1

Ba bài giảng của Môi-se

(Từ đoạn 1 đến đoạn 30)

Bài giảng thứ nhứt của Môi-se nhắc lại các ơn Chúa đã làm trong đồng vắng

1 Nầy là lời Môi-se nói cho cả Y-sơ-ra-ên, bên kia sông Giô-đanh, tại đồng vắng, trong đồng bằng, đối ngang Su-phơ, giữa khoảng Pha-ran và Tô-phên, La-ban, Hát-sê-rốt, và Đi-xa-háp. 2 Từ Hô-rếp tới Ca-đe-Ba-nê-a, bởi đường núi Sê-i-rơ, đi mười một ngày đường. 3 Nhằm năm bốn mươi, ngày mồng một tháng mười một, Môi-se nói cùng dân Y-sơ-ra-ên mọi điều mà Đức Giê-hô-va đã biểu người phải nói cùng họ. 4 Ấy là sau khi người đã đánh giết Si-hôn, vua dân A-mô-rít ở tại Hết-bôn, và Óc, vua Ba-san, ở tại Ách-ta-rốt và Ết-rê-i.
5 Tại bên kia sông Giô-đanh, trong xứ Mô-áp, Môi-se khởi giảng giải luật pháp nầy mà rằng: 6 Giê-hô-va Đức Chúa Trời chúng ta có phán cùng chúng ta tại Hô-rếp mà rằng: Các ngươi kiều ngụ trong núi nầy đã lâu quá; 7 hãy vòng lại và đi đến núi dân A-mô-rít, cùng đến các miền ở gần bên, tức là đến nơi đồng bằng, lên núi, vào xứ thấp, đến miền nam, lên mé biển, vào xứ dân Ca-na-an và Li-ban, cho đến sông lớn, là sông Ơ-phơ-rát. 8 Kìa, ta phó xứ nầy cho các ngươi! Hãy vào và chiếm lấy xứ mà Đức Giê-hô-va đã thề ban cho tổ phụ các ngươi, là Áp-ra-ham, Y-sác, Gia-cốp, cùng cho con cháu của họ.
9 Trong lúc đó ta có nói cùng các ngươi rằng: Một mình ta không sức đủ cai trị các ngươi. 10 Giê-hô-va Đức Chúa Trời các ngươi đã gia thêm các ngươi, kìa ngày nay, các ngươi đông như sao trên trời. 11 Nguyện Giê-hô-va Đức Chúa Trời của tổ phụ các ngươi khiến các ngươi thêm lên gấp ngàn lần và ban phước cho, y như Ngài đã phán cùng các ngươi. 12 Một mình ta làm thế nào mang lấy trách nhiệm và gánh nặng về điều tranh tụng của các ngươi? 13 Hãy chọn trong mỗi chi phái các ngươi những người khôn ngoan, thông sáng, có tiếng, và ta sẽ lập họ lên làm quan trưởng các ngươi. 14 Các ngươi có đáp rằng: Việc người toan làm thật tốt thay. 15 Bấy giờ, ta chọn lấy những người quan trưởng của các chi phái, là những người khôn ngoan, có tiếng, lập lên làm quan tướng các ngươi, hoặc cai ngàn người, hoặc cai trăm người, hoặc cai năm mươi người, hoặc cai mười người, và làm quản lý trong những chi phái của các ngươi.
16 Trong lúc đó, ta ra lịnh cho những quan xét các ngươi rằng: Hãy nghe anh em các ngươi, và lấy công bình mà xét đoán sự tranh tụng của mỗi người với anh em mình, hay là với khách ngoại bang ở cùng người. 17 Trong việc xét đoán, các ngươi chớ tư vị ai; hãy nghe người hèn như nghe người sang, đừng có sợ ai, vì sự xét đoán thuộc về Đức Chúa Trời. Phàm việc nào lấy làm rất khó cho các ngươi, hãy đem đến trước mặt ta thì ta sẽ nghe cho. 18 Vậy, trong lúc đó, ta có truyền cho các ngươi mọi điều mình phải làm.
19 Đoạn, bỏ Hô-rếp, chúng ta trải ngang qua đồng vắng minh mông và gớm ghê mà chúng ta thấy kia, hướng về núi dân A-mô-rít, y như Giê-hô-va Đức Chúa Trời chúng ta đã phán dặn; rồi chúng ta đến Ca-đe-Ba-nê-a.
20 Bấy giờ, ta nói cùng các ngươi rằng: Các ngươi đã đến núi của dân A-mô-rít mà Giê-hô-va Đức Chúa Trời chúng ta ban cho chúng ta. 21 Kìa, Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi phó xứ nầy cho ngươi; hãy đi lên, chiếm làm sản nghiệp, y như Giê-hô-va Đức Chúa Trời của tổ phụ ngươi đã phán cùng ngươi; chớ ái ngại, chớ kinh khủng. 22 Các ngươi hết thảy bèn lại gần ta và nói rằng: Hãy sai những người đi trước chúng tôi, đặng do thám xứ và chỉ bảo về đường sá nào chúng tôi phải lên, và các thành chúng tôi phải vào. 23 Lời nầy đẹp lòng ta; ta chọn mười hai người trong các ngươi, tức mỗi chi phái một người. 24 Mười hai người đó ra đi, lên núi, đi đến khe Ếch-côn và do thám xứ. 25 Họ hái cầm trong tay mình những trái cây xứ đó, đem về cho chúng ta; thuật lại cùng chúng ta rằng: Xứ mà Giê-hô-va Đức Chúa Trời chúng ta ban cho thật là tốt. 26 Nhưng các ngươi không muốn lên đó, và đã bội nghịch mạng của Giê-hô-va Đức Chúa Trời các ngươi, 27 lằm bằm trong trại mình mà rằng: Ấy bởi Đức Giê-hô-va ghét chúng ta, nên khiến chúng ta ra xứ Ê-díp-tô, đặng phó chúng ta vào tay dân A-mô-rít, để tiêu diệt đi. 28 Chúng ta sẽ đi lên đâu? Anh em chúng ta làm cho chúng ta tiêu gan vì nói rằng: Ấy là một dân đông hơn và cao lớn hơn chúng ta; ấy là những thành lớn và kiên cố đến tận trời; vả lại, tại đó, chúng tôi có thấy những con cháu của dân A-na-kim.
29 Nhưng ta nói cùng các ngươi rằng: Chớ ái ngại và chớ sợ sệt gì. 30 Giê-hô-va Đức Chúa Trời các ngươi đi trước, chánh Ngài sẽ chiến cự cho các ngươi, như Ngài đã thường làm trước mắt các ngươi tại xứ Ê-díp-tô, 31 và trong đồng vắng --- là nơi ngươi thấy rằng trọn dọc đường ngươi đi, cho đến khi tới chốn nầy, Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi đã bồng ngươi như một người bồng con trai mình. 32 Dầu vậy, các ngươi vẫn không tin Giê-hô-va Đức Chúa Trời các ngươi, 33 là Đấng đi trước dẫn các ngươi trên đường, để tìm cho các ngươi một nơi đóng trại; ban đêm trong đám lửa, ban ngày trong đám mây, đặng chỉ con đường các ngươi phải đi.
34 Bấy giờ, Đức Giê-hô-va nghe tiếng của lời nói các ngươi, bèn nổi giận và thề rằng: 35 Chẳng một ai của dòng dõi gian ác nầy sẽ thấy xứ tốt đẹp mà ta đã thề ban cho tổ phụ các ngươi, 36 ngoại trừ Ca-lép, con trai của Giê-phu-nê. Người sẽ thấy xứ đó; và ta sẽ ban cho người cùng con cháu người xứ mà người đã trải qua, bởi vì người có theo Đức Giê-hô-va cách trung tín trọn vẹn. 37 Lại, Đức Giê-hô-va vì cớ các ngươi cũng nổi giận cùng ta, mà rằng: Ngươi cũng vậy, sẽ không vào đó đâu. 38 Giô-suê, con trai Nun, là đầy tớ ngươi, sẽ được vào đó. Hãy làm cho người vững lòng, vì ấy là người sẽ khiến dân Y-sơ-ra-ên nhận lấy xứ nầy làm sản nghiệp. 39 Những con trẻ của các ngươi mà các ngươi đã nói rằng sẽ thành một miếng mồi, và những con trai các ngươi hiện bây giờ chưa biết điều thiện hay là điều ác, sẽ vào xứ đó. Ta sẽ ban cho chúng nó xứ nầy làm sản nghiệp; 40 nhưng các ngươi hãy trở về, đi đến đồng vắng về hướng Biển Đỏ.
41 Lúc đó, các ngươi bèn đáp cùng ta mà rằng: Chúng tôi đã phạm tội cùng Đức Giê-hô-va; chúng tôi sẽ đi lên chiến trận và làm mọi điều Giê-hô-va Đức Chúa Trời chúng tôi đã phán dặn. Mỗi người trong các ngươi nịt binh khí và toan dại dột đi lên núi. 42 Đức Giê-hô-va bèn phán cùng ta rằng: Hãy nói cùng dân sự: Chớ đi lên và chớ chiến trận, vì ta không ngự giữa các ngươi; e các ngươi bị quân thù nghịch đánh bại.
43 Ta có thuật lại những lời nầy, nhưng các ngươi không nghe ta, nghịch mạng của Đức Giê-hô-va, đầy sự kiêu ngạo, kéo đi lên núi. 44 Bấy giờ, người A-mô-rít ở trong núi nầy, đi ra đón và đuổi các ngươi như thể đoàn ong, đánh bại các ngươi tại Sê-i-rơ cho đến Họt-ma. 45 Khi trở về, các ngươi có khóc lóc trước mặt Đức Giê-hô-va, nhưng Đức Giê-hô-va không lắng tai và chẳng khứng nghe tiếng của các ngươi. 46 Ấy vì thế nên các ngươi ở tại Ca-đe lâu ngày, nhiều ngày biết dường bao!

1

摩西的回憶

1以下是摩西約旦河東的曠野,疏弗對面的亞拉巴,就是在巴蘭陀弗拉班哈洗錄底撒哈之間,向以色列眾人所說的話。 2何烈山經過西珥山加低斯.巴尼亞要十一天的路程。 3第四十年十一月初一,摩西照耶和華所吩咐他一切有關以色列人的話,都告訴他們。 4那時,他已經擊敗了住希實本亞摩利西宏和住亞斯她錄以得來巴珊 5摩西約旦河東的摩押地講解這律法,說: 6「耶和華-我們的上帝在何烈山吩咐我們說:你們住在這山上已經夠久了。 7要起行,轉到亞摩利人的山區和附近的地區,就是亞拉巴、山區、謝非拉尼革夫、沿海一帶,迦南人的地和黎巴嫩,直到大河,就是幼發拉底河 8看,我將這地擺在你們面前。你們要進去得這地,就是耶和華向你們列祖亞伯拉罕以撒雅各起誓要賜給他們和他們後裔為業之地。」

選立審判官

(出18.13-27)

9「那時,我對你們說:『我獨自一人無法承擔你們的事。 10耶和華-你們的上帝使你們增多。看哪,你們今日好像天上的星那樣多。 11惟願耶和華-你們列祖的上帝使你們更增加千倍,照他所應許你們的賜福給你們。 12但你們的擔子,你們的重任,以及你們的爭訟,我獨自一人怎能承擔呢? 13你們要按着各支派選出有智慧、明辨是非、為人所知的人來,我就立他們為你們的領袖。』 14你們回答我說:『你說要做的事很好!』 15我就將你們各支派的領袖,就是有智慧、為人所知的人,立他們為領袖,作你們各支派的千夫長、百夫長、五十夫長、十夫長等官長,來管理你們。
16「當時,我吩咐你們的審判官說:『你們聽訟,無論是弟兄之間的訴訟,或與寄居者之間的訴訟,都要秉公判斷。 17審判的時候不可看人的情面;無論大小,你們都要聽訟。不可因人而懼怕,因為審判是上帝的事。你們當中若有難斷的案件,可以呈到我這裏,讓我來聽訟。』 18那時,我已經把你們所當做的事都吩咐你們了。」

以色列人拒進迦南

(民13.1-33)

19「我們照着耶和華-我們上帝所吩咐的,從何烈山起行,經過你們所看見那一切大而可怕的曠野,往亞摩利人的山區去,到了加低斯‧巴尼亞 20我對你們說:『你們已經到了耶和華-我們上帝所賜給我們的亞摩利人之山區。 21看,耶和華-你的上帝已將那地擺在你面前,你要照耶和華-你列祖的上帝所說的,上去得那地為業。不要懼怕,也不要驚惶。』 22你們都來到我這裏,說:『讓我們先派人去,為我們窺探那地,把我們上去該走的路線和該進的城鎮回報我們。』 23這話我看為美,就從你們中間選取十二個人,每支派一人。 24於是他們起身上山區去,到以實各谷,窺探那地。 25他們的手帶着那地的一些果子,下到我們這裏,回報我們說:『耶和華-我們的上帝所賜給我們的是美地。』
26「你們卻不肯上去,竟違背了耶和華-你們上帝的指示, 27在帳棚內發怨言說:『耶和華因為恨我們,所以將我們從埃及地領出來,要把我們交在亞摩利人的手中,除滅我們。 28我們上哪裏去呢?我們的弟兄使我們膽戰心驚,說那裏的百姓比我們又大又高,那裏的城鎮又大,城牆又堅固,如天一樣高,並且我們在那裏看見亞衲族人。』 29我就對你們說:『不要驚惶,也不要怕他們。 30在你們前面行的耶和華-你們的上帝必為你們爭戰,正如他在埃及,在你們眼前為你們所做的一樣; 31並且你們在曠野所行的一切路上,也看見了耶和華-你們的上帝背着你們,如同人背自己的兒子一樣,直到你們來到這地方。』 32你們在這事上卻不信耶和華-你們的上帝。 33他一路行在你們前面,為你們尋找安營的地方;他夜間在火中,日間在雲中,指示你們當走的路。」

以色列人受懲罰

(民14.20-45)

34「耶和華聽見你們的怨言,就發怒,起誓說: 35『這邪惡世代的人,一個也不得看見我起誓要賜給你們列祖的美地; 36惟有耶孚尼的兒子迦勒必得看見,並且我要將他所踏過的地賜給他和他的子孫,因為他專心跟從我。』 37耶和華也因你們的緣故向我發怒,說:『你也不得進入那地。 38那侍候你,的兒子約書亞必得進入那地。你要勉勵他,因為他要使以色列承受那地為業。 39你們的孩子,你們說要成為擄物的,就是今日尚不知善惡的兒女,必進入那地。我要將那地賜給他們,他們必得為業。 40至於你們,要轉回,從紅海的路往曠野去。』
41「你們回答我說:『我們得罪了耶和華!現在我們願遵照耶和華-我們上帝一切所吩咐的上去爭戰。』於是你們各人帶着兵器,以為很容易就能上到山區去。 42耶和華對我說:『你對他們說:不要上去,也不要爭戰,因我不在你們中間,恐怕你們在仇敵面前被擊敗。』 43我就告訴了你們,你們卻不聽從,竟違背耶和華的指示,擅自上到山區去。 44住在那山區的亞摩利人像蜂羣一樣出來迎擊你們,追趕你們,在西珥擊敗你們,直到何珥瑪 45你們就回來,在耶和華面前哭泣;耶和華卻不聽你們的聲音,也不向你們側耳。 46你們照着所停留的日子,在加低斯停留了許多日子。」