6

Bứt bông lúa mì

(Mat 12:1-8; Mac 2:23-28)

1 Nhằm ngày Sa-bát, Đức Chúa Jêsus đi qua giữa đồng lúa mì, môn đồ bứt bông lúa, lấy tay vò đi và ăn. 2 Có mấy người Pha-ri-si nói rằng: Sao các ngươi làm điều không nên làm trong ngày Sa-bát? 3 Đức Chúa Jêsus phán rằng: Vậy các ngươi chưa đọc chuyện vua Đa-vít làm trong khi vua cùng kẻ đi theo bị đói sao? 4 Thể nào vua vào đền Đức Chúa Trời, lấy bánh bày ra mà ăn, và cho kẻ đi theo ăn nữa, dầu là bánh chỉ các thầy tế lễ mới được phép ăn thôi? 5 Ngài lại phán rằng: Con người cũng là Chúa ngày Sa-bát.

Người teo tay

(Mat 12:9-14; Mac 3:1-6)

6 Một ngày Sa-bát khác, Đức Chúa Jêsus vào nhà hội dạy dỗ. Tại đó, có một người bàn tay hữu bị teo. 7 Vả, các thầy thông giáo và người Pha-ri-si chăm chỉ xem Ngài, coi thử Ngài có chữa bịnh trong ngày Sa-bát chăng, để tìm dịp mà cáo Ngài. 8 Nhưng Ngài biết ý tưởng họ, nên phán cùng người teo tay rằng: Hãy chờ dậy, đứng giữa chúng ta. Người ấy chờ dậy, và đứng lên. 9 Đức Chúa Jêsus liền phán cùng họ rằng: Ta hỏi các ngươi: Trong ngày Sa-bát, nên làm điều lành hay là làm điều dữ, nên cứu người hay là giết người? 10 Đoạn, Ngài lấy mắt liếc khắp mọi người xung quanh mình, rồi phán cùng người bịnh rằng: Hãy giơ tay ra. Người giơ ra, thì tay được lành. 11 Nhưng họ giận lắm, bèn bàn cùng nhau về việc mình có thể xử với Đức Chúa Jêsus cách nào.

Sự chọn mười hai sứ đồ

(Mat 10:1-4; Mac 3:13-19)

12 Trong lúc đó, Đức Chúa Jêsus đi lên núi để cầu nguyện; và thức thâu đêm cầu nguyện Đức Chúa Trời. 13 Đến sáng ngày, Ngài đòi môn đồ đến, chọn mười hai người gọi là sứ đồ: 14 Si-môn, Ngài đặt tên là Phi-e-rơ, Anh-rê em ruột của Phi-e-rơ, Gia-cơ và Giăng, Phi-líp và Ba-thê-lê-my, 15 Ma-thi-ơ, và Thô-ma, Gia-cơ con của A-phê, Si-môn gọi là Xê-lốt, 16 Giu-đe con của Gia-cơ, và Giu-đa Ích-ca-ri-ốt là kẻ phản Ngài.

Các sự dạy bảo khác

(Mat 5:1-12,38-48; 7:12a)

17 Kế đó, Ngài cùng môn đồ xuống, dừng lại nơi đồng bằng. Ở đó, có nhiều môn đồ Ngài cùng đoàn dân rất đông từ khắp xứ Giu-đê, thành Giê-ru-sa-lem, và miền biển Ty-rơ, Si-đôn mà đến, để nghe Ngài dạy và cho được chữa lành bịnh mình. 18 Những kẻ mắc tà ma khuấy hại cũng đều được lành. 19 Cả đoàn dân đến kiếm cách rờ Ngài, vì từ Ngài có quyền phép ra, chữa lành hết mọi người.
20 Đức Chúa Jêsus bèn ngước mắt ngó môn đồ, mà phán rằng: Phước cho các ngươi nghèo khó, vì nước Đức Chúa Trời thuộc về các ngươi! 21 Phước cho các ngươi hiện đương đói, vì sẽ được no đủ! Phước cho các ngươi hiện đương khóc lóc, vì sẽ được vui mừng! 22 Phước cho các ngươi khi vì cớ Con người, thiên hạ sẽ ghét, đuổi, mắng nhiếc các ngươi, bỏ tên các ngươi như đồ ô uế! 23 Ngày đó, hãy vui vẻ, nhảy nhót và mừng rỡ, vì phần thưởng các ngươi trên trời sẽ lớn lắm: Bởi tổ phụ họ cũng đối đãi các đấng tiên tri dường ấy.
24 Song, khốn cho các ngươi là người giàu có, vì đã được sự yên ủi của mình rồi! 25 Khốn cho các ngươi là kẻ hiện đương no, vì sẽ đói! Khốn cho các ngươi là kẻ hiện đương cười, vì sẽ để tang và khóc lóc! 26 Khốn cho các ngươi, khi mọi người sẽ khen các ngươi, vì tổ phụ họ cũng xử với các tiên tri giả như vậy!
27 Nhưng ta phán cùng các ngươi, là người nghe ta: Hãy yêu kẻ thù mình, làm ơn cho kẻ ghét mình, 28 chúc phước cho kẻ rủa mình, và cầu nguyện cho kẻ sỉ nhục mình. 29 Ai vả ngươi má bên nầy, hãy đưa luôn má bên kia cho họ; còn nếu ai giựt áo ngoài của ngươi, thì cũng đừng ngăn họ lấy luôn áo trong. 30 Hễ ai xin, hãy cho, và nếu có ai đoạt lấy của các ngươi, thì đừng đòi lại. 31 Các ngươi muốn người ta làm cho mình thể nào, hãy làm cho người ta thể ấy.
32 Nếu các ngươi yêu kẻ yêu mình, thì có ơn chi? Người có tội cũng yêu kẻ yêu mình. 33 Nếu các ngươi làm ơn cho kẻ làm ơn mình, thì có ơn chi? Người có tội cũng làm như vậy. 34 Nếu các ngươi cho ai mượn mà mong họ trả, thì có ơn chi? Người có tội cũng cho người có tội mượn, để được thâu lại y số. 35 Song các ngươi hãy yêu kẻ thù mình; hãy làm ơn, hãy cho mượn, mà đừng ngã lòng. Vậy, phần thưởng của các ngươi sẽ lớn, và các ngươi sẽ làm con của Đấng Rất Cao, vì Ngài lấy nhân từ đối đãi kẻ bạc và kẻ dữ.
36 Hãy thương xót như Cha các ngươi hay thương xót. 37 Đừng đoán xét ai, thì các ngươi khỏi bị đoán xét; đừng lên án ai, thì các ngươi khỏi bị lên án; hãy tha thứ, người sẽ tha thứ mình. 38 Hãy cho, người sẽ cho mình; họ sẽ lấy đấu lớn, nhận, lắc cho đầy tràn, mà nộp trong lòng các ngươi; vì các ngươi lường mực nào, thì họ cũng lường lại cho các ngươi mực ấy.
39 Ngài cũng phán cùng họ một thí dụ rằng: Kẻ mù có thể dắt kẻ mù được chăng? Cả hai há chẳng cùng té xuống hố sao?
40 Môn đồ không hơn thầy; nhưng hễ môn đồ được trọn vẹn thì sẽ bằng thầy mình. 41 Sao ngươi nhìn thấy cái rác trong mắt anh em mình, mà không thấy cây đà trong mắt ngươi? 42 Sao ngươi nói được với anh em rằng: Anh ơi, để tôi lấy cái rác trong mắt anh ra, còn ngươi, thì không thấy cây đà trong mắt mình? Hỡi kẻ giả hình, hãy lấy cây đà ra khỏi mắt mình trước đã, rồi mới thấy rõ mà lấy cái rác ra khỏi mắt anh em.
43 Cây sanh trái xấu không phải là cây tốt, cây sanh trái tốt không phải là cây xấu; 44 vì hễ xem trái thì biết cây. Người ta không hái được trái vả nơi bụi gai, hay là hái trái nho nơi chòm kinh cước. 45 Người lành bởi lòng chứa điều thiện mà phát ra điều thiện, kẻ dữ bởi lòng chứa điều ác mà phát ra điều ác; vì do sự đầy dẫy trong lòng mà miệng nói ra.
46 Sao các ngươi gọi ta: Chúa, Chúa, mà không làm theo lời ta phán? 47 Ta sẽ chỉ cho các ngươi biết kẻ nào đến cùng ta, nghe lời ta, và làm theo, thì giống ai. 48 Kẻ ấy giống như một người kia cất nhà, đào đất cho sâu, xây nền trên vầng đá: Nước tràn lan, dòng nước chảy mạnh xô vào nhà đó, nhưng không xô động được, vì đã cất chắc chắn. 49 Song kẻ nào nghe lời ta mà không làm theo, thì giống như một người kia cất nhà trên đất không xây nền: Dòng nước chảy mạnh xô vào nhà đó, tức thì nhà sụp xuống, và sự hư hại lớn lao.

6

在安息日摘麦穗

(太12.1-8;可2.23-28)

1有一个安息日,耶稣从麦田经过。他的门徒摘了麦穗,用手搓着吃。 2有几个法利赛人说:“你们为什么做安息日不合法的事呢?” 3耶稣回答他们:“大卫和跟从他的人饥饿时所做的事,你们没有念过吗? 4他怎么进了上帝的居所,拿供饼吃,又给跟从的人吃呢?这饼惟独祭司可以吃,别人都不可以吃。” 5他又对他们说:“人子是安息日的主。”

治好萎缩的手

(太12.9-14;可3.1-6)

6又有一个安息日,耶稣进了会堂教导人,在那里有一个人,他的右手萎缩了。 7文士和法利赛人窥探耶稣会不会在安息日治病,为要找把柄告他。 8耶稣却知道他们的意念,就对那萎缩了手的人说:“起来,站在当中!”那人就起来,站着。 9耶稣对他们说:“我问你们,在安息日行善行恶,救命害命,哪样是合法的呢?” 10他就环视众人,对那人说:“伸出手来!”他照着做,他的手就复原了。 11他们怒气填胸,彼此商议怎样对付耶稣。

拣选十二使徒

(太10.1-4;可3.13-19)

12在那些日子,耶稣出去,上山祈祷,整夜向上帝祷告。 13到了天亮,他叫门徒来,就从他们中间挑选十二个人,称他们为使徒。 14这十二个人有西门(耶稣又给他起名叫彼得),还有他弟弟安得烈,又有雅各约翰腓力巴多罗买 15马太多马亚勒腓的儿子雅各和激进党的西门 16雅各的儿子犹大和后来成为出卖者的加略犹大

向大众传道

(太4.23-25)

17耶稣和他们下了山,站在一块平地上;在一起的有许多门徒,又有许多百姓从全犹太耶路撒冷,并推罗西顿的海边来, 18都要听他讲道,又希望耶稣医治他们的病;还有被污灵缠磨的,也得了医治。 19众人都想要摸他,因为有能力从他身上发出来,治好了他们。

论福与祸

(太5.1-12)

20耶稣举目看着门徒,说:
  “贫穷的人有福了!
  因为上帝的国是你们的。
  21现在饥饿的人有福了!
  因为你们将得饱足。
  现在哭泣的人有福了!
  因为你们将要欢笑。
22人为人子的缘故憎恨你们,拒绝你们,辱骂你们,把你们当恶人除掉你们的名,你们就有福了! 23在那日,你们要欢欣雀跃,因为你们在天上的赏赐是很多的;他们的祖宗也是这样待先知的。
  24但你们富足的人有祸了!
  因为你们已经受过安慰。
  25你们现在饱足的人有祸了!
  因为你们将要饥饿。
  你们现在欢笑的人有祸了!
  因为你们将要哀恸哭泣。
26人都说你们好的时候,你们有祸了!因为他们的祖宗也是这样待假先知的。”

论爱仇敌

(太5.38-48;7.12)

27“可是我告诉你们这些听的人,要爱你们的仇敌!要善待恨你们的人! 28要祝福诅咒你们的人!要为凌辱你们的人祷告! 29有人打你的脸,连另一边也由他打。有人拿你的外衣,连内衣也由他拿去。 30凡求你的,就给他;有人拿走你的东西,不要讨回来。
31“你们想要人怎样待你们,你们也要怎样待人。 32你们若只爱那爱你们的人,有什么可感谢的呢?就是罪人也爱那爱他们的人。 33你们若善待那善待你们的人,有什么可感谢的呢?就是罪人也是这样做。 34你们若借给人,希望从他收回,有什么可感谢的呢?就是罪人也借给罪人,再如数收回。 35你们倒要爱仇敌,要善待他们,并要借给人不指望偿还,你们的赏赐就很多了,你们必作至高者的儿子,因为他恩待那忘恩的和作恶的。 36你们要仁慈,像你们的父是仁慈的。”

不要评断人

(太7.1-5)

37“你们不要评断别人,就不被审判;你们不要定人的罪,就不被定罪;你们要饶恕人,就必蒙饶恕。 38你们要给人,就必有给你们的,并且用十足的升斗,连摇带按,上尖下流地倒在你们怀里;因为你们用什么量器量给人,也必用什么量器量给你们。”
39耶稣又用比喻对他们说:“瞎子岂能领瞎子,两个人不是都要掉在坑里吗? 40学生不高过老师,凡学成了的会和老师一样。 41为什么看见你弟兄眼中有刺,却不想自己眼中有梁木呢? 42你不见自己眼中有梁木,怎能对你弟兄说:‘让我去掉你眼中的刺’呢?你这假冒为善的人!先去掉自己眼中的梁木,然后才能看得清楚,好去掉你弟兄眼中的刺。”

树和果子

(太7.16-20;12.33-35)

43“没有好树结坏果子,也没有坏树结好果子。 44每一种树木可以从其果子看出来。人不是从荆棘上摘无花果的,也不是从蒺藜里摘葡萄的。 45善人从他心里所存的善发出善来,恶人从他所存的恶发出恶来;因为心里所充满的,口里就说出来。”

两种根基

(太7.24-27)

46“你们为什么称呼我‘主啊,主啊’,却不照我的话做呢? 47凡到我这里来,听了我的话又去做的,我要告诉你们他像什么人: 48他像一个人盖房子,把地挖深,将根基立在磐石上,到发大水的时候,水冲那房子,房子总不动摇,因为盖造得好。 49但听了不去做的,就像一个人在土地上盖房子,没有根基,水一冲,立刻倒塌了,并且那房子损坏得很厉害。”