉自己眼中的梁木,然後才能看得清楚,好去掉你弟兄眼中的刺。」

樹和果子

(太7.16-20;12.33-35)

43「沒有好樹結壞果子,也沒有壞樹結好果子。 44每一種樹木可以從其果子看出來。人不是從荊棘上摘無花果的,也不是從蒺藜裏摘葡萄的。 45善人從他心裏所存的善發出善來,惡人從他所存的惡發出惡來;因為心裏所充滿的,口裏就說出來。」

兩種根基

(太7.24-27)

46「你們為甚麼稱呼我『主啊,主啊』,卻不照我的話做呢? 47凡到我這裏來,聽了我的話又去做的,我要告訴你們他像甚麼人: 48他像一個人蓋房子,把地挖深,將根基立在磐石上,到發大水的時候,水沖那房子,房子總不動搖,因為蓋造得好。 49但聽了不去做的,就像一個人在土地上蓋房子,沒有根基,水一沖,立刻倒塌了,並且那房子損壞得很厲害。」