1

Lời đạt và chào thăm

1 Phao-lô, theo ý muốn Đức Chúa Trời, làm sứ đồ Đức Chúa Jêsus Christ, cùng người anh em chúng ta là Ti-mô-thê, gởi cho Hội thánh của Đức Chúa Trời ở thành Cô-rinh-tô, và cho hết thảy thánh đồ ở khắp xứ A-chai: 2 Nguyền xin anh em được ân điển và sự bình an ban cho bởi Đức Chúa Trời, Cha chúng ta, và bởi Đức Chúa Jêsus Christ!

I. Phao-lô kể cho tín đồ tại Cô-rinh-tô nghe về công việc sứ đồ của mình và chức vụ đạo Tin lành

(Từ 1:3 đến đoạn 7)

Sự yên ủi của Phao-lô trong cơn khốn nạn

3 Chúc tạ Đức Chúa Trời, Cha Đức Chúa Jêsus Christ chúng ta, là Cha hay thương xót, là Đức Chúa Trời ban mọi sự yên ủi, 4 Ngài yên ủi chúng tôi trong mọi sự khốn nạn, hầu cho nhân sự yên ủi mà Ngài đã yên ủi chúng tôi, thì chúng tôi cũng có thể yên ủi kẻ khác trong sự khốn nạn nào họ gặp! 5 Vì như những sự đau đớn của Đấng Christ chan chứa trong chúng tôi thể nào, thì sự yên ủi của chúng tôi bởi Đấng Christ mà chứa chan cũng thể ấy. 6 Như vậy, hoặc chúng tôi gặp hoạn nạn, ấy là cho anh em được yên ủi và được rỗi; hoặc chúng tôi được yên ủi ấy là cho anh em được yên ủi, mà sự yên ủi đó được hiện ra bởi anh em chịu cách nhịn nhục những sự đau đớn mà chúng tôi cùng chịu. 7 Sự trông cậy của chúng tôi về anh em thật vững vàng; vì biết rằng bởi anh em có phần trong sự đau đớn, thì cũng có phần trong sự yên ủi vậy.
8 Vả, hỡi anh em, chúng tôi không muốn để anh em chẳng biết sự khốn nạn đã xảy đến cho chúng tôi trong xứ A-si, và chúng tôi đã bị đè nén quá chừng, quá sức mình, đến nỗi mất lòng trông cậy giữ sự sống. 9 Chúng tôi lại hình như đã nhận án xử tử, hầu cho chúng tôi không cậy mình, nhưng cậy Đức Chúa Trời là Đấng khiến kẻ chết sống lại. 10 Ấy chính Ngài đã cứu chúng tôi khỏi sự chết lớn dường ấy, và sẽ cứu chúng tôi; phải, chúng tôi còn mong Ngài sẽ cứu chúng tôi nữa. 11 Chính anh em lấy lời cầu nguyện mà giúp đỡ chúng tôi, hầu cho chúng tôi nhờ nhiều người cầu nguyện mà được ơn, thì cũng nên dịp cho nhiều người vì cớ chúng tôi mà tạ ơn nữa.

Lòng thật thà của Phao-lô

12 Còn như cái điều làm vẻ vang cho chúng tôi, ấy là lương tâm chúng tôi làm chứng rằng mình lấy sự thánh sạch và thật thà đến bởi Đức Chúa Trời mà ăn ở trong thế gian nầy, nhứt là đối với anh em, không cậy sự khôn ngoan theo tánh xác thịt, nhưng cậy ơn của Đức Chúa Trời. 13 Vì chúng tôi chẳng viết cho anh em sự gì khác hơn những điều anh em đọc trong thơ chúng tôi và chính mình anh em nhận biết; và tôi lại mong anh em nhận biết cho đến cuối cùng, 14 cũng như anh em đã nhận biết ít nhiều rồi: Ấy là chúng tôi làm vẻ vang cho anh em, khác nào anh em cũng làm vẻ vang cho chúng tôi trong ngày Đức Chúa Jêsus chúng ta.

Vì những lẽ gì mà Phao-lô chưa về thành Cô-rinh-tô

15 Bởi sự trông cậy đó, trước đây tôi có định đi thăm anh em, hầu giúp cho anh em được ơn bội phần. 16 Tôi định trải qua nơi anh em rồi đi xứ Ma-xê-đoan, lại từ Ma-xê-đoan trở về nơi anh em, tại nơi đó, anh em cho đưa tôi qua xứ Giu-đê. 17 Tôi định ý như vậy, nào có phải bởi tôi nhẹ dạ sao? Hay là tôi theo xác thịt mà quyết định, đến nỗi ở nơi tôi khi thì phải khi thì chăng sao? 18 Thật như Đức Chúa Trời là thành tín, lời chúng tôi nói với anh em cũng chẳng phải khi thì phải khi thì chăng vậy.
19 Con Đức Chúa Trời, là Đức Chúa Jêsus Christ, mà chúng tôi, tức là tôi với Sin-vanh và Ti-mô-thê, đã giảng ra trong anh em, chẳng phải là vừa phải vừa chăng đâu; nhưng trong Ngài chỉ có phải mà thôi. 20 Vì chưng cũng như các lời hứa của Đức Chúa Trời đều là phải trong Ngài cả, ấy cũng bởi Ngài mà chúng tôi nói “A-men,” làm sáng danh Đức Chúa Trời. 21 Vả, Đấng làm cho bền vững chúng tôi với anh em trong Đấng Christ, và đã xức dầu cho chúng tôi, ấy là Đức Chúa Trời; 22 Ngài cũng lấy ấn mình mà đóng cho chúng tôi và ban của tin Đức Thánh Linh trong lòng chúng tôi.
23 Tôi cầu Đức Chúa Trời lấy linh hồn tôi làm chứng rằng, ấy là tại nể anh em mà tôi chưa đi đến thành Cô-rinh-tô; 24 chớ không phải chúng tôi muốn cai trị đức tin anh em, nhưng chúng tôi muốn giúp thêm sự vui của anh em, vì anh em đứng vững vàng trong đức tin.

1

问候

1奉上帝旨意作基督耶稣使徒的保罗和弟兄提摩太,写信给在哥林多上帝的教会和全亚该亚的众圣徒。 2愿恩惠、平安从我们的父上帝和主耶稣基督归给你们!
3愿颂赞归于上帝—我们主耶稣基督的父;他是发慈悲的父,赐各样安慰的上帝。 4我们在一切患难中,他安慰我们,使我们能用上帝所赐的安慰去安慰那些遭各样患难的人。 5正如我们跟基督同受许多苦楚,我们也靠基督得许多安慰。 6如果我们受患难,那是为使你们得安慰,得拯救;如果我们得安慰,那也是为使你们得安慰,这安慰能使你们忍受我们所受同样的苦楚。 7我们为你们所存的盼望是确定的,因为知道你们分担了我们的痛苦,也要分享我们的安慰。
8弟兄们,我们不要你们不知道,我们从前在亚细亚遭遇苦难,因受到无法忍受的压力,甚至连活命的指望都没有了。 9自己心里也断定是必死无疑,这是要使我们不依靠自己,只依靠使死人复活的上帝。 10他曾救我们脱离那极大的死亡,他要继续救我们,而且我们指望他将来还要救我们。 11你们也要一同用祈祷来帮助我们,好使许多人为我们感恩,因着他们许多的祷告,我们获得了恩赐。

保罗延期访问哥林多

12我们所夸的是:我们在世为人,特别是跟你们的关系,是凭着上帝所赐的坦率和真诚,不是靠人的聪明,而是靠上帝的恩惠;这是我们的良心可以作证的。 13我们现在写给你们的话,无非是你们所能诵读、所能明白的,我也盼望你们真能彻底明白。 14你们已经有几分认识我们,在我们主耶稣的日子,你们会以我们为荣,正像我们也以你们为荣。
15既然我这样深信,早就有意先到你们那里去,让你们得加倍的益处。 16我要路过你们那里往马其顿去,再从马其顿回到你们那里,让你们给我送行往犹太去。 17我有此意,难道是反覆不定吗?难道我的意愿是从私欲起的,以致我忽是忽非吗? 18我指着信实的上帝说,我们向你们所传的道并非又是又非的。 19因为,我、西拉提摩太在你们中间传上帝的儿子耶稣基督,从没有“又是又非”的;在他只有一个“是”。 20上帝的应许,不论有多少,在基督都是“是”的。所以,我们藉着他说“阿们”,使上帝因我们得荣耀。 21那在基督里坚固我们和你们,并且膏抹我们的,就是上帝。 22他在我们身上盖了印,并赐圣灵在我们心里作凭据。
23我指着我的性命求告上帝作证,我没有再往哥林多去是为了要宽容你们。 24我们并不是要控制你们的信心,而是要作你们的同工,让你们得快乐,因为你们在信仰上已经站得稳了。