1

The Eternal Word

1In the beginning was the Word, and the Word was with God, and the Word was God. 2He was in the beginning with God. 3All things were made through Him, and without Him nothing was made that was made. 4In Him was life, and the life was the light of men. 5And the light shines in the darkness, and the darkness did not comprehend it.

John’s Witness: The True Light

6There was a man sent from God, whose name was John. 7This man came for a witness, to bear witness of the Light, that all through him might believe. 8He was not that Light, but was sent to bear witness of that Light. 9That was the true Light which gives light to every man coming into the world.
10He was in the world, and the world was made through Him, and the world did not know Him. 11He came to His own, and His own did not receive Him. 12But as many as received Him, to them He gave the right to become children of God, to those who believe in His name: 13who were born, not of blood, nor of the will of the flesh, nor of the will of man, but of God.

The Word Becomes Flesh

14And the Word became flesh and dwelt among us, and we beheld His glory, the glory as of the only begotten of the Father, full of grace and truth.
15John bore witness of Him and cried out, saying, “This was He of whom I said, ‘He who comes after me is preferred before me, for He was before me.’ ”
16And of His fullness we have all received, and grace for grace. 17For the law was given through Moses, butgrace and truth came through Jesus Christ. 18No one has seen God at any time. The only begotten Son, who is in the bosom of the Father, He has declared Him.

A Voice in the Wilderness

19Now this is the testimony of John, when the Jews sent priests and Levites from Jerusalem to ask him, “Who are you?”
20He confessed, and did not deny, but confessed, “I am not the Christ.”
21And they asked him, “What then? Are you Elijah?”
 He said, “I am not.”
 “Are you the Prophet?”
 And he answered, “No.”
22Then they said to him, “Who are you, that we may give an answer to those who sent us? What do you say about yourself?”
23He said: “I am
  ‘The voice of one crying in the wilderness:
   “Make straight the way of the LORD,” ’
 as the prophet Isaiah said.”
24Now those who were sent were from the Pharisees. 25And they asked him, saying, “Why then do you baptize if you are not the Christ, nor Elijah, nor the Prophet?”
26John answered them, saying, “I baptize with water, but there stands One among you whom you do not know. 27It is He who, coming after me, is preferred before me, whose sandal strap I am not worthy to loose.”
28These things were done in Bethabara beyond the Jordan, where John was baptizing.

The Lamb of God

29The next day John saw Jesus coming toward him, and said, “Behold! The Lamb of God who takes away the sin of the world! 30This is He of whom I said, ‘After me comes a Man who is preferred before me, for He was before me.’ 31I did not know Him; but that He should be revealed to Israel, therefore I came baptizing with water.”
32And John bore witness, saying, “I saw the Spirit descending from heaven like a dove, and He remained upon Him. 33I did not know Him, but He who sent me to baptize with water said to me, ‘Upon whom you see the Spirit descending, and remaining on Him, this is He who baptizes with the Holy Spirit.’ 34And I have seen and testified that this is the Son of God.”

The First Disciples

35Again, the next day, John stood with two of his disciples. 36And looking at Jesus as He walked, he said, “Behold the Lamb of God!”
37The two disciples heard him speak, and they followed Jesus. 38Then Jesus turned, and seeing them following, said to them, “What do you seek?”
 They said to Him, “Rabbi” (which is to say, when translated, Teacher), “where are You staying?”
39He said to them, “Come and see.” They came and saw where He was staying, and remained with Him that day (now it was about the tenth hour).
40One of the two who heard John speak, and followed Him, was Andrew, Simon Peter’s brother. 41He first found his own brother Simon, and said to him, “We have found the Messiah” (which is translated, the Christ). 42And he brought him to Jesus.
 Now when Jesus looked at him, He said, “You are Simon the son of Jonah.You shall be called Cephas” (which is translated, A Stone).

Philip and Nathanael

43The following day Jesus wanted to go to Galilee, and He found Philip and said to him, “Follow Me.” 44Now Philip was from Bethsaida, the city of Andrew and Peter. 45Philip found Nathanael and said to him, “We have found Him of whom Moses in the law, and also the prophets, wrote—Jesus of Nazareth, the son of Joseph.”
46And Nathanael said to him, “Can anything good come out of Nazareth?”
 Philip said to him, “Come and see.”
47Jesus saw Nathanael coming toward Him, and said of him, “Behold, an Israelite indeed, in whom is no deceit!”
48Nathanael said to Him, “How do You know me?”
 Jesus answered and said to him, “Before Philip called you, when you were under the fig tree, I saw you.”
49Nathanael answered and said to Him, “Rabbi, You are the Son of God! You are the King of Israel!”
50Jesus answered and said to him, “Because I said to you, ‘I saw you under the fig tree,’ do you believe? You will see greater things than these.” 51And He said to him, “Most assuredly, I say to you, hereafter you shall see heaven open, and the angels of God ascending and descending upon the Son of Man.”

1

Đấng Cứu Thế đến trần gian

1Ban đầu có Thiên Ngôn. Thiên Ngôn ở với Thượng Đế và Thiên Ngôn là Thượng Đế. 2Ngài ở với Thượng Đế từ đầu. 3Mọi vật đều do Ngài tạo dựng. Không có vật gì mà không do Ngài tạo ra. 4Trong Ngài có nguồn sống, và chính nguồn sống ấy là ánh sáng cho nhân loại. 5Ánh sáng chiếu trong bóng tối nhưng bóng tối không dập tắt được ánh sáng.
6Có một người được Thượng Đế sai đến tên là Giăng. 7Ông đến làm chứng về ánh sáng, để nhờ ông mà mọi người có thể tin. 8Giăng không phải là ánh sáng nhưng ông đến để làm chứng cho dân chúng biết về ánh sáng. 9Ánh sáng thật đã đến trần gian chiếu sáng cho mọi người.
10Thiên Ngôn ở trong thế gian. Thế gian do Ngài sáng tạo, nhưng lại không nhận biết Ngài. 11Ngài đến trong thế giới của Ngài, nhưng dân Ngài không tiếp nhận. 12Nhưng ai bằng lòng tin nhận Ngài, thì Ngài ban cho quyền trở thành con Thượng Đế. 13Họ trở thành con Thượng Đế không phải theo cách loài người, nghĩa là sinh ra do cha mẹ hoặc ý người mà họ được Thượng Đế sinh thành.
14Thiên Ngôn trở thành người và sống giữa chúng ta. Chúng ta thấy vinh hiển của Ngài, là vinh hiển dành cho Con Một của Cha. Ngài đầy ân phúc và chân lý. 15Giăng làm chứng về Ngài và kêu lên, “Đây là Đấng mà tôi đã nói với các ông bà: ‘Đấng đến sau tôi còn cao trọng hơn tôi vì Ngài có trước tôi.’”
16Vì Ngài tràn đầy ân phúc cho nên nhờ Ngài mà chúng ta nhận hết ân phúc nầy đến ân phúc khác. 17Luật lệ được Mô-se ban hành còn ân phúc và chân lý đến từ Chúa Cứu Thế Giê-xu. 18Chưa có ai thấy được Thượng Đế trừ ra Con Một ở ngay cạnh Cha là Đấng đã bày tỏ Thượng Đế cho chúng ta biết.

Giăng Báp-tít làm chứng
về Đấng Cứu Thế

19Đây là sự thật mà Giăng xác nhận khi người Do-thái ở Giê-ru-sa-lem sai các thầy tế lễ và người Lê-vi đến hỏi, “Ông là ai?”
20Giăng tuyên bố công khai, không tránh né điều gì. Ông xác nhận, “Tôi không phải là Đấng Cứu Thế.”
21Cho nên họ hỏi, “Thế thì ông là ai? Ông có phải là Ê-li không?”
 Giăng đáp, “Không phải.”
 Họ hỏi tiếp, “Ông có phải là nhà tiên tri không?”
 Ông đáp, “Cũng không phải.”
22Họ hỏi thêm, “Thế thì ông là ai? Xin cho chúng tôi biết để trình lại với những người đã sai chúng tôi đến. Ông tự xưng mình là ai?”
23Giăng trích lời nhà tiên tri Ê-sai như sau, “Tôi là tiếng người kêu trong sa mạc, ‘Hãy san phẳng lối đi cho Ngài.’”
24Mấy người được nhóm Pha-ri-xi sai đến hỏi Giăng: 25“Nếu ông không phải Đấng Cứu Thế, không phải Ê-li, cũng không phải nhà tiên tri thì tại sao ông làm lễ báp-têm cho dân chúng?”
26Giăng đáp, “Tôi làm báp-têm bằng nước, nhưng có một Đấng ở giữa các anh mà các anh không biết. 27Ngài đến sau tôi, còn tôi cũng chẳng xứng đáng mở dây giày Ngài nữa.”
28Mọi chuyện ấy diễn ra ở làng Bê-tha-ni, bên kia sông Giô-đanh, nơi Giăng làm báp-têm cho dân chúng.

Chúa Giê-xu, Chiên Con
của Thượng Đế

29Hôm sau Giăng thấy Chúa Giê-xu đi đến thì bảo rằng, “Kìa là Chiên Con của Thượng Đế, Đấng xóa tội trần gian. 30Đây là người mà tôi đã nói, ‘Có Đấng đến sau tôi nhưng cao trọng hơn tôi vì Ngài vốn có trước tôi.’ 31Dù tôi chưa biết Ngài nhưng tôi đến làm báp-têm bằng nước để giúp dân Do-thái biết về Ngài.”
32Sau đó Giăng kể, “Tôi thấy Thánh Linh từ trời hiện xuống giống hình chim bồ câu đậu trên Ngài. 33Đến lúc ấy tôi vẫn chưa biết Ngài là ai nhưng Thượng Đế, Đấng đã sai tôi để làm báp-têm bằng nước, bảo tôi rằng, ‘Hễ con thấy Thánh Linh ngự xuống trên ai thì đó chính là người sẽ làm báp-têm bằng Thánh Linh.’ 34Tôi đã chứng kiến việc ấy nên tôi bảo thật: Người nầy là Con Thượng Đế.”

Các môn đệ đầu tiên
của Chúa Giê-xu

35Hôm sau Giăng đang đứng đó với hai môn đệ 36thì thấy Chúa Giê-xu đi ngang qua. Giăng liền bảo, “Kìa là Chiên Con của Thượng Đế!”
37Hai môn đệ nghe Giăng nói thế liền đi theo Ngài. 38Chúa Giê-xu quay lại thấy hai người theo mình liền hỏi, “Các anh em tìm gì?”
 Họ đáp, “Thưa Ra-bi ở đâu?” Chữ Ra-bi có nghĩa là “Thầy.”
39Ngài bảo, “Mời các anh em đến xem.” Họ liền đi, thấy nơi Ngài ở và trọ lại với Ngài suốt hôm đó. Lúc ấy khoảng bốn giờ chiều.
40Một trong hai người đi theo Chúa Giê-xu sau khi nghe Giăng nói về Ngài là Anh-rê, em của Xi-môn Phia-rơ. 41Trước tiên ông đi tìm Xi-môn, anh mình và thuật, “Chúng em đã tìm được Đấng Mê-si.” Danh từ Mê-si có nghĩa Đấng Cứu Thế.
42Sau đó ông đưa Xi-môn đến gặp Chúa Giê-xu. Vừa thấy Xi-môn Ngài bảo, “Tên anh là Xi-môn, con của Giăng. Từ nay anh sẽ được gọi là Xê-pha.” Xê-pha nghĩa là Phia-rơ.
43Hôm sau Chúa Giê-xu quyết định lên miền Ga-li-lê. Ngài gặp Phi-líp và bảo, “Hãy theo ta!” 44Phi-líp gốc gác ở thành Bết-xai-đa, cùng quê với Anh-rê và Phia-rơ. 45Phi-líp gặp Na-tha-niên, bảo rằng, “Chúng tôi đã gặp được Đấng mà Mô-se có viết trong sách Luật và các nhà tiên tri cũng đề cập tới. Ngài là Giê-xu, con Giô-xép, quê ở Na-xa-rét.”
46Na-tha-niên hỏi Phi-líp, “Có cái gì tốt ra từ Na-xa-rét được sao?”
 Phi-líp đáp, “Thì hãy đến mà xem.”
47Khi Chúa Giê-xu thấy Na-tha-niên đến với mình liền bảo, “Đây là một người Ít-ra-en chân thật, không có chút gì giả dối.”
48Na-tha-niên hỏi, “Làm sao thầy biết con?”
 Chúa Giê-xu đáp, “Trước khi Phi-líp gọi con, ta đã thấy con ngồi dưới gốc cây vả.”
49Na-tha-niên thưa, “Thưa thầy, thầy đúng là Con Thượng Đế! Thầy thật là Vua của dân Ít-ra-en!”
50Chúa Giê-xu hỏi Na-tha-niên, “Có phải con tin chỉ vì ta nói đã thấy con ngồi dưới gốc cây vả không? Con sẽ còn thấy nhiều điều kỳ diệu hơn thế nữa!” 51Rồi Ngài bảo ông, “Ta bảo thật, các con sẽ thấy bầu trời mở ra và các thiên sứ của Thượng Đế lên xuống trên Con Người.”