12

1 Ai ưa điều sửa phạt ưa sự tri thức;
 Nhưng kẻ ghét sự quở trách là ngây dại.
2 Người lành được ơn của Đức Giê-hô-va;
 Nhưng Đức Chúa Trời định tội cho người toan mưu ác.
3 Loài người chẳng phải vì hung ác mà được lập vững bền;
 Song rễ người công bình chẳng bị lay động.
4 Người đàn bà nhân đức là mão triều thiên cho chồng nàng;
 Còn vợ làm xấu hổ khác nào sự mục trong xương cốt người.
5 Tư tưởng người nghĩa chỉ là công bình;
 Song mưu luận kẻ ác đều là giả dối.
6 Các lời kẻ hung ác rình rập làm đổ huyết ra;
 Song miệng người ngay thẳng giải cứu người khỏi.
7 Đánh đổ kẻ hung ác thì họ chẳng còn nữa;
 Nhưng nhà người công bình còn đứng vững.
8 Người ta được khen ngợi tùy theo sự khôn sáng mình;
 Còn kẻ có lòng tà vạy sẽ bị khinh dể.
9 Thà một người ở bực hèn hạ và có tôi tớ,
 Còn hơn kẻ tự tôn mà lại thiếu ăn.
10 Người công bình coi sóc sự sống của súc vật mình;
 Còn lòng thương xót của kẻ dữ khác nào sự hung bạo.
11 Ai cày đất mình sẽ được vật thực dư dật;
 Còn ai theo kẻ biếng nhác thiếu trí hiểu.
12 Kẻ hung ác tham lam của hoạnh tài;
 Song rễ của người công bình sanh bông trái.
13 Trong sự vi phạm của môi miệng có một cái bẫy tàn hại;
 Nhưng người công bình được thoát khỏi sự hoạn nạn.
14 Nhờ bông trái của môi miệng mình, người sẽ được no đầy phước;
 Và người ta sẽ được báo lại tùy theo việc tay mình đã làm.
15 Đường lối của kẻ ngu muội vốn ngay thẳng theo mắt nó;
 Còn người khôn ngoan nghe lời khuyên dạy.
16 Sự giận dữ của kẻ ngu muội liền lộ ra tức thì;
 Còn người khôn khéo che lấp sỉ nhục mình.
17 Kẻ nào nói thật, rao truyền sự công bình;
 Song kẻ làm chứng gian, phô sự giả dối.
18 Lời vô độ đâm xoi khác nào gươm;
 Nhưng lưỡi người khôn ngoan vốn là thuốc hay.
19 Môi chân thật được bền đỗ đời đời;
 Song lưỡi giả dối chỉ còn một lúc mà thôi.
20 Sự phỉnh gạt ở trong lòng kẻ toan mưu hại;
 Nhưng sự vui vẻ thuộc về người khuyên lơn sự hòa bình.
21 Chẳng một tai họa nào xảy đến cho người công bình;
 Song kẻ hung ác sẽ bị đầy đau đớn.
22 Môi miệng nói dối giả lấy làm gớm ghiếc cho Đức Giê-hô-va;
 Song ai ăn ở trung thành được đẹp lòng Ngài.
23 Người khôn khéo giấu điều mình biết;
 Còn lòng kẻ ngu muội xưng ra sự điên dại mình.
24 Tay người siêng năng sẽ cai trị;
 Nhưng tay kẻ biếng nhác phải phục dịch.
25 Sự buồn rầu ở nơi lòng người làm cho nao sờn;
 Nhưng một lời lành khiến lòng vui vẻ.
26 Người công bình dẫn đường cho kẻ lân cận mình;
 Còn các nẻo kẻ dữ làm sai lạc chúng.
27 Kẻ biếng nhác không chiên nướng thịt mình đã săn;
 Song người siêng năng được tài vật quí báu của loài người.
28 Sự sống ở nơi đường công bình;
 Trên lối nó không có sự chết.

12

1Cũai aléq ễq noau tĩeih atỡng toâq án táq lôih, cũai ki cỡt cũai dáng; ma cũai aléq tỡ ễq noau tĩeih atỡng, cũai ki la cũai sacũl.
2Yiang Sursĩ sâng bũi pahỡm chóq cũai o; ma án anoat tôt chóq cũai aloŏh ngê sâuq.
3Cũai loâi tỡ têq ỡt khâm cỗ tễ táq ranáq sâuq; ma cũai tanoang o tayứng khâm lứq.
4Lacuoi bữn mứt pahỡm o la samoât vuam yỗn cayac; ma lacuoi bữn mứt sâuq, la samoât a‑ĩ nsóq pluong tâng nghang cayac án.
5Máh ngê cũai tanoang o bữn moang ranáq pĩeiq; ma máh ngê cũai loâi bữn moang ranáq raphếq rathũ sâng.
6Máh santoiq cũai loâi pai la samoât cũai tachoât crŏ́q ễ cachĩt cũai; ma máh santoiq cũai tanoang o pai têq rachuai cũai yỗn vớt tễ noau ễ táq alới.
7Cũai loâi cỡt ralốh cớp tŏ́ng toiq án cỡt pứt tháng; ma dống sũ cũai tanoang o noâng níc.
8Cũai roan rangoaiq roap cóng la noau khễn; ma cũai mứt cooc roap cóng noau mumat.
9Khaq cỡt cũai miat táq pỡq yơq achúh bữm, saláng táq nan cỡt cũai sốt toâr ma ŏ́q ntrớu ễ cha.
10Cũai tanoang o rabán o charán án; ma cũai loâi tỡ bữn pasếq máh charán án.
11Cũai sarâng lứq bữn dũ tâc khâm cha; ma cũai sacũl palỗ miat casâi cumo táq ranáq tỡ bữn cỡt kia ntrớu.
12Máh cũai loâi chi-chuaq níc rana ễ lôp yớu; ma máh cũai tanoang o chuaq lơi na rana pĩeiq.
13Cũai loâi chuat rabang la cỗ tian tễ santoiq lauq án bữm; ma cũai tanoang o têq vớt tễ túh coat.
14Cũai khễuq táq ntỡng, ntrớu án ễ bữn, ki án bữn; machớng ki tê, cũai lứq bữn cóng tễ ranáq atĩ án táq.
15Cũai sacũl sâng ariang pai máh ranáq án táq khoiq pĩeiq chơ; ma cũai rangoaiq, án tamứng santoiq cũai canŏ́h tĩeih atỡng án.
16Cũai sacũl chái apáh yỗn cũai canŏ́h hữm mứt cutâu án; ma cũai rangoaiq tỡ bữn ramíng máh santoiq cũai canŏ́h mumat án.
17Cũai tanoang táq ntỡng moang ŏ́c tanoang tễ ranáq án khoiq hữm; ma cũai lauq táq ntỡng cakéq tễ ranáq án khoiq hữm.
18Máh cũai pai aloŏh ma tỡ bữn chanchớm nhũang, ki táq yỗn cũai canŏ́h sâng a‑ĩ samoât noau tacáh toâq dau; ma santoiq cũai rangoaiq têq tahâu yỗn cỡt bán loah.
19Parnai atỡng lứq, parnai ki ỡt mantái níc; ma parnai atỡng lauq, mahúiq la pứt toâp.
20Máh cũai dốq aloŏh ngê sâuq bữn mứt raphếq rathũ; ma máh cũai aloŏh ngê o, bữn mứt bũi óh.
21Máh ranáq tỡ o tỡ bữn toâq pỡ cũai tanoang o; ma cũai sâuq ramóh moang ranáq túh coat sâng.
22Yiang Sursĩ kêt cũai táq ntỡng lauq; ma án bũi pahỡm chóq cũai yống pacái níc máh santoiq alới khoiq par‑ữq.
23Cũai roan rangoaiq tỡ bữn apáh pai án khoiq dáng sa‑ữi; ma cũai sacũl dốq loai ŏ́c sacũl cớp táq yỗn noau dáng án lứq sacũl.
24Cũai sarâng lứq têq ayông máh cũai canŏ́h; ma cũai aloah, án táq sũl cũai canŏ́h.
25Ŏ́c clơng táq yỗn cũai cỡt túh ngua, ariang án dỗl crơng ntâng; ma santoiq languat laham táq yỗn cũai cỡt hỡr loah.
26Cũai tanoang o dững yớu pỡq chu rana tanoang; ma cũai sâuq táq yỗn yớu clŏ́c rana.
27Cũai aloah tỡ bữn áng loâng sâiq án bữn tễ án pupán, ma cũai sarâng ramoat dŏq mun án. 28Cũai puai ngê tanoang o bữn tamoong; ma cũai puai ngê sâuq cỡt cuchĩt pứt.