1 Vả, thiên sứ của Đức Giê-hô-va đi lên từ Ghinh-ganh đến Bô-kim, và nói rằng: Ta đã đem các ngươi đi lên khỏi xứ Ê-díp-tô, dẫn vào xứ ta đã thề ban cho tổ phụ các ngươi. Ta đã phán: Ta sẽ chẳng hề hủy giao ước ta đã lập cùng các ngươi; 2 còn các ngươi, chớ lập giao ước cùng dân xứ nầy; hãy phá hủy bàn thờ của chúng nó. Song các ngươi không có vâng theo lời phán của ta… Tại sao các ngươi đã làm điều đó?⚓3 Ta cũng có phán: Ta sẽ chẳng đuổi dân ấy khỏi trước mặt các ngươi, song chúng nó sẽ ở bên các ngươi, và các thần chúng nó sẽ thành một cái bẫy cho các ngươi. 4 Thiên sứ của Đức Giê-hô-va vừa nói dứt lời nầy cho cả dân Y-sơ-ra-ên, thì dân sự bèn cất tiếng lên khóc. 5 Chúng gọi tên chỗ đó là Bô-kim⚓, và dâng tế lễ cho Đức Giê-hô-va tại đó.
Các quan xét
6 Khi Giô-suê đã cho dân sự về, thì mọi người Y-sơ-ra-ên, ai nấy đều đi vào sản nghiệp mình, đặng nhận lấy xứ. 7 Dân sự phục sự Đức Giê-hô-va trong trọn đời Giô-suê và trọn đời các trưởng lão còn sống lâu hơn Giô-suê, là những kẻ đã thấy các công việc lớn lao mà Đức Giê-hô-va đã làm ra vì Y-sơ-ra-ên. 8 Đoạn, Giô-suê, con trai của Nun, tôi tớ của Đức Giê-hô-va, qua đời, tuổi được một trăm mười; 9 người ta chôn người trong địa phận về sản nghiệp người, tại Thim-nát-Hê-re trên núi Ép-ra-im, về phía bắc núi Ga-ách.⚓ 10 Hết thảy người đời ấy cũng được tiếp về cùng tổ phụ mình; rồi một đời khác nổi lên, chẳng biết Đức Giê-hô-va, cũng chẳng biết các điều Ngài đã làm nhân vì Y-sơ-ra-ên. 11 Bấy giờ dân Y-sơ-ra-ên làm ác trước mặt Đức Giê-hô-va, hầu việc các thần tượng của Ba-anh, 12 bỏ Giê-hô-va Đức Chúa Trời của tổ phụ mình, là Đấng đã đem họ ra khỏi xứ Ê-díp-tô; họ tin theo các thần khác của những dân tộc ở xung quanh, quì lạy các thần đó và chọc giận Đức Giê-hô-va. 13 Vậy, chúng nó bỏ Đức Giê-hô-va, hầu việc Ba-anh và Át-tạt-tê. 14 Cơn thạnh nộ của Đức Giê-hô-va nổi phừng lên cùng Y-sơ-ra-ên, Ngài phó chúng vào tay kẻ cướp bóc, và chúng nó bóc lột họ; Ngài bán Y-sơ-ra-ên cho các kẻ thù nghịch chung quanh, và Y-sơ-ra-ên không còn thế chống cự nổi được trước kẻ thù nghịch mình. 15 Bất luận chúng đi đến đâu, tay của Đức Giê-hô-va vẫn nghịch cùng chúng đặng giáng họa cho, y như Đức Giê-hô-va đã phán và đã thề cùng chúng. Chúng bị cơn hoạn nạn lớn lao thay. 16 Song Đức Giê-hô-va dấy lên những quan xét giải cứu chúng khỏi tay kẻ cướp bóc. 17 Nhưng chúng cũng không nghe các quan xét vì chúng hành dâm cùng các thần khác, và quì lạy trước mặt các thần ấy. Chúng vội xây bỏ con đường mà tổ phụ mình đã đi, chẳng bắt chước theo tổ phụ vâng giữ các điều răn của Đức Giê-hô-va. 18 Vả, khi Đức Giê-hô-va dấy lên các quan xét cho Y-sơ-ra-ên, thì Đức Giê-hô-va ở cùng quan xét đó, và trọn đời quan xét, Ngài giải cứu Y-sơ-ra-ên khỏi tay kẻ thù nghịch mình; vì Đức Giê-hô-va lấy lòng thương xót họ tại cớ những tiếng rên siết mà họ thở ra trước mặt những kẻ hà hiếp và làm tức tối mình. 19 Kế sau, khi quan xét qua đời rồi, Y-sơ-ra-ên lại làm ác hơn các tổ phụ mình, tin theo các thần khác, hầu việc và thờ lạy trước mặt các thần ấy: Y-sơ-ra-ên không khứng chừa bỏ việc làm ác, hay là lối cố chấp của họ. 20 Bởi cớ đó, cơn thạnh nộ của Đức Giê-hô-va nổi phừng lên cùng Y-sơ-ra-ên, và Ngài phán rằng: Vì dân tộc nầy có bội nghịch giao ước của ta đã truyền cho tổ phụ chúng nó, và vì chúng nó không có nghe lời phán ta, 21 nên về phần ta, ta cũng chẳng đuổi khỏi trước mặt chúng nó một dân nào mà Giô-suê để lại khi người qua đời. 22 Ta sẽ dùng các dân tộc đó thử thách Y-sơ-ra-ên, để xem thử chúng nó có giữ và đi theo đường của Đức Giê-hô-va, như tổ phụ chúng nó chăng. 23 Ấy vậy, Đức Giê-hô-va để cho các dân tộc nầy ở lại trong xứ, không vội đuổi chúng nó đi, và cũng không phó chúng nó vào tay Giô-suê.
2
Israel’s Disobedience
1Then the Angel of the Lord came up from Gilgal to Bochim, and said: ⚓“I led you up from Egypt and ⚓brought you to the land of which I swore to your fathers; and ⚓I said, ‘I will never break My covenant with you. 2And ⚓you shall make no covenant with the inhabitants of this land; ⚓you shall tear down their altars.’ ⚓But you have not obeyed My voice. Why have you done this? 3Therefore I also said, ‘I will not drive them out before you; but they shall be ⚓thorns in your side, and ⚓their gods shall be a ⚓snare to you.’ ” 4So it was, when the Angel of the Lord spoke these words to all the children of Israel, that the people lifted up their voices and wept. 5Then they called the name of that place Bochim; and they sacrificed there to the Lord. 6And when ⚓Joshua had dismissed the people, the children of Israel went each to his own inheritance to possess the land.
Death of Joshua
7⚓So the people served the Lord all the days of Joshua, and all the days of the elders who outlived Joshua, who had seen all the great works of the Lord which He had done for Israel. 8Now ⚓Joshua the son of Nun, the servant of the Lord, died whenhewas one hundred and ten years old. 9⚓And they buried him within the border of his inheritance at ⚓Timnath Heres, in the mountains of Ephraim, on the north side of Mount Gaash. 10When all that generation had been gathered to their fathers, another generation arose after them who ⚓did not know the Lord nor the work which He had done for Israel.
Israel’s Unfaithfulness
11Then the children of Israel did ⚓evil in the sight of the Lord, and served the Baals; 12and they ⚓forsook the Lord God of their fathers, who had brought them out of the land of Egypt; and they followed ⚓other gods from among the gods of the people who were all around them, and they ⚓bowed down to them; and they provoked the Lord to anger. 13They forsook the Lord⚓and served Baal and the Ashtoreths. 14⚓And the anger of the Lord was hot against Israel. So He ⚓delivered them into the hands of plunderers who despoiled them; and ⚓He sold them into the hands of their enemies all around, so that they ⚓could no longer stand before their enemies. 15Wherever they went out, the hand of the Lord was against them for calamity, as the Lord had said, and as the Lord had ⚓sworn to them. And they were greatly distressed. 16Nevertheless, ⚓the Lord raised up judges who delivered them out of the hand of those who plundered them. 17Yet they would not listen to their judges, but they ⚓played the harlot with other gods, and bowed down to them. They turned quickly from the way in which their fathers walked, in obeying the commandments of the Lord; they did not do so. 18And when the Lord raised up judges for them, ⚓the Lord was with the judge and delivered them out of the hand of their enemies all the days of the judge; ⚓for the Lord was moved to pity by their groaning because of those who oppressed them and harassed them. 19And it came to pass, ⚓when the judge was dead, that they reverted and behaved more corruptly than their fathers, by following other gods, to serve them and bow down to them. They did not cease from their own doings nor from their stubborn way. 20Then the anger of the Lord was hot against Israel; and He said, “Because this nation has ⚓transgressed My covenant which I commanded their fathers, and has not heeded My voice, 21I also will no longer drive out before them any of the nations which Joshua ⚓left when he died, 22so ⚓that through them I may ⚓test Israel, whether they will keep the ways of the Lord, to walk in them as their fathers kept them, or not.” 23Therefore the Lord left those nations, without driving them out immediately; nor did He deliver them into the hand of Joshua.