5

Sự úp đổ của nước Y-sơ-ra-ên

1 Hỡi nhà Y-sơ-ra-ên, hãy nghe lời nầy, là bài ca thương mà ta sẽ làm về các ngươi! 2 Gái đồng trinh của Y-sơ-ra-ên đã ngã xuống, sẽ không dậy nữa; nó đã bị ném bỏ trên đất nó, mà không ai đỡ dậy. 3 Vì Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Thành nào ra một ngàn quân, chỉ còn có một trăm; thành nào dấy lên một trăm người, chỉ còn có mười người trong nhà Y-sơ-ra-ên sót lại. 4 Đức Giê-hô-va phán cùng nhà Y-sơ-ra-ên như vầy: Hãy tìm kiếm ta, thì các ngươi sẽ sống! 5 Chớ tìm kiếm Bê-tên, chớ vào trong Ghinh-ganh, đừng đi đến Bê-e-Sê-ba. Vì Ghinh-ganh sẽ bị đày, Bê-tên sẽ trở nên một nơi đổ nát.
6 Hãy tìm kiếm Đức Giê-hô-va, thì các ngươi sẽ sống; bằng chẳng vậy, Ngài sẽ như một ngọn lửa thiêu đốt hừng lên trong nhà Giô-sép, ở Bê-tên không ai có thể tắt được. 7 Các ngươi đổi sự ngay thẳng ra ngải cứu, và ném sự công bình xuống đất! 8 Hãy tìm Đấng đã dựng nên những sao Rua và sao Cày; đổi bóng tối tăm ra ban mai, đổi ban ngày ra đêm thẳm, gọi nước biển mà đổ nó ra trên mặt đất: Danh Ngài là Giê-hô-va. 9 Ấy chính Ngài làm cho kẻ mạnh thình lình bị diệt vong, đến nỗi sự hủy hoại đến trên đồn lũy. 10 Chúng nó ghét người trách móc nơi cửa thành, và gớm ghiếc kẻ nói ngay thẳng.
11 Vì các ngươi hiếp đáp kẻ nghèo và đòi họ nộp thuế lúa mì, vậy nên những nhà bằng đá vuông nầy mà các ngươi đã xây nên, các ngươi sẽ không ở được. Các ngươi đã trồng những vườn nho ngon ngọt, nhưng sẽ không uống rượu nó. 12 Vì ta biết tội ác các ngươi nhiều là bao nhiêu, tội lỗi các ngươi lớn là bao nhiêu, các ngươi là kẻ hiếp đáp người công bình, nhận lấy của hối lộ, ở nơi cửa thành làm cong lẽ thẳng của những kẻ nghèo. 13 Bởi đó cho nên, trong thời như thế, người khôn ngoan sẽ làm thinh; vì là thời khốn nạn.
14 Hãy tìm điều lành và đừng tìm điều dữ, hầu cho các ngươi được sống, thì Giê-hô-va Đức Chúa Trời vạn quân sẽ ở cùng ngươi, như các ngươi nói vậy. 15 Hãy ghét điều dữ mà ưa điều lành; hãy lập sự công bình nơi cửa thành. Có lẽ Giê-hô-va Đức Chúa Trời vạn quân sẽ ra ơn cho những kẻ còn sót lại của Giô-sép!
16 Vậy nên, Chúa Giê-hô-va, Đức Chúa Trời vạn quân, phán như vầy: Trong mọi nơi phố chợ, người ta sẽ than khóc; trong mọi đường phố, người ta sẽ kêu la rằng: Hỡi ôi! Hỡi ôi! Người ta sẽ mời kẻ cày ruộng đến thảm sầu, và những kẻ giỏi than van đến kêu khóc. 17 Trong các vườn nho vang tiếng khóc than, vì ta sẽ qua giữa ngươi, Đức Giê-hô-va phán vậy.
18 Khốn thay cho các ngươi là kẻ trông mong ngày của Đức Giê-hô-va! Các ngươi trông mong ngày của Đức Giê-hô-va làm gì? Ấy là ngày tối tăm, không phải là ngày ánh sáng. 19 Ví như một người tránh khỏi sư tử, lại gặp con gấu; hay là như kẻ vào trong nhà, dựa tay trên vách, bị rắn cắn nhằm. 20 Ngày của Đức Giê-hô-va há chẳng phải tối tăm, không sáng láng, và mù mịt, không chói lói hay sao?
21 Ta ghét; ta khinh dể những kỳ lễ của các ngươi; ta không đẹp lòng về những hội trọng thể của các ngươi đâu. 22 Dầu các ngươi dâng những của lễ thiêu và của lễ chay cho ta, ta sẽ không nhận lấy; ta chẳng đoái xem những con thú mập về của lễ thù ân các ngươi. 23 Hãy làm cho tiếng của bài hát các ngươi xa khỏi ta! Ta không khứng nghe tiếng đàn cầm của các ngươi. 24 Thà hãy làm cho sự chánh trực chảy xuống như nước, và sự công bình như sông lớn cuồn cuộn.
25 Hỡi nhà Y-sơ-ra-ên, các ngươi há chẳng từng dâng hi sinh và của lễ chay cho ta trong bốn mươi năm nơi đồng vắng sao? 26 Trái lại, các ngươi đã khiêng nhà tạm của vua mình, khám của thần tượng mình, và ngôi sao của thần các ngươi mà các ngươi đã làm cho mình. 27 Vậy nên, ta sẽ làm cho các ngươi bị đày qua làm phu tù bên kia Đa-mách, Đức Giê-hô-va phán vậy, danh Ngài là Đức Chúa Trời vạn quân.

5

Một bài ai ca

1Dân Y-sơ-ra-ên! Hãy nghe ta khóc ngươi bằng một bài ai ca: 2Y-sơ-ra-ên như một trinh nữ ngã xuống, chẳng bao giờ vùng dậy nữa, không được ai đưa tay nâng đỡ, nó nằm sải dài, chết rục giữa đất nước quê hương!
3“Vì Chúa bảo Y-sơ-ra-ên: "Thành nào tuyển mộ 1.000 quân sĩ đưa ra chiến trường, chỉ còn lại 100. Thành nào tuyển mộ 100, chỉ có 10 người sống sót!"

Kêu gọi ăn năn

4Chúa kêu gọi nhân dân Y-sơ-ra-ên: "Hãy tìm kiếm Ta, thì các ngươi được sống! 5Đừng tìm kiếm các thần tượng ở Bê-tên, Ghinh-ganh hoặc Biệt-sê-ba! Vì dân Ghinh-ganh sẽ bị lưu đày; thành phố Bê-tên sẽ bị tàn phá. 6Hãy tìm kiếm Chúa thì các ngươi được sống! Nếu các ngươi khước từ Chúa, Ngài sẽ đoán phạt như một ngọn lửa bừng cháy đốt tiêu tan nước Y-sơ-ra-ên, và thần tượng ở Bê-tên không thể nào dập tắt. 7Các ngươi đã biến công lý thành nỗi đắng cay cho dân nghèo, đổi công bằng ra bất công, áp bức. 8Đấng sáng tạo nhóm Thất tinh và nhóm sao Cày, Đấng đổi bóng tối dày đặc ra bình minh, biến ban ngày ra đêm thẳm, rút nước biển lên làm mây và mưa xuống khắp địa cầu có danh hiệu là Đấng Tự Hữu Hằng Hữu. 9Chính Ngài là Đấng tiêu diệt các đội quân hùng hậu trong nháy mắt và đánh tan các chiến lũy kiên cố cách bất ngờ. 10Các ngươi ghét các thẩm phán liêm khiết công bằng, không ưa những người chân thành chỉ biết nói lên sự thật. 11Vì các ngưoi áp bức người nghèo, bóc lột họ đến tận xương tủy nên dù các ngươi xây dinh thự bằng đá đẽo, các ngươi cũng không được ở, dù các ngươi lập vườn nho xanh tốt cũng không được uống rượu nho mình. 12Vì Ta biết các ngươi phạm pháp quá nhiều, phạm tội quá nặng, các ngươi áp bức người công chính, nhận hối lộ và xử bất công người bần cố! 13Dưới một chế độ bất công như thế, người khôn ngoan phải nín lặng vì là thời kỳ khốn nạn.
14Hãy tìm cầu điều thiện, đừng đeo đuổi việc ác để các ngươi được sống; và như thế, Chúa là Thần Toàn năng sẽ ở cùng các ngươi như các ngươi vẫn nói. 15Hãy ghét điều ác, yêu chuộng điều thiện, xử đoán công bằng. Có lẽ Chúa là Thần Toàn năng sẽ thi ân cho những người còn sống sót trong nhân dân.
16Vậy, Chúa là Thần Toàn năng và Chủ tể vũ trụ bảo: "Khắp các đường phố sẽ vang tiếng than khóc. Các thông lộ sẽ nghe tiếng than thở! Dân chúng gọi các nông phu đi dự lễ tang và mời những người khéo kể lễ đến than khóc. 17Tất cả các vườn nho cũng sẽ rộn tiếng ai ca vì Ta sẽ đến trừng phạt các ngươi! " Chúa phán vậy.
18“Khốn cho những kẻ trông mong ngày của Chúa! Các ngươi trông mong vì mục đích gì? Ngày của Chúa là ngày tối tăm, không phải là ánh sáng. 19Các ngươi tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa, thoát nạn chiến tranh về nhà lại bị rắn cắn chết. 20Ngày của Chúa là ngày tối tăm, không có ánh sáng. Thật là âm u mờ mịt! 21“Ta ghét, Ta khinh các ngày lễ của các ngươi! Ta không thích các đại hội long trọng của các ngươi tí nào! 22Dù các ngươi dâng cho Ta đủ thứ lễ thiêu và lễ chay, Ta chẳng hài lòng. Ta cũng chẳng quan tâm đến tế lễ bình an bằng bò mập. 23Hãy im đi! Đừng ca hát đàn địch nữa, Ta không thèm nghe các ngươi đâu! 24Ta chỉ muốn thấy công bình bác ái các ngươi cuồn cuộn như suối trào dâng. 25Y-sơ-ra-ên ơi! Trong khi các ngươi dâng sinh tế và các tế lễ cho Ta suốt 40 năm trong sa mạc, 26các ngươi vẫn lén lút thờ các thần tượng, các ngươi vẫn khiêng khám thờ thần của vua mình, khiêng cái đế của thần các ngươi đã chế tạo. 27Vì thế, Ta sẽ lưu đày các ngươi đến tận nơi xa, bên kia Đa-mách," Chúa Hằng Hữu, Danh Ngài là Thần Toàn năng phán vậy.