6

Của cải mà người ta hưởng không đặng và sự ước ao không chán, đều là hư không

1 Có một tai nạn khác mà ta đã thấy dưới mặt trời, thường làm nặng nề cho loài người. 2 Kìa có một người mà Đức Chúa Trời đã ban cho sự giàu có, của cải, và sang trọng, đến nỗi mọi sự lòng người ước ao, chẳng thiếu gì hết; nhưng Đức Chúa Trời không cho người có thể ăn lấy, bèn là một người khác được ăn. Ấy là một sự hư không, một tai nạn cực khổ. 3 Nếu một người sanh trăm con trai, và sống nhiều năm cho đến cao niên trường thọ, mà lòng chẳng được hưởng phước, và chết chẳng được chôn; ta nói đứa con sảo còn hơn người ấy; 4 vì đứa con sảo ra hư không, lại trở về sự tối tăm, và tên nó bị sự u ám vùi lấp. 5 Nó không thấy mặt trời, cũng không biết đến; nó có được phần an nghỉ hơn người kia. 6 Người dầu sống đến hai ngàn năm, mà không hưởng được chút phước nào, cuối cùng cả thảy há chẳng về chung một chỗ sao?
7 Mọi sự lao khổ của loài người là vì miệng mình, song không hề được thỏa nguyện.
8 Người khôn ngoan hơn chi kẻ ngu muội? Người nghèo biết đạo ăn ở trước mặt người ta, nào có ích chi?
9 Sự gì thấy bằng mắt hơn là sự tham muốn buông tuồng; điều đó lại là một sự hư không, theo luồng gió thổi.
10 Phàm điều gì có trước thì đã được đặt tên từ lâu rồi; loài người sẽ ra thể nào, thì đã biết từ trước rồi; người không thể cãi trả với Đấng mạnh hơn mình.
11 Có nhiều điều gia thêm sự hư không; vậy, người ta được ích chi hơn; 12 Vả, trong những ngày của đời hư không mà loài người trải qua như bóng, ai biết điều gì là ích cho mình? Vì ai có thể nói trước cho người nào về điều sẽ xảy ra sau mình ở dưới mặt trời?

6

1Kâo hơmâo ƀuh laih tơlơi rơngot hơning pơkŏn dơ̆ng gah yŭ kơ yang hrơi, jing tơlơi kơtraŏ biă mă ƀơi mơnuih mơnam tui anai: 2Ơi Adai pha brơi kơ sa čô mơnuih mŭk dram, kŏng ngăn laih anŭn tơlơi pơpŭ pơyom, tui anŭn mơnuih ƀu kơƀah hĭ tơlơi hơget gĕt ôh kơ pran jua ñu amoaih kiăng; samơ̆ Ơi Adai ƀu brơi kơ ñu dưi tŭ mơak ƀơi gơnam anŭn ôh laih anŭn mơnuih tuai tŭ mơak pơala brơi kơ ñu. Tơlơi anŭn jing hĭ đôč đač yơh, jing tơlơi rơngot hơning yơh.
3Sa čô mơnuih dưi hơmâo sa-rơtuh čô ană laih anŭn hơdip amăng lu thŭn; samơ̆ ñu hơdip sui dơ̆ pă tŭ mơ̆n, tơdah ñu ƀu dưi tŭ mơak tơlơi đĭ kơyar ñu laih anŭn djai ƀu hơmâo arăng dơ̱r djơ̆ lăp ôh, kâo laĭ kơ tơlơi sa čô ană nge lê̆ hĭ mơ̆ng kian yơh jing mơyŭn hiam hloh kơ ñu. 4Ană nge anŭn rai ƀu hơmâo tơlơi tŭ yua ôh, ñu djai rơngiă hĭ amăng tơlơi kơnăm mơmŏt laih anŭn arăng ƀu hơdơr djơ̆ kơ anăn ñu dơ̆ng tah. 5Wơ̆t tơdah ñu aka ƀu thâo ƀuh yang hrơi ƀôdah thâo krăn hơget gĕt ôh, samơ̆ ñu hơmâo tơlơi pơdơi hloh kơ pô anŭn, 6wơ̆t tơdah pô anŭn hơdip truh kơ dua-rơbâo thŭn samơ̆ ƀu thâo tŭ mơak tơlơi đĭ kơyar ôh. Hơnăl tuč, abih bang mơnuih ƀu či wơ̆t glaĭ hrŏm pơ sa boh anih ôh hă?
  7Abih bang tơlơi gir kơtir mơnuih jing kơ amăng bah ñu yơh,
   samơ̆ hlŭng ñu ƀu či trơi hrăp ôh.
  8Hơget tơlơi tŭ yua pô rơgơi hơmâo hloh kơ mơnuih mlŭk lĕ?
   Hơget tơlơi mơnuih ƀun rin hơmâo
   mơ̆ng tơlơi ñu pô thâo hơdip hơdơ̆ng ƀơi anăp mơnuih pơkŏn lĕ?
  9Čơhao mơak hăng hơdôm gơnam ih hơmâo
   jing hiam hloh kơ tơlơi ih kiăng nanao kơ gơnam pơkŏn dơ̆ng.
  Tơlơi anŭn ăt jing hĭ đôč đač mơ̆n,
   jing kar hăng tơlơi đuaĭ tui glung angĭn thut đôč yơh.
  10Hơget gơnam hơmâo ră anai, jing gơnam hơmâo laih anăn hlâo adih,
   laih anŭn hơget mơnuih mơnam jing, arăng ăt thâo krăn laih mơ̆n;
   ƀu hơmâo ôh hlơi pô dưi pơrơjăh glaĭ hăng pô kơtang hloh kơ ñu pô.
  11Boh hiăp ƀrư̆ lu tui,
   tơlơi kiăng laĭ ăt jing hĭ ƀiă mơ̆n,
   laih anŭn hiư̆m pă boh hiăp anŭn pha brơi tơlơi tŭ yua kơ hlơi pô lĕ?
12Yuakơ hlơi pô thâo krăn hơget tơlơi jing hiam kơ mơnuih amăng tơlơi hơdip, jing tơlơi mơnuih găn nao amăng ƀiă hrơi ƀu tŭ yua kar hăng tơui lĕ? Hlơi pô dưi ruai kơ ñu hơget tơlơi či truh gah yŭ kơ yang hrơi tơdơi kơ ñu djai rơngiă hĭ laih lĕ?