2

Người đau bại

(Mat 9:1-8; Lu 5:17-26)

1 Khỏi một vài ngày, Đức Chúa Jêsus trở vào thành Ca-bê-na-um, và chúng nghe nói Ngài ở trong nhà. 2 Họ họp lại tại đó đông lắm, đến nỗi trước cửa cũng không còn chỗ trống; Ngài giảng đạo cho họ nghe. 3 Bấy giờ có mấy kẻ đem tới cho Ngài một người đau bại, có bốn người khiêng. 4 Nhưng, vì đông người, không lại gần Ngài được, nên dở mái nhà ngay chỗ Ngài ngồi, rồi do lỗ đó dòng giường người bại nằm xuống. 5 Đức Chúa Jêsus thấy đức tin họ, bèn phán cùng kẻ bại rằng: Hỡi con ta, tội lỗi ngươi đã được tha. 6 Vả, có mấy thầy thông giáo ngồi đó, nghĩ thầm rằng: 7 Sao người nầy nói như vậy? Người nói phạm thượng đó! Ngoài một mình Đức Chúa Trời, còn có ai tha tội được chăng? 8 Đức Chúa Jêsus trong trí đã hiểu họ tự nghĩ như vậy, tức thì phán rằng: Sao các ngươi bàn luận trong lòng thể ấy? 9 Nay bảo kẻ bại rằng: Tội ngươi đã được tha; hay là bảo người rằng: Hãy đứng dậy vác giường mà đi; hai điều ấy điều nào dễ hơn? 10 Vả, để cho các ngươi biết Con người ở thế gian có quyền tha tội, thì Ngài phán cùng kẻ bại rằng: 11 Ta biểu ngươi, hãy đứng dậy, vác giường đi về nhà. 12 Kẻ bại đứng dậy, tức thì vác giường đi ra trước mặt thiên hạ; đến nỗi ai nấy đều lấy làm lạ, ngợi khen Đức Chúa Trời, mà rằng: Chúng tôi chưa hề thấy việc thể nầy.

Chúa gọi Lê-vi. – Sự kiêng ăn

(Mat 9:9-17; Lu 5:27-39)

13 Bấy giờ, Đức Chúa Jêsus lại trở về phía mé biển; cả dân chúng đến cùng Ngài, rồi Ngài dạy dỗ họ. 14 Ngài vừa đi qua thấy Lê-vi, con A-phê, đương ngồi tại sở thâu thuế, thì phán cùng người rằng: Hãy theo ta. Người đứng dậy theo Ngài.
15 Đức Chúa Jêsus đương ngồi ăn tại nhà Lê-vi, có nhiều người thâu thuế và kẻ có tội đồng bàn với Ngài và môn đồ Ngài; vì trong bọn đó có nhiều kẻ theo Ngài rồi. 16 Các thầy thông giáo thuộc phe Pha-ri-si thấy Ngài ăn với bọn thâu thuế và kẻ phạm tội, thì nói với môn đồ Ngài rằng: Người cùng ăn với kẻ thâu thuế và kẻ có tội sao! 17 Đức Chúa Jêsus nghe vậy, bèn phán cùng họ rằng: Chẳng phải kẻ mạnh khỏe cần thầy thuốc đâu, nhưng là kẻ có bịnh; ta chẳng phải đến gọi người công bình, nhưng gọi kẻ có tội.
18 Vả, môn đồ của Giăng và người Pha-ri-si đều kiêng ăn. Có người đến thưa cùng Đức Chúa Jêsus rằng: Bởi cớ nào môn đồ của Giăng và môn đồ của người Pha-ri-si đều kiêng ăn, còn môn đồ của thầy không kiêng ăn? 19 Đức Chúa Jêsus phán rằng: Bạn hữu của chàng rể có kiêng ăn được trong khi chàng rể còn ở cùng mình chăng? Hễ chàng rể còn ở với họ đến chừng nào, thì họ không thể kiêng ăn được đến chừng nấy. 20 Song tới kỳ chàng rể phải đem đi khỏi họ, trong ngày đó họ sẽ kiêng ăn. 21 Không ai vá miếng nỉ mới vào cái áo cũ; nếu vậy thì miếng nỉ mới chằng rách áo cũ, mà đàng rách thành xấu thêm. 22 Cũng không ai đổ rượu mới vào bầu da cũ; nếu vậy, rượu làm vỡ bầu, rượu mất và bầu cũng chẳng còn.

Bứt bông lúa mì

(Mat 12:1-8; Lu 6:1-5)

23 Nhằm ngày Sa-bát, Đức Chúa Jêsus đi qua đồng lúa mì; đang đi đường, môn đồ Ngài bứt bông lúa mì. 24 Các người Pha-ri-si bèn nói cùng Ngài rằng: Coi kìa, sao môn đồ thầy làm điều không nên làm trong ngày Sa-bát? 25 Ngài đáp rằng: Các ngươi chưa đọc đến sự vua Đa-vít làm trong khi vua cùng những người đi theo bị túng đói hay sao? 26 Thể nào trong đời A-bia-tha làm thầy cả thượng phẩm, vua ấy vào đền Đức Chúa Trời, ăn bánh bày ra, lại cũng cho những người đi theo ăn nữa, dầu bánh ấy chỉ những thầy tế lễ mới được phép ăn thôi? 27 Đoạn, Ngài lại phán: Vì loài người mà lập ngày Sa-bát, chớ chẳng phải vì ngày Sa-bát mà dựng nên loài người. 28 Vậy thì Con người cũng làm chủ ngày Sa-bát.

2

Yêsu Pơsuaih Mơnuih Rơwen

(Mathiơ 9:1-8; Luk 5:17-26)

1Tơdơi kơ anŭn ƀiă hrơi, tơdang Yêsu wơ̆t glaĭ pơ plei Kapharnaoum, ƀing mơnuih amăng plei anŭn hơmư̆ kơ tơlơi Ñu hơmâo glaĭ pơ sang laih. 2Tui anŭn, hơmâo lu mơnuih pơƀut glaĭ tơl ƀu hơmâo anih hŏng dơ̆ng tah, wơ̆t hăng gah rơngiao kơ bah amăng mơ̆n, laih anŭn Ñu pơtô boh hiăp Ơi Adai kơ ƀing gơñu. 3Hơmâo đơđa ƀing mơnuih ba rai pơ Ñu sa čô mơnuih rơwen hơmâo pă̱ čô čơkŭng. 4Ƀing gơñu ƀu dưi nao truh pơ Yêsu ôh, yuakơ mơnuih lu biă mă. Tui anŭn, ƀing gơñu pŏk hĭ bơbŭng sang gah ngŏ kơ anih Yêsu dŏ. Tơdơi kơ pŏk laih, ƀing gơñu pơañreng trŭn pô rơwen anŭn wơ̆t hăng kiao gơ̆ mơ̆n. 5Tơdang Yêsu ƀuh tơlơi đaŏ gơñu, Ñu laĭ hăng pô rơwen anŭn tui anai, “Ơ gơyut hơi, tơlơi soh ih Kâo pap brơi laih.”
6Hlak anŭn, hơmâo đơđa ƀing nai pơtô tơlơi juăt hlak dŏ pơ anŭn, pơmĭn amăng pran jua gơñu tui anai, 7“Yua hơget pô anai pơhiăp ƀrưh mơhiăh kơ Ơi Adai kar hăng anŭn lĕ? Rơngiao kơ Ơi Adai, hlơi pô dưi pap brơi tơlơi soh lĕ?”
8Ƀơi mông anŭn mơtam, Yêsu thâo amăng pran jua Ñu kơ tơlơi anŭn yơh jing tơlơi ƀing gơñu pơmĭn amăng pran jua gơñu. Tui anŭn, Ñu laĭ kơ ƀing gơñu tui anai, “Yua hơget ƀing gih pơmĭn amăng pran jua gih hơdôm tơlơi anŭn lĕ? 9Tơdang laĭ kơ pô rơwen tui anŭn, tơlơi pă Ơi Adai dưi ngă tơlơi dưi mơyang Ñu amuñ hloh lĕ, ‘Tơlơi soh ih Kâo pap brơi laih,’ ƀôdah ‘Tơgŭ bĕ laih anŭn mă kiao ih hăng rơbat nao bĕ’? 10Samơ̆ kiăng kơ ƀing gih thâo kơ tơlơi Ană Mơnuih hơmâo tơlơi dưi ƀơi lŏn tơnah anai kiăng kơ pap brơi hơdôm tơlơi soh.” Tui anŭn, ñu pơđar kơ pô rơwen anŭn tui anai, 11“Kâo pơđar kơ ih, tơgŭ bĕ laih anŭn mă kiao ih hăng glaĭ pơ sang bĕ.” 12Pô rơwen anŭn pơyut tơgŭ, mă ba kiao gơ̆ pô hăng rơbat tơbiă ƀơi anăp abih bang ƀing gơñu. Tơlơi anŭn ngă kơ rĭm čô hli̱ng hla̱ng biă mă laih anŭn ƀing gơñu bơni hơơč kơ Ơi Adai tui anai, “Ƀing ta aka ƀu ƀuh djơ̆ ôh tơlơi truh kar hăng anai!”

Yêsu Iâu Lêwi

(Mathiơ 9:9-13; Luk 5:27-32)

13Sa wơ̆t dơ̆ng Yêsu tơbiă nao pơ ha̱ng ia dơnao. Sa tơpul mơnuih lu nao pơ Ñu laih anŭn Ñu čơdơ̆ng pơtô kơ ƀing gơñu yơh. 14Tơdang Ñu hlak rơbat nao pơ anih anŭn, Ñu ƀuh Lêwi ană đah rơkơi Alphê dŏ mă bruă ring jia ƀơi anih mă jia. Ñu laĭ kơ gơ̆ tui anai, “Đuaĭ tui Kâo bĕ.” Gơ̆ tơgŭ hăng đuaĭ tui Yêsu mơtam.
15Tơdang Yêsu hlak dŏ ƀơ̆ng huă pơ sang Lêwi, hơmâo lu ƀing ring jia wơ̆t ƀing mơnuih soh pơkŏn dŏ ƀơ̆ng huă hrŏm hăng Ñu wơ̆t hăng ƀing ding kơna Ñu mơ̆n, yuakơ hơmâo lu mơnuih đuaĭ tui Yêsu. 16Tơdang ƀing nai pơtô tơlơi juăt hăng ƀing Pharisai ƀuh Yêsu hlak dŏ ƀơ̆ng huă hrŏm hăng ƀing ring jia laih anŭn hăng ƀing mơnuih soh pơkŏn, ƀing gơñu tơña kơ ƀing ding kơna Yêsu tui anai, “Yua hơget Yêsu ƀơ̆ng huă hrŏm hăng ƀing ring jia laih anŭn hăng ƀing mơnuih soh pơkŏn anŭn lĕ?”
17Tơdang Yêsu hơmư̆ tơlơi anŭn, Ñu laĭ kơ ƀing gơñu tui anai, “Ƀu djơ̆ ƀing hiam drơi jan ôh kiăng kơ nai pơjrao, samơ̆ ƀing duăm ruă yơh kiăng. Kâo rai ƀu djơ̆ kiăng kơ iâu ƀing mơnuih tơpă hơnơ̆ng ôh, samơ̆ kiăng kơ iâu ƀing mơnuih soh yơh.”

Arăng Tơña Kơ Yêsu Kơ Tơlơi Iâu Laĭ Kŏm Ƀơ̆ng Huă

(Mathiơ 9:14-17; Luk 5:33-39)

18Hlak anŭn, ƀing ding kơna Yôhan wơ̆t hăng ƀing Pharisai iâu laĭ kŏm ƀơ̆ng huă. Hơmâo đơđa mơnuih rai tơña kơ Yêsu tui anai, “Hiư̆m pă ƀing ding kơna Yôhan hăng ƀing ding kơna ƀing Pharisai iâu laĭ kŏm ƀơ̆ng huă, samơ̆ ƀing ding kơna Ih ƀu iâu laĭ kŏm ƀơ̆ng huă ôh lĕ?”
19Yêsu laĭ glaĭ tui anai, “Hiư̆m pă ƀing tuai kơ pô met han dưi kŏm ƀơ̆ng huă tơdang pô met han anŭn hlak dŏ hăng ƀing gơñu lĕ? Ƀing gơñu ƀu dưi kŏm ƀơ̆ng huă ôh tơdang pô met han anŭn ăt dŏ hrŏm hăng ƀing gơñu. 20Samơ̆ hrơi mông truh tơdang pô met han arăng či mă pơđuaĭ hĭ mơ̆ng ƀing gơñu, laih anŭn ƀơi hrơi anŭn yơh ƀing gơñu či kŏm ƀơ̆ng huă.”
21“Ƀu hơmâo hlơi pô ôh sĭt bơnăl phrâo kiăng kơ bal ƀơi ao so. Tơdah ñu ngă tui anŭn, sĭt črăn bơnăl phrâo anŭn či kơtŭng hĭ bơnăl ao so anŭn laih anŭn ngă brơi kơ anih tơĭ anŭn či tơyač prŏng tui yơh. 22Laih anŭn kŏn hơmâo lơi hlơi pô pioh tơpai phrâo amăng ge̱t klĭ so. Tơdah ñu ngă tui anŭn, tơpai phrâo či blŭk pơčah hĭ ge̱t klĭ so hăng ngă kơ tơpai anŭn hŏk hĭ yơh, laih anŭn ge̱t klĭ anŭn ăt či răm hĭ mơ̆n. Samơ̆ ñu khŏm tuh tơpai phrâo amăng ge̱t klĭ phrâo yơh.”

Yêsu Jing Khua Kơ Hrơi Saƀat

(Mathiơ 12:1-8; Luk 6:1-5)

23Ƀơi hrơi Saƀat, tơdang Yêsu găn nao amăng đang hơma pơdai arăng laih anŭn tơdang ƀing ding kơna Ñu hlak rơbat nao, ƀing gơñu čơdơ̆ng ruač mă pơdai. 24Ƀing Pharisai laĭ kơ Ñu tui anai, “Lăng adih, yua hơget ƀing ding kơna Ih ngă ƀu djơ̆ hăng tơlơi juăt ta kiăng kơ ngă ôh amăng hrơi Saƀat lĕ?”
25Samơ̆ Yêsu laĭ glaĭ tui anai, “Hiư̆m pă ƀing gih ƀu hơmâo đŏk ôh hă kơ tơlơi pơtao Dawid ngă laih tơdang ñu hăng ƀing đuaĭ tui ñu hlak rơpa kơƀah kiăng biă mă? 26Ñu mŭt pơ wăl tơdron amăng Sang Yang hăng khăn Ơi Adai laih anŭn ƀơ̆ng ƀañ tơpŭng pơyơr laih kơ Ơi Adai. Tui hăng tơlơi juăt ta, ƀañ anŭn kơnơ̆ng ƀing khua ngă yang đôč dưi ƀơ̆ng, samơ̆ ñu ăt brơi kơ ƀing gŏp hrŏm hăng ñu mă ƀơ̆ng mơ̆n.”
27Giŏng anŭn, Yêsu laĭ kơ ƀing gơñu tui anai, “Ơi Adai pơjing rai hrơi Saƀat kiăng kơ jing tŭ yua kơ mơnuih mơnam laih anŭn ƀu djơ̆ Ơi Adai pơjing rai mơnuih pioh kơ djă̱ pioh hrơi Saƀat ôh. 28Hơnŭn yơh, Kâo, jing Ană Mơnuih, jing khua kơ hrơi Saƀat yơh!”