20

Dân Mô-áp và đồng minh chúng nó xông đánh Giô-sa-phát

1 Sau các việc nầy, xảy có dân Mô-áp, dân Am-môn, và những người Mao-nít ở cùng họ, kéo đến đặng đánh giặc với Giô-sa-phát. 2 Bấy giờ, có người đến thuật cho Giô-sa-phát, mà rằng: Có một đám quân rất đông từ bên bờ kia của biển, từ nước Sy-ri, mà đến hãm đánh vua; kìa chúng đương ở tại Hát-sát-son-Tha-ma, cũng gọi là Ên-Ghê-đi. 3 Giô-sa-phát sợ hãi, rắp lòng tìm cầu Đức Giê-hô-va, và rao khắp xứ Giu-đa phải kiêng ăn một ngày. 4 Giu-đa nhóm lại đặng cầu Đức Giê-hô-va cứu giúp; người ta ở các thành Giu-đa đều đến đặng tìm cầu Đức Giê-hô-va.

Lời cầu nguyện của Giô-sa-phát

5 Giô-sa-phát đứng trong hội chúng Giu-đa và Giê-ru-sa-lem, tại trong đền của Đức Giê-hô-va, trước hành lang mới, 6 mà cầu nguyện rằng: Lạy Giê-hô-va Đức Chúa Trời của tổ phụ chúng tôi! Ngài há chẳng phải là Chúa ở trên các từng trời sao? Há chẳng phải Đấng quản trị muôn dân muôn nước sao? Ở nơi tay Chúa có quyền thế năng lực, chẳng ai chống trả Chúa cho nổi. 7 Hỡi Đức Chúa Trời chúng tôi! Ngài há chẳng phải đã đuổi dân ở xứ nầy khỏi trước mặt dân Y-sơ-ra-ên của Ngài, mà ban xứ ấy cho dòng dõi Áp-ra-ham, là bạn hữu Chúa, làm sản nghiệp đời đời sao? 8 Chúng đã ở đó, và đã cất cho danh Chúa một đền thánh mà rằng: 9 Nếu tai họa giáng trên chúng tôi, hoặc gươm giáo, hoặc sự đoán phạt, hoặc dịch hạch, hay là cơn đói kém, thì chúng tôi sẽ đứng trước đền nầy và trước mặt Chúa (vì danh Chúa ở trong đền nầy), mà kêu cầu Chúa trong sự gian nan chúng tôi, thì Chúa sẽ dủ nghe và giải cứu cho. 10 Trong lúc dân Y-sơ-ra-ên từ xứ Ê-díp-tô lên, Chúa có cấm họ loán đến xứ dân Am-môn, dân Mô-áp, và người ở núi Sê-i-rơ; dân Y-sơ-ra-ên xây khỏi chúng nó, không diệt chúng nó đi; 11 kìa, chúng nó báo lại chúng tôi dường nào, đến toan đuổi chúng tôi khỏi sản nghiệp Chúa đã ban cho chúng tôi nhận lấy. 12 Hỡi Đức Chúa Trời chúng tôi ôi, chớ thì Ngài sẽ không xét đoán chúng nó sao? Vì nơi chúng tôi chẳng còn sức lực gì đối địch cùng đám quân đông đảo nầy đương đến hãm đánh chúng tôi, và chúng tôi cũng không biết điều gì mình phải làm; nhưng con mắt chúng tôi ngửa trông Chúa! 13 Cả Giu-đa đều đứng tại trước mặt Đức Giê-hô-va với các đứa nhỏ, vợ, và con cái mình.
14 Bấy giờ, tại giữa hội chúng, Thần Đức Giê-hô-va cảm động Gia-ha-xi-ên, con trai Xa-cha-ri, cháu Bê-na-gia, chắt Giê-hi-ên, chít Ma-tha-nia, là người Lê-vi thuộc về dòng A-sáp, 15 mà phán rằng: Hỡi các người Giu-đa và dân cư thành Giê-ru-sa-lem cùng vua Giô-sa-phát, hãy nghe! Đức Giê-hô-va phán cho các ngươi như vầy: Chớ sợ, chớ kinh hãi bởi cớ đám quân đông đảo này: Vì trận giặc nầy chẳng phải của các ngươi đâu, bèn là của Đức Chúa Trời. 16 Ngày mai, hãy đi xuống đón chúng nó: Kìa, chúng nó đi lên dốc Xít, các ngươi sẽ gặp chúng nó nơi đầu trũng, trước mặt đồng vắng Giê-ru-ên. 17 Trong trận nầy các ngươi sẽ chẳng cần gì tranh chiến; hãy dàn ra, đứng yên lặng mà xem thấy sự giải cứu của Đức Giê-hô-va ở cùng các ngươi. Hỡi Giu-đa và Giê-ru-sa-lem! Chớ sợ, chớ kinh hãi; ngày mai, hãy đi ra đón chúng nó, vì Đức Giê-hô-va ở cùng các ngươi. 18 Giô-sa-phát bèn cúi sấp mặt xuống đất; và cả Giu-đa và dân cư thành Giê-ru-sa-lem đều sấp mình xuống trước mặt Đức Giê-hô-va mà thờ lạy Ngài. 19 Người Lê-vi về dòng Kê-hát và về dòng Cô-rê đều đứng dậy cất tiếng lớn mà khen ngợi Giê-hô-va Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên.

Giô-sa-phát được thắng

20 Buổi sớm mai, chúng đều chỗi dậy thật sớm, kéo ra đồng vắng Thê-cô-a; đương lúc chúng đi, Giô-sa-phát đứng tại đó, mà nói rằng: Hỡi người Giu-đa và dân cư thành Giê-ru-sa-lem! Hãy nghe ta: Khá tin cậy Giê-hô-va Đức Chúa Trời các ngươi, thì các ngươi sẽ vững chắc; hãy tin các đấng tiên tri Ngài, thì các ngươi sẽ được may mắn. 21 Khi người đã bàn nghị với dân sự, bèn lập những người ca xướng cho Đức Giê-hô-va mặc áo lễ thánh mà đi ra trước cơ binh ngợi khen Chúa rằng: Hãy ngợi khen Đức Giê-hô-va, vì sự thương xót Ngài hằng có đời đời. 22 Đương lúc chúng khởi ca hát và ngợi khen, thì Đức Giê-hô-va đặt phục binh xông vào dân Am-môn, dân Mô-áp và những kẻ ở núi Sê-i-rơ đã đến hãm đánh Giu đa; và các dân ấy đều bị bại. 23 Dân Am-môn và dân Mô-áp dấy lên đánh dân ở núi Sê-i-rơ, đặng diệt chúng nó đi; khi đã diệt dân ở Sê-i-rơ rồi, thì chúng lại trở giết lẫn nhau. 24 Khi dân Giu-đa đến tháp canh nơi đồng vắng, nhìn đến đám quân đông đảo, thì thấy những thây nằm sải trên đất, chẳng có một ai thoát khỏi được. 25 Giô-sa-phát và dân sự người đến cướp lấy tài vật của chúng, thấy có nhiều của cải, xác chết, và đồ quí báu, bèn cướp lấy cho đến chừng đem đi không đặng; họ cướp lấy tài vật trong ba ngày, vì là rất nhiều. 26 Qua ngày thứ tư, họ nhóm hiệp tại trũng Bê-ra-ca, vì nơi đó họ ngợi khen Đức Giê-hô-va; bởi cớ ấy, người ta đặt tên chỗ đó là trũng Bê-ra-ca cho đến ngày nay. 27 Hết thảy người Giu-đa và người Giê-ru-sa-lem cùng Giô-sa-phát đi đầu trước, trở về Giê-ru-sa-lem cách vui vẻ; vì Đức Giê-hô-va đã làm cho chúng vui mừng, vì cớ quân thù nghịch mình bị đánh bại. 28 Chúng gảy đàn cầm, đàn sắt, và thổi sáo mà trở về Giê-ru-sa-lem, đến đền của Đức Giê-hô-va. 29 Khi các nước thiên hạ nghe Đức Giê-hô-va đã đánh bại quân thù nghịch của Y-sơ-ra-ên, thì lấy làm kinh hãi Đức Chúa Trời. 30 Vậy, nước của Giô-sa-phát được hòa bình, vì Đức Chúa Trời người ban cho người sự an nghỉ bốn bên.
31 Vậy, Giô-sa-phát làm vua nước Giu-đa; khi lên ngôi thì tuổi được ba mươi lăm, và người cai trị hai mươi lăm năm tại Giê-ru-sa-lem; tên mẹ người là A-xu-ba, con gái của Si-li. 32 Người đi theo con đường của A-sa, cha người, không lìa bỏ, làm điều ngay thẳng trước mặt Đức Giê-hô-va. 33 Song người không trừ bỏ các nơi cao, và dân sự chưa dốc lòng tìm cầu Đức Chúa Trời của tổ phụ mình. 34 Các công việc khác của Giô-sa-phát từ đầu đến cuối, đều chép trong truyện Giê-hu, con trai Ha-na-ni, và truyện ấy đã đem vào sách các vua Y-sơ-ra-ên.
35 Sau việc đó, Giô-sa-phát, vua Giu-đa, kết giao với A-cha-xia, vua Y-sơ-ra-ên; người nầy ăn ở rất gian ác. 36 Hai vua hội hiệp nhau đặng đóng tàu vượt đi Ta-rê-si; họ đóng tàu tại Ê-xi-ôn-Ghê-be. 37 Khi ấy, Ê-li-ê-xe, con trai Đô-đa-va ở Ma-rê-sa, nói tiên tri về vua Giô-sa-phát, mà rằng: Bởi vì vua kết giao với A-cha-xia, nên Đức Giê-hô-va đã hủy phá công việc vua; những tàu bèn bị bể nát, không vượt đi Ta-rê-si được.

20

与以东交战

1此后,摩押人和亚扪人,连同一些米乌尼来攻击约沙法 2有人来报告约沙法说:“从海的那边,以东有大军来攻击你,看哪,他们在哈洗逊.他玛,就是隐.基底。” 3约沙法惧怕,就定意寻求耶和华,在全犹大宣告禁食。 4于是犹大人聚集,求耶和华帮助,甚至他们从犹大各城前来寻求耶和华。
5约沙法站在犹大耶路撒冷的会众中,在耶和华殿新的院子前, 6说:“耶和华-我们列祖的上帝啊,你不是天上的上帝吗?你不是万邦万国的主宰吗?在你手中有大能大力,无人能抵挡你。 7我们的上帝啊,你不是曾在你百姓以色列面前驱逐这地的居民,将这地赐给你朋友亚伯拉罕的后裔永远为业吗? 8他们住在这地,又为你的名建造圣所,说: 9‘若有祸患临到我们,或刀兵的惩罚,或瘟疫饥荒,我们在急难的时候,站在这殿前向你呼求,你必垂听并且拯救,因为你的名在这殿里。’ 10现在,看哪,以色列人出埃及地的时候,你不容许以色列人侵犯亚扪人、摩押人和西珥山人,以色列人就离开他们,不灭绝他们。 11看哪,他们这样回报我们,要来驱逐我们离开你赐给我们为业之地。 12我们的上帝啊,你不惩罚他们吗?因为我们无力抵挡这来攻击我们的大军。我们不知道该怎么做,我们的眼目单仰望你。”
13犹大众人和他们的孩童、妻子、儿女都站在耶和华面前。 14那时,耶和华的灵在会众中临到利未亚萨的后裔雅哈悉,他是玛探雅的玄孙,耶利的曾孙,比拿雅的孙子,撒迦利雅的儿子。 15他说:“犹大众人、耶路撒冷的居民和约沙法王啊,你们要留心听,耶和华对你们如此说:‘不要因这大军恐惧惊惶,因为胜败不在乎你们,而是在乎上帝。 16明日你们要下去迎敌;看哪,他们从洗斯坡上来,你们必在耶鲁伊勒旷野前的谷口遇见他们。 17犹大耶路撒冷人哪,这次你们不要争战,要摆阵站着,看耶和华为你们施行拯救。不要恐惧,也不要惊惶。明日当出去迎敌,因为耶和华与你们同在。’”
18约沙法屈身,脸伏于地,犹大众人和耶路撒冷的居民也俯伏在耶和华面前,敬拜耶和华。 19哥辖子孙和可拉子孙的利未人都起来,用极大的声音赞美耶和华-以色列的上帝。
20清晨,众人早起往提哥亚的旷野去。出去的时候,约沙法站着说:“犹大人和耶路撒冷的居民哪,要听我说:信靠耶和华-你们的上帝就必站立得稳;信赖他的先知就必亨通。” 21约沙法与百姓商议,就设立歌唱的人,颂赞耶和华,使他们穿上圣洁的礼服,走在军队前赞美耶和华:
  “当称谢耶和华,
  因他的慈爱永远长存!”
22他们开始唱歌赞美的时候,耶和华派伏兵击杀那来攻击犹大亚扪人、摩押人和西珥山人,他们就被打败了。 23亚扪人和摩押人起来,击杀住西珥山的人,把他们灭尽;灭尽住西珥山的人之后,他们又彼此自相击杀。
24犹大人来到旷野的瞭望楼,向那大军观看,看哪,遍地都是尸体,没有一个逃脱的。 25约沙法和他的百姓就来收取掠物,找到许多牲畜、财物、衣服和珍宝。他们取掠物归为己有,直到无法携带;因为掠物太多,他们足足收取了三日。 26第四日,众人聚集在比拉迦,在那里称颂耶和华;因此那地方名叫比拉迦谷,直到今日。 27约沙法率领下,犹大人和耶路撒冷人都欢欢喜喜地回耶路撒冷,耶和华使他们因战胜仇敌而喜乐。 28他们弹琴、鼓瑟、吹号来到耶路撒冷,进了耶和华的殿。 29地上所有的邦国听见耶和华打败以色列的仇敌,就都惧怕上帝。 30这样,约沙法的国得享太平,因为上帝赐他四境平安。

约沙法逝世

(王上22.41-50)

31约沙法犹大王,登基的时候年三十五岁,在耶路撒冷作王二十五年。他母亲名叫阿苏巴,是示利希的女儿。 32约沙法效法他父亲亚撒所行的道,不偏离左右,行耶和华眼中看为正的事。 33只是丘坛还没有废去,百姓也没有立定心意归向他们列祖的上帝。
34约沙法其余的事,看哪,自始至终都写在哈拿尼的儿子耶户的书上,这些事也记载在《以色列诸王记》上。
35此后,犹大约沙法以色列亚哈谢结盟;亚哈谢多行恶事。 36他们合伙造船要往他施去,就在以旬.迦别造船。 37玛利沙多大瓦的儿子以利以谢约沙法预言说:“因你与亚哈谢结盟,耶和华必破坏你所造的。”后来那些船果然毁坏,不能往他施去了。