22

Ê-li-pha cáo các lỗi của Gióp và khuyên người hối cải

1 Ê-li-pha, người Thê-man, bèn đáp rằng:
2 Loài người có ích lợi chi cho Đức Chúa Trời chăng?
 Người khôn ngoan chỉ ích lợi cho chính mình mình thôi.
3 Dầu ông công bình, Đấng Toàn năng có vui chi chăng?
 Tánh hạnh ông trọn vẹn, ấy được ích lợi gì cho Ngài sao?
4 Có phải vì Ngài sợ ông nên Ngài trách phạt,
 Và xét đoán ông chăng?
5 Sự dữ của ông há chẳng phải lớn sao?
 Các tội ác ông há không phải vô cùng ư?
6 Vì ông đã lấy của cầm của anh em mình vô cớ,
 Và lột quần áo của kẻ bị trần truồng.
7 Ông không cho kẻ khát xin nước uống,
 Chẳng ban cho người đói bánh ăn.
8 Còn người cường thạnh,… đất tất thuộc về người;
 Ai được nể vì đã ở tại đó.
9 Ông có đuổi kẻ góa bụa đi tay không,
 Bẻ gẫy, nơi nương nhờ của kẻ mồ côi.
10 Bởi cớ ấy, ông bị bẫy bao vây,
 Và sự kinh khủng thình lình làm ông rối cực;
11 Hoặc tối tăm ngăn cản cho ông không thấy,
 Và nước tràn chìm ngập ông.

12 Đức Chúa Trời há chẳng phải cao như các từng trời kia sao?
 Hãy xem chót các ngôi sao: cao biết bao nhiêu!
13 Còn ông nói: Đức Chúa Trời biết điều gì?
 Ngài có thể xét đoán ngang qua tăm tối đen kịt sao?
14 Đám mây mịt mịt che phủ Ngài, nên Ngài chẳng thấy;
 Ngài bước đi trên bầu các từng trời.
15 Ông sẽ giữ theo lối xưa,
 Mà các kẻ gian ác đã đi sao?
16 Chúng nó bị truất diệt trước kỳ định,
 Cái nền họ bị dòng nước đánh trôi đi;
17 Chúng nó nói với Đức Chúa Trời rằng: Chúa hãy lìa khỏi chúng tôi;
 Lại rằng: Đấng Toàn năng sẽ làm được gì cho chúng ta?
18 Dẫu vậy, Ngài có làm cho nhà họ đầy vật tốt:
 Nguyện các mưu chước kẻ ác hãy cách xa tôi!
19 Người công bình thấy điều đó, và vui mừng;
 Còn người vô tội sẽ nhạo báng chúng nó, mà rằng:
20 Kẻ dấy lên cùng chúng tôi quả hẳn bị diệt,
 Và kẻ nào sót lại của chúng lửa đã thiêu đốt đi.

21 Ấy vậy, ông hãy hòa thuận với Ngài.
 Hãy ở bình an: nhờ đó phước hạnh sẽ giáng cho ông.
22 Hãy nhận lãnh luật pháp từ nơi miệng Ngài.
 Và để các lời Ngài vào lòng của mình.
23 Nếu ông trở lại cùng Đấng Toàn năng, tất ông sẽ được lập lại.
 Nếu ông trừ bỏ sự gian ác khỏi trại mình,
24 Ném bửu vật mình vào bụi đất,
 Và quăng vàng Ô-phia giữa các hòn đá của khe,
25 Thì Đấng Toàn năng sẽ là bửu vật của ông,
 Ngài sẽ là bạc quý cho ông.
26 Vì bấy giờ, ông sẽ được vui sướng nơi Đấng Toàn năng,
 Và được ngước mắt lên cùng Đức Chúa Trời.
27 Ông sẽ cầu khẩn cùng Ngài, Ngài sẽ nghe lời mình,
 Và ông sẽ trả xong lời khẩn nguyện mình.
28 Nếu ông nhứt định việc gì, việc ấy chắc sẽ được thành;
 Ánh sáng sẽ chói trên đường lối mình.
29 Khi người ta gây cho mình bị hạ xuống, thì ông sẽ nói rằng: Hãy chỗi lên!
 Còn kẻ khiêm nhường Đức Chúa Trời sẽ cứu rỗi;
30 Đến đỗi Ngài sẽ giải cứu kẻ có tội;
 Thật, kẻ ấy sẽ nhờ sự thanh sạch của tay ông mà được cứu.

22

Y-Êlipas Kčŭt kơ Y-Yôp Mâo Klei Soh Prŏng

1Y-Êlipas mnuih ƀuôn Têman lŏ wĭt lač:
  2 “Dưi mơ̆ sa čô mnuih jing tŭ dưn kơ Aê Diê?
   Wăt pô knhâo jing tŭ dưn kơ ñu mơ̆?
  3Mâo mơ̆ klei mơak kơ Pô Mâo Jih Klei Myang tơdah ih jing kpă,
   amâodah mâo klei tŭ dưn mơ̆ kơ ñu tơdah ih dôk hdĭp amâo mâo klei arăng dưi ƀuah ôh?
  4Djŏ mơ̆ kyua klei ih huĭ mpŭ kơ ñu, ñu ƀuah ih,
   leh anăn mŭt mbĭt hŏng ih kơ klei phat kđi?
  5Amâo djŏ hĕ klei ƀai ih jing prŏng?
   Amâo mâo knhal ôh kơ klei wê ih.
  6Kyuadah ih mă mgô̆ leh mnơ̆ng mgơ̆ng mơ̆ng phung ayŏng adei ih amâo mâo klei ôh,
   leh anăn toh hĕ čhiăm ao phung mnuih brei diñu dôk lưng mlŭn.
  7Ih amâo tuôm brei êa mnăm ôh kơ phung êmăn,
   leh anăn ih kơ̆ng hĕ mnơ̆ng ƀơ̆ng huă kơ phung êpa,
  8wăt tơdah ih jing mnuih mâo klei dưi, mâo lăn hma,
   leh anăn mnuih arăng mpŭ dôk ti lăn anăn.
  9Ih suôt leh phung mniê djiê ung wĭt kngan êhŏng,
   leh anăn ih bi joh hĕ kngan phung anak êrĭt ama.
  10Snăn kđông dôk jŭm ih,
   leh anăn klei bi huĭ bhiâo riâo rit dưi ngă kơ ih;
  11klei mngač ih jing mmăt leh, tơl ih amâo dưi ƀuh ôh,
   leh anăn êa lip guôm ih.
  12Amâo djŏ hĕ Aê Diê dôk ti dlông hlăm adiê?
   Dlăng bĕ kơ mtŭ, diñu dôk ti anôk dlông êdi!
  13Snăn ih lač, ‘Ya klei Aê Diê thâo?
   Dưi mơ̆ Aê Diê dlăng hlăm anôk mmăt kpal leh anăn phat kđi?
  14Knam kpal guôm ñu tơl ñu amâo dưi thâo ƀuh ôh,
   leh anăn ñu êbat ti dlông čuôr adiê.’
  15Ăt ih srăng êbat tui êlan hđăp,
   êlan phung ƀai êbat leh mơ̆?
  16Arăng mă mđuĕ diñu êlâo truh hruê bi kčah kơ diñu;
   arăng bi luč atur kơ klei hdĭp diñu msĕ si êa kpuh mđung hĕ.
  17Diñu lač kơ Aê Diê, ‘Đuĕ bĕ mơ̆ng hmei,’
   leh anăn ‘Ya Pô Mâo Jih Klei Myang dưi ngă kơ hmei?’
  18Ăt jing ñu yơh bi bŏ sang diñu hŏng mnơ̆ng jăk —
   ƀiădah klei phung ƀai kčĕ dôk kbưi mơ̆ng kâo.
  19Phung kpă ƀuh klei anăn leh anăn mơak;
   phung ênuah ênô tlao mưč kơ diñu,
  20leh anăn lač, ‘Sĭt nik phung roh hmei rai tuč leh,
   leh anăn mnơ̆ng diñu lui pui ƀơ̆ng leh jih.’

  21Bi mguôp hŏng Aê Diê, leh anăn ih srăng mâo klei êđăp ênang;
   snăn klei jăk srăng truh kơ ih.
  22Mă tŭ bĕ klei bi hriăm mơ̆ng ƀăng êgei ñu,
   leh anăn djă pioh klei ñu blŭ hlăm ai tiê ih.
  23Tơdah ih lŏ wĭt kơ Pô Mâo Jih Klei Myang leh anăn bi luă gŭ ih pô,
   tơdah ih mă hwiê hĕ kbưi klei wê mơ̆ng sang čhiăm ih,
  24tơdah ih yap mah ih msĕ si ƀruih lăn,
   leh anăn mah mơ̆ng čar Ôphir msĕ si boh tâo hlăm hnoh êa,
  25leh anăn tơdah ih yap Pô Mâo Jih Klei Myang+ jing mah kơ ih,
   leh anăn prăk yuôm hĭn kơ ih,
  26snăn ih srăng mâo klei mơak hlăm Pô Mâo Jih Klei Myang,+
   leh anăn kngưr ƀô̆ mta ih phă Aê Diê.
  27Ih srăng wah lač kơ ñu,
   leh anăn ñu srăng hmư̆ ih;
   leh anăn ih srăng bi sĭt mnơ̆ng ih ƀuăn.
  28Hlăm jih klei ih čiăng ngă ih srăng dưi,
   leh anăn klei mngač srăng mtrang ti êlan ih.
  29Tơdah ih êdu ai ih srăng blŭ hŏng klei knang sĭt,
   leh anăn Aê Diê srăng bi mtlaih pô luă gŭ.
  30Ñu srăng dŏng wăt mnuih soh mơh,
   arăng srăng bi mtlaih ñu kyua kngan ih jing doh.”