36

Phần phụ thêm về lịch sử. Ê-xê-chia và San-chê-ríp. Sứ thần của Mê-rô-đác- Ba-la-đan

(Từ đoạn 36 đến đoạn 39)

San-chê-ríp xâm chiếm xứ Giu-đa. – Lời ngăm đe của Ráp-sa-kê

1 Năm thứ mười bốn đời vua Ê-xê-chia, thì San-chê-ríp, vua A-si-ri, đến đánh các thành bền vững của Giu-đa và chiếm lấy. 2 Đoạn, vua A-si-ri sai Ráp-sa-kê với đạo binh lớn từ La-ki đến Giê-ru-sa-lem, nghịch cùng vua Ê-xê-chia; Ráp-sa-kê đứng tại cống ao trên, nơi đường cái ruộng thợ nện. 3 Bấy giờ, Ê-li-a-kim, con trai của Hinh-kia, làm chức cung giám, đi với thơ ký Sép-na, và sử quan Giô-a, con trai của A-sáp, mà đến cùng người.
4 Ráp-sa-kê nói với ba người rằng: Hãy tâu cùng vua Ê-xê-chia rằng: Đấng đại vương, tức là vua A-si-ri, phán như vầy: Sự trông cậy mà ngươi nương dựa là gì? 5 Ta nói rằng: mưu và sức ngươi dùng mà giao chiến chỉ là lời vô ích mà thôi! Vậy ngươi cậy ai mà dám làm phản ta? 6 Nầy, ngươi cậy Ê-díp-tô, ngươi lấy cây sậy đã gãy ấy làm gậy, cây mà ai dựa vào thì nó đâm thủng tay. Pha-ra-ôn, vua Ê-díp-tô, đối với kẻ trông cậy mình cũng là thể ấy. 7 Có lẽ các ngươi bảo ta rằng: Chúng ta cậy Giê-hô-va Đức Chúa Trời chúng ta; nhưng ấy chẳng phải là Đấng mà Ê-xê-chia đã bỏ các nơi cao và các bàn thờ Ngài, khi truyền cho Giu-đa và Giê-ru-sa-lem rằng: Các ngươi khá thờ lạy trước bàn thờ này hay sao? 8 Vậy bây giờ, hãy đưa con tin cho chủ ta, là vua A-si-ri. Nếu ngươi tìm được đủ lính kỵ, thì ta sẽ cấp cho hai ngàn con ngựa. 9 Nhưng tài nào ngươi sẽ đuổi được lấy một quan tướng rất kém trong các tôi tớ chủ ta hay sao? Mà ngươi cậy Ê-díp-tô để tìm xe binh và lính kỵ! 10 Vả lại, há không có mạng của Đức Giê-hô-va mà ta lên đánh xứ nầy để diệt nó sao? Đức Giê-hô-va đã phán cùng ta rằng: Hãy lên đánh xứ nầy và diệt đi!
11 Ê-li-a-kim, cùng Sép-na và Giô-a, bảo Ráp-sa-kê rằng: Xin nói với tôi tớ ông bằng tiếng A-ram, vì chúng tôi hiểu tiếng ấy. Song đừng lấy tiếng Giu-đa nói cùng chúng tôi, cho dân nầy đương ở trên tường thành nó nghe. 12 Ráp-sa-kê nói: Chủ ta sai ta truyền mấy lời đó, nào những cho chủ ngươi và cho ngươi ư? Há chẳng cũng truyền cho những người ngồi trên tường thành, là kẻ sắp phải cùng với các ngươi ăn phân uống tiểu mình ư?
13 Đoạn, Ráp-sa-kê đứng dậy, dùng tiếng Giu-đa mà nói to lên rằng: Hãy nghe lời phán của đại vương, là vua A-si ri. 14 Vua phán như vầy: Các ngươi chớ để vua Ê-xê-chia lừa dối mình; vì người chẳng có thể cứu các ngươi. 15 Cũng chớ để vua Ê-xê-chia khuyên các ngươi trông cậy Đức Giê-hô-va mà rằng: Đức Giê-hô-va chắc sẽ cứu chúng ta, và thành nầy sẽ chẳng phó vào tay vua A-si-ri đâu!
16 Chớ nghe vua Ê-xê-chia; vì vua A-si-ri phán như vầy: Hãy hòa với ta, và ra hàng ta đi, thì các ngươi ai nấy sẽ được ăn trái nho trái vả của mình, uống nước giếng mình, 17 cho tới chừng ta đến, đặng đem các ngươi vào một xứ như xứ các ngươi, tức là xứ có mạch nha và rượu mới, lúa mì và nho. 18 Vậy, hãy giữ mình kẻo vua Ê-xê-chia dỗ dành các ngươi mà rằng: Đức Giê-hô-va sẽ giải cứu chúng ta! Vậy chớ các thần của các nước khác đã giải cứu xứ họ khỏi tay vua A-si-ri được chăng? 19 Nào các thần của Ha-mát và của Ạt-bát đâu tá? Nào các thần của Sê-phạt-va-im đâu tá? Các thần ấy đã cứu Sa-ma-ri ra khỏi tay ta chưa? 20 Trong những thần của các xứ đó, có thần nào là thần đã cứu xứ mình ra khỏi tay ta? Mà Đức Giê-hô-va có thể cứu Giê-ru-sa-lem khỏi tay ta được!
21 Chúng làm thinh, chẳng đáp lại một lời, vì vua có truyền lịnh rằng: Các ngươi đừng đáp lại. 22 Ê-li-a-kim, con trai của Hinh-kia, làm chức cung giám, cùng thơ ký Sép-na, sử quan Giô-a, con trai của A-sáp, xé áo mình ra, trở về chầu vua Ê-xê-chia, và thuật lại những lời của Ráp-sa-kê.

36

亞述人威脅耶路撒冷

(王下18.13-37;代下32.1-19)

1希西家王十四年,亞述西拿基立上來攻擊猶大的一切堅固的城,將城攻取。 2亞述王從拉吉差遣將軍率領大軍前往耶路撒冷,到希西家王那裏去。將軍站在上池的水溝旁,在往漂布地的大路上。 3希勒家的兒子以利亞敬宮廷總管、舍伯那書記和亞薩的兒子約亞史官,出來見他。
4將軍對他們說:「你們去告訴希西家,大王亞述王如此說:『你倚賴甚麼,讓你如此自信滿滿? 5我說,你有打仗的計謀和能力,我看不過是空話。你到底倚靠誰,竟敢背叛我呢? 6看哪,你所倚靠的埃及是那斷裂的葦杖,人若倚靠這杖,它就刺進他的手,穿透它。埃及王法老向所有倚靠他的人都是這樣。 7你若對我說:我們倚靠耶和華-我們的上帝,希西家豈不是將上帝的丘壇和祭壇廢去,且吩咐猶大耶路撒冷的人說:你們只當在這一個壇前敬拜嗎? 8現在你與我主亞述王打賭,我給你兩千匹馬,看你能否派得出騎士來騎牠們。 9若不然,怎能使我主臣僕中最小的一個軍官轉臉而逃呢?你難道要倚靠埃及的戰車和騎兵嗎? 10現在我上來攻擊毀滅這地,豈不是出於耶和華嗎?耶和華吩咐我說,你上去攻擊這地,毀滅它吧!』」
11以利亞敬舍伯那約亞對將軍說:「求你用亞蘭話對僕人說,因為我們聽得懂;不要用猶大話對我們說,免得傳到城牆上百姓的耳中。」 12將軍說:「我主差遣我來,豈是單對你和你的主人說這些話嗎?不也是對這些坐在城牆上,要與你們一同吃自己糞、喝自己尿的人說的嗎?」
13於是亞述將軍站着,用猶大話大聲喊着說:「你們當聽大王亞述王的話, 14王如此說:『你們不要被希西家欺哄了,因他不能拯救你們。 15不要聽憑希西家說服你們倚靠耶和華,他說,耶和華必要拯救我們,這城必不交在亞述王的手中。』 16你們不要聽希西家的話!因亞述王如此說:『你們要與我講和,出來投降,各人就可以吃自己葡萄樹和無花果樹的果子,喝自己井裏的水, 17等我來領你們到一個地方,與你們本地一樣,就是有五穀和新酒之地,有糧食和葡萄園之地。 18恐怕希西家誤導你們說,耶和華必拯救我們。列國的神明有哪一個曾救它本國脫離亞述王的手呢? 19哈馬亞珥拔的神明在哪裏呢?西法瓦音的神明在哪裏呢?它們曾救撒瑪利亞脫離我的手嗎? 20這些國的神明有誰曾救自己的國家脫離我的手呢?難道耶和華能救耶路撒冷脫離我的手嗎?』」
21百姓靜默不言,一句不答,因為希西家王曾吩咐說:「不要回答他。」 22當下希勒家的兒子以利亞敬宮廷總管、舍伯那書記,和亞薩的兒子約亞史官都撕裂衣服,來到希西家那裏,將亞述將軍的話告訴他。