Ê-sai với A-cha. – Lời tiên tri về sự sanh ra Em-ma-nu-ên
1 Về đời A-cha, con trai Giô-tham, cháu Ô-xia, vua nước Giu-đa, xảy có Rê-xin, vua xứ Sy-ri, và Phê-ca, con trai Rê-ma-lia, vua Y-sơ-ra-ên, lên đánh thành Giê-ru-sa-lem; nhưng không thắng được.⚓2 Có người báo tin đó cho nhà Đa-vít, mà rằng: Sy-ri kết minh cùng Ép-ra-im. Bấy giờ A-cha và dân sự người trong lòng kinh động, như cây trên rừng bị gió lay. 3 Đức Giê-hô-va bèn phán cùng Ê-sai rằng: Ngươi cùng con trai ngươi là Sê-a-Gia-súp hãy đi đón A-cha tại nơi cuối cống ao trên, trên đường cái ruộng thợ nện, 4 mà nói cùng người rằng: Hãy cẩn thận, ở yên lặng; đừng sợ chi, lòng ngươi chớ bủn rủn vì cớ hai đuôi đuốc có khói, tức là vì cơn giận dữ của Rê-xin và Sy-ri, và của con trai Rê-ma-lia. 5 Vì Sy-ri với Ép-ra-im và con trai của Rê-ma-lia đồng mưu hại ngươi, nói rằng: 6 Chúng ta hãy lên nghịch cùng Giu-đa, khuấy rối nó, phá thành và lập một vua giữa nó, tức là con trai của Ta-bê-ên. 7 Chúa là Đức Giê-hô-va phán như vầy: Sự ngăm đe ấy không thành, điều đó không xảy ra! 8 Vì đầu của Sy-ri là Đa-mách, đầu của Đa-mách là Rê-xin. Còn trong sáu mươi lăm năm, Ép-ra-im sẽ bị hủy diệt, không được kể là dân nữa. 9 Đầu của Ép-ra-im là Sa-ma-ri, đầu Sa-ma-ri là con trai của Rê-ma-lia. Nếu các ngươi không tin, chắc sẽ không đứng vững được. 10 Đức Giê-hô-va lại phán cùng A-cha rằng; 11 Hãy xin Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi một điềm, hoặc dưới vực sâu, hoặc trên trời cao. 12 A-cha thưa rằng: Tôi sẽ chẳng xin, tôi cũng chẳng thử Đức Giê-hô-va. 13 Ê-sai bèn nói rằng: Hỡi nhà Đa-vít, hãy nghe! Các ngươi cho làm phiền người ta là nhỏ mọn, mà muốn làm phiền Đức Chúa Trời ta nữa sao? 14 Vậy nên, chính Chúa sẽ ban một điềm cho các ngươi: nầy, một gái đồng trinh sẽ chịu thai, sanh ra một trai, và đặt tên là Em-ma-nu-ên.⚓⚓15 Con trẻ ấy sẽ ăn mỡ sữa và mật, cho đến chừng nào biết bỏ điều dữ và chọn điều lành. 16 Vả, trước khi con trẻ biết bỏ điều dữ chọn điều lành, thì nước của hai vua mà ngươi đương ghét sẽ bị bỏ hoang. 17 Đức Giê-hô-va sẽ giáng trên ngươi, dân ngươi, và nhà cha ngươi, bởi vua A-si-ri, những ngày mà từ ngày Ép-ra-im lìa bỏ Giu-đa chưa từng có giống như vậy. 18 Xảy ra trong ngày đó, Đức Giê-hô-va sẽ huýt mà gọi những ruồi ở cuối các sông Ê-díp-tô, và những ong ở xứ A-si-ri. 19 Hai giống đó sẽ đến đậu trong các nơi trũng hoang loạn, trong các lỗ nẻ vầng đá, trên rào gai cùng các đồng cỏ. 20 Trong ngày đó Đức Giê-hô-va sẽ dùng dao cạo thuê tại bên kia sông --- nghĩa là vua A-si-ri --- mà cạo đầu cùng lông chân, và bỏ cả râu nữa. 21 Trong ngày đó mỗi người có thể nuôi một con bò cái tơ và hai con chiên, 22 bởi nó có sữa dư dật thì người sẽ ăn mỡ sữa; vì phàm ai sẽ còn sót lại giữa xứ, thì nuôi mình bằng mỡ sữa và mật. 23 Xảy ra trong ngày đó, phàm chỗ đất trồng được một ngàn gốc nho, đáng giá một ngàn siếc-lơ bạc, sẽ mọc đầy những gai gốc và chà chuôm. 24 Người ta sẽ đem cung tên đến đó, vì cả xứ chỉ là gai gốc và chà chuôm vậy. 25 Cũng không ai đến trên các gò là nơi mình đã cày cuốc nữa, vì sợ gai gốc và chà chuôm, nhưng sẽ cho bò ăn cỏ tại đó, và chiên giày đạp.
7
I-sai-a và Vua A-khát
1Trong thời của A-khát con của Giô-tham, cháu của U-xi-a, làm vua của Giu-đa, Rê-xin vua của A-ram và Pê-ca con của Rê-ma-li-a vua của I-sơ-ra-ên kéo lên hãm đánh Giê-ru-sa-lem, nhưng họ không thắng được. 2Khi nhà Ða-vít nghe rằng A-ram đã liên minh với Ép-ra-im thì lòng của A-khát và lòng dân đều rúng động như cây rừng lung lay trước gió. 3Bấy giờ CHÚA phán với I-sai-a, “Ngươi và Shê-a Gia-súp con của ngươi hãy đi gặp A-khát tại đầu cống, ở Thượng Hồ, trên con đường đến cánh đồng của thợ nện nỉ, 4và nói với ông ấy rằng, ‘Hãy cẩn thận, cứ bình tĩnh, đừng sợ hãi, và chớ ngã lòng vì hai khúc củi âm ỉ cháy và đang bốc khói đó, tức cơn giận bừng bừng của Rê-xin vua của A-ram và của con trai Rê-ma-li-a. 5Bởi A-ram và Ép-ra-im cùng con của Rê-ma-li-a đã âm mưu hại ngươi và nói với nhau rằng, 6“Chúng ta hãy đi lên đánh hạ Giu-đa, phá rối nó, chia nhau xứ ấy, rồi lập Ta-bê-ên lên làm vua xứ ấy.”’” 7Vì thế CHÚA Hằng Hữu phán, “Ðiều đó sẽ không thành; Nó sẽ không xảy ra, 8Vì đầu của A-ram là Ða-mách, Ðầu của Ða-mách là Rê-xin. Trong vòng sáu mươi lăm năm, Ép-ra-im sẽ tan tành, Không còn được kể là một dân nữa. 9Ðầu của Ép-ra-im là Sa-ma-ri, Ðầu của Sa-ma-ri là con của Rê-ma-li-a. Nếu các ngươi không đứng vững trong đức tin, Các ngươi sẽ không đứng vững được.”
Lời Tiên Tri về Ðấng Christ Ra Ðời
10CHÚA phán với A-khát một lần nữa, 11“Hãy xin CHÚA, Ðức Chúa Trời của ngươi, một dấu hiệu. Dấu ấy có thể sâu đến tận âm phủ hay cao tới thiên đàng.” 12Nhưng A-khát đáp, “Tôi sẽ không xin. Tôi sẽ không thử CHÚA.” 13I-sai-a bèn nói, “Hỡi nhà Ða-vít, hãy nghe đây: Các người cho rằng làm phiền người ta là việc nhỏ, nên các người muốn làm phiền đến Ðức Chúa Trời của tôi nữa sao? 14Vì vậy chính CHÚA sẽ ban cho các người một dấu hiệu: Nầy, một trinh nữ sẽ thụ thai. Nàng sẽ sinh một con trai và đặt tên con trai đó là EM-MA-NU-ÊN. 15Con trẻ ấy sẽ ăn sữa đông đặc và mật ong cho đến khi biết khước từ điều ác và chọn điều thiện. 16Vì trước khi đứa trẻ biết khước từ điều ác và chọn điều thiện, nước của hai vua mà ngài sợ đó sẽ bị bỏ hoang. 17CHÚA sẽ dùng vua của A-sy-ri đem đến ngài, dân ngài, và nhà của tổ tiên ngài những ngày chưa từng có kể từ khi Ép-ra-im tách ra khỏi Giu-đa.” 18Trong ngày đó CHÚA sẽ huýt gió gọi ruồi từ các kinh rạch ở Ai-cập đến và gọi ong từ xứ A-sy-ri đến. 19Rồi tất cả chúng sẽ đến và đậu trong các thung lũng hoang vắng, trong các hốc đá, trên mọi bụi gai, và trên mọi đồng cỏ. 20Trong ngày đó Chúa sẽ dùng dao cạo đã thuê từ bên kia sông, tức vua của A-sy-ri, mà cạo đầu và cạo sạch những lông chân, rồi cạo luôn cả râu của các người. 21Trong ngày đó mỗi người sẽ có một con bò cái tơ và hai con chiên. 22Vì chúng cho quá nhiều sữa, nên ai nấy đều có sữa đông đặc để dùng. Thật vậy, mọi người còn sót lại trong xứ đều sẽ có sữa đông đặc và mật ong để ăn. 23Trong ngày đó những nơi đã từng có hàng ngàn cây nho, trị giá cả ngàn nén bạc, sẽ trở thành những vùng toàn là bụi gai và những cây gai dại. 24Ai vào đó cũng phải mang cung tên, vì cả xứ chỉ toàn là bụi gai và những cây gai dại. 25Trên các gò nổng, những nơi người ta thường cuốc xới, bạn sẽ không muốn đến những nơi đó nữa, vì sợ những bụi gai và những cây gai dại; nhưng các gò nổng ấy sẽ trở thành những nơi người ta thả bò ăn cỏ và để các đàn chiên đến giẫm lên.