27

Gióp quả quyết rằng kẻ ác thường không bị phạt. – Người bày tỏ sự cuối cùng buồn thảm của họ

1 Gióp tiếp nói lẽ luận cao mình, mà rằng:
2 Đức Chúa Trời đã đoạt lấy lý tôi, Đấng Toàn năng khiến linh hồn tôi bị cay đắng,
 Tôi chỉ sanh mạng của Ngài mà thề rằng:
3 Hễ hơi thở tôi còn ở mình tôi,
 Và sanh khí của Đức Chúa Trời còn trong lỗ mũi tôi,
4 Quả hẳn môi tôi sẽ chẳng nói sự gian ác,
 Lưỡi tôi cũng không giảng ra điều giả dối.
5 Khi tôi đoán xét, không thể nào cho các bạn là phải!
 Cho đến kỳ chết, tôi chẳng hề thôi quả quyết rằng tôi trọn vẹn.
6 Tôi giữ chặt sự công bình mình không rời bỏ nó;
 Trọn đời tôi, lòng tôi sẽ chẳng cáo trách tôi.

7 Ước gì cừu địch tôi bị xử như kẻ ác,
 Và kẻ dấy lên nghịch cùng tôi bị cầm như kẻ trái lẽ công bình.
8 Dẫu kẻ ác được tài sản, Đức Chúa Trời cất lấy linh hồn nó đi;
 Vậy, sự trông cậy kẻ ác là gì?
9 Khi sự hoạn nạn xảy đến cùng hắn,
 Đức Chúa Trời há sẽ nghe tiếng của hắn sao?
10 Có phải hắn sẽ tìm được sự vui sướng mình nơi Đấng Toàn năng,
 Và thường thường cầu khẩn Đức Chúa Trời sao?

11 Tôi sẽ chỉ dạy cho các bạn việc tay Đức Chúa Trời làm,
 Không giấu các bạn ý của Đấng Toàn năng.
12 Nầy, chánh các bạn đã thấy điều đó,
 Vậy, nhân sao còn có những tư tưởng hư không kia?
13 Nầy là phần mà Đức Chúa Trời định cho kẻ ác,
 Và cơ nghiệp của kẻ cường bạo nhận lãnh từ Đấng Toàn năng:
14 Nếu con cái hắn thêm nhiều, ấy để cho gươm giết;
 Còn dòng dõi hắn ắt không ăn cho no nê được.
15 Kẻ còn sống sót lại của hắn bị sự chết vùi dập,
 Và người góa bụa hắn sẽ không than khóc.
16 Dẫu hắn có thâu góp bạc tiền như cát bụi,
 Sắm sửa quần áo nhiều như bùn;
17 Thật hắn sắm sửa, song rồi ra người công bình sẽ mặc lấy,
 Còn bạc, kẻ vô tội sẽ chia nhau.
18 Người cất nhà mình như ổ sâu trùng,
 Như chòi mà người giữ vườn nho thường cất.
19 Hắn nằm xuống giàu có, song sẽ chẳng được liệm;
 Nó mở con mắt ra, bèn chẳng còn nữa.
20 Sự kinh khiếp thình lình áp vào hắn như thể nước lụt;
 Bão tố đoạt lấy hắn trong lúc ban đêm.
21 Gió đông đem hắn đi, bèn biệt mất;
 Một luồng dông lớn rứt hắn đi khỏi chỗ hắn.
22 Đức Chúa Trời giáng tai vạ trên mình hắn, chẳng thương xót lấy;
 Hắn rất muốn chạy trốn khỏi tay Ngài.
23 Người ta sẽ vỗ tay mừng về việc hắn;
 Và hút gió đuổi hắn khỏi chỗ ở của hắn.

27

  1约伯继续发表他的言论说:
  2“我指着夺去我公道的永生上帝,
  并使我心中愁苦的全能者起誓:
  3只要我的生命尚在我里面,
  上帝所赐的气息仍在我鼻孔内,
  4我的唇绝不说不义,
  我的舌也不说诡诈。
  5我断不以你们为义;
  我至死不放弃自己的纯正!
  6我持定我的义,并不放松;
  在世的日子,我的心不责备我。

  7“愿我的仇敌如恶人一样;
  愿那起来攻击我的,如不义之人一般。
  8不敬虔的人有什么指望呢?
  上帝要剪除他,取他的性命。
  9患难临到他,
  上帝岂听他的呼求?
  10他岂以全能者为乐,
  随时求告上帝呢?
  11上帝手所做的,我要指教你们;
  全能者所行的,我也不会隐瞒。
  12看哪,你们自己也都见过,
  为何全变为这样虚妄呢?

  13“这是上帝为恶人所定的份,
  残暴人从全能者所得的产业:
  14倘若他的儿女增多,仍被刀所杀;
  他的子孙必不得饱食。
  15他遗留的人必死而埋葬,
  他的寡妇也不哀哭。
  16他虽积蓄银子如尘沙,
  堆积衣服如泥土,
  17他尽管堆积,义人却要穿上,
  无辜的人却要分取银子。
  18他建造房屋如虫做窝,
  又如守望者所搭的棚。
  19他虽富足躺卧,却不得收殓
  他张开眼睛,就不在了。
  20惊恐如洪水将他追上,
  暴风在夜间将他刮去。
  21东风把他吹去,他就走了;
  风将他刮离原地。
  22无情地击打他,
  他试图逃脱风的手。
  23风要因他拍掌,
  并要发叱声,使他离开原地。”