19

Đức Chúa Jêsus vào nhà Xa-chê

1 Đức Chúa Jêsus vào thành Giê-ri-cô, đi ngang qua phố. 2 Tại đó, có một người tên là Xa-chê, làm đầu bọn thâu thuế, và giàu có. 3 Người đó tìm xem Đức Chúa Jêsus là ai, nhưng không thấy được, vì đoàn dân đông lắm, mà mình lại thấp. 4 Vậy, Xa-chê chạy trước, trèo lên cây sung, để ngó thấy Đức Chúa Jêsus, vì Ngài phải đi qua đó. 5 Đức Chúa Jêsus đến chỗ ấy, ngước mắt lên mà phán rằng: Hỡi Xa-chê, hãy xuống cho mau, vì hôm nay ta phải ở nhà ngươi. 6 Xa-chê vội vàng xuống và mừng rước Ngài. 7 Ai nấy thấy vậy, đều lằm bằm rằng: Người nầy vào nhà kẻ có tội mà trọ! 8 Song Xa-chê đứng trước mặt Chúa, thưa rằng: Lạy Chúa, nầy, tôi lấy nửa gia tài mình mà cho kẻ nghèo, và nếu có làm thiệt hại ai, bất kỳ việc gì, tôi sẽ đền gấp tư. 9 Đức Chúa Jêsus bèn phán rằng: Hôm nay sự cứu đã vào nhà nầy, vì người nầy cũng là con cháu Áp-ra-ham. 10 Bởi Con người đã đến tìm và cứu kẻ bị mất.

Lời ví dụ về những nén bạc

(Mat 25:14-30)

11 Họ nghe những lời ấy, thì Đức Chúa Jêsus thêm một thí dụ nữa, vì Ngài gần đến thành Giê-ru-sa-lem, và người ta tưởng rằng nước Đức Chúa Trời sẽ hiện ra ngay. 12 Vậy, Ngài phán rằng: Có một vị thế tử đi phương xa, đặng chịu phong chức làm vua rồi trở về; 13 bèn gọi mười người trong đám đầy tớ mình, giao cho mười nén bạc, và dạy rằng: Hãy dùng bạc nầy sanh lợi cho đến khi ta trở về. 14 Song dân xứ ấy ghét người, thì sai sứ theo đặng nói rằng: Chúng tôi không muốn người nầy cai trị chúng tôi!
15 Khi người đã chịu phong chức làm vua rồi, trở về, đòi các đầy tớ đã lãnh bạc đến, đặng cho biết mỗi người làm lợi được bao nhiêu. 16 Đầy tớ thứ nhứt đến trình rằng: Lạy chúa, nén bạc của chúa sanh lợi ra được mười nén. 17 Chủ rằng: Hỡi đầy tớ ngay lành kia, được lắm; vì ngươi trung tín trong sự nhỏ mọn, ngươi sẽ được cai trị mười thành. 18 Người thứ hai đến thưa rằng: Lạy chúa, nén bạc của chúa sanh lợi ra được năm nén. 19 Chủ rằng: Ngươi được cai trị năm thành. 20 Người khác đến thưa rằng: Lạy chúa, đây nầy, nén bạc của chúa tôi đã gói giữ trong khăn; 21 bởi tôi sợ chúa, vì chúa là người nghiêm nhặt, hay lấy trong nơi không để, gặt trong chỗ không gieo. 22 Chủ rằng: Hỡi đầy tớ ngoan ác kia, ta cứ lời ngươi nói ra mà xét ngươi. Ngươi đã biết ta là người nghiêm nhặt, hay lấy trong nơi không để, gặt trong chỗ không gieo; 23 cớ sao ngươi không giao bạc ta cho hàng bạc? Khi ta về, sẽ lấy lại vốn và lời. 24 Chủ lại nói cùng các người đứng đó rằng: Hãy lấy nén bạc nó đi, cho người có mười nén. 25 Họ bèn thưa rằng: Lạy chúa, người ấy có mười nén rồi. 26 Ta nói cùng các ngươi, ai có, thì sẽ cho thêm; song ai không có, thì sẽ cất luôn của họ đã có nữa. 27 Còn như những kẻ nghịch cùng ta, không muốn ta cai trị họ, hãy kéo họ đến đây, và chém đi trước mặt ta.
28 Sau khi Đức Chúa Jêsus phán điều đó, thì đi trước mặt dân chúng lên thành Giê-ru-sa-lem.

Chức vụ Đức Chúa Jêsus tại thành Giê-ru-sa-lem

(Từ 19:29 đến đoạn 21)

Sự vào thành Giê-ru-sa-lem

29 Đức Chúa Jêsus gần đến thành Bê-pha-giê và Bê-tha-ni, ngang núi gọi là Ô-li-ve, sai hai môn đồ đi, 30 và dặn rằng: Hãy đi đến làng trước mặt các ngươi; khi vào làng, sẽ thấy một lừa con buộc đó, chưa hề có ai cỡi; hãy mở và dắt về cho ta. 31 Hoặc có ai hỏi sao các ngươi mở nó ra, hãy trả lời rằng: Chúa cần dùng lừa nầy. 32 Hai người được sai ra đi, quả gặp mọi điều y như Đức Chúa Jêsus đã phán. 33 Đang mở lừa con, các chủ lừa hỏi rằng: Sao mở lừa con nầy ra? 34 Hai người trả lời rằng: Chúa cần dùng nó. 35 Hai người bèn dắt lừa về cho Đức Chúa Jêsus; rồi lấy áo mình trải trên con lừa, nâng Ngài lên cỡi.
36 Khi Đức Chúa Jêsus đang đi tới, có nhiều kẻ trải áo trên đường. 37 Lúc đến gần dốc núi Ô-li-ve, cả đám môn đồ lấy làm mừng rỡ, và cả tiếng ngợi khen Đức Chúa Trời về những phép lạ mình đã thấy, 38 mà nói rằng: Đáng ngợi khen Vua nhân danh Chúa mà đến! Bình an ở trên trời, và vinh hiển trên các nơi rất cao! 39 Bấy giờ, có mấy người Pha-ri-si ở trong đám dân đông nói cùng Ngài rằng: Thưa thầy, xin quở trách môn đồ thầy! 40 Ngài đáp rằng: Ta phán cùng các ngươi, nếu họ nín lặng thì đá sẽ kêu lên.
41 Khi Đức Chúa Jêsus gần đến thành, thấy thì khóc về thành, và phán rằng: 42 Ước gì, ít nữa là ngày nay, mầy đã hiểu biết sự làm cho mầy được bình an! Song hiện nay những sự ấy kín giấu nơi mắt mầy. 43 Vì sẽ có ngày xảy đến cho mầy, khi quân nghịch đào hố xung quanh mầy, vây mầy chặt bốn bề. 44 Họ sẽ hủy hết thảy, mầy và con cái ở giữa mầy nữa. Không để cho mầy hòn đá nầy trên hòn đá kia, vì mầy không biết lúc mình đã được thăm viếng.

Sự dẹp sạch trong đền thờ

(Mat 21:12-17; Mac 11:15-19; Gi 2:13-22)

45 Đức Chúa Jêsus vào đền thờ rồi, bèn đuổi những kẻ bán ở đó ra, 46 mà phán rằng: Có lời chép rằng: Nhà ta sẽ là nhà cầu nguyện; song các ngươi làm thành ra một cái hang trộm cướp.
47 Hằng ngày Ngài giảng dạy trong đền thờ. Các thầy tế lễ cả, các thầy thông giáo, cùng người tôn trưởng trong Dan tìm phương giết Ngài; 48 nhưng họ không biết dùng chước chi, vì dân sự đều chăm chỉ mà nghe Ngài nói.

19

撒該悔改

1耶穌進了耶利哥,要從那裏經過。 2有一個人名叫撒該,作稅吏長,是個財主。 3他要看看耶穌是怎樣的人,只因人多,他的身材又矮,所以看不見。 4於是他跑到前頭,爬上桑樹,要看耶穌,因為耶穌要從那裏經過。 5耶穌到了那裏,抬頭一看,對他說:「撒該,快下來!今天我必須住在你家裏。」 6他就急忙下來,歡歡喜喜地接待耶穌。 7眾人看見,都私下議論說:「他竟然到罪人家裏去住宿。」 8撒該站着對主說:「主啊,我把所有的一半給窮人;我若勒索了誰,就還他四倍。」 9耶穌對他說:「今天救恩到了這家,因為他也是亞伯拉罕的子孫。 10人子來是要尋找和拯救失喪的人。」

十錠銀子的比喻

(太25.14-30)

11眾人正聽見這些話的時候,耶穌因為將近耶路撒冷,又因他們以為上帝的國快要顯現,就接着講了一個比喻, 12說:「有一個貴族往遠方去,為要取得王位,然後回來。 13他叫了自己的十個僕人來,交給他們十錠銀子,說:『你們去做生意,直到我回來。』 14他本國的百姓卻恨他,打發使者隨後去,說:『我們不願意這個人作我們的王。』 15他得了王位回來,就吩咐叫那領了銀子的僕人來,要知道他們做生意賺了多少。 16頭一個上來,說:『主啊,你的一錠銀子已經賺了十錠。』 17主人對他說:『好,我善良的僕人,你既在最小的事上忠心,你有權柄管十座城。』 18第二個來,說:『主啊,你的一錠銀子已經賺了五錠。』 19主人也對這個說:『你管五座城。』 20又有一個來說:『主啊!看哪,你的一錠銀子在這裏,我把它包在手巾裏存着。 21我向來怕你,因為你是嚴厲的人:沒有放的,也要去拿;沒有種的,也要去收。』 22主人對他說:『你這惡僕,我要憑你的話定你的罪。你既知道我是嚴厲的人,沒有放的也去拿,沒有種的也去收, 23為甚麼不把我的銀子存在銀行,等我來的時候,連本帶利都取回來呢?』 24於是他對那些站在旁邊的人說:『把他這一錠奪過來,給那有十錠的。』 25他們對他說:『主啊,他已經有十錠了。』 26主人說:『我告訴你們,凡有的,還要給他;沒有的,連他所有的也要奪過來。 27至於我那些仇敵,不要我作他們王的,把他們拉來,在我面前殺了!』」

榮入聖城

(太21.1-11;可11.1-11;約12.12-19)

28耶穌說完了這些話,就走在前面,上耶路撒冷去。 29快到伯法其伯大尼,在名叫橄欖山的地方,他打發兩個門徒, 30說:「你們往對面村子裏去,進去的時候會看見一匹驢駒拴在那裏,是從來沒有人騎過的,把牠解開,牽來。 31若有人問為甚麼解開牠,你們就這樣說:『主要用牠。』」 32被打發的人去了,所遇見的正如耶穌對他們所說的。 33他們解開驢駒的時候,主人問他們:「為甚麼解開驢駒?」 34他們說:「主要用牠。」 35他們把驢駒牽到耶穌那裏,把自己的衣服搭在上面,扶耶穌騎上。 36他前進的時候,眾人把衣服鋪在路上。
37他將近耶路撒冷,正下橄欖山的時候,一大羣門徒因所見過的一切異能,都歡呼起來,大聲讚美上帝, 38說:
  「奉主名來的王是應當稱頌的!
  在天上有和平;
  在至高之處有榮光。」
39人羣中有幾個法利賽人對耶穌說:「老師,責備你的門徒吧!」 40耶穌回答:「我告訴你們,若是這些人閉口不說,石頭也要呼叫起來。」
41耶穌快到耶路撒冷,看見那城,就為它哀哭, 42說:「但願你在這日子知道有關你平安的事,不過這事現在是隱藏的,你的眼睛看不出來。 43因為日子將到,你的仇敵要築起土壘包圍你,四面困住你, 44並要消滅你和你裏頭的兒女,連一塊石頭也不留在另一塊石頭上,因為你不知道你蒙眷顧的時候。」

潔淨聖殿

(太21.12-17;可11.15-19;約2.13-22)

45耶穌一進聖殿就趕出在裏面做買賣的人, 46對他們說:「經上說:
  『我的殿是禱告的殿,
  你們倒使它成為賊窩了。』」
47耶穌天天在聖殿裏教導人。祭司長、文士和百姓的領袖都想殺他, 48但找不出方法來,因為百姓都側耳聽他。