11

1 Vả, Đức Chúa Jêsus đã dạy các điều đó cho mười hai môn đồ rồi, bèn lìa khỏi chỗ nầy đặng đi giảng dạy trong các thành xứ đó.

Sự hỏi thăm của Giăng Báp-tít

(Lu 7:18-35)

2 Khi Giăng ở trong ngục nghe nói về các công việc của Đấng Christ, thì sai môn đồ mình đến thưa cùng Ngài rằng: 3 Thầy có phải là Đấng phải đến, hay là chúng tôi còn phải đợi đấng khác chăng? 4 Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Hãy về, thuật lại cùng Giăng những điều các ngươi nghe và thấy: 5 Kẻ mù được thấy, kẻ què được đi, kẻ phung được sạch, kẻ điếc được nghe, kẻ chết được sống lại, kẻ khó khăn được nghe giảng tin lành. 6 Phước cho ai chẳng vấp phạm vì cớ ta!
7 Khi họ ra về, Đức Chúa Jêsus mới phán về việc Giăng cho đoàn dân nghe, rằng: Các ngươi đã đi xem chi trong đồng vắng? Có phải xem cây sậy bị gió rung chăng? 8 Các ngươi đi xem cái chi nữa? Có phải xem người mặc áo tốt đẹp chăng? Kìa, những người mặc áo tốt đẹp thì ở trong đền vua. 9 Nhưng các ngươi lại đi xem cái chi nữa? Có phải là xem đấng tiên tri chăng? Phải, ta nói cùng các ngươi, cũng hơn đấng tiên tri nữa. 10 Ấy vì người đó mà có chép rằng:
 Nầy, ta sai sứ ta đến trước mặt con,
 Đặng dọn đường sẵn cho con đi.
11 Quả thật, ta nói cùng các ngươi, trong những người bởi đàn bà sanh ra, không có ai được tôn trọng hơn Giăng Báp-tít, nhưng mà kẻ rất nhỏ hèn trong nước thiên đàng còn được tôn trọng hơn người. 12 Song, từ ngày Giăng Báp-tít đến nay, nước thiên đàng bị hãm ép, và là kẻ hãm ép đó choán lấy. 13 Vì hết thảy các đấng tiên tri và sách luật đã nói trước cho đến đời Giăng. 14 Nếu các ngươi muốn hiểu biết, thì ấy là Ê-li, là đấng phải đến. 15 Ai có tai mà nghe, hãy nghe.
16 Ta sẽ sánh dòng dõi nầy với ai? Dòng dõi nầy giống như con trẻ ngồi giữa chợ, kêu la cùng bạn mình, 17 mà rằng: Ta đã thổi sáo, mà bây không nhảy múa; ta đã than vãn, mà bây không khóc. 18 Vì Giăng đã đến, không ăn, không uống, người ta nói rằng: Giăng bị quỉ ám. 19 Con người đến, hay ăn hay uống, thì họ nói rằng: Kìa, là người ham ăn mê uống, bạn bè với người thâu thuế cùng kẻ xấu nết. Song le, sự khôn ngoan được xưng là phải, bởi những việc làm của sự ấy.

Chúa quở trách dân các thành cứng lòng

(Lu 10:13-15)

20 Vì dân các thành mà Đức Chúa Jêsus đã làm rất nhiều phép lạ rồi, không ăn năn, nên Ngài quở trách rằng: 21 Khốn nạn cho mầy, thành Cô-ra-xin! Khốn nạn cho mầy, thành Bết-sai-đa! Vì nếu các phép lạ đã làm giữa bây, đem làm trong thành Ty-rơ và Si-đôn, thì hai thành đó thật đã mặc áo gai, đội tro, ăn năn từ lâu rồi. 22 Vậy nên ta bảo bây, đến ngày phán xét, thành Ty-rơ và thành Si-đôn sẽ chịu đoán phạt nhẹ hơn bây. 23 Còn mầy, Ca-bê-na-um, là thành đã được cao tới trời, sẽ hạ xuống tới âm phủ! Vì nếu các phép lạ đã làm giữa mầy, đem làm trong thành Sô-đôm, thì thành ấy còn lại đến ngày nay. 24 Vậy nên ta rao bảo rằng, đến ngày phán xét, xứ Sô-đôm sẽ chịu đoán phạt nhẹ hơn mầy.

Đạo Tin lành tỏ ra cho con trẻ

(Lu 10:21,22)

25 Lúc đó, Đức Chúa Jêsus nói rằng: Hỡi Cha! Là Chúa của trời đất, tôi khen ngợi Cha, vì Cha đã giấu những điều nầy với kẻ khôn ngoan, người sáng dạ, mà tỏ ra cho những con trẻ hay. 26 Thưa Cha, phải, thật như vậy, vì Cha đã thấy điều đó là tốt lành. 27 Mọi việc Cha ta đã giao cho ta; ngoài Cha không có ai biết Con; ngoài Con và người nào mà Con muốn tỏ ra cùng, thì cũng không ai biết Cha.
28 Hỡi những kẻ mệt mỏi và gánh nặng, hãy đến cùng ta, ta sẽ cho các ngươi được yên nghỉ. 29 Ta có lòng nhu mì, khiêm nhường; nên hãy gánh lấy ách của ta, và học theo ta; thì linh hồn các ngươi sẽ được yên nghỉ. 30 Vì ách ta dễ chịu và gánh ta nhẹ nhàng.

11

Ƀing Ding Kơna Yôhan Pô Ngă Baptem Nao Tơña Yêsu

(Luk 7:18-35)

1Tơdơi kơ Yêsu hơmâo pơtô laih hơdôm tơlơi anŭn kơ pluh-dua čô ƀing ding kơna Ñu, Ñu đuaĭ hĭ mơ̆ng anih anŭn laih anŭn hyu pơtô ƀơi lu plei pla ƀing Yehudah.
2Tơdang Yôhan pô ngă Baptem dŏ amăng sang mơnă hơmư̆ hơdôm bruă Messiah hlak ngă anŭn, ñu pơkiaŏ ƀing ding kơna ñu nao tơña Yêsu tui anai, 3“Djơ̆ mơ̆, Ih yơh jing Pô Messiah khŏm či rai ƀôdah ƀing gơmơi khŏm dŏ tơguan kơ Pô pơkŏn dơ̆ng?”
4Yêsu laĭ glaĭ kơ ƀing gơñu tui anai, “Ƀing gih glaĭ ră ruai glaĭ bĕ kơ Yôhan hơdôm tơlơi ƀing gih hơmâo hơmư̆ laih anŭn ƀuh laih tui anai: 5Mơnuih bum mơta dưi ƀuh, mơnuih rơwen rơwo dưi rơbat, mơnuih ruă phŭng dưi suaih, mơnuih tơngĭl dưi hơmư̆, mơnuih djai dưi hơdip glaĭ laih anŭn mơnuih ƀun rin dưi hơmư̆ Tơlơi Pơthâo Hiam. 6Mơyŭn mơak yơh kơ hlơi pô ƀu đing đaŏ ôh samơ̆ ăt dŏ đaŏ kơ Kâo!”
7Tơdang ƀing ding kơna Yôhan đuaĭ laih, Yêsu čơdơ̆ng pơhiăp hăng ƀing mơnuih lu kơ tơlơi Yôhan tui anai, “Hlơi ƀing gih čang rơmang laih kiăng kơ nao lăng amăng tơdron tač lĕ? Ƀing gih čang rơmang kiăng kơ nao lăng sa čô mơnuih tơdu hrup hăng sa ƀĕ phŭn rơ̆k trang bo angĭn pưh gô hă? 8Tơdah ƀu djơ̆ tui anŭn ôh, hlơi ƀing gih tơbiă nao lăng laih lĕ? Ƀing gih nao lăng mơnuih čut hơô sum ao hiam hă? Adih dih, ƀing čut hơô sum ao hiam dŏ amăng sang pơtao yơh. 9Tơdah ăt ƀu djơ̆ tui anŭn mơ̆n, hlơi ƀing gih tơbiă nao lăng laih lĕ? Nao lăng pô pơala hă? Djơ̆ yơh, samơ̆ Kâo laĭ kơ ƀing gih, pô anŭn yom hloh kơ pô pơala mơ̆n. 10Kơ Yôhan anŭn yơh arăng hơmâo čih laih amăng Hơdrôm Hră Rơgoh Hiam tui anai,
  “ ‘Ơi Adai laĭ: Anai nê, Kâo pơkiaŏ nao ding kơna pơthâo Kâo nao hlâo kơ Ih,
   ñu či pơkra pơagaih brơi jơlan gah anăp Ih.’
11“Kâo laĭ kơ ƀing gih sĭt biă mă, amăng abih bang rơnŭk ƀing mơnuih mơnam hơdip ƀơi lŏn tơnah anai, ƀu hơmâo ôh hlơi pô yom hloh kơ Yôhan pô ngă baptem; samơ̆ mơnuih amăng ană plei Dêh Čar Ơi Adai wơ̆t tơdah ƀu yom pơphan ôh samơ̆ ñu jing yom pơphan hloh kơ Yôhan pô ngă baptem yơh. 12Samơ̆ mơ̆ng rơnŭk Yôhan čơdơ̆ng pơtô anŭn yơh, hơmâo lu mơnuih sat ƀai gir tơgŭ pơkơdơ̆ng glaĭ hăng tơlơi pơtô kơ Dêh Čar Ơi Adai, samơ̆ hơmâo lu mơnuih pơkŏn gir pơkô̆ pơjing Dêh Čar anŭn hăng tơlơi tơgŭ pơkơdơ̆ng glaĭ. 13Mơ̆ng đưm đă boh hiăp ƀing pô pơala laih anŭn Tơlơi Juăt Môseh, jing hră ƀing ta hơmâo kiăng kơ thâo tơlơi Ơi Adai hơduah kiăng amăng tơlơi hơdip ta, hlŏng truh pơ rơnŭk Yôhan jing pô ngă baptem yơh. 14Laih anŭn tơdah ƀing gih đaŏ kơ hơdôm boh hiăp anŭn, ƀing gih či thâo krăn Yôhan yơh jing Êliyah, jing pô ƀing gơñu laĭ khŏm či rai. 15Tui anŭn, hlơi pô hơmâo tơngia kiăng kơ hơmư̆, brơi ñu hơmư̆ bĕ.
16“Hrup hăng hlơi Kâo dưi pơhơmu ƀing mơnuih rơnŭk anai lĕ? Ƀing gơñu hrup hăng ƀing čơđai hlak dŏ be̱r ƀơi tŏng krah anih sĭ mơnia pơiâu kraih kơ ƀing čơđai pơkŏn tui anai,
  17“ ‘Ƀing gơmơi ayŭp laih đing klơt ayŭ mơak kiăng kơ ƀing gih suang,
   samơ̆ ƀing gih hơngah ƀu suang ôh;
   ƀing gơmơi čŏk pơkrao laih kiăng kơ ƀing gih hia,
   samơ̆ ƀing gih hơngah ƀu hia rơngot ôh.’
18“Tơdang Yôhan rai, ñu ƀu ƀơ̆ng huă ôh kŏn mơñum tơpai lơi laih anŭn arăng laĭ kơ ñu hơmâo yang sat ngă. 19Samơ̆ tơdang Kâo, jing Ană Mơnuih, rai ƀơ̆ng huă laih anŭn mơñum, arăng laĭ, ‘Ñu anŭn mơnuih ră̱ ƀơ̆ng ră̱ huă, măt tơpai laih anŭn ngă gơyut gơyâo hăng ƀing ring jia wơ̆t hăng ƀing mơnuih soh sat pơkŏn mơ̆n!’ Samơ̆ tơlơi rơgơi Ơi Adai arăng pơrơklă jing djơ̆ tơpă yua mơ̆ng bruă mơnuă hiam tơbiă rai mơ̆ng tơlơi rơgơi anŭn yơh.”

Ƀing Ană Plei Pla Ƀu Đaŏ Ôh

(Luk 10:13-15)

20Giŏng anŭn, Yêsu čơdơ̆ng pơhiăp pơkơdơ̆ng glaĭ hăng ƀing ană plei amăng hơdôm boh plei Ñu hơmâo ngă laih lu tơlơi mơsêh mơyang, yuakơ ƀing ană plei ƀu kiăng kơhma̱l hĭ tơlơi soh gơñu ôh. 21Ñu laĭ tui anai, “Răm ƀăm yơh kơ ih, Ơ plei Kôrasin ăh! Răm ƀăm yơh kơ ih, Ơ plei Bêtsaida ăh! Tơdah Kâo nao ngă hơdôm tơlơi mơsêh mơyang amăng plei Tir hăng plei Sidôn đưm đă adih kar hăng Kâo hơmâo ngă laih amăng ƀing gih, sĭt yơh ƀing gơñu hơmâo kơhma̱l hĭ tơlơi soh gơñu sui laih, laih anŭn ƀing gơñu buh ao tâo hăng dŏ amăng hơbâo tơpur yơh kiăng pơrơđah kơ tơlơi ƀing gơñu rơngot hơning. 22Samơ̆ Kâo laĭ kơ ƀing gih, amăng hrơi Ơi Adai či phat kơđi mơnuih mơnam, plei Tir hăng plei Sidôn yơh či tŭ pơkơhma̱l plai ƀiă kơ ƀing gih. 23Laih anŭn bơ kơ ih, Ơ plei Kapharnaoum ăh, ih pơmĭn Ơi Adai či pơpŭ pơdun đĭ ih pơ adai adih hă? Ơ ơh, Ñu či plĕ trŭn ih pơ anih hlung dơlăm Hades adih yơh. Tơdah Kâo nao ngă hơdôm tơlơi mơsêh mơyang amăng plei Sedôm đưm adih kar hăng Kâo hơmâo ngă laih amăng ƀing gih, sĭt yơh plei Sedôm ăt dŏ truh pơ hrơi anai mơ̆n. 24Samơ̆ kâo laĭ kơ ƀing gih, amăng hrơi Ơi Adai či phat kơđi mơnuih mơnam, plei Sedôm yơh či tŭ tơlơi pơkơhma̱l plai ƀiă kơ ƀing gih.”

Rai Pơ Yêsu Laih Anŭn Pơdơi

(Luk 10:21, 22)

25Ƀơi mông anŭn Yêsu iâu laĭ tui anai, “Ơ Ama ăh, Ih jing Khua Yang kơ adai adih laih anŭn kơ lŏn tơnah anai, Kâo bơni hơơč kơ Ih yuakơ Ih hơmâo pơdŏp hĭ laih tơlơi anai mơ̆ng ƀing rơgơi ƀing hrăm thâo hluh, samơ̆ ră anai Ih pơrơđah hơdôm tơlơi anŭn kơ ƀing luă gŭ laih anŭn đaŏ kơ Ih hrup hăng ƀing čơđai. 26Djơ̆ yơh Ama ăh, Ih ngă tui anŭn yuakơ Ih mơak kiăng kơ ngă yơh.”
27Samơ̆ Ñu pơhiăp hăng ƀing dŏ hăng Ñu tui anai, “Ama Kâo, jing Ơi Adai, hơmâo jao brơi laih kơ Kâo abih bang tơlơi dưi mơyang. Ƀu hơmâo ôh hlơi pô thâo hơget kơnuih bruă Ană Ơi Adai jing, samơ̆ kơnơ̆ng Ama Ñu đôč thâo. Laih anŭn dơ̆ng, ƀu hơmâo hlơi pô ôh thâo kơnuih bruă Ama Ñu jing, samơ̆ kơnơ̆ng Ană Ơi Adai laih anŭn ƀing hlơi pô Ană Ơi Adai kiăng pơrơđah đôč yơh thâo.”
28“Rai pơ Kâo bĕ, Ơ abih bang ƀing gih jing ƀing gleh rơmơ̆n yuakơ gui kơtraŏ ăh, laih anŭn Kâo či brơi kơ ƀing gih dŏ pơdơi mơ̆ng tơlơi anŭn yơh. 29Glăm mă bĕ oč Kâo laih anŭn hrăm mơ̆ng Kâo, yuakơ Kâo hơmâo pran jua tơdu rơun hăng luă gŭ, tui anŭn bơngăt jua gih či hơmâo tơlơi pơdơi yơh. 30Kâo laĭ tui anŭn yuakơ oč Kâo či brơi kơ ƀing gih jing amuñ laih anŭn tơlơi kơtraŏ Kâo či brơi kơ ƀing gih gui jing djhôl yơh.”