1

The Coming Judgment on Edom

1The vision of Obadiah.
  Thus says the Lord Godconcerning Edom
   (We have heard a report from the Lord,
   And a messenger has been sent among the nations, saying,
   “Arise, and let us rise up against her for battle”):
  2“Behold, I will make you small among the nations;
   You shall be greatly despised.
   3The pride of your heart has deceived you,
   You who dwell in the clefts of the rock,
   Whose habitation is high;
   You who say in your heart, ‘Who will bring me down to the ground?’
   4Though you ascend as high as the eagle,
   And though you set your nest among the stars,
   From there I will bring you down,” says the Lord.
  5“If thieves had come to you,
   If robbers by night—
   Oh, how you will be cut off!—
   Would they not have stolen till they had enough?
   If grape-gatherers had come to you,
   Would they not have left some gleanings?
  6“Oh, how Esau shall be searched out!
   How his hidden treasures shall be sought after!
   7All the men in your confederacy
   Shall force you to the border;
   The men at peace with you
   Shall deceive you and prevail against you.
   Those who eat your bread shall lay a trap for you.
   No one is aware of it.
  8“Will I not in that day,” says the Lord,
   “Even destroy the wise men from Edom,
   And understanding from the mountains of Esau?
   9Then your mighty men, O Teman, shall be dismayed,
   To the end that everyone from the mountains of Esau
   May be cut off by slaughter.

Edom Mistreated His Brother

  10“For violence against your brother Jacob,
   Shame shall cover you,
   And you shall be cut off forever.
   11In the day that you stood on the other side—
   In the day that strangers carried captive his forces,
   When foreigners entered his gates
   And cast lots for Jerusalem—
   Even you were as one of them.
   12“But you should not have gazed on the day of your brother
   In the day of his captivity;
   Nor should you have rejoiced over the children of Judah
   In the day of their destruction;
   Nor should you have spoken proudly
   In the day of distress.
   13You should not have entered the gate of My people
   In the day of their calamity.
   Indeed, you should not have gazed on their affliction
   In the day of their calamity,
   Nor laid hands on their substance
   In the day of their calamity.
   14You should not have stood at the crossroads
   To cut off those among them who escaped;
   Nor should you have delivered up those among them who remained
   In the day of distress.
  15“For the day of the Lord upon all the nations is near;
   As you have done, it shall be done to you;
   Your reprisal shall return upon your own head.
   16For as you drank on My holy mountain,
   So shall all the nations drink continually;
   Yes, they shall drink, and swallow,
   And they shall be as though they had never been.

Israel’s Final Triumph

  17“But on Mount Zion there shall be deliverance,
   And there shall be holiness;
   The house of Jacob shall possess their possessions.
   18The house of Jacob shall be a fire,
   And the house of Joseph a flame;
   But the house of Esau shall be stubble;
   They shall kindle them and devour them,
   And no survivor shall remain of the house of Esau,”
   For the Lord has spoken.
  19The South shall possess the mountains of Esau,
   And the Lowland shall possess Philistia.
   They shall possess the fields of Ephraim
   And the fields of Samaria.
   Benjamin shall possess Gilead.
   20And the captives of this host of the children of Israel
   Shall possess the land of the Canaanites
   As far as Zarephath.
   The captives of Jerusalem who are in Sepharad
   Shall possess the cities of the South.
   21Then saviors shall come to Mount Zion
   To judge the mountains of Esau,
   And the kingdom shall be the Lord’s.

ÁP-ĐIA

1Trong một khải tượng Chân Thần tỏ cho Áp-đia biết tương lai của nước Ê-đôm: "Chân Thần loan báo rằng Ngài đã sai một sứ thần đến với các dân tộc và kêu gọi: Vùng dậy! Chúng ta hãy đem quân đội tiến công Ê-đôm!
2Ê-đôm, Ta sẽ thu hẹp lãnh thổ ngươi giữa các dân tộc; ngươi sẽ bị mọi người khinh khi rẻ rúng.
3Ngươi ở giữa những vầng đá trên núi cao đồi dốc, nên tự nhủ: "Đâu có ai xô ta xuống đất được! Lòng kiêu ngạo ngươi đã lừa dối ngươi. 4Dù ngươi bay cao như đại bàng, dù ngươi làm tổ giữa các ngôi sao, Ta cũng xô ngươi xuống đất đen! Chúa Hằng Hữu phán vậy. 5Dù bọn trộm cướp xông vào ngươi giữa đêm, chúng cũng không thể nào lấy tất cả. Dù bọn ăn cắp nho vào càn quét vườn ngươi, chúng cũng còn bỏ sót vài chùm. 6Nhưng lần này, Ê-đôm sẽ bị lục soát thật kỹ, tất cả các kho tàng bảo vật đều bị khám phá và cướp sạch. 7Tất cả các nước đồng minh ngươi sẽ phản bội ngươi, đuổi tống dân ngươi ra khỏi đất nước ngươi. Các dân tộc từng hòa hiếu với người sẽ lừa gạt và áp đảo ngươi. Các bạn thân ngươi trở mặt gài bẫy hại ngươi không còn chút tình nghĩa, cảm thông. 8Chúa Hằng Hữu phán: "Trong ngày ấy, khắp xứ Ê-đôm sẽ không còn một nhà hiền triết, trên núi của Ê-sau, đốt đuốc cũng không tìm ra một bậc thức giả. 9Còn ngươi, kinh đô Thê-man, các chiến sĩ can trường của ngươi sẽ hoang mang sợ hãi, mọi nam đinh Ê-đôm đều bỏ mạng trong cuộc tàn sát. 10Vì ngươi đối xử tàn bạo với anh em ngươi là Gia-cốp nên ngươi bị sỉ nhục để rồi bị loại trừ vĩnh viễn.11Trong ngày quân thù xa lạ bắt chiến sĩ Y-sơ-ra-ên làm tù binh, kẻ ngoại xâm kéo quân vào các cổng thành và bắt thăm chia đất Giê-ru-sa-lem, thì ngươi cũng đồng tình với chúng nó. 12Lẽ ra, ngươi không nên nhìn xem ngày thảm họa của anh em ngươi, không reo mừng khi Giu-đa bị tàn phá, không há miệng tự cao trong ngày nó bị hoạn nạn. 13Lẽ ra ngươi không nên vào cổng thành dân Ta trong ngày nó gặp hoạn nạn. 14Lẽ ra ngươi đừng chận các thông lộ để giết các đào binh, tàn sát những người sống sót sau ngày đại họa.
15Vì ngày của Chúa Hằng Hữu, ngày đoán phạt mọi dân tộc sắp đến. Ngươi đối xử với anh em ngươi thể nào, người ta sẽ đối xử với ngươi thể ấy. Ngươi sẽ bị báo trả đích đáng. 16Như ngươi đã uống rượu đoán phạt trên núi thánh Ta, các dân tộc khác cũng sẽ uống rượu này thể ấy, chúng nuốt ừng ực, uống mãi không ngừng để rồi cuối cùng sẽ bị diệt vong.
17Nhưng trên núi Si-ôn sẽ còn những người được cứu; núi ấy sẽ được thánh hóa để dùng làm nơi thờ phượng và nhà Gia-cốp sẽ được sản nghiệp mình.
18Nhà Gia-cốp sẽ thành đám lửa, nhà Giô-sép sẽ thành ngọn lửa đốt tiêu tan nhà Ê-sau như lửa đốt rơm. Nhà Ê-sau sẽ không một người nào thoát chết. Chúa Hằng Hữu phán vậy.
19,20Dân miền nam sẽ chiếm giữ các núi của Ê-sau; dân đồng bằng sẽ trấn đóng đất Phi-li-tin; họ sẽ chiếm giữ các đồng ruộng Ép-ra-im và Sa-ma-ri. Bên-gia-min sẽ trở về đóng trại vùng duyên hải Phê-nê-nia cho đến tận Sa-rép-ta. Các tù binh của Giê-ru-sa-lem sẽ từ vùng Tiểu Á trở về quê cha đất tổ và làm chủ các thành phố phương Nam.
21Quân giải phóng sẽ vào Giê-ru-sa-lemb [Núi Si-ôn]để cai trị cả giang sơn của Ê-sau. Chúa Hằng Hữu sẽ cầm quyền tể trị trong vương quốc Ngài.