6

Gióp đáp lời cho Ê-li-pha

1 Gióp đáp lại rằng:
2 Ôi! Chớ gì nỗi buồn tôi nhắc cân cho đúng,
 Và các tai nạn tôi để lên cân thăng bằng!
3 Vì hiện giờ nó nặng hơn cát biển;
 Nên tại cớ ấy các lời tôi nói đại ra.
4 Bởi vì các tên của Đấng Toàn năng trúng nhằm tôi;
 Tâm hồn tôi uống nọc độc của tên ấy;
 Sự kinh khiếp của Đức Chúa Trời dàn trận nghịch cùng tôi.

5 Chớ thì con lừa rừng nào kêu la khi có cỏ?
 Con bò nào rống khi có lương thảo?
6 Vật chi lạt lẽo, người ta nào ăn chẳng bỏ muối?
 Còn trong tròng trắng trứng gà, đâu có mùi lai gì?
7 Vật gì linh hồn tôi từ chối đá đến,
 Lại trở nên vật thực gớm ghê của tôi.
8 Ôi! Chớ gì lời sở cầu tôi được thành,
 Và Đức Chúa Trời ban cho tôi điều tôi ao ước!
9 Chớ chi Đức Chúa Trời đẹp lòng cà tán tôi,
 Buông tay Ngài ra trừ diệt tôi!
10 Vậy, tôi sẽ còn được an ủi,
 Và trong cơn đau đớn chẳng giản,
 Tôi sẽ vui mừng, bởi vì không có từ chối lời phán của Đấng Thánh.

11 Sức lực tôi nào đủ đợi cho nỗi,
 Cuối cùng tôi sẽ ra sao, mà tôi lại nhẫn nhịn được?
12 Sức tôi há là sức đá sao?
 Thịt tôi há dễ là đồng?
13 Trong mình tôi chẳng có sự tiếp cứu, sự khôn ngoan bị cất khỏi tôi,
 Ấy há chẳng phải như vậy sao?
14 Kẻ gần xui té, đáng được bạn bầu thương xót đến,
 E kẻo người bỏ sự kính sợ Đấng Toàn năng.
15 Anh em tôi dối gạt tôi như dòng khe cạn nước,
 Như lòng khe chảy khô.
16 Nó bị đục vì cớ nước đá,
 Có giá tuyết ẩn ở trong.
17 Nhưng trong khi giựt xuống, khe bèn khô cạn,
 Lúc nắng giọi, nó lại biến khỏi chỗ nó.
18 Đoàn khách đi ngang qua nó bèn tẽ tách đường,
 Đi vào trong sa mạc, rồi chết mất.
19 Đoàn khách ở Thê-ma tìm kiếm nước nó,
 Các kẻ bộ hành Sê-ba nhờ cậy nó;
20 Nhưng chúng bị mắc cỡ vì nhờ cậy nơi nó;
 Khi đến tại khe, bèn phải hổ thẹn.
21 Hiện nay các bạn cũng không ra gì hết;
 Các bạn thấy sự đáng kinh khiếp, bèn run sợ.
22 Tôi há có nói rằng: Xin cung cấp cho tôi,
 Trong tài sản của các bạn, xin hãy lấy lễ vật dâng cho tôi, sao?
23 Hoặc cầu rằng: Xin hãy giải cứu tôi khỏi tay kẻ cừu địch,
 Và chuộc tôi khỏi tay kẻ hà hiếp ư?
24 Hãy dạy dỗ tôi, tôi sẽ nín lặng;
 Xin chỉ cho tôi hiểu tôi đã lầm lỗi nơi nào.
25 Lời chánh trực có sức lực dường bao!
 Còn lời trách móc của các bạn nào có trách được gì?
26 Các bạn muốn trách móc tiếng nói sao?
 Song lời nói của một người ngã lòng chỉ như luồng gió.
27 Quả thật, các bạn xông hãm kẻ mồ côi,
 Và đào hầm gài bạn hữu mình.
28 Vậy bây giờ, nếu các bạn muốn, hãy ngó tôi,
 Tôi nào dám nói dối trước mặt các bạn đâu.
29 Xin khá xét lại; chớ có sự bất công;
 Phải, hãy xét lại, vì duyên cớ tôi là công bình.
30 Có điều bất công nơi lưỡi tôi chăng?
 Ổ gà tôi há chẳng phân biệt điều ác sao?

6

  1约伯回答说:
  2“惟愿我的烦恼被秤一秤,
  我一切的灾害放在天平里,
  3现今都比海沙更重,
  所以我说话急躁。
  4因全能者的箭射中了我,
  我的灵喝尽其毒;
  上帝的惊吓摆阵攻击我。
  5野驴有草岂会叫唤?
  牛有饲料岂会吼叫?
  6食物淡而无盐岂可吃呢?
  蛋白有什么滋味呢?
  7那些可厌的食物,
  我心不肯挨近。

  8“惟愿我得着所求的,
  上帝赏赐我所切望的,
  9愿上帝把我压碎,
  伸手将我剪除。
  10我因没有违弃那圣者的言语,
  就仍以此为安慰,
  在不止息的痛苦中还可欢跃。
  11我有什么气力使我等候?
  我有什么结局使我忍耐?
  12我的气力岂是石头的气力?
  我的肉身岂是铜呢?
  13在我里面岂不是无助吗?
  智慧岂不是从我心中被赶逐吗?

  14“灰心的人,他的朋友当以慈爱待他,
  因为他将离弃敬畏全能者的心。
  15我的弟兄诡诈,好像河道,
  像溪水流过的河床,
  16因结冰而混浊,
  有雪藏在其中,
  17暖和的时候就溶化,
  炎热时便从原处干涸。
  18商队偏离道路,
  上到荒凉之地而死亡。
  19提玛的商队瞻望,
  示巴的旅客等候。
  20他们因希望落空就抱愧,
  来到那里便蒙羞。
  21现在你们正是这样
  看见惊吓的事就惧怕。
  22我岂说:‘请你们供给我,
  从你们的财物中送礼给我’?
  23或说:‘请你们拯救我脱离敌人的手,
  救赎我脱离残暴人的手’吗?

  24“请你们指教我,我就不作声;
  我在何事上有错,请使我明白。
  25正直言语的力量何其大!
  但你们责备是责备什么呢?
  26绝望人的讲论既然如风,
  你们还计划批驳言语吗?
  27你们甚至为孤儿抽签,
  把朋友当货物。

  28“现在,请你们看着我,
  我绝不当面说谎。
  29请你们转意,不要不公义;
  请再转意,正义在我这里。
  30我的舌头岂有不公义吗?
  我的上膛岂不辨奸恶吗?”