1

Tiểu dẫn

(Đoạn 1)

Trách dân bạn nghịch

1 Về đời Ô-xia, Giô-tham, A-cha và Ê-xê-chia, là các vua nước Giu-đa, thì Ê-sai, con trai A-mốt, có sự hiện thấy về nước Giu-đa và thành Giê-ru-sa-lem.
2 Hỡi các từng trời, hãy nghe; hỡi đất, hãy lắng tai; vì Đức Giê-hô-va có phán rằng: Ta đã nuôi nấng con cái, trưởng dưỡng chúng nó, song chúng nó dấy loạn nghịch cùng ta. 3 Bò biết chủ mình, lừa biết máng của chủ; song Y-sơ-ra-ên chẳng hiểu biết, dân ta chẳng suy nghĩ. 4 Ôi! nước mắc tội, dân mang lỗi nặng nề, tông giống độc dữ, con cái làm bậy bạ kia! Chúng nó đã lìa bỏ Đức Giê-hô-va, khinh lờn Đấng Thánh của Y-sơ-ra-ên, đã trở nên xa lạ và lui đi.
5 Các ngươi sao còn cứ bạn nghịch, để lại bị đánh nữa? Đầu đều đau đớn cả, lòng đều mòn mỏi cả. 6 Từ bàn chân cho đến đỉnh đầu, chẳng có chỗ nào lành: rặt những vết thương, vít sưng cùng lằn mới, chưa rịt, chưa quấn, cũng chưa bôi dầu cho êm. 7 Xứ các ngươi là nơi hoang vu, thành các ngươi bị lửa thiêu hủy; dân ngoại nuốt đất đai các ngươi trước mặt các ngươi, hoang vu như bị dân ngoại phá tán. 8 Con cái Si-ôn bị bỏ lại như lều vườn nho, như chòi ruộng dưa, như thành bị vây. 9 Ví bằng Đức Giê-hô-va vạn quân chẳng để chúng ta còn sót lại chút đỉnh, thì chúng ta sẽ giống thành Sô-đôm và như thành Gô-mô-rơ vậy!
10 Hỡi các quan trưởng Sô-đôm, hãy nghe lời của Đức Giê-hô-va. Hỡi dân Gô-mô-rơ, hãy để tai vào luật pháp của Đức Chúa Trời chúng ta! 11 Đức Giê-hô-va phán: Muôn vàn của lễ các ngươi nào có can hệ gì đến ta? Ta đã chán chê của lễ thiêu bằng chiên đực và mỡ của bò con mập. Ta chẳng đẹp lòng về huyết của bò đực, chiên con và dê đực đâu. 12 Khi các ngươi đến chầu trước mặt ta, ai khiến các ngươi giày đạp hành lang ta?
13 Thôi, đừng dâng của lễ chay vô ích cho ta nữa! Ta gớm ghét mùi hương, ngày trăng mới, ngày sa-bát cùng sự rao nhóm hội; ta chẳng khứng chịu tội ác hội hiệp nơi lễ trọng thể. 14 Thật, lòng ta ghét những ngày trăng mới và kỳ lễ các ngươi, là nặng nề cho ta, ta lấy làm mệt mà gánh lấy. 15 Vậy nên, khi các ngươi giơ tay, thì ta che mắt khỏi các ngươi. Khi các ngươi cầu nguyện rườm rà, ta chẳng thèm nghe. Tay các ngươi đầy những máu. 16 Hãy rửa đi, hãy làm cho sạch! Hãy tránh những việc ác khỏi trước mắt ta. Đừng làm dữ nữa. 17 Hãy học làm lành, tìm kiếm sự công bình; hãy đỡ đần kẻ bị hà hiếp, làm công bình cho kẻ mồ côi, binh vực lẽ của người góa bụa.
18 Đức Giê-hô-va phán: Bây giờ hãy đến, cho chúng ta biện luận cùng nhau. Dầu tội các ngươi như hồng điều, sẽ trở nên trắng như tuyết; dầu đỏ như son, sẽ trở nên trắng như lông chiên. 19 Nếu các ngươi sẵn lòng vâng lời, sẽ ăn được sản vật tốt nhất của đất. 20 Nhược bằng các ngươi chẳng khứng và bạn nghịch, sẽ bị nuốt bởi gươm; vì miệng Đức Giê-hô-va đã phán.
21 Ôi! thành trung nghĩa đã hóa ra kỵ nữ, nó vốn đầy sự chánh trực, và sự công bình ở trong nó, mà bây giờ đầy những kẻ giết người! 22 Bạc ngươi biến thành cặn, rượu ngươi pha lộn nước. 23 Các quan trưởng của dân ngươi là đồ phản nghịch, làm bạn với kẻ trộm, mỗi người trong chúng đều ưa của hối lộ, đeo đuổi theo tài lợi; chẳng làm công bình cho kẻ mồ côi, vụ kiện của người góa bụa chẳng đến cùng chúng nó.
24 Vậy nên, Chúa, là Đức Giê-hô-va vạn quân, Đấng Quyền năng của Y-sơ-ra-ên, phán như vầy: Ôi! ta sẽ được thỏa lòng về kẻ đối địch ta, và báo trả kẻ cừu thù ta! 25 Ta sẽ lại tra tay trên ngươi, làm tan sạch hết cáu cặn ngươi, và bỏ hết chất pha của ngươi. 26 Ta sẽ lập lại các quan xét của ngươi như ngày trước, các mưu sĩ của ngươi như lúc đầu. Rồi sau người ta sẽ xưng ngươi là thành công bình, là ấp trung nghĩa. 27 Si-ôn sẽ được chuộc bởi sự chánh trực, còn kẻ nào trở lại đó thì được chuộc bởi sự công bình. 28 Song những kẻ bạn nghịch và mắc tội sẽ cùng bị hủy diệt, còn kẻ bỏ Đức Giê-hô-va sẽ bị diệt vong. 29 Vậy các ngươi sẽ hổ thẹn vì những cây thông mình ưa; mắc cỡ vì những vườn mình đã chọn. 30 Vì các ngươi sẽ giống như cây thông khô lá, như vườn không nước. 31 Người mạnh sẽ như bã gai, việc làm của nó như đóm lửa; cả hai sẽ cùng nhau cháy, chẳng có ai dập tắt.

1

1The vision of Isaiah the son of Amoz, which he saw concerning Judah and Jerusalem in the days of Uzziah, Jotham, Ahaz, and Hezekiah, kings of Judah.

The Wickedness of Judah

  2Hear, O heavens, and give ear, O earth!
   For the Lord has spoken:
   “I have nourished and brought up children,
   And they have rebelled against Me;
   3The ox knows its owner
   And the donkey its master’s crib;
   But Israel does not know,
   My people do not consider.”
  4Alas, sinful nation,
   A people laden with iniquity,
   A brood of evildoers,
   Children who are corrupters!
   They have forsaken the Lord,
   They have provoked to anger
   The Holy One of Israel,
   They have turned away backward.
  5Why should you be stricken again?
   You will revolt more and more.
   The whole head is sick,
   And the whole heart faints.
   6From the sole of the foot even to the head,
   There is no soundness in it,
   But wounds and bruises and putrefying sores;
   They have not been closed or bound up,
   Or soothed with ointment.
  7Your country is desolate,
   Your cities are burned with fire;
   Strangers devour your land in your presence;
   And it is desolate, as overthrown by strangers.
   8So the daughter of Zion is left as a booth in a vineyard,
   As a hut in a garden of cucumbers,
   As a besieged city.
   9Unless the Lord of hosts
   Had left to us a very small remnant,
   We would have become like Sodom,
   We would have been made like Gomorrah.
  10Hear the word of the Lord,
   You rulers of Sodom;
   Give ear to the law of our God,
   You people of Gomorrah:
   11“To what purpose is the multitude of your sacrifices to Me?”
   Says the Lord.
   “I have had enough of burnt offerings of rams
   And the fat of fed cattle.
   I do not delight in the blood of bulls,
   Or of lambs or goats.
  12“When you come to appear before Me,
   Who has required this from your hand,
   To trample My courts?
   13Bring no more futile sacrifices;
   Incense is an abomination to Me.
   The New Moons, the Sabbaths, and the calling of assemblies—
   I cannot endure iniquity and the sacred meeting.
   14Your New Moons and your appointed feasts
   My soul hates;
   They are a trouble to Me,
   I am weary of bearing them.
   15When you spread out your hands,
   I will hide My eyes from you;
   Even though you make many prayers,
   I will not hear.
   Your hands are full of blood.
  16“Wash yourselves, make yourselves clean;
   Put away the evil of your doings from before My eyes.
   Cease to do evil,
   17Learn to do good;
   Seek justice,
   Rebuke the oppressor;
   Defend the fatherless,
   Plead for the widow.
  18“Come now, and let us reason together,”
   Says the Lord,
   “Though your sins are like scarlet,
   They shall be as white as snow;
   Though they are red like crimson,
   They shall be as wool.
   19If you are willing and obedient,
   You shall eat the good of the land;
   20But if you refuse and rebel,
   You shall be devoured by the sword”;
   For the mouth of the Lord has spoken.

The Degenerate City

  21How the faithful city has become a harlot!
   It was full of justice;
   Righteousness lodged in it,
   But now murderers.
   22Your silver has become dross,
   Your wine mixed with water.
   23Your princes are rebellious,
   And companions of thieves;
   Everyone loves bribes,
   And follows after rewards.
   They do not defend the fatherless,
   Nor does the cause of the widow come before them.
  24Therefore the Lord says,
   The Lord of hosts, the Mighty One of Israel,
   “Ah, I will rid Myself of My adversaries,
   And take vengeance on My enemies.
   25I will turn My hand against you,
   And thoroughly purge away your dross,
   And take away all your alloy.
   26I will restore your judges as at the first,
   And your counselors as at the beginning.
   Afterward you shall be called the city of righteousness, the faithful city.”
  27Zion shall be redeemed with justice,
   And her penitents with righteousness.
   28The destruction of transgressors and of sinners shall be together,
   And those who forsake the Lord shall be consumed.
   29For they shall be ashamed of the terebinth trees
   Which you have desired;
   And you shall be embarrassed because of the gardens
   Which you have chosen.
   30For you shall be as a terebinth whose leaf fades,
   And as a garden that has no water.
   31The strong shall be as tinder,
   And the work of it as a spark;
   Both will burn together,
   And no one shall quench them.