2

Đa-vít đi đến Hếp-rôn, được tôn làm vua của Giu-đa

1 Sau điều đó, Đa-vít cầu vấn Đức Giê-hô-va như vầy: Tôi có nên đi lên trong một thành nào của xứ Giu-đa chăng? Đức Giê-hô-va đáp cùng người rằng: Hãy đi lên. Đa-vít tiếp: Tôi phải lên trong thành nào? Đức Giê-hô-va đáp: Hếp-rôn. 2 Đa-vít đi đến đó, đem theo hai người vợ, là A-hi-nô-am ở Gít-rê-ên, và A-bi-ga-in, nguyên là vợ của Na-banh ở Cạt-mên. 3 Đa-vít cũng đem các người ở cùng mình đi lên, mỗi người với gia quyến mình, mà ở trong các thành của địa phận Hếp-rôn. 4 Những người Giu-đa đi đến đó, và xức dầu cho Đa-vít làm vua nhà Giu-đa.
 Người ta đến nói cho Đa-vít rằng: Dân ở Gia-be đã chôn Sau-lơ.
5 Đa-vít bèn sai sứ đến cùng dân sự Gia-be trong Ga-la-át, mà nói rằng: Nguyện Đức Giê-hô-va ban phước cho các ngươi, vì các ngươi đã có lòng nhân từ đối cùng Sau-lơ, chúa các ngươi, mà chôn người! 6 Nguyện Đức Giê-hô-va lấy nhân từ và thành thực mà đối lại cùng các ngươi! Còn ta, cũng sẽ làm điều thiện cho các ngươi, bởi vì các ngươi đã làm như vậy. 7 Nguyện cho tay các ngươi được mạnh, khá tỏ mình ra người hào kiệt; vì Sau-lơ, chúa các ngươi đã thác, và nhà Giu-đa đã xức dầu cho ta làm vua của họ.

Ích-bô-sết cai trị Y-sơ-ra-ên

8 Bấy giờ Áp-ne, quan tổng binh của Sau-lơ, bắt Ích-bô-sết, con trai của Sau-lơ mà đưa qua Ma-ha-na-im, 9 lập người làm vua Ga-la-át, A-su-rít, Gít-rê-ên, Ép-ra-im, Bên-gia-min, và cả Y-sơ-ra-ên. 10 Khi Ích-bô-sết, con trai của Sau-lơ, khởi cai trị Y-sơ-ra-ên, thì đã được bốn mươi tuổi, và người cai trị hai năm. Chỉ có nhà Giu-đa theo Đa-vít mà thôi. 11 Thì giờ Đa-vít ở Hếp-rôn, cai trị trên nhà Giu-đa, là bảy năm sáu tháng.

Giô-áp và Áp-ne giao chiến nhau. – A-sa-ên chết

12 Vả, Áp-ne, con trai của Nê-rơ, và các tôi tớ của Ích-bô-sết, con trai của Sau-lơ, ở Ma-ha-na-im kéo ra đặng đi đến Ga-ba-ôn. 13 Giô-áp, con trai của Xê-ru-gia, và các tôi tớ của Đa-vít, cũng kéo ra; hai bên gặp nhau tại lối hồ Ga-ba-ôn, rồi bọn nầy ngồi ở bên nầy hồ, và bọn khác ngồi ở bên kia. 14 Bấy giờ, Áp-ne nói cùng Giô-áp rằng: Những kẻ trai trẻ nầy hãy chỗi dậy và trững giỡn tại trước mặt chúng ta. Giô-áp nói: Chúng nó khá chỗi dậy. 15 Vậy, chúng nó chỗi dậy, đi tới số bằng nhau, mười hai người Bên-gia-min vì Ích-bô-sết, con trai Sau-lơ, và mười hai người trong các tôi tớ của Đa-vít. 16 Mỗi người bèn nắm đầu kẻ cừu địch mình, đâm gươm vào hông, và thảy đều ngã chết cùng nhau; chỗ đó bèn gọi là đồng Gươm, ở trong Ga-ba-ôn. 17 Trong ngày đó có một cuộc chiến đấu rất dữ, Áp-ne và những người Y-sơ-ra-ên đều bị các tôi tớ của Đa-vít đánh bại.
18 Ở đó, có ba con trai của Xê-ru-gia, là Giô-áp, A-bi-sai, và A-sa-ên. Vả, A-sa-ên chạy lẹ làng như một con hoàng dương rừng. 19 Người đuổi theo Áp-ne, không xây qua khỏi người, hoặc về bên hữu hay là về bên tả. 20 Vậy, Áp-ne ngó lại sau, và hỏi rằng: Có phải ngươi là A-sa-ên chăng? Người đáp: Phải, ấy là ta. 21 Áp-ne nói cùng người rằng: Hãy đi qua phía hữu hay là phía tả, xông vào một người trong bọn trai trẻ và lấy khí giới nó đi. Nhưng A-sa-ên không muốn xây khỏi người. 22 Áp-ne lại nói cùng A-sa-ên rằng: Hãy xây khỏi ta, cớ sao buộc ta phải đánh giết ngươi nằm sải xuống đất? Ví bằng giết ngươi, ta dễ nào còn dám ngó mặt Giô-áp là anh ngươi? 23 Bởi người không khứng lánh đi, Áp-ne bèn lấy cán giáo mình đâm người nơi bụng, thấu đến sau lưng. A-sa-ên té xuống và chết tại chỗ; hết thảy người nào đến chỗ A-sa-ên ngã xuống chết, đều dừng lại tại đó.
24 Giô-áp và A-bi-sai đuổi theo Áp-ne; khi hai người đến gò A-ma đối ngang Ghi-a, về hướng đồng vắng Ga-ba-ôn, thì mặt trời lặn. 25 Dân Bên-gia-min hiệp lại cùng Áp-ne, làm thành một đạo, và dừng lại trên chót một gò nổng. 26 Áp-ne bèn la lớn cùng Giô-áp rằng: Vậy, lưỡi gươm chưa thôi hủy diệt sao? Ngươi há chẳng biết cuối cùng sẽ là khổ sao? Ngươi không truyền lịnh cho dân sự thôi đuổi theo anh em mình cho đến chừng nào? 27 Giô-áp đáp rằng: Ta chỉ Đức Chúa Trời hằng sống mà thề rằng, nếu ông chẳng có nói chi, thì dân sự không thôi đuổi theo anh em mình trước khi sáng mai. 28 Giô-áp truyền thổi kèn, hết thảy dân sự đều dừng lại, thôi đuổi theo dân Y-sơ-ra-ên, và không chiến đấu nữa.
29 Áp-ne và các kẻ theo người trọn đêm đó đi ngang qua đồng bằng, sang sông Giô-đanh, trải khắp Bít-rôn, rồi đến Ma-ha-na-im. 30 Giô-áp cũng thôi đuổi theo Áp-ne trở về, hiệp hết thảy dân sự: Trong các đầy tớ của Đa-vít, thì thiếu mười chín người và A-sa-ên. 31 Các tôi tớ của Đa-vít có đánh chết ba trăm sáu mươi người trong dân Bên-gia-min và thủ hạ của Áp-ne. 32 Chúng đem A-sa-ên, chôn trong mộ của cha người tại Bết-lê-hem. Đoạn, Giô-áp và các thủ hạ người đi trọn đêm, rạng đông đến Hếp-rôn.

2

大衛受膏為猶大王

1此後,大衛求問耶和華說:「我可以上猶大的一個城去嗎?」耶和華對他說:「可以上去。」大衛說:「我上哪一個城去呢?」耶和華說:「希伯崙。」 2於是大衛和他的兩個妻子,一個是耶斯列亞希暖,一個是作過迦密拿八妻子的亞比該,都上那裏去了。 3大衛也把跟隨他的人和他們各人的眷屬一同帶上去,住在希伯崙的城鎮中。 4猶大人來,在那裏膏大衛猶大家的王。
 有人告訴大衛說:「埋葬掃羅的是基列雅比人。」
5大衛就派使者到基列雅比人那裏,對他們說:「願耶和華賜福給你們!因為你們忠心對待你們的主掃羅,埋葬了他。 6你們既做了這事,願耶和華以慈愛和信實待你們,我也要為此厚待你們。 7現在,你們的主掃羅死了,猶大家也已經膏我作他們的王,你們的手要堅強,要作英勇的人。」

伊施‧波設作以色列王

8掃羅軍隊的元帥,尼珥的兒子押尼珥,曾將掃羅的兒子伊施‧波設帶過河,到瑪哈念 9立他作王,治理基列亞書利耶斯列以法蓮便雅憫以色列眾人。 10掃羅的兒子伊施‧波設登基的時候年四十歲,作以色列王二年,但是猶大家卻隨從大衛 11大衛希伯崙猶大家的王,共七年六個月。

掃羅家和大衛家爭戰

12尼珥的兒子押尼珥掃羅的兒子伊施‧波設的僕人從瑪哈念出來,往基遍去。 13洗魯雅的兒子約押大衛的僕人也出來,在基遍池旁與他們相遇;一隊坐在池的這邊,一隊坐在池的那邊。 14押尼珥約押說:「讓年輕人起來,在我們面前較量一下吧!」約押說:「讓他們起來吧。」 15他們就起來,點了人數過來:屬掃羅兒子伊施‧波設的有便雅憫人十二名,大衛的僕人也有十二名。 16每人抓住對方的頭,用刀刺對方的肋旁,一同仆倒。所以,那地叫做希利甲‧哈素林,就在基遍 17那日戰況激烈,押尼珥以色列人敗在大衛的僕人面前。 18在那裏有洗魯雅的三個兒子:約押亞比篩亞撒黑亞撒黑的腳快如野地裏的羚羊; 19亞撒黑追趕押尼珥,直追趕他不偏左右。 20押尼珥回頭說:「亞撒黑,是你嗎?」他說:「是我。」 21押尼珥對他說:「你轉左或轉右,去抓一個年輕人,剝去他的戰衣吧。」亞撒黑卻不肯轉開而不追趕他。 22押尼珥又對亞撒黑說:「轉開,不要再追我了!我何必把你擊殺在地上呢?我若殺了你,怎麼有臉見你哥哥約押呢?」 23亞撒黑仍不肯轉開,押尼珥就用回馬槍刺入他的肚腹,甚至槍從背後穿出,亞撒黑就仆倒在那裏,當場死了。眾人趕到亞撒黑仆倒而死的地方,就都站住。
24約押亞比篩追趕押尼珥。日落的時候,他們到了通往基遍曠野的路旁,基亞對面的亞瑪山 25便雅憫人聚集在押尼珥後面,成為一隊,站在一座山頂上。 26押尼珥呼叫約押說:「刀劍豈可永遠吞噬呢?你豈不知,結局必是痛苦的嗎?你要等到何時才叫百姓回去,不追趕他們的弟兄呢?」 27約押說:「我指着永生的上帝起誓:你若沒有這麼說,百姓就必繼續追趕弟兄,直到早晨。」 28於是約押吹角,眾百姓就站住,不再追趕以色列人,也不再打仗了。
29押尼珥和他的人整夜行過亞拉巴。他們過了約旦河,走過畢倫,到了瑪哈念 30約押追趕押尼珥回來,聚集眾百姓,大衛的僕人中缺少了十九個人和亞撒黑 31大衛的僕人殺了押尼珥的人,便雅憫人三百六十名。 32他們把亞撒黑送到伯利恆,葬在他父親的墳墓裏。約押和他的人走了一整夜,天亮的時候他們才到希伯崙