1

I. Hê-li và Sa-mu-ên

(Từ đoạn 1 đến đoạn 7)

Sa-mu-ên ra đời

1 Xưa tại Ra-ma-tha-im-Xô-phim, có một người quê ở núi Ép-ra-im, tên là Ên-ca-na, con trai của Giê-rô-ham, cháu của Ê-li-hu, chắt của Tô-hu, chít của Xu-phơ, người Ép-ra-im; 2 Ên-ca-na có hai vợ, người nầy tên là An-ne, và người kia tên là Phê-ni-na. Phê-ni-na có con, còn An-ne không có. 3 Mỗi năm, Ên-ca-na ở thành mình đi lên Si-lô đặng thờ phượng Đức Giê-hô-va vạn quân, và dâng của tế lễ cho Ngài; tại Si-lô có hai con trai của Hê-li, là Hóp-ni và Phi-nê-a, thầy tế lễ của Đức Giê-hô-va.
4 Đến ngày Ên-ca-na dâng tế lễ, thì chia của lễ ra từng phần ban cho Phê-ni-na, vợ mình, và cho các con trai và con gái mình. 5 Nhưng người lại ban cho An-ne một phần bằng hai, vì người thương nàng, dẫu rằng Đức Giê-hô-va khiến cho nàng son sẻ. 6 Kẻ phân bì nàng khôn xiết trêu ghẹo nàng, để giục nàng lằm bằm vì Đức Giê-hô-va đã khiến nàng son sẻ. 7 Từ năm nầy đến năm kia, mỗi khi nàng đi lên đền Đức Giê-hô-va, chồng đãi nàng như vậy, còn Phê-ni-na cứ trêu ghẹo nàng; An-ne khóc và không ăn. 8 Ên-ca-na, chồng nàng, nói rằng: Hỡi An-ne, sao nàng khóc? Cớ sao không ăn và lòng buồn bực dường ấy? Ta há chẳng đáng cho nàng hơn mười đứa con trai ư?
9 Sau khi người ta đã ăn uống tại Si-lô rồi, An-ne bèn đứng dậy; lúc ấy Hê-li, thầy tế lễ, đương ngồi trên một cái ghế gần bên cửa của đền Đức Giê-hô-va. 10 An-ne lấy làm sầu khổ trong lòng, vừa cầu khẩn Đức Giê-hô-va, vừa tuôn tràn giọt lệ. 11 Nàng hứa nguyện rằng: Ôi, Đức Giê-hô-va của vạn quân, nếu Ngài đoái xem nỗi sầu khổ của con đòi Ngài, nhớ lại nó chẳng quên, và ban cho con đòi Ngài một đứa trai, thì tôi sẽ phú dâng nó trọn đời cho Đức Giê-hô-va, và dao cạo sẽ chẳng đưa ngang qua đầu nó. 12 Vì nàng cầu nguyện lâu dài trước mặt Đức Giê-hô-va, Hê-li chăm xem miệng nàng; 13 vả, An-ne nói trong lòng, chỉ nhóp nhép miệng mà thôi, không có ai nghe tiếng nàng; nên Hê-li tưởng nàng say, 14 bèn hỏi rằng: Chừng nào nàng mới hết say? Hãy đi giã rượu đi. 15 An-ne thưa rằng: Chẳng phải vậy, chúa; tôi vốn một đàn bà có lòng buồn bực, chẳng uống rượu hay là vật gì uống say; nhưng tôi giãi bày lòng tôi ra trước mặt Đức Giê-hô-va. 16 Chớ tưởng con đòi của ông là một người đàn bà gian ác; vì nỗi đau đớn và ưu phiền quá độ của tôi bắt tôi phải nói đến bây giờ. 17 Hê-li bèn tiếp rằng: Hãy đi bình yên, nguyện Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên nhậm lời nàng đã cầu xin cùng Ngài! 18 Nàng thưa rằng: Nguyện con đòi ông được ơn trước mắt ông! Đoạn, người nữ lui ra, ăn, và nét mặt nàng chẳng còn ra ưu sầu nữa.
19 Qua ngày sau, vợ chồng dậy sớm, thờ lạy trước mặt Đức Giê-hô-va, đoạn trở về nhà mình tại Ra-ma. Ên-ca-na ăn ở cùng An-ne, là vợ mình; Đức Giê-hô-va bèn nhớ đến nàng. 20 Đương trong năm, An-ne thọ thai và sanh một con trai, đặt tên là Sa-mu-ên, mà nói rằng: Tôi đã cầu xin nó nơi Đức Giê-hô-va.
21 Ên-ca-na, chồng nàng, và cả nhà người đi lên đặng dâng cho Đức Giê-hô-va của lễ hằng năm và làm xong sự hứa nguyện mình. 22 Nhưng An-ne không đi lên, vì nói cùng chồng rằng: Khi đứa trẻ dứt sữa, tôi sẽ dẫn nó lên, để nó ra mắt Đức Giê-hô-va, và ở đó luôn luôn. 23 Ên-ca-na, chồng nàng, đáp rằng: Hãy làm theo ý nàng cho là phải, ở lại đây cho đến chừng nàng dứt sữa nó. Chỉn nguyện Đức Giê-hô-va làm ứng nghiệm lời hứa của Ngài! Vậy, nàng ở lại nhà, cho con bú đến lúc dứt sữa. 24 Vừa khi dứt sữa, nàng bèn dẫn nó theo mình đến đền của Đức Giê-hô-va tại Si-lô, cùng đem theo ba con bò đực, một ê-pha bột mì, và một bầu rượu. Đứa trẻ hãy còn nhỏ lắm. 25 Họ giết con bò đực, rồi dẫn đứa trẻ đến Hê-li. 26 Nàng bèn nói cùng người rằng: Xin lỗi, chúa! Xưa có người đàn bà đứng tại đây, gần bên ông, đặng cầu khẩn Đức Giê-hô-va; tôi chỉ sanh mạng ông mà thề rằng tôi là người đó. 27 Ấy vì đứa trẻ nầy mà tôi cầu nguyện. Đức Giê-hô-va đã nhậm lời tôi đã cầu xin cùng Ngài. 28 Vì vậy, tôi cũng dâng nó cho Đức Giê-hô-va; tôi cho Đức Giê-hô-va mượn nó trọn đời nó. Đoạn mẹ con đều thờ lạy tại đó trước mặt Đức Giê-hô-va.

1

以利加拿和他的家眷

1以法蓮山區有一個拉瑪瑣非,名叫以利加拿,他是蘇弗的玄孫,託戶的曾孫,以利戶的孫子,耶羅罕的兒子,是以法蓮人。 2他有兩個妻子:一個名叫哈拿,另一個名叫毗尼拿毗尼拿有孩子,哈拿卻沒有孩子。
3這人每年從本城上到示羅,敬拜萬軍之耶和華,向他獻祭。在那裏有以利的兩個兒子何弗尼非尼哈當耶和華的祭司。 4每逢獻祭的日子,以利加拿把祭肉分給他的妻子毗尼拿毗尼拿所生的兒女。 5他給哈拿的卻是雙分,因為他愛哈拿。耶和華卻不使哈拿生育。 6她的對頭毗尼拿因耶和華不使哈拿生育,就常常惹她發怒,要使她生氣。 7年年都是如此。每當她上到耶和華殿的時候,毗尼拿就這樣惹她發怒,以致她哭泣不吃飯。 8她丈夫以利加拿對她說:「哈拿,你為何哭泣?為何不吃飯?為何傷心難過呢?有我不比有十個兒子更好嗎?」

哈拿和以利

9他們在示羅吃喝完了,哈拿就站起來。祭司以利坐在耶和華殿門框旁邊的位子上。 10哈拿心裏愁苦,就痛痛哭泣,向耶和華祈禱。 11她許願說:「萬軍之耶和華啊,你若垂顧你使女的苦情,眷念不忘你的使女,賜你的使女一個子嗣,我必使他終生歸給耶和華,不用剃刀剃他的頭。」
12哈拿在耶和華面前不住地祈禱,以利注意她的嘴。 13哈拿心中默禱,只動嘴唇,聽不到她的聲音,因此以利以為她喝醉了。 14以利對她說:「你要醉到幾時呢?不要再喝酒了!」 15哈拿回答說:「我主啊,不是這樣。我是心裏愁苦的婦人,清酒烈酒都沒有喝,只在耶和華面前傾心吐意。 16不要將你的使女看作不正經的女子。我因極其難過和生氣,所以一直禱告到如今。」 17以利回答說:「平平安安地回去吧。願以色列的上帝允准你向他所求的!」 18哈拿說:「願你的婢女在你眼前蒙恩。」於是婦人上路,去吃飯,臉上不再帶愁容了。

撒母耳出生和奉獻

19他們清早起來,在耶和華面前敬拜,就回去,往拉瑪自己的家裏。以利加拿和妻子哈拿同房,耶和華顧念哈拿 20時候到了,哈拿懷孕生了一個兒子,給他起名叫撒母耳,說:「這是我從耶和華那裏求來的。」
21以利加拿和他全家都上去,要向耶和華獻年祭和還願祭。 22哈拿卻沒有上去,因為她對丈夫說:「等孩子斷了奶,我就帶他上去朝見耶和華,讓他永遠住在那裏。」 23她丈夫以利加拿對她說:「就照你看為好的去做吧!可以留到兒子斷了奶,願耶和華應驗他的話。」於是婦人留在家裏乳養兒子,直到他斷了奶。 24斷奶之後,她就帶着孩子,連同一頭三歲的公牛,一伊法細麵,一皮袋酒,上示羅耶和華的殿去。那時,孩子還小。 25他們宰了公牛,就領孩子到以利面前。 26婦人說:「我主啊,請容許我說,我向你,我的主起誓,從前在你這裏站着祈求耶和華的那婦人就是我。 27我祈求為要得這孩子,耶和華已將我向他所求的賜給我了。 28所以,我將這孩子獻給耶和華,使他終生歸給耶和華。」
 他就在那裏敬拜耶和華。