32

Giê-rê-mi mua ruộng để làm dấu chỉ về những kẻ phu tù được về

1 Năm thứ mười về đời vua Sê-đê-kia nước Giu-đa, có lời Đức Giê-hô-va phán cho Giê-rê-mi. Ấy là năm thứ mười tám về đời vua Nê-bu-cát-nết-sa. 2 Bấy giờ đạo binh của vua Ba-by-lôn vây thành Giê-ru-sa-lem; còn tiên tri Giê-rê-mi thì đã bị giam nơi hành lang lính canh trong cung vua Giu-đa. 3 Vì Sê-đê-kia, vua Giu-đa, đã giam người, nói rằng: Làm sao ngươi nói tiên tri rằng: Đức Giê-hô-va phán như vầy: Nầy, ta sẽ phó thành nầy vào tay vua Ba-by-lôn, người sẽ chiếm lấy; 4 Sê-đê-kia, vua Giu-đa, sẽ chẳng tránh khỏi tay người Canh-đê, nhưng chắc sẽ bị nộp trong tay vua Ba-by-lôn, sẽ nói cùng vua ấy miệng đối miệng, mắt nhìn mắt; 5 vua ấy sẽ bắt Sê-đê-kia về Ba-by-lôn, người sẽ ở đó cho đến chừng nào ta thăm viếng nó, Đức Giê-hô-va phán vậy; các ngươi dầu đánh với người Canh-đê sẽ chẳng được may mắn?
6 Giê-rê-mi nói: Có lời của Đức Giê-hô-va phán cho tôi rằng: 7 Nầy, Ha-na-mê-ên, con trai Sa-lum chú ngươi, sẽ đến nơi ngươi mà nói rằng: Hãy mua ruộng của ta tại A-na-tốt; vì ngươi có phép chuộc để mua lấy. 8 Ha-na-mê-ên, con trai chú tôi, bèn theo lời Đức Giê-hô-va, đến thăm tôi trong hành lang lính canh, và nói rằng: Ta xin ngươi hãy mua ruộng của ta ở A-na-tốt, trong đất Bên-gia-min, vì ngươi có phép hưởng gia tài và chuộc lấy, khá mua lấy cho mình. Bấy giờ tôi nhìn biết rằng ấy là lời của Đức Giê-hô-va.
9 Vậy tôi mua ruộng ở A-na-tốt của Ha-na-mê-ên, con trai chú tôi, và tôi cân mười bảy siếc-lơ bạc cho người. 10 Tôi viết khế và niêm phong, mời người làm chứng và cân bạc trong cái cân. 11 Tôi liền lấy tờ khế bán, cả khế đã niêm phong theo lề luật và thói tục, và khế để ngỏ nữa. 12 Tôi trao khế mua cho Ba-rúc, con trai Nê-ri-gia, cháu Ma-a-sê-gia, trước mặt Ha-na-mê-ên, con trai chú tôi, và trước mặt những kẻ làm chứng có ký tên vào khế nữa, cũng ở trước mặt mọi người Giu-đa đương ngồi trong hành lang lính canh. 13 Đoạn, tại trước mặt họ, tôi dặn Ba-rúc rằng: 14 Đức Giê-hô-va vạn quân, Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, phán như vầy: Hãy lấy những tờ khế nầy, khế mua niêm phong, và khế để ngỏ, và để trong một cái bình đất, đặng những tờ khế ấy còn được lâu ngày. 15 Vì Đức Giê-hô-va vạn quân, Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, phán như vầy: Người ta sẽ còn mua nhà, ruộng, và vườn nho trong đất nầy.
16 Khi tôi đã trao tờ khế mua cho Ba-rúc, con trai Nê-ri-gia, thì tôi cầu nguyện cùng Đức Giê-hô-va rằng: 17 Ôi! Hỡi Chúa Giê-hô-va! Chính Ngài đã dùng quyền phép lớn và cánh tay giơ ra mà làm nên trời và đất; chẳng có sự gì là khó quá cho Ngài cả. 18 Ngài tỏ sự thương xót ra cho muôn vàn, báo trả sự gian ác ông cha vào mình con cháu nối sau. Ngài là Đức Chúa Trời lớn, là Đấng toàn năng, danh Ngài là Đức Giê-hô-va vạn quân. 19 Mưu mô Ngài lớn lao, và công việc thì có phép tắc. Mắt Ngài mở soi trên mọi đường lối con trai loài người, đặng báo cho mỗi người theo đường lối nó, và theo quả của việc làm. 20 Ngài đã làm nên những dấu lạ sự lạ trong đất Ê-díp-tô, cho đến ngày nay, trong Y-sơ-ra-ên cũng như trong những người khác, Ngài đã được danh tiếng như mình hiện có. 21 Ngài đã dùng dấu lạ, sự lạ, tay mạnh, và cánh tay giơ ra cùng sự kinh khiếp lớn mà đem dân Y-sơ-ra-ên mình ra khỏi đất Ê-díp-tô. 22 Ngài ban cho họ đất nầy, là đất đượm sữa và mật, mà Ngài đã thề ban cho tổ phụ họ xưa kia. 23 Họ đã vào lấy đất nầy làm sản nghiệp, nhưng không vâng theo tiếng Ngài, không bước theo luật Ngài, chẳng hề làm một điều gì về mọi sự mà Ngài đã dặn phải làm. Vì vậy Ngài đã giáng mọi tai vạ nầy trên họ.
24 Nầy, những đồn lũy! Chúng nó đã bước tới thành, để chiếm lấy nó. Vì cớ gươm dao, đói kém, ôn dịch, nên thành bị nộp trong tay người Canh-đê đương tranh chiến với nó. Điều Ngài phán thì đã xảy đến, và nầy, Ngài thấy! 25 Hỡi Chúa Giê-hô-va, Ngài đã phán cùng tôi rằng: Hãy dùng giá bạc mua ruộng nầy, và mời những người làm chứng… Mà kìa, thành đã nộp trong tay người Canh-đê!
26 Có lời Đức Giê-hô-va được phán cho Giê-rê-mi như vầy: 27 Nầy, ta là Giê-hô-va, Đức Chúa Trời của mọi xác thịt; có sự gì khó quá cho ta chăng? 28 Vậy nên, Đức Giê-hô-va phán như vầy, ta sẽ phó thành nầy vào tay người Canh-đê, vào tay Nê-bu-cát-nết-sa, vua Ba-by-lôn, người sẽ chiếm lấy. 29 Những người Canh-đê đương đánh thành nầy thì sẽ đến, đặt lửa và đốt đi, đốt luôn những nhà mà người ta dâng hương cho Ba-anh tại trên mái, và làm lễ quán cho các thần khác, đặng chọc giận ta.
30 Vả, con cái Y-sơ-ra-ên và con cái Giu-đa, từ thuở còn trẻ, chỉ làm điều dữ trước mặt ta; vì con cái Y-sơ-ra-ên chỉ lấy việc làm của tay mình mà chọc giận ta, Đức Giê-hô-va phán vậy. 31 Thành nầy đã làm cớ cho ta giận và tức, từ ngày đã xây lên cho đến ngày nay. Vậy nên, ta muốn cất nó đi khỏi trước mặt ta, 32 vì cớ mọi điều ác mà con cái Y-sơ-ra-ên và con cái Giu-đa đã làm đặng chọc giận ta, chúng nó, vua, quan trưởng, thầy tế lễ, kẻ tiên tri chúng nó, người Giu-đa và dân cư Giê-ru-sa-lem nữa. 33 Chúng nó không xây mặt lại ta, trở xây lưng lại. Dầu ta đã dạy chúng nó, dậy sớm mà răn bảo, nhưng chúng nó không nghe, chẳng nhận sự dạy dỗ. 34 Chúng nó đã để những vật gớm ghiếc trong nhà được xưng bởi danh ta, để làm cho ô uế. 35 Chúng nó đã xây các nơi cao của Ba-anh trong nơi trũng con trai Hi-nôm, khiến con trai con gái mình qua lửa, dâng cho Mo-lóc, là điều ta không truyền dạy; ta chẳng hề nghĩ đến rằng chúng nó có thể phạm một sự gớm ghiếc dường ấy mà làm cho Giu-đa phạm tội.
36 Nên bây giờ, về thành nầy, mà các ngươi nói rằng nó đã phó trong tay vua Ba-by-lôn bởi gươm dao, đói kém, ôn dịch, thì Giê-hô-va, Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, phán như vầy: 37 Nầy, ta sẽ thâu nhóm chúng nó từ mọi nước mà ta đã nhân giận, thạnh nộ, tức mình quá mà đuổi chúng nó đến; ta sẽ đem chúng nó về trong chỗ nầy, khiến chúng nó ở yên ổn. 38 Chúng nó sẽ làm dân ta, và ta sẽ làm Đức Chúa Trời chúng nó. 39 Ta sẽ ban cho chúng nó một lòng một đường lối như nhau, hầu cho kính sợ ta đời đời, để chúng nó và con cháu nối sau đều được phước. 40 Ta sẽ lập giao ước đời đời với chúng nó rằng: Ta sẽ không xây khỏi chúng nó để làm phước cho; và ta sẽ đặt sự kính sợ ta vào lòng, để chúng nó không còn lìa khỏi ta. 41 Ta sẽ lấy làm vui mà làm phước cho, và chắc hết lòng hết linh hồn trồng chúng nó trong đất nầy. 42 Đức Giê-hô-va phán: Như ta đã giáng mọi tai vạ lớn trên dân nầy, ta cũng sẽ giáng cho mọi sự lành ta đã hứa. 43 Người ta sẽ mua ruộng trong đất nầy mà các ngươi nói rằng: Ấy là một nơi hoang vu, không có loài người, cũng không có loài thú, đã bị nộp trong tay người Canh-đê. 44 Người ta sẽ dùng giá bạc mua ruộng tại đó, viết khế bán, niêm phong lại, mời người làm chứng, trong đất Bên-gia-min và chung quanh Giê-ru-sa-lem, trong các thành Giu-đa và trong các thành miền núi, trong các thành đồng bằng và các thành phương nam. Vì ta sẽ khiến những phu tù trở về, Đức Giê-hô-va phán vậy.

32

Ý nghĩa việc mua đám ruộng

1Năm thứ 10 triều vua Sê-đê-kia nước Giu-đa (tức là năm thứ 18 triều vua Nê-bu- cát-nết-sa), Chúa bảo Giê-rê-mi mua một đám ruộng. 2Thời kỳ ấy, quân đội Ba-by-luân đang bao vây thủ đô; còn tiên tri Giê- rê-mi đang bị giam cầm tại hành lang 'Lính canh' trong cung điện vua Giu-đa. 3Sê-đê-kia đã ra lệnh tống giam Giê-rê-mi và buộc tội: "Sao ngươi dám tuyên truyền rằng Chúa phán: Này, Ta sẽ nộp thành phố này cho vua Ba-by-luân, cho nó chiếm đóng, 4rằng Sê-đê-kia, vua Giu-đa sẽ bị bắt, không thể nào thoát khỏi tay quân Ba-by-luân, sẽ bị giải tới trước mặt vua Ba-by-luân để ra vấn. 5Vua ấy sẽ giải Sê-đê-kia về Ba-by-luân và giam cầm vua cho đến ngày vua qua đời rằng đó chính là lời Chúa; rằng dù vua kháng chiến anh dũng đến đâu cũng không thắng quân Ba-by-luân được?
6Giê-rê-mi thuật lại: "Chúa bảo tôi: 7Này, Ha-na-mê-ên, con trai Sa-lum chú con sẽ đến thăm con để đề nghị bán đám ruộng của nó ở A-na-tốt, vì nó đã cầm cố đi, nay con có quyền bỏ tiền ra chuộc để mua đứt đám ruộng."
8Quả nhiên, Ha-na-mê-ên, em chú bác với tôi đến thăm tôi trong tù và đề nghị: "Anh làm ơn mua giúp em đám ruộng di sản của ông bà tại A-na-tốt, xứ Bên-gia- min! Em đã cầm cố đi, nay theo đúng luật, anh có quyền ưu tiên được chuộc lại, mua đứt và giữ làm gia sản!" Tôi biết ngay lời Chúa báo trước thật là chính xác.
9Tôi liền chấp thuận đề nghị ấy, trả cho Ha-na-mê-ên 17 lạng bạc để mua đám ruộng ở A-na-tốt, xứ Bên-gia-min. 10Tôi ký văn khế đoạn mãi, mời các nhân chứng ký, đưa cho chính quyền đóng dấu thị thực và niêm phong, cân đủ số bạc và trả cho em tôi. 11-14Tôi cầm tờ khế đã niêm phong và một bản sao giao cho nhà tiên tri Đa-trúc (con trai Nê-ri-gia, cháu Ma-a-sê-gia). Ngay trước mặt Ha-na-mê-ên, các nhân chứng và đội lính canh, tôi vừa đưa vừa bảo Ba-trúc: "Chúa Hằng Hữu Toàn năng, Chân Thần của Y-sơ-ra-ên bảo: 'Hãy lấy hai tờ văn khế cả bản chính và bản sao cất trong một bình gốm để giữ cho được lâu năm.' 15Vì Chúa Toàn năng, Chân Thần của Y-sơ-ra-ên, phán: 'Sau thời kỳ lưu đày, dân chúng sẽ lại mua nhà, ruộng và vườn nho trong xứ Y-sơ-ra-ên.'
16Sau khi giao các văn kiện mua đất cho Ba-trúc (con trai Nê-ri-gia), tôi bèn cầu nguyện với Chúa: 17“Thưa Chúa Tự Hữu Hằng Hữu. Chính Ngài đã dùng quyền năng vĩ đại và cánh tay vô địch mà sáng tạo vũ trụ nên chẳng có việc gì khó quá cho Chúa. 18Ngài tỏ lòng nhân từ thương xót cho hàng triệu người, nhưng vẫn phạt con cháu vì tội lỗi của tổ phụ. Ngài là Thần vĩ đại toàn năng, là Chúa tể ức triệu thiên binh. 19Ngài là Đấng khôn ngoan tuyệt đối, hay làm những phép lạ vĩ đại diệu kỳ, vì mắt Chúa quan sát nếp sống của loài người; Ngài thưởng phạt công minh đúng theo nếp sống, hành động của mỗi người. 20Chúa đã thực hiện những phép lạ kinh thiên động địa tại Ai-cập mà nhân dân còn ghi nhớ đến ngày nay. Chúa đã tiếp tục thi thố những phép lạ vĩ đại tại nước Y-sơ-ra-ên và toàn thế giới. Ngày nay cả nhân loại đều kính sợ Danh lớn lao cao cả của Ngài.
21Chúa đã giải phóng Y-sơ-ra-ên ra khỏi ngục tù Ai-cập sau khi hoàn thành những phép lạ lớn lao với quyền năng vĩ đại, làm cho mọi người khiếp sự. 22Chúa đã cho dân tộc Y-sơ-ra-ên đất nước này, đúng như Ngài hứa vối tổ phụ chúng con từ xưa, đất đai màu mỡ, 'đượm sữa và mật'. 23tổ phụ chúng con đã vào chiếm cả giang sơn này làm cơ nghiệp. Tuy nhiên, họ không vâng lời Chúa, không vâng giữ luật pháp Ngài, không thi hành một mạng lệnh nào của Chúa. Vì thế, Chúa phải giáng tai họa xuống. 24Xin Chúa xem các pháo đài cao như núi của người Canh-đê đã xây lên để tiến công vào thành lũy thủ đô! Người Ba-by-luân sắp chiếm đóng thủ đô không những bằng quân lực, họ còn được nạn đói và bệnh dịch tiếp tay. Tất cả các biến cố dồn dập ấy xảy ra đúng như lời Chúa đã bảo trước, theo chương trình Ngài đã ấn định. 25Thế mà Chúa còn bảo con mua ruộng và trả một số bạc lớn trước mặt các nhân chứng làm chi? Địch sắp tràn vào chiếm đóng cả đất nước rồi!"
26Chúa liền trả lời cho Giê-rê-mi: 27“Ta là Chúa Tể, là Chân Thần của cả nhân loại. Có việc gì khó quá cho Ta đâu! 28Phải, Ta sẽ nộp thành phố này vào tay quân dội Ba-by-luân và vua Nê-bu-cát-nết-sa. Vua sẽ chiếm đóng thành phố. 29Quân đội Ba-by-luân đang tiến công sẽ vào phóng hỏa đốt thành phố với tất cả các đền đài mà dân Giu-đa thường leo lên sân thượng dâng hương cho thần Ba-anh và dâng rượu cho các tà thần khác để chọc giận Ta. 30Vì dân Y-sơ-ra-ên và Giu-đa chỉ biết làm ác từ ngày mới dựng nước, tay họ tạo đủ mọi thứ để khiêu khích Ta. 31Từ khi thành phố này dược sáng lập đến nay, dân cư nó chỉ chuyên chọc giận Ta nên Ta quyết định dẹp nó đi!
32Tội lỗi của Y-sơ-ra-ên và Giu-đa, từ vua, quan, thầy tế lễ, tiên tri đến tất cả các thường dân, đều đã chọc tức Ta. 33Chúng xây lưng lìa bỏ Ta và không chịu quay về. Ngày này sang ngày khác, năm nọ đến năm kia, Ta kiên nhẫn dạy dân đường ngay lẽ phải, phân biệt chính tà, nhưng chúng không chịu nghe và thực hành. 34Chúng dám đem thần tượng ghê tởm vào làm ô uế Đền thờ Ta. 35Chúng còn xây các bàn thờ cao cho tà thần Ba-anh trong thung lũng Hi-nôm. Chúng nhẫn tâm thiêu sống con cái chúng để dâng tế thần Mô-lóc, là việc Ta chẳng bao giờ truyền bảo hoặc nghĩ tới. Thật là tội ác không thể nào tưởng tượng được; nó lôi cuốn toàn dân phạm tội nặng nề.
36Vì thế, Chúa là Chân Thần của Y-sơ-ra-ên cảnh cáo: Thành phố này sẽ rơi vào tay vua Ba-by-luân do chiến tranh, nạn đói và bệnh dịch. 37Tuy nhiên, Ta sẽ đem dân Ta về nước từ tất cả các xứ mà Ta đã rải họ ra trong cơn phẫn nộ. Ta sẽ đem họ về trong thành phố này, cho họ được an cư lạc nghiệp. 38Họ sẽ làm dân Ta và Ta sẽ làm Chân Thần của họ. 39Ta sẽ cho họ đồng tâm nhất trí thờ phượng Ta mãi mãi, vì ích lợi cho bản thân họ cũng như cho tất cả dòng dõi họ.
40Ta sẽ lập một giao-ước đời đời với họ: cam kết sẽ chẳng bao giờ lìa bỏ họ và sẽ ban phúc lành cho họ. Ta sẽ đặt niềm kính sợ Ta vào lòng họ để họ không bao giờ lìa bỏ Ta nữa. 41Ta sẽ vui lòng giáng phúc dồi dào và hết lòng duy trì, củng cố tổ quốc họ. 42Ta đã giữ đúng lời cảnh cáo về tai họa thể nào, Ta cũng sẽ giữ đúng lời hứa ban phúc lành cho họ thể ấy.
43Người ta sẽ mua bán ruộng đất trong xứ này, mặc dù hiện nay quân đội Ba-by-luân đang tàn phá đất nước, đến nỗi tiêu diệt cả người lẫn thú vật. 44Phải, nhân dân sẽ lại mua bán ruộng đất, ký văn khế, đóng dấu thị thực và niêm phong để cất giữ lâu đời. Người ta sẽ mua bán đất từ khắp vùng thôn quê xứ Bên-gia-min đến các khu thị tứ Giê-ru-sa-lem, các thành phố Giu-đa, các vùng đồi núi, các đồng bằng Phi-li-tin, đến tận xứ Nê-ghép, vì lúc đó Ta sẽ làm cho cả đất nước này phồn thịnh.