1

I. Hê-li và Sa-mu-ên

(Từ đoạn 1 đến đoạn 7)

Sa-mu-ên ra đời

1 Xưa tại Ra-ma-tha-im-Xô-phim, có một người quê ở núi Ép-ra-im, tên là Ên-ca-na, con trai của Giê-rô-ham, cháu của Ê-li-hu, chắt của Tô-hu, chít của Xu-phơ, người Ép-ra-im; 2 Ên-ca-na có hai vợ, người nầy tên là An-ne, và người kia tên là Phê-ni-na. Phê-ni-na có con, còn An-ne không có. 3 Mỗi năm, Ên-ca-na ở thành mình đi lên Si-lô đặng thờ phượng Đức Giê-hô-va vạn quân, và dâng của tế lễ cho Ngài; tại Si-lô có hai con trai của Hê-li, là Hóp-ni và Phi-nê-a, thầy tế lễ của Đức Giê-hô-va.
4 Đến ngày Ên-ca-na dâng tế lễ, thì chia của lễ ra từng phần ban cho Phê-ni-na, vợ mình, và cho các con trai và con gái mình. 5 Nhưng người lại ban cho An-ne một phần bằng hai, vì người thương nàng, dẫu rằng Đức Giê-hô-va khiến cho nàng son sẻ. 6 Kẻ phân bì nàng khôn xiết trêu ghẹo nàng, để giục nàng lằm bằm vì Đức Giê-hô-va đã khiến nàng son sẻ. 7 Từ năm nầy đến năm kia, mỗi khi nàng đi lên đền Đức Giê-hô-va, chồng đãi nàng như vậy, còn Phê-ni-na cứ trêu ghẹo nàng; An-ne khóc và không ăn. 8 Ên-ca-na, chồng nàng, nói rằng: Hỡi An-ne, sao nàng khóc? Cớ sao không ăn và lòng buồn bực dường ấy? Ta há chẳng đáng cho nàng hơn mười đứa con trai ư?
9 Sau khi người ta đã ăn uống tại Si-lô rồi, An-ne bèn đứng dậy; lúc ấy Hê-li, thầy tế lễ, đương ngồi trên một cái ghế gần bên cửa của đền Đức Giê-hô-va. 10 An-ne lấy làm sầu khổ trong lòng, vừa cầu khẩn Đức Giê-hô-va, vừa tuôn tràn giọt lệ. 11 Nàng hứa nguyện rằng: Ôi, Đức Giê-hô-va của vạn quân, nếu Ngài đoái xem nỗi sầu khổ của con đòi Ngài, nhớ lại nó chẳng quên, và ban cho con đòi Ngài một đứa trai, thì tôi sẽ phú dâng nó trọn đời cho Đức Giê-hô-va, và dao cạo sẽ chẳng đưa ngang qua đầu nó. 12 Vì nàng cầu nguyện lâu dài trước mặt Đức Giê-hô-va, Hê-li chăm xem miệng nàng; 13 vả, An-ne nói trong lòng, chỉ nhóp nhép miệng mà thôi, không có ai nghe tiếng nàng; nên Hê-li tưởng nàng say, 14 bèn hỏi rằng: Chừng nào nàng mới hết say? Hãy đi giã rượu đi. 15 An-ne thưa rằng: Chẳng phải vậy, chúa; tôi vốn một đàn bà có lòng buồn bực, chẳng uống rượu hay là vật gì uống say; nhưng tôi giãi bày lòng tôi ra trước mặt Đức Giê-hô-va. 16 Chớ tưởng con đòi của ông là một người đàn bà gian ác; vì nỗi đau đớn và ưu phiền quá độ của tôi bắt tôi phải nói đến bây giờ. 17 Hê-li bèn tiếp rằng: Hãy đi bình yên, nguyện Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên nhậm lời nàng đã cầu xin cùng Ngài! 18 Nàng thưa rằng: Nguyện con đòi ông được ơn trước mắt ông! Đoạn, người nữ lui ra, ăn, và nét mặt nàng chẳng còn ra ưu sầu nữa.
19 Qua ngày sau, vợ chồng dậy sớm, thờ lạy trước mặt Đức Giê-hô-va, đoạn trở về nhà mình tại Ra-ma. Ên-ca-na ăn ở cùng An-ne, là vợ mình; Đức Giê-hô-va bèn nhớ đến nàng. 20 Đương trong năm, An-ne thọ thai và sanh một con trai, đặt tên là Sa-mu-ên, mà nói rằng: Tôi đã cầu xin nó nơi Đức Giê-hô-va.
21 Ên-ca-na, chồng nàng, và cả nhà người đi lên đặng dâng cho Đức Giê-hô-va của lễ hằng năm và làm xong sự hứa nguyện mình. 22 Nhưng An-ne không đi lên, vì nói cùng chồng rằng: Khi đứa trẻ dứt sữa, tôi sẽ dẫn nó lên, để nó ra mắt Đức Giê-hô-va, và ở đó luôn luôn. 23 Ên-ca-na, chồng nàng, đáp rằng: Hãy làm theo ý nàng cho là phải, ở lại đây cho đến chừng nàng dứt sữa nó. Chỉn nguyện Đức Giê-hô-va làm ứng nghiệm lời hứa của Ngài! Vậy, nàng ở lại nhà, cho con bú đến lúc dứt sữa. 24 Vừa khi dứt sữa, nàng bèn dẫn nó theo mình đến đền của Đức Giê-hô-va tại Si-lô, cùng đem theo ba con bò đực, một ê-pha bột mì, và một bầu rượu. Đứa trẻ hãy còn nhỏ lắm. 25 Họ giết con bò đực, rồi dẫn đứa trẻ đến Hê-li. 26 Nàng bèn nói cùng người rằng: Xin lỗi, chúa! Xưa có người đàn bà đứng tại đây, gần bên ông, đặng cầu khẩn Đức Giê-hô-va; tôi chỉ sanh mạng ông mà thề rằng tôi là người đó. 27 Ấy vì đứa trẻ nầy mà tôi cầu nguyện. Đức Giê-hô-va đã nhậm lời tôi đã cầu xin cùng Ngài. 28 Vì vậy, tôi cũng dâng nó cho Đức Giê-hô-va; tôi cho Đức Giê-hô-va mượn nó trọn đời nó. Đoạn mẹ con đều thờ lạy tại đó trước mặt Đức Giê-hô-va.

1

Tơlơi Tơkeng Rai Samuêl

1Hơmâo sa čô mơnuih anăn Elkanah mơ̆ng plei pơnăng Ramah, jing mơ̆ng tring bŏl čư̆ Ephraim yơh. Ñu jing ană đah rơkơi Yêrôham, jing tơčô Elihu, tơčĕ Tôhu, tơhrĕ Zup jing mơnuih Ephraim. 2Elkanah hơmâo dua čô bơnai, anăn gơñu jing HʼHannah laih anŭn HʼPeninnah. HʼPeninnah hơmâo ană bă, samơ̆ HʼHannah ƀu hơmâo ană bă ôh.
3Rĭm thŭn Elkanah mơ̆ng plei ñu đĭ nao kơkuh pơpŭ laih anŭn pơyơr gơnam ngă yang kơ Yahweh Dưi Kơtang ƀơi sang yang Yahweh amăng plei pơnăng Silôh. Amăng plei anŭn, Êli jing khua ngă yang laih anŭn ñu hơmâo dua čô ană đah rơkơi: Anŭn jing Hopni laih anŭn Phinehas, ăt jing ƀing khua ngă yang kơ Yahweh mơ̆n. 4Tơdang truh hrơi Elkanah kiăng kơ nao pơyơr gơnam ngă yang, ñu pha brơi hơdôm črăn añăm mơnơ̆ng ngă yang kơ bơnai ñu HʼPeninnah wơ̆t hăng kơ abih bang ƀing ană đah rơkơi đah kơmơi gơ̆ mơ̆n. 5Samơ̆ bơ kơ HʼHannah, ñu pha brơi kơ gơ̆ črăn añăm ngă yang anŭn dua wơ̆t lu hloh yơh yuakơ ñu khăp biă mă kơ gơ̆, wơ̆t tơdah Yahweh aka ƀu brơi kơ gơ̆ ană bă ôh. 6Laih anŭn yuakơ Yahweh aka ƀu brơi kơ gơ̆ ană bă ôh, tui anŭn pô rŏh ayăt ñu jing HʼPeninnah, juăt čuih gơ̆ kiăng kơ gơ̆ hil yơh. 7Tơlơi anŭn truh kơ HʼHannah nanao rĭm thŭn. Tơdang HʼHannah đĭ nao pơ sang Yahweh, HʼPeninnah juăt čuih gơ̆ yơh tơl ngă kơ gơ̆ hia laih anŭn ƀu kiăng ƀơ̆ng huă ôh. 8Rơkơi gơ̆ Elkanah pơhiăp hăng gơ̆ tui anai, “Ơ HʼHannah, ih anăm hia ôh! Ih khŏm ƀơ̆ng huă bĕ! Yua hơget pran jua ih pơtah hơtai lĕ? Kâo khăp kơ ih biă mă. Anŭn jing yom hloh kơ ih hơmâo pluh čô ană đah rơkơi yơh.”
9Hơmâo sa hrơi tơdang ƀing gơñu pơgiŏng hĭ laih ƀơ̆ng huă laih anŭn mơñum ƀơi plei Silôh anŭn, HʼHannah tơgŭ nao laih anŭn iâu laĭ pơyơr ñu pô kơ Yahweh. Hlak anŭn khua ngă yang Êli hlak dŏ be̱r ƀơi grê jĕ ƀơi bah amăng sang yang Yahweh. 10Hăng tơlơi ruă rơngot amăng jua bơngăt HʼHannah hia mơai laih anŭn iâu laĭ kơ Yahweh. 11Giŏng anŭn, ñu ƀuăn rơ̆ng tui anai, “Ơ Yahweh Dưi Kơtang ăh, tơdah Ih pap mơñai lăng trŭn ƀơi ding kơna Ih anai laih anŭn djru brơi kơ kâo đa, anăm wơr bĭt hĭ ôh ding kơna Ih anai samơ̆ pha brơi bĕ kơ kâo sa čô ană đah rơkơi, tui anŭn kâo či jao pơyơr ñu kơ Ih yơh amăng abih tơlơi hơdip ñu; laih anŭn dơ̆ng thŏng khăt ƀu či khăt hĭ ƀŭk ƀơi akŏ ñu ôh jing sa gru kơnăl.”
12Tơdang ñu ăt dŏ iâu laĭ sui ƀơi anăp Yahweh, Êli lăng ƀơi amăng bah gơ̆. 13HʼHannah hlak iâu laĭ amăng pran jua gơ̆ laih anŭn tơƀông bah gơ̆ pơpư̆ samơ̆ dơnai hiăp gơ̆ ƀu thâo hơmư̆ ôh. Tui anŭn, Êli pơmĭn gơ̆ măt tơpai laih, 14laih anŭn ñu laĭ kơ gơ̆ tui anai, “Hơbĭn sui dơ̆ng ih ăt či dŏ măt tơpai lĕ? Mă pơđuaĭ hĭ bĕ tơpai ih.”
15HʼHannah laĭ glaĭ tui anai, “Ơ khua ăh, ƀu djơ̆ hrup hăng anŭn ôh. Kâo jing sa čô đah kơmơi rŭng răng biă mă. Kâo ƀu mơñum ia tơpai ƀôdah gơnam mơñum ngă brơi măt ôh; kâo hlak pơnging jua bơngăt kâo iâu laĭ kơ Yahweh. 16Anăm pơmĭn ôh kơ ding kơna ih anai jing sa čô đah kơmơi sat; pơ anai kâo hlak iâu laĭ kơ tơlơi kwưh kiăng wơ̆t hăng tơlơi rơngot hơning prŏng kâo mơ̆n.”
17Êli laĭ tui anai, “Glaĭ rơnŭk rơnua bĕ laih anŭn rơkâo Ơi Adai ƀing Israel ta pha brơi kơ ih hơdôm tơlơi ih hơmâo rơkâo laih ƀơi Ñu anŭn.”
18HʼHannah laĭ tui anai, “Brơi kơ kâo, ding kơna ih anai, hơmâo tơlơi mơak ƀơi anăp mơta ih.” Giŏng anŭn, HʼHannah glaĭ ƀơi jơlan ñu pô. Ñu ƀơ̆ng ƀiă gơnam ƀơ̆ng laih anŭn ƀô̆ mơta ñu ƀu rơngot hơning dơ̆ng tah.
19Amăng mơguah ưm hrơi tŏ tui, ƀing gơñu tơgŭ kơkuh pơpŭ ƀơi anăp Yahweh, giŏng anŭn ƀing gơñu wơ̆t glaĭ pơ sang gơñu pô pơ plei Ramah. Elkanah dŏ hrŏm hăng bơnai ñu HʼHannah laih anŭn Yahweh laĭ glaĭ kơ tơlơi gơ̆ iâu laĭ yơh. 20Hơnŭn yơh, tơl hrơi mông truh laih kơ HʼHannah pi kian laih anŭn tơkeng rai sa čô ană đah rơkơi. Ñu pơanăn ană anŭn Samuêl yuakơ ñu pơmĭn tui anai, “Yuakơ kâo rơkâo laih ñu mơ̆ng Yahweh.”

HʼHannah Pơyơr Samuêl Kơ Yahweh

21Tơdang Elkanah wơ̆t hăng abih bang sang anŏ ñu đĭ nao pơyơr gơnam ngă yang rĭm thŭn kơ Yahweh kiăng kơ pơgiŏng hĭ tơlơi ñu ƀuăn rơ̆ng, 22HʼHannah ƀu nao hrŏm ôh. Ñu laĭ kơ rơkơi ñu tui anai, “Tơdơi kơ čơđai anai abih mĕm amơĭ kăh, kâo či ba nao hăng pơyơr ñu kơ Yahweh, tui anŭn ñu či hơdip pơ anŭn nanao yơh.”
23Elkanah laĭ glaĭ kơ gơ̆ tui anai, “Ngă bĕ tui hăng tơlơi ih pơmĭn jing hiam hloh. Dŏ bĕ pơ anai tơl ih brơi ñu lui mĕm laih; kơnơ̆ng rơkâo kơ Yahweh pơkơjăp hĭ tơlơi Ñu ƀuăn.” Tui anŭn, HʼHannah dŏ pơ sang laih anŭn čem rong ană đah rơkơi ñu tơl ñu brơi gơ̆ lui mĕm yơh.
24Tơdơi kơ čơđai anŭn lui mĕm laih, HʼHannah hăng rơkơi ñu djă̱ ba hrŏm hăng ƀing gơñu ană anet dŏ čơđai anŭn, wơ̆t hăng sa drơi rơmô tơno prŏng klâo thŭn, sa ephah tơpŭng, sa ge̱t klĭia tơpai boh kơƀâo laih anŭn ba gơ̆ nao pơ sang Yahweh pơ plei Silôh yơh. 25Tơdang ƀing gơñu hơmâo pơdjai hĭ laih rơmô tơno anŭn kiăng kơ pơyơr ngă yang kơ Yahweh, ƀing gơñu ba čơđai anet anŭn pơ khua ngă yang Êli, 26laih anŭn HʼHannah laĭ hăng khua ngă yang anŭn tui anai, “Ơ khua ăh, kâo ƀuăn hăng tơlơi hơdip ih, kâo yơh jing pô đah kơmơi dŏ dơ̆ng jĕ ih laih anŭn iâu laĭ kơ Yahweh. 27Kâo iâu laĭ kiăng hơmâo ană anai laih anŭn Yahweh pha brơi kơ kâo tui hăng tơlơi kâo hơmâo rơkâo kơ Ñu laih. 28Tui anŭn yơh ră anai, kâo jao pơyơr ñu kơ Yahweh. Kâo jao brơi abih tơlơi hơdip ñu kơ Yahweh yơh.” Giŏng anŭn, ƀing gơñu kơkuh pơpŭ kơ Yahweh pơ anŭn yơh.