12

Lời hỏi của Giê-rê-mi

1 Hỡi Đức Giê-hô-va, tôi biện luận cùng Ngài, Ngài thật công bình; dầu vậy, tôi còn muốn biện luận cùng Ngài. Sao đường lối những kẻ ác được thạnh vượng? Sao những người gian trá được yên ổn? 2 Ngài đã vun trồng họ; họ đã đâm rễ, lớn lên và ra trái. Miệng họ ở gần Ngài, song lòng họ cách xa Ngài. 3 Hỡi Đức Giê-hô-va, Ngài biết tôi, thấy tôi, thử xem lòng tôi đối với Ngài thể nào. Xin kéo những người ấy như con chiên bị dắt đến chỗ giết, biệt riêng họ ra cho ngày đánh giết!
4 Trong xứ bị sầu thảm, cỏ ngoài đồng khô héo cho đến chừng nào? Vì cớ dân cư hung ác, nên loài sinh súc và chim chóc đều bị diệt. Vì chúng nó nói rằng: Người sẽ chẳng thấy sự cuối cùng của chúng ta!

Lời đáp của Đức Giê-hô-va

5 Nếu ngươi chạy thi với kẻ chạy bộ, mà còn mỏi mệt, thì làm sao thi được với ngựa? Khi trong xứ yên lặng, ngươi được an ổn, nhưng khi sông Giô-đanh tràn, thì ngươi sẽ làm thế nào? 6 Chính anh em ngươi và nhà cha ngươi đương phản ngươi, chúng nó cũng kêu tiếng to sau ngươi nữa. Dầu chúng nó nói những lời lành, ngươi chớ nên tin!
7 Ta đã lìa nhà ta; đã bỏ sản nghiệp ta; đã phó dân lòng ta rất yêu mến cho kẻ thù nghịch nó. 8 Cơ nghiệp ta đối với ta như sư tử trong rừng, gầm thét nghịch cùng ta; cho nên ta lấy làm ghét.
9 Cơ nghiệp ta há như chim kên kên vằn vện kia, các chim ăn thịt há vây lấy nó sao? Hãy đi nhóm các loài thú đồng lại, cho chúng nó cắn nuốt đi! 10 Nhiều kẻ chăn chiên đã phá vườn nho ta, giày đạp sản nghiệp ta dưới chân, làm cho chỗ đất vui thích của ta thành ra rừng hoang. 11 Người ta đã làm cho đất ấy ra hoang vu; nó bị phá hại, than thở trước mặt ta. Cả xứ đều hoang vu, vì chẳng ai để vào lòng. 12 Những kẻ phá diệt đến trên các gò trọi nơi đồng vắng; vì gươm của Đức Giê-hô-va nuốt đất nầy từ đầu nầy đến đầu kia, chẳng có loài xác thịt nào được bình an. 13 Chúng nó đã gieo lúa mì và gặt những gai gốc, khó nhọc mà chẳng được ích gì. Các ngươi sẽ hổ thẹn về hoa trái mình, vì cơn giận phừng phừng của Đức Giê-hô-va!

Lời ngăm đe và lời hứa về dân ngoại

14 Đức Giê-hô-va phán như vầy: Mọi kẻ lân cận xấu của ta, là kẻ choán lấy sản nghiệp mà ta đã ban cho dân ta, là Y-sơ-ra-ên, làm kỉ vật; nầy, ta sẽ nhổ chúng nó khỏi đất mình, và nhổ nhà Giu-đa ra khỏi giữa chúng nó. 15 Nhưng, khi ta đã nhổ đi, ta cũng sẽ trở lại thương xót chúng nó; khiến chúng nó ai nấy đều được lại sản nghiệp mình, và ai nấy đều về đất mình. 16 Nếu chúng nó siêng năng học tập đường lối dân ta, nhân danh ta mà thề rằng: Thật như Đức Giê-hô-va hằng sống! Cũng như chúng nó đã dạy dân ta chỉ Ba-anh mà thề, bấy giờ chúng nó sẽ được gây dựng giữa dân ta. 17 Nhưng nếu chúng nó không nghe, ta sẽ nhổ dân tộc đó đi, nhổ đi và làm cho diệt mất, Đức Giê-hô-va phán vậy.

12

耶利米询问耶和华

  1耶和华啊,我与你争辩的时候,
  你总是显为义;
  但有一件,我还要与你理论:
  恶人的道路为何亨通呢?
  大行诡诈的为何得安逸呢?
  2你栽培了他们,
  他们也扎了根,
  长大,而且结果。
  他们的口与你相近,
  心却与你远离。
  3耶和华啊,你认识我,看见我,
  你察验我向你的心如何。
  求你将他们拉出来,
  如将宰的羊,
  为杀戮的日子分别出来。
  4这地悲哀,
  一切田野的青草枯干要到几时呢?
  因其上居民的恶行,
  牲畜和飞鸟都灭绝了。
  因为他们说:“他看不见我们的结局。”

  5“你与步行的人同跑,
  尚且觉得累,
  怎能与马赛跑呢?
  你在安全之地尚且会跌倒
  在约旦河边的丛林要怎么办呢?
  6因为连你兄弟和你父家都以诡诈待你,
  甚至在你后边大声喊叫。
  虽然他们向你说好话,
  你也不要相信他们。”

耶和华为他的子民忧伤

  7我离弃了我的殿宇,
  撇弃了我的产业,
  将我心里所亲爱的交在她仇敌手中。
  8我的产业向我如林中的狮子,
  出声攻击我,
  因此我恨恶她。
  9我的产业向我如斑点的鸷鸟,
  有鸷鸟在四围攻击她。
  你们去聚集田野的百兽,
  叫它们来吞吃吧!
  10许多牧人毁坏我的葡萄园,
  践踏我的地产,
  使我美好的地产变为荒凉的旷野。
  11他们使地荒凉;
  地既荒凉,就向我哀哭。
  全地荒凉,却无人在意。
  12灭命的来到旷野中一切光秃的高地;
  耶和华的刀从地这边直到地那边,尽行杀灭,
  凡血肉之躯都不得平安。
  13他们种的是麦子,
  收的却是荆棘;
  辛辛苦苦却无收获。
  因耶和华的烈怒,
  你们必为自己的收成感到羞愧。

耶和华对以色列的许诺

14耶和华如此说:“看哪,我要将所有的恶邻拔出本地,他们曾占据了我赐给以色列百姓所承受的产业;我也要将犹大家从他们中间拔出来。 15我拔出他们以后,必回转过来怜悯他们,使他们归回,各归本业,各归故土。 16他们若殷勤学习我百姓的道,指着我的名起誓:‘我指着永生的耶和华起誓’,正如他们从前教我百姓指着巴力起誓,他们必在我百姓中得以建立。 17他们若是不听,我必拔出那国,不但拔出,还要毁灭。这是耶和华说的。”