1 Khi Áp-ram được chín mươi chín tuổi, thì Đức Giê-hô-va hiện đến cùng người và phán rằng: Ta là Đức Chúa Trời toàn năng; ngươi hãy đi ở trước mặt ta làm một người trọn vẹn. 2 Ta sẽ lập giao ước cùng ngươi, làm cho dòng dõi ngươi thêm nhiều quá bội. 3 Áp-ram bèn sấp mình xuống đất; Đức Chúa Trời phán cùng người rằng: 4 Nầy, phần ta đây, ta đã lập giao ước cùng ngươi; vậy ngươi sẽ trở nên tổ phụ của nhiều dân tộc. 5 Thiên hạ chẳng còn gọi ngươi là Áp-ram nữa, nhưng tên ngươi sẽ là Áp-ra-ham,⚓ vì ta đặt ngươi làm tổ phụ của nhiều dân tộc.⚓6 Ta sẽ làm cho ngươi sanh sản rất nhiều, làm cho ngươi thành nhiều nước; và các vua sẽ do nơi ngươi mà ra. 7 Ta sẽ lập giao ước cùng ngươi, và cùng hậu tự ngươi trải qua các đời; ấy là giao ước đời đời, hầu cho ta làm Đức Chúa Trời của ngươi và của dòng dõi ngươi.⚓8 Ta sẽ cho ngươi cùng dòng dõi ngươi xứ mà ngươi đương kiều ngụ, tức toàn xứ Ca-na-an, làm cơ nghiệp đời đời. Vậy, ta sẽ làm Đức Chúa Trời của họ.⚓
Lập phép cắt bì
9 Đoạn, Đức Chúa Trời phán cùng Áp-ra-ham rằng: Phần ngươi cùng dòng dõi ngươi, từ đời nọ sang đời kia, sẽ giữ sự giao ước của ta. 10 Mỗi người nam trong vòng các ngươi phải chịu phép cắt bì; ấy là giao ước mà các ngươi phải giữ, tức giao ước lập giữa ta và các ngươi, cùng dòng dõi sau ngươi.⚓11 Các ngươi phải chịu cắt bì; phép đó sẽ là dấu hiệu của sự giao ước giữa ta cùng các ngươi. 12 Trải qua các đời, mỗi người nam trong vòng các ngươi, hoặc sanh đẻ tại nhà, hoặc đem tiền ra mua nơi người ngoại bang, chẳng thuộc về dòng giống ngươi, hễ lên được tám ngày rồi, đều phải chịu phép cắt bì. 13 Chớ khá bỏ làm phép cắt bì cho ai sanh tại trong nhà ngươi, hay đem tiền ra mua về; sự giao ước của ta sẽ lập đời đời trong xác thịt của các ngươi vậy. 14 Một người nam nào không chịu phép cắt bì nơi xác thịt mình, sẽ bị truất ra khỏi ngoài dân sự mình; người đó là kẻ bội lời giao ước ta.
Đức Chúa Trời hứa Y-sác cho Áp-ra-ham và Sa-ra
15 Đức Chúa Trời phán cùng Áp-ra-ham rằng: còn Sa-rai, vợ ngươi, chớ gọi là Sa-rai nữa; nhưng Sa-ra⚓ là tên người đó. 16 Ta sẽ ban phước cho nàng, lại do nơi nàng ta sẽ cho ngươi một con trai. Ta sẽ ban phước cho nàng, nàng sẽ làm mẹ các dân tộc; những vua của các dân tộc sẽ do nơi nàng, mà ra. 17 Áp-ra-ham bèn sấp mình xuống đất, cười và nói thầm rằng: Hồ dễ người đã trăm tuổi rồi, mà sanh con được chăng? Còn Sa-ra, tuổi đã chín mươi, sẽ sanh sản được sao? 18 Áp-ra-ham thưa cùng Đức Chúa Trời rằng: Chớ chi Ích-ma-ên vẫn được sống trước mặt Ngài! 19 Đức Chúa Trời bèn phán rằng: Thật vậy, Sa-ra, vợ ngươi, sẽ sanh một con trai, rồi ngươi đặt tên là Y-sác.⚓ Ta sẽ lập giao ước cùng nó, để làm giao ước đời đời cho dòng dõi của nó. 20 Ta cũng nhậm lời ngươi xin cho Ích-ma-ên. Nầy, ta ban phước cho người, sẽ làm cho người sanh sản và thêm nhiều quá bội; người sẽ là tổ phụ của mười hai vị công hầu, và ta làm cho người thành một dân lớn. 21 Nhưng ta sẽ lập giao ước ta cùng Y-sác, độ khoảng nầy năm tới Sa-ra phải sanh cho ngươi. 22 Khi Đức Chúa Trời đã phán xong, thì Ngài từ Áp-ra-ham ngự lên. 23 Chánh ngày đó, Áp-ra-ham bắt Ích-ma-ên, con trai mình, và hết thảy các người nam trong nhà, hoặc sanh tại đó, hoặc đem tiền ra mua về, mà làm phép cắt bì cho, y như lời Đức Chúa Trời đã phán dặn. 24 Vả, khi Áp-ra-ham chịu phép cắt bì, thì đã được chín mươi chín tuổi; 25 còn Ích-ma-ên, con người, khi chịu phép cắt bì, thì được mười ba tuổi. 26 Cũng trong một ngày đó, Áp-ra-ham và Ích-ma-ên chịu phép cắt bì, 27 và mọi người nam trong nhà, hoặc sanh tại đó, hoặc đem tiền ra mua nơi người ngoại bang, đồng chịu phép cắt bì với người.
17
Tơlơi Khăt Klĭ Jing Gru Kơnăl Kơ Tơlơi Pơgop
1Hlak Abram duapănpluh-duapăn thŭn, Yahweh pơƀuh rai kơ ñu hăng laĭ, “Kâo jing Ơi Adai Dưi Kơtang; hơdip tơpă hơnơ̆ng hăng hlo̱m ƀo̱m kơ Kâo bĕ! 2Kâo či pơkơjăp tơlơi pơgop Kâo tŏng krah Kâo hăng ih laih anŭn pơlar kơnung djuai ih.” 3Abram akŭp tơkui trŭn ƀô̆ ñu sŏ̱ truh pơ lŏn kiăng kơkuh pơpŭ, laih anŭn Ơi Adai laĭ kơ ñu dơ̆ng, 4“Gah kơ Kâo, anai jing tơlơi pơgop Kâo hăng ih: ih či jing ama kơ lu kơnung djuai mơnuih. 5Anăn ih ƀu djơ̆ Abram dơ̆ng tah, samơ̆ anăn ih či jing Abraham, yuakơ Kâo či pơjing ih jing hĭ ama kơ lu kơnung djuai mơnuih.⚓6Kâo či ngă brơi kơ ih hruh lar lu; Kâo či pơjing ƀing ană tơčô ih jing ƀing lŏn čar laih anŭn ƀing pơtao či rai mơ̆ng ih yơh. 7Kâo či djă̱ kơjăp tơlơi pơgop Kâo kar hăng sa tơlơi pơgop hlŏng lar tŏng krah Kâo hăng ih laih anŭn hăng ƀing kơnung djuai ih tơdơi kơ ih truh kơ hơdôm rơnŭk pơanăp. Kâo či jing Ơi Adai kơ ih laih anŭn kơ ƀing kơnung djuai ih tơdơi kơ ih kơkuh pơpŭ.⚓8Abih bang anih lŏn Kanaan jing anih ih hlak dŏ jing tuai anai, Kâo či brơi kơ ih, kơ ƀing kơnung djuai ih jing ƀing tơdơi kơ ih lŏn anai yơh jing anih hlŏng lar kơ ƀing gơñu, laih anŭn Kâo či jing Ơi Adai kơ ƀing gơñu yơh.”⚓ 9Giŏng anŭn, Ơi Adai pơhiăp hăng Abraham, “Gah kơ ih, ih khŏm tŭ ư djă̱ pioh bĕ gru kơnăl tơlơi pơgop Kâo, ƀu djơ̆ kơnơ̆ng hơjăn ih ôh, samơ̆ wơ̆t hăng abih ƀing kơnung djuai ih amăng hơdôm rơnŭk pơanăp mơ̆n. 10Anai yơh jing gru kơnăl tơlơi pơgop Kâo hăng ih laih anŭn hăng ƀing kơnung djuai ih tơdơi kơ ih, anai jing tơlơi Kâo kiăng kơ ih ngă: Rĭm čô đah rơkơi amăng ƀing ih khŏm tŭ ư khăt klĭ.⚓11Ƀing gih khŏm khăt klĭ ƀơi rĭm đah rơkơi laih anŭn anai yơh jing sa gru kơnăl kơ tơlơi pơgop tŏng krah Kâo hăng ƀing ih. 12Kơ rĭm rơnŭk pơanăp, ƀing gih khŏm khăt klĭ ƀơi rĭm ană đah rơkơi čơdơ̆ng mơ̆ng ñu hơmâo sapăn hrơi, wơ̆t hăng rĭm ƀing hlŭn hơmâo tơkeng rai amăng sang anŏ gih ƀôdah hơmâo blơi mă laih mơ̆ng ƀing tuai jing ƀing ƀu djơ̆ kơnung djuai gih mơ̆n. 13Rĭm čô amăng ƀing hơmâo tơkeng rai mơ̆ng sang anŏ gih ƀôdah blơi mă hăng prăk, ƀing gơñu khŏm tŭ tơlơi khăt klĭ. Tơlơi pơgop Kâo ƀơi drơi jan gih či jing tơlơi pơgop hlŏng lar yơh. 14Đah rơkơi hlơi pô ƀu tŭ ôh kơ tơlơi khăt klĭ ƀơi drơi jan ñu, arăng či hơngah hĭ ñu mơ̆ng kơnung djuai ñu yơh, yuakơ ñu ƀu djă̱ pioh ôh gru kơnăl tơlơi pơgop Kâo.” 15Ơi Adai ăt pơhiăp hăng Abraham, “Gah kơ HʼSarai bơnai ih anŭn, ih ƀu či iâu gơ̆ HʼSarai dơ̆ng tah; anăn ñu či jing HʼSarah yơh. 16Kâo či brơi tơlơi mơyŭn hiam kơ ñu laih anŭn Kâo či brơi kơ ih sa čô ană đah rơkơi mơ̆ng gơ̆ yơh. Kâo či bơni hiam kơ gơ̆, tui anŭn yơh gơ̆ či jing amĭ kơ ƀing djuai mơnuih laih anŭn ƀing pơtao či rai mơ̆ng gơ̆ yơh.” 17Abraham akŭp tơkui trŭn ƀô̆ ñu sŏ̱ truh pơ lŏn, samơ̆ ñu čơdơ̆ng klao tơdang ñu pơmĭn amăng pran jua ñu pô, “Sa čô tha sa-rơtuh thŭn laih ăt či dŏ hơmâo ană mơ̆n hă? Tơdang anŭn HʼSarah duapănpluh thŭn laih, ñu ăt či dưi hơmâo ană mơ̆n hă?” 18Laih anŭn Abraham tơña kơ Ơi Adai, “Năng ai kơnơ̆ng Yismaêl đôč yơh dưi hơdip amăng tơlơi mơyŭn hiam Ih! Yua hơget ƀu brơi kơ Yismaêl jing pô tŏ tui kâo lĕ?” 19Samơ̆ Ơi Adai laĭ glaĭ, “Ơ djơ̆ yơh, samơ̆ bơnai ih HʼSarah yơh či tơkeng kơ ih sa čô ană đah rơkơi laih anŭn ih či pơanăn ñu Isa̱k. Kâo či djă̱ pioh tơlơi pơgop Kâo hăng ñu kar hăng tơlơi pơgop hlŏng lar hăng ƀing kơnung djuai ñu tơdơi kơ ñu nanao. Anŭn jing sa tơlơi pơgop hlŏng lar yơh. 20Laih anŭn gah kơ Yismaêl, Kâo hơmư̆ laih tơlơi ih kwưh iâu. Kâo ăt bơni hiam kơ ñu mơ̆n; Kâo či ngă brơi kơ ñu lar hyu laih anŭn ƀing kơnung djuai ñu či jing lu yơh. Ñu či jing ama kơ pluh-dua čô ƀing khua ba akŏ, laih anŭn Kâo či pơjing kơ ñu jing sa kơnung djuai prŏng. 21Samơ̆ Kâo či djă̱ pioh tơlơi pơgop Kâo hăng ană ih Isa̱k, jing pô HʼSarah či tơkeng rai kơ ih ăt ƀơi bơyan anai mơ̆n amăng thŭn anăp anai.” 22Laih kơ ñu pơhiăp giŏng laih hăng Abraham, ñu đuaĭ hĭ thĕng mơ̆ng gơ̆ yơh. 23Ăt ƀơi hrơi anŭn mơ̆n Abraham mă ană ñu Yismaêl laih anŭn abih bang ƀing hlŭn hơmâo tơkeng rai laih amăng sang anŏ ñu ƀôdah blơi mă hăng prăk, jing rĭm čô đah rơkơi amăng sang anŏ ñu, hăng khăt klĭ ƀing gơ̆ kar hăng Ơi Adai hơmâo pơtă laih kơ ñu. 24Abraham hlak duapănpluh-duapăn thŭn tơdang ñu tŭ tơlơi khăt klĭ, 25laih anŭn ană ñu Yismaêl hlak pluh-klâo thŭn. 26Abih dua gơñu tŭ tơlơi khăt klĭ hrŏm hơbĭt amăng sa hrơi anŭn, 27laih anŭn hrŏm hăng rĭm ƀing ană đah rơkơi amăng sang anŏ Abraham, wơ̆t hăng ƀing hlŭn tơkeng rai amăng sang anŏ ñu ƀôdah blơi mă mơ̆ng ƀing tuai mơ̆n, le̱ng kơ tŭ mă tơlơi khăt klĭ hrŏm hăng ñu soh sel.