10

Bài học lịch sử của dân Ít-ra-en

1Thưa anh chị em, tôi muốn anh chị em biết những gì xảy ra cho tổ tiên chúng ta là những người đi theo Mô-se. Họ đều ở dưới đám mây, băng qua biển. 2Việc ấy giống như lễ báp-têm cho những người đi theo Mô-se. 3Họ đều ăn chung một thức ăn thiêng liêng, 4uống chung một thức uống thiêng liêng, từ tảng đá thiêng liêng đi theo họ. Tảng đá ấy là Chúa Cứu Thế. 5Nhưng đa số người trong vòng họ không làm Thượng Đế vừa lòng nên đã bỏ xác trong sa mạc.
6Những việc ấy xảy ra để làm gương răn dạy chúng ta đừng ham muốn những điều xấu xa như họ. 7Đừng thờ thần tượng như một số người trong họ đã làm. Như Thánh Kinh chép, “Họ ngồi xuống ăn uống rồi đứng dậy nhảy múa.” 8Chúng ta không nên dâm dục như một số người trong họ mà chỉ trong một ngày, hai mươi ba ngàn người bỏ mạng vì tội ấy. 9Chúng ta cũng không nên thách thức Chúa Cứu Thế như một vài người trong họ đã làm mà bị rắn cắn chết. 10Cũng đừng phàn nàn oán trách như một số người trong họ đến nỗi bị thiên sứ giết.
11Những gì xảy ra cho họ là để làm gương và được ghi lại để nhắc nhở chúng ta là những người sống trong thời kỳ cuối cùng nầy. 12Ai tự đắc cho rằng mình đang đứng vững hãy coi chừng, kẻo ngã. 13Những thử thách xảy đến cho anh chị em cũng đã xảy đến cho mọi người. Tuy nhiên, anh chị em có thể tin chắc nơi Thượng Đế vì Ngài không để cho anh chị em bị thử thách quá sức chịu đựng đâu. Trong cơn thử thách, Ngài sẽ mở lối thoát để anh chị em chịu đựng được.
14Cho nên các bạn thân yêu của tôi ơi, hãy xa lánh việc thờ thần tượng. 15Tôi nói với các anh chị em như với người hiểu biết; anh chị em hãy tự cân nhắc điều tôi nói đây. 16Chúng ta cảm tạ về ly phước lành tức dự phần với huyết của Chúa Cứu Thế. Bánh chúng ta cùng bẻ chung với nhau là cùng dự phần trong thân thể Ngài. 17Vì chỉ có một ổ bánh thôi. Chúng ta dù nhiều người nhưng chỉ là một thân vì tất cả chúng ta đều cùng dự phần trong ổ bánh ấy.
18Hãy xem người Do-thái: Có phải những ai ăn các sinh tế nơi bàn thờ tức là dự phần vào bàn thờ không? 19Tôi không nói rằng của lễ dâng cho thần tượng có giá trị gì hoặc thần tượng quan trọng gì cả. 20Nhưng tôi nói rằng của lễ dâng cho thần tượng là cúng cho ma quỉ chứ không phải cho Thượng Đế. Tôi không muốn anh chị em dự phần với ma quỉ. 21Anh chị em không thể vừa uống ly của Chúa mà đồng thời lại cũng uống ly của ma quỉ nữa. Không thể ngồi bàn ăn của Chúa mà cũng ngồi bàn ăn của ma quỉ. 22Anh chị em muốn chọc tức Chúa sao? Sức chúng ta tới đâu?

Cách dùng sự tự do
trong Chúa Cứu Thế

23“Chúng ta được tự do làm mọi điều,” nhưng không phải điều nào cũng tốt. “Chúng ta được tự do làm mọi điều,” nhưng không phải điều nào cũng giúp người khác lớn mạnh. 24Đừng chỉ lo cho mình mà phải nghĩ đến lợi ích người khác nữa.
25Những gì bán ở hàng thịt thì cứ ăn. Đừng thắc mắc có nên hay không nên ăn. 26Anh em được phép ăn, “vì đất và những gì trong đó đều thuộc về Thượng Đế.”
27Nếu có người ngoại đạo mời anh chị em ăn chung với họ và anh chị em nghĩ nên nhận lời thì hễ những gì họ dọn ra trước mặt cứ việc ăn, đừng thắc mắc tự hỏi có nên ăn hay không. 28Nhưng nếu có ai bảo với anh chị em, “Món nầy đã cúng cho thần tượng,” thì không nên ăn để tránh làm tổn thương lương tâm của người đã bảo cho anh chị em biết. 29Tôi không nói lương tâm anh chị em nhưng lương tâm của người kia. Tại làm sao sự tự do của tôi mà bị lương tâm người khác phê phán? 30Nếu tôi tạ ơn mà dùng bữa thì tại sao tôi bị lên án về món ăn mà tôi đã cảm tạ ơn Chúa?
31Cho nên dù anh chị em ăn, uống hay làm bất cứ điều gì, hãy làm vì vinh hiển Chúa. 32Đừng gây tổn thương phần thiêng liêng của người khác, dù là người Do-thái, Hi-lạp hay hội thánh của Thượng Đế. 33Cũng như tôi đã cố gắng làm vừa lòng mọi người bằng mọi cách. Tôi không tìm cách làm ích lợi cho cá nhân tôi mà làm ích lợi cho hầu hết mọi người để họ được cứu.

10

Old Testament Examples

1Moreover, brethren, I do not want you to be unaware that all our fathers were under the cloud, all passed through the sea, 2all were baptized into Moses in the cloud and in the sea, 3all ate the same spiritual food, 4and all drank the same spiritual drink. For they drank of that spiritual Rock that followed them, and that Rock was Christ. 5But with most of them God was not well pleased, for their bodieswere scattered in the wilderness.
6Now these things became our examples, to the intent that we should not lust after evil things as they also lusted. 7And do not become idolaters as were some of them. As it is written, “The people sat down to eat and drink, and rose up to play.” 8Nor let us commit sexual immorality, as some of them did, and in one day twenty-three thousand fell; 9nor let us tempt Christ, as some of them also tempted, and were destroyed by serpents; 10nor complain, as some of them also complained, and were destroyed by the destroyer. 11Now all these things happened to them as examples, and they were written for our admonition, upon whom the ends of the ages have come.
12Therefore let him who thinks he stands take heed lest he fall. 13No temptation has overtaken you except such as is common to man; but God is faithful, who will not allow you to be tempted beyond what you are able, but with the temptation will also make the way of escape, that you may be able to bear it.

Flee from Idolatry

14Therefore, my beloved, flee from idolatry. 15I speak as to wise men; judge for yourselves what I say. 16The cup of blessing which we bless, is it not the communion of the blood of Christ? The bread which we break, is it not the communion of the body of Christ? 17For we, though many, are one bread and one body; for we all partake of that one bread.
18Observe Israel after the flesh: Are not those who eat of the sacrifices partakers of the altar? 19What am I saying then? That an idol is anything, or what is offered to idols is anything? 20Rather, that the things which the Gentiles sacrifice they sacrifice to demons and not to God, and I do not want you to have fellowship with demons. 21You cannot drink the cup of the Lord and the cup of demons; you cannot partake of the Lord’s table and of the table of demons. 22Or do we provoke the Lord to jealousy? Are we stronger than He?

All to the Glory of God

23All things are lawful for me, but not all things are helpful; all things are lawful for me, but not all things edify. 24Let no one seek his own, but each one the other’s well-being.
25Eat whatever is sold in the meat market, asking no questions for conscience’ sake; 26for “the earth is the LORD’s, and all its fullness.”
27If any of those who do not believe invites you to dinner, and you desire to go, eat whatever is set before you, asking no question for conscience’ sake. 28But if anyone says to you, “This was offered to idols,” do not eat it for the sake of the one who told you, and for conscience’ sake; for “the earth is the LORD’s, and all its fullness.” 29“Conscience,” I say, not your own, but that of the other. For why is my liberty judged by another man’s conscience? 30But if I partake with thanks, why am I evil spoken of for the foodover which I give thanks?
31Therefore, whether you eat or drink, or whatever you do, do all to the glory of God. 32Give no offense, either to the Jews or to the Greeks or to the church of God, 33just as I also please all men in all things, not seeking my own profit, but the profit of many, that they may be saved.