48

Lời tiên tri về người Mô-áp

1 Về Mô-áp. Đức Giê-hô-va vạn quân, Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, phán như vầy: Khốn cho Nê-bô, vì đã trở nên hoang vu! Ki-ri-a-ta-im mang xấu hổ, và bị bắt lấy; Mít-gáp bị xô đổ và nhuốc nhơ. 2 Sự ngợi khen của Mô-áp chẳng còn có nữa; tại Hết-bôn, người ta mưu hại nó mà rằng: Hãy đến, hủy diệt dân nầy, cho nó không được kể vào số các nước nữa! Hỡi Mát-mên, ngươi cũng sẽ trở nên im lặng; gươm sẽ đuổi theo ngươi. 3 Có tiếng kêu la khởi từ Hô-rô-na-im rằng: Sự hoang vu và hủy hoại lớn thay! 4 Mô-áp tan nát rồi. Những con trẻ nó kêu la vang tiếng! 5 Chúng nó sẽ lên dốc Lu-hít, khóc lóc chẳng thôi; xuống dốc Hô-rô-na-im, nghe tiếng hủy hoại thảm sầu. 6 Hãy trốn đi, cứu lấy sự sống mình, như cây thạch thảo nơi đồng vắng!
7 Vì ngươi đã trông cậy sự mình làm ra và của báu mình, ngươi cũng sẽ bị bắt lấy. Kê-mốt cùng các thầy tế lễ và các quan trưởng mình sẽ đi làm phu tù. 8 Kẻ hủy diệt sẽ vào trong mọi thành, chẳng có thành nào thoát khỏi; nơi trũng sẽ bị hủy hoại, đồng bằng bị phá tan, như Đức Giê-hô-va đã phán. 9 Hãy cho Mô-áp những cánh, đặng nó bay đi trốn; các thành nó sẽ nên hoang vu, chẳng còn ai ở. 10 Đáng rủa thay là kẻ làm việc Đức Giê-hô-va cách dối dá! Đáng rủa thay là kẻ từ chối máu nơi gươm mình!
11 Mô-áp từ lúc còn trẻ vốn yên lặng, như rượu đứng cặn, chưa từ bình nầy rót qua bình khác: Nó cũng chẳng đi làm phu tù; nên giữ được vị nguyên của mình, mùi thơm còn chưa đổi. 12 Vậy nên, Đức Giê-hô-va phán: Nầy, ngày đến, bấy giờ ta sẽ sai đến cùng nó những kẻ đổ ra, chúng nó sẽ đổ nó ra, làm trống bình nó đi, và đập các bình ra từng mảnh. 13 Mô-áp sẽ bị xấu hổ bởi Kê-mốt, cũng như nhà Y-sơ-ra-ên đã bị xấu hổ bởi Bê-tên mình trông cậy.
14 Làm sao các ngươi nói được rằng: Chúng ta là anh hùng, là người mạnh mẽ nơi chiến trận? 15 Mô-áp bị phá hoại, kẻ thù nghịch đi lên tiến vào các thành nó; kẻ giỏi nhứt trong bọn trai trẻ nó bị giết, Đức Vua, danh Ngài là Đức Giê-hô-va vạn quân, phán vậy. 16 Sự tai hại của Mô-áp gần đến; họa nó tới rất mau. 17 Hỡi các ngươi là kẻ ở chung quanh nó, hãy than khóc nó! Hết thảy các ngươi là kẻ biết danh nó, khá nói rằng: Cái gậy cứng mạnh, cái gậy đẹp đẽ nầy đã gãy đi là dường nào!
18 Hỡi con gái ở trong Đi-bôn! Hãy xuống khỏi ngôi vinh hiển mình, ngồi cách khô khát. Vì kẻ hủy diệt Mô-áp lên nghịch cùng ngươi, phá đồn lũy ngươi. 19 Hỡi dân cư A-rô-e! Hãy đứng bên đường và ngó. Hãy hỏi đàn ông đi trốn và đàn bà thoát nạn, rằng: Việc đã xảy ra làm sao?
20 Mô-áp bị xấu hổ, sức mạnh nó đã tan nát. Hãy than thở, cất tiếng kêu lên! Hãy rao trên bờ Ạt-nôn rằng Mô-áp bị phá hại. 21 Sự đoán phạt đã đổ xuống trên xứ đồng bằng, trên Hô-lôn, Gia-sa, Mê-phát, 22 Đi-bôn, Nê-bô, Bết-Đíp-la-tha-im, 23 Ki-ri-a-ta-im, Bết-Ga-mun, Bết-Mê-ôn, 24 Kê-ri-giốt, Bốt-ra, và trên hết thảy các thành xứ Mô-áp, nơi gần và xa.
25 Đức Giê-hô-va phán: Sừng của Mô-áp đã chặt rồi, cánh tay nó đã gãy. 26 Hãy làm cho nó say sưa, vì nó đã lên mình nghịch cùng Đức Giê-hô-va. Mô-áp sẽ đẵm mình trong sự mửa thổ, cũng làm cớ cho người ta chê cười.
27 Ngươi há chẳng từng chê cười Y-sơ-ra-ên sao? Vậy thì nó có bị bắt được trong vòng kẻ trộm chăng, mà hễ khi ngươi nói đến nó thì lắc đầu? 28 Hỡi dân cư Mô-áp, hãy lìa bỏ các thành, đi ở trong vầng đá; khá như chim bồ câu làm ổ trên miệng vực sâu.
29 Mô-áp kiêu ngạo vô chừng, sự xấc xược, sự cậy mình, sự khoe khoang của lòng kiêu căng nó, chúng ta đều nghe cả. 30 Đức Giê-hô-va phán: Ta biết sự giận của nó là hư không, sự khoe khoang của nó là vô ích. 31 Vậy nên ta khóc thương Mô-áp vì cả dân sự Mô-áp mà kêu la. Người ta than khóc cho dân Kiệt-Hê-re. 32 Hỡi cây nho Síp-ma, nhánh nhóc ngươi vượt qua biển, kịp tới biển Gia-ê-xe; kẻ hủy diệt đã đến cướp lấy trái mùa hạ và mùa nho ngươi, nên ta vì ngươi khóc lóc hơn là vì Gia-ê-xe khóc lóc. 33 Sự vui mừng hớn hở đã mất đi trong ruộng màu mỡ và đất Mô-áp; ta đã làm cho rượu cạn khô trong các bàn ép. Người ta chẳng reo vui mà đạp trái nho nữa: Sự reo vui của nó chẳng phải là reo vui. 34 Tiếng than khóc từ Hết-bôn nghe thấu Ê-lê-a-lê cho đến Gia-hát, từ Xoa cho đến Hô-rô-na-im và đến Ê-lát-Sê-li-sia. Vì các dòng nước ở Nim-rim cũng đều nên hoang vu. 35 Đức Giê-hô-va phán: Ta sẽ cất khỏi Mô-áp kẻ dâng tế lễ trên nơi cao, và kẻ đốt hương cho các thần mình.
36 Bởi vậy, lòng ta vì Mô-áp trổi tiếng như ống sáo; lòng ta trổi tiếng vì dân Kiệt-Hê-re như ống sáo; cho nên sự dư dật nó đã thâu góp thì mất hết rồi. 37 Đầu đều trọc hết, râu đều cắt hết; mọi tay đều bị dấu cắt, mọi lưng đều mang bao gai. 38 Trên các nóc nhà Mô-áp và trong các đường phố nó, rặt là những sự than khóc, vì ta đã đập bể Mô-áp như bình chẳng ai ưa thích, Đức Giê-hô-va phán vậy.
39 Kìa, nó đã đổ nát dường nào! Chúng nó than thở dường nào! Mô-áp xây lưng lại cách hổ thẹn dường nào! Mô-áp sẽ trở nên cớ nhạo cười và sợ hãi cho hết thảy người chung quanh. 40 Đức Giê-hô-va phán như vầy: Nầy, quân nghịch liệng như chim ưng, sè cánh nghịch cùng Mô-áp. 41 Kê-ri-giốt bị lấy, các đồn lũy bị choán rồi; ngày đó, lòng những người mạnh mẽ của Mô-áp trở nên như lòng đàn bà đau đẻ. 42 Mô-áp sẽ bị diệt, không thành một dân nữa, vì nó đã lên mình nghịch cùng Đức Giê-hô-va. 43 Đức Giê-hô-va phán: Hỡi dân Mô-áp! Sự kinh hãi, hầm hố, bẫy dò đương lâm trên ngươi. 44 Kẻ nào trốn khỏi sự kinh hãi sẽ sa trong hầm hố, kẻ nào lên khỏi hầm hố sẽ mắc phải bẫy dò. Vì ta sẽ khiến năm thăm phạt đến trên Mô-áp, Đức Giê-hô-va phán vậy.
45 Kẻ trốn tránh kiệt sức rồi thì núp dưới bóng Hết-bôn; vì có lửa phát ra từ Hết-bôn, ngọn lửa từ giữa Si-hôn, thiêu nuốt góc Mô-áp, và sọ của con kẻ hỗn hào. 46 Hỡi Mô-áp, khốn nạn cho ngươi! Dân Kê-mốt mất rồi! Các con trai và con gái ngươi đã bị bắt đi làm phu tù. 47 Nhưng, đến những ngày sau rốt, ta sẽ đem các phu tù Mô-áp trở về, Đức Giê-hô-va phán vậy. Lời xét đoán về Mô-áp đến đó mà thôi.

48

有关摩押的话

1摩押
  万军之耶和华-以色列的上帝如此说:
  祸哉,尼波!它要变为废墟。
  基列亭蒙羞被攻取,
  米斯迦蒙羞被毁坏,
  2摩押不再被称赞。
  有人在希实本设计谋害它:
  “来吧!我们将它剪除,使它不再成国。”
  玛得缅哪,你也必静默无声;
  刀剑必追赶你。

  3何罗念有哀号声:
  “荒凉!大毁灭!”
  4摩押毁灭了!”
  它的孩童哀号,使人听见。
  5人上鲁希坡随走随哭,
  因为在何罗念的下坡听见毁灭的哀声。
  6你们要奔逃,自救己命,
  使你们的性命如旷野里的矮树
  7你因倚靠自己所做的和自己的财宝,必被攻取。
  基抹和属它的祭司、官长也要一同被掳去。
  8那行毁灭的要来到各城,
  并无一城幸免。
  山谷必败落,
  平原必毁坏,
  正如耶和华所说的。

  9你们要将翅膀给摩押
  使它可以飞去
  它的城镇必荒凉,
  无人居住。
10懒惰不肯为耶和华做事的,必受诅咒;禁止刀剑不见血的,必受诅咒。

摩押的城镇被毁灭

  11摩押自幼年以来常享安逸,
  如沉淀未被搅动的酒
  没有从这器皿倒在那器皿,
  也未曾被掳掠过。
  因此,它的原味尚存,
  香气未变。
12看哪,日子将到,我必差倒酒的到它那里去,将它倒出来;他们要倒空器皿,打碎坛子。这是耶和华说的。 13摩押必因基抹羞愧,像以色列家因倚靠伯特利羞愧一样。
  14你们怎么说:
  “我们是勇士,是会打仗的壮士”呢?
  15摩押变为废墟,
  敌人上去占它的城镇。
  它精良的壮丁都下去遭杀戮;
  这是名为万军之耶和华的君王说的。
  16摩押的灾殃临近,
  灾难速速来到。
  17凡在它四围的和认识它名的,
  都要为它悲伤,说:
  那结实的杖和美好的棍,
  竟然折断了!

  18底本的居民哪,
  要从你荣耀的座位上下来,
  坐着忍受干渴;
  因毁灭摩押的人上来攻击你,
  毁坏了你的堡垒。
  19亚罗珥的啊,
  要站在道路的边上观望,
  问逃跑的男人和逃脱的女人说:
  “发生了什么事呢”?
  20摩押因毁坏蒙羞;
  你们要哀号呼喊,
  要在亚嫩报告:
  “摩押已成废墟!”
21审判临到平原之地的何伦雅杂米法押 22底本尼波伯.低比拉太音 23基列亭伯.迦末伯.米恩 24加略波斯拉摩押地远近所有的城镇。 25摩押的角砍断了,膀臂折断了。这是耶和华说的。

摩押受凌辱

26你们要使摩押沉醉,因它向耶和华夸大。它要在自己所吐之物中打滚,又要被人嗤笑。 27以色列不是你的笑柄吗?它难道是在贼中被逮到,使你每逢提到它就摇头的吗?
  28摩押的居民哪,
  要离开城镇,住在山崖里,
  像鸽子在峡谷口上搭窝。
  29我们听闻摩押人的骄傲,
  极其骄傲;
  他们自高、自傲、
  自我狂妄、居心自大。
  30我知道他们的愤怒是虚空的,
  他们夸大的话一无所成。
  这是耶和华说的。
  31因此,我要为摩押哀号,
  为摩押全地呼喊;
  人必为吉珥.哈列设人叹息。
  32西比玛的葡萄树啊,我为你哀哭,
  甚于雅谢人的哀哭。
  你的枝子蔓延过海,
  直伸到雅谢海
  那行毁灭的已经临到你夏天的果子和葡萄。
  33肥田和摩押地的欢喜快乐都被夺去,
  我使酒池不再流出酒来,
  无人踹酒欢呼;
  呼喊的声音不再是欢呼。
34有哀声从希实本达到以利亚利,他们发的哀声达到雅杂;从琐珥达到何罗念,达到伊基拉.施利施亚,因为宁林的水必然干涸。 35我必在摩押地使那在丘坛献祭的,和那向他的神明烧香的都灭绝了。这是耶和华说的。 36因此,我的心为摩押哀鸣如箫,我的心为吉珥.哈列设人哀哭;摩押人所得的财物都毁灭了。
37各人头上光秃,胡须剪短,手有划伤,腰束麻布。 38摩押的各房顶上和街市上到处有人哀哭,因我打碎摩押,好像打碎无人喜爱的器皿。这是耶和华说的。 39打得粉碎了!他们要哀号了!摩押要羞愧转背了!这样,摩押必受四围的人嗤笑惊骇。

摩押无路可逃

  40耶和华如此说:
  看哪,仇敌必如鹰展翅快飞,
  攻击摩押
  41加略被攻取,堡垒也被占据。
  到那日,摩押的勇士心中疼痛如临产的妇人。
  42摩押必被毁灭,不再成国,
  因它向耶和华夸大。
  43摩押的居民哪,
  惊吓、陷阱、罗网都临近你。
  这是耶和华说的。
  44躲过惊吓的必坠入陷阱,
  逃离陷阱的又被罗网缠住,
  因我必使惩罚之年临到摩押
  这是耶和华说的。

  45逃难的人站在希实本的荫下,筋疲力尽,
  因为有火从希实本发出,
  有火焰出自西宏
  烧尽摩押的鬓角和闹哄人的头顶。
  46摩押啊,你有祸了!
  属基抹的百姓灭亡了!
  因你的儿子都被掳去,
  你的女儿也被掳去。
  47到末后,我却要使摩押被掳的人归回。
  摩押受审判的话到此为止。
  这是耶和华说的。