50

Sự suy sụp của Ba-by-lôn và sự giải cứu của Y-sơ-ra-ên

1 Nầy là lời Đức Giê-hô-va bởi tiên tri Giê-rê-mi phán về Ba-by-lôn, về đất của người Canh-đê:
2 Hãy rao, hãy bảo cho các nước, và dựng cờ xí; hãy rao truyền đi, đừng có giấu! Hãy nói rằng: Ba-by-lôn bị bắt lấy; Bên đầy hổ thẹn; Mê-rô-đác bị kinh hãi; hình tượng nó mang xấu hổ, thần tượng nó bị phá đổ! 3 Vì một dân đến từ phương bắc nghịch cùng nó, làm cho đất nó ra hoang vu, không có dân ở nữa; người và súc vật đều trốn tránh, và đi mất.
4 Đức Giê-hô-va phán: Trong những ngày đó, trong kỳ đó, con cái Y-sơ-ra-ên và con cái Giu-đa cùng nhau trở lại, vừa đi vừa khóc, tìm kiếm Giê-hô-va Đức Chúa Trời mình. 5 Chúng nó hướng mặt về Si-ôn, hỏi thăm về nó mà rằng: Hãy đến, liên kết với Đức Giê-hô-va bởi một giao ước đời đời sẽ không quên!
6 Dân ta vốn là một bầy chiên lạc mất; những kẻ chăn làm cho lộn đường, để chúng nó lầm lạc trên các núi, đi từ núi qua gò, quên chỗ mình an nghỉ. 7 Phàm những kẻ gặp, đều vồ nuốt chúng nó; và những kẻ nghịch chúng nó đều nói rằng: Chúng ta không đáng tội, vì chúng nó đã phạm tội nghịch cùng Đức Giê-hô-va, là nơi ở của sự công bình, tức là Đức Giê-hô-va, sự trông cậy của tổ phụ chúng nó. 8 Hãy trốn ra ngoài Ba-by-lôn, ra khỏi đất người Canh-đê, hãy đi như dê đực đi đầu bầy! 9 Vì nầy, ta sẽ khiến nhiều dân tộc dấy lên từ xứ phương bắc, và đến nghịch cùng Ba-by-lôn, các dân ấy sẽ dàn trận đánh Ba-by-lôn, và từ đó nó bị hãm lấy. Tên chúng nó bắn như tên của lính chiến giỏi, chẳng trở về không. 10 Canh-đê sẽ bị cướp lấy, phàm kẻ cướp lấy nó sẽ được no nê, Đức Giê-hô-va phán vậy.
11 Hỡi kẻ cướp sản nghiệp ta, vì các ngươi vui mừng hớn hở, vì các ngươi buông lung như bò cái tơ đạp lúa, reo hí như ngựa mập mạnh; 12 bởi vậy, mẹ các ngươi rất mang xấu hổ, kẻ đẻ các ngươi bị thẹn thuồng. Kìa, nó sẽ làm cuối cùng hàng các nước, một đồng vắng, một đất khô khan, một nơi sa mạc. 13 Bởi cơn giận của Đức Giê-hô-va, nó sẽ không có người ở nữa, chỉ thành ra nơi hoang vu cả; phàm những kẻ đi qua gần Ba-by-lôn sẽ lấy làm lạ, và xỉ báng về các tai nạn nó. 14 Hỡi các ngươi là kẻ hay giương cung! Hãy dàn trận nghịch cùng Ba-by-lôn chung quanh; hãy bắn nó, đừng tiếc tên: vì nó đã phạm tội nghịch cùng Đức Giê-hô-va. 15 Khá kêu la nghịch cùng nó khắp tư bề. Nó đã đầu hàng, lũy nó sập xuống, tường thành nó nghiêng đổ: Ấy là sự báo thù của Đức Giê-hô-va! Hãy trả thù nó: làm cho nó như nó đã làm. 16 Hãy diệt những kẻ gieo giống trong Ba-by-lôn, cùng kẻ cầm liềm trong mùa gặt; vì sợ gươm kẻ ức hiếp, ai nấy sẽ trở về dân mình, ai nấy sẽ trốn về đất mình.
17 Y-sơ-ra-ên là một con chiên tan lạc, bị sư tử đuổi theo. Trước hết vua A-si-ri đã vồ nuốt nó; nay sau hết Nê-bu-cát-nết-sa, vua Ba-by-lôn, đã làm tan xương nó ra. 18 Vậy nên, Đức Giê-hô-va vạn quân, Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, phán như vầy: Nầy, ta sẽ phạt vua Ba-by-lôn và đất nó, như đã phạt vua A-si-ri. 19 Đoạn ta sẽ đem Y-sơ-ra-ên về trong đồng cỏ nó. Nó sẽ ăn cỏ trên Cạt-mên và Ba-san, lòng nó sẽ được no nê trên các đồi Ép-ra-im và Ga-la-át. 20 Đức Giê-hô-va phán: Trong những ngày đó, bấy giờ, người ta sẽ tìm sự gian ác của Y-sơ-ra-ên, mà không có nữa; tìm tội lỗi của Giu-đa, mà chẳng thấy nữa đâu; vì ta sẽ tha tội cho những kẻ trong vòng chúng nó mà ta đã chừa lại.
21 Đức Giê-hô-va phán: Hãy lên đánh đất Mê-ra-tha-im, và dân cư Phê-cốt; hãy giết và diệt hết theo sau nó, và làm y như mọi điều ta đã dặn ngươi! 22 Tiếng kêu về giặc giã vang động trong đất; tai vạ lớn lắm. 23 Cái búa của cả đất đã bị bẻ gãy là dường nào! Ba-by-lôn đã trở nên hoang vu giữa các nước là dường nào! 24 Hỡi Ba-by-lôn, ta đã gài bẫy, và ngươi đã mắc vào mà không biết! Ngươi đã bị tìm và bắt được, vì đã tranh cạnh cùng Đức Giê-hô-va. 25 Đức Giê-hô-va đã mở kho khí giới mình, lấy binh khí của sự thạnh nộ ra; vì Chúa, là Đức Giê-hô-va vạn quân, có việc phải làm ra trong đất người Canh-đê. 26 Hãy đến từ bờ cõi rất xa nghịch cùng nó; hãy mở kho tàng nó ra, chất lên như đống, hãy diệt hết cả, đừng để lại chút gì! 27 Hãy giết mọi bò đực nó, đem xuống hàng thịt! Khốn nạn cho chúng nó, vì ngày chúng nó đã đến, ấy là kỳ thăm phạt chúng nó! 28 Hãy nghe tiếng kêu của kẻ đi trốn, của những kẻ thoát khỏi đất Ba-by-lôn, đặng rao ra trong Si-ôn sự báo thù của Giê-hô-va Đức Chúa Trời chúng ta, sự báo thù về đền thờ Ngài.
29 Hãy gọi hết thảy những kẻ cầm cung, mọi người giương cung đến đánh Ba-by-lôn; đóng trại chung quanh nó; đừng để cho ai thoát khỏi! Hãy theo công việc nó mà báo trả, làm cho nó trọn như nó đã làm; vì nó lên mình kiêu ngạo nghịch cùng Đức Giê-hô-va, nghịch cùng Đấng Thánh của Y-sơ-ra-ên. 30 Vậy nên, bọn trai trẻ nó sẽ ngã trên các đường phố, và trong ngày đó, những người đánh giặc của nó sẽ phải nín lặng, Đức Giê-hô-va phán vậy. 31 Chúa, là Đức Giê-hô-va vạn quân, phán: Hỡi dân kiêu ngạo, nầy, ta hờn giận ngươi: vì ngày ngươi đã đến, ấy là kỳ ta sẽ thăm phạt ngươi. 32 Kẻ kiêu ngạo sẽ xiêu tó, vấp ngã, không ai dựng lại. Ta sẽ đốt lửa nơi các thành nó, thiêu nuốt mọi sự chung quanh.
33 Đức Giê-hô-va vạn quân phán như vầy: Con cái Y-sơ-ra-ên và con cái Giu-đa thảy cùng nhau chịu hà hiếp. Phàm những kẻ bắt chúng nó đi làm phu tù đều giữ chúng nó lại, chẳng khứng thả ra. 34 Đấng Cứu chuộc chúng nó là mạnh mẽ, danh Ngài là Đức Giê-hô-va vạn quân. Ngài sẽ đối nại việc chúng nó chắc chắn, đặng cho cả đất được yên nghỉ, và làm bối rối dân cư Ba-by-lôn. 35 Đức Giê-hô-va phán: Gươm dao ở trên người Canh-đê, trên dân cư Ba-by-lôn, trên các quan trưởng và các người khôn ngoan nó. 36 Gươm dao ở trên những người khoe khoang, chúng nó sẽ nên người dại dột! Gươm dao ở trên những kẻ mạnh mẽ, chúng nó sẽ bị kinh khiếp! 37 Gươm dao ở trên những xe, ngựa, cùng mọi dân lộn giống giữa nó, chúng nó sẽ trở nên như đàn bà! Gươm dao ở trên những kho tàng nó đều bị cướp giựt! 38 Sự hạn hán ở trên các dòng nước nó đều bị cạn khô! Vì ấy là xứ những tượng chạm, chúng nó vì thần tượng mà điên cuồng. 39 Vậy nên, những thú rừng nơi sa mạc sẽ cùng chó rừng làm ổ tại đó, những chim đà cũng choán làm chỗ ở mình; Ba-by-lôn sẽ không hề có dân cư nữa, vả từ đời nầy đến đời kia người ta sẽ không ở đó. 40 Đức Giê-hô-va phán: Nó sẽ giống như Sô-đôm, Gô-mô-rơ, và các thành lân cận, khi Đức Chúa Trời hủy diệt các thành ấy; sẽ không có dân ở nữa, chẳng một con người nào đến trú ngụ tại đó.
41 Nầy, một dân đến từ phương bắc; một nước lớn và nhiều vua từ các phương đất rất xa bị xui giục. 42 Họ cầm cung và giáo, hung dữ chẳng có lòng thương xót. Tiếng họ giống như biển gầm; hỡi con gái Ba-by-lôn, họ đã cỡi ngựa mà đến, dàn trận để đánh ngươi. 43 Vua Ba-by-lôn đã nghe tin đó, thì tay người trở nên rã rời; sự buồn rầu bắt lấy người như cơn đau của người đàn bà đang đẻ.
44 Nầy, kẻ thù như sư tử lên từ các rừng rậm rạp của Giô-đanh mà nghịch cùng chỗ ở kiên cố. Thình lình, ta sẽ làm cho người Canh-đê trốn khỏi, và lập người mà ta đã chọn cai trị nó. Vì, ai giống như ta? Ai sẽ định kỳ cho ta? Ai là kẻ chăn đứng được trước mắt ta? 45 Vậy hãy nghe mưu Đức Giê-hô-va đã toan nghịch cùng Ba-by-lôn, và ý định Ngài đã lập nghịch cùng đất người Canh-đê. Thật, những con nhỏ trong bầy chúng nó sẽ bị kéo đi, làm cho nơi ở chúng nó trở nên hoang vu! --- 46 Nghe tiếng Ba-by-lôn bị bắt lấy, đất đều rúng động, và có tiếng kêu nghe ra giữa các nước.

50

Judgment on Babylon and Babylonia

1The word that the Lord spoke against Babylon and against the land of the Chaldeans by Jeremiah the prophet.
  2“Declare among the nations,
   Proclaim, and set up a standard;
   Proclaim—do not conceal it
   Say, ‘Babylon is taken, Bel is shamed.
   Merodach is broken in pieces;
   Her idols are humiliated,
   Her images are broken in pieces.’
   3For out of the north a nation comes up against her,
   Which shall make her land desolate,
   And no one shall dwell therein.
   They shall move, they shall depart,
   Both man and beast.
  4“In those days and in that time,” says the Lord,
   “The children of Israel shall come,
   They and the children of Judah together;
   With continual weeping they shall come,
   And seek the Lord their God.
   5They shall ask the way to Zion,
   With their faces toward it, saying,
   ‘Come and let us join ourselves to the Lord
   Ina perpetual covenant
   That will not be forgotten.’
  6“My people have been lost sheep.
   Their shepherds have led them astray;
   They have turned them away onthe mountains.
   They have gone from mountain to hill;
   They have forgotten their resting place.
   7All who found them have devoured them;
   And their adversaries said, ‘We have not offended,
   Because they have sinned against the Lord, the habitation of justice,
   The Lord, the hope of their fathers.’
  8“Move from the midst of Babylon,
   Go out of the land of the Chaldeans;
   And be like the rams before the flocks.
   9For behold, I will raise and cause to come up against Babylon
   An assembly of great nations from the north country,
   And they shall array themselves against her;
   From there she shall be captured.
   Their arrows shall be like those of an expert warrior;
   None shall return in vain.
   10And Chaldea shall become plunder;
   All who plunder her shall be satisfied,” says the Lord.
  11“Because you were glad, because you rejoiced,
   You destroyers of My heritage,
   Because you have grown fat like a heifer threshing grain,
   And you bellow like bulls,
   12Your mother shall be deeply ashamed;
   She who bore you shall be ashamed.
   Behold, the least of the nations shall be a wilderness,
   A dry land and a desert.
   13Because of the wrath of the Lord
   She shall not be inhabited,
   But she shall be wholly desolate.
   Everyone who goes by Babylon shall be horrified
   And hiss at all her plagues.
  14“Put yourselves in array against Babylon all around,
   All you who bend the bow;
   Shoot at her, spare no arrows,
   For she has sinned against the Lord.
   15Shout against her all around;
   She has given her hand,
   Her foundations have fallen,
   Her walls are thrown down;
   For it is the vengeance of the Lord.
   Take vengeance on her.
   As she has done, so do to her.
   16Cut off the sower from Babylon,
   And him who handles the sickle at harvest time.
   For fear of the oppressing sword
   Everyone shall turn to his own people,
   And everyone shall flee to his own land.
  17“Israel is like scattered sheep;
   The lions have driven him away.
   First the king of Assyria devoured him;
   Now at last this Nebuchadnezzar king of Babylon has broken his bones.”
18Therefore thus says the Lord of hosts, the God of Israel:
  “Behold, I will punish the king of Babylon and his land,
   As I have punished the king of Assyria.
   19But I will bring back Israel to his home,
   And he shall feed on Carmel and Bashan;
   His soul shall be satisfied on Mount Ephraim and Gilead.
   20In those days and in that time,” says the Lord,
   “The iniquity of Israel shall be sought, but there shall be none;
   And the sins of Judah, but they shall not be found;
   For I will pardon those whom I preserve.
  21“Go up against the land of Merathaim, against it,
   And against the inhabitants of Pekod.
   Waste and utterly destroy them,” says the Lord,
   “And do according to all that I have commanded you.
   22A sound of battle is in the land,
   And of great destruction.
   23How the hammer of the whole earth has been cut apart and broken!
   How Babylon has become a desolation among the nations!
   24I have laid a snare for you;
   You have indeed been trapped, O Babylon,
   And you were not aware;
   You have been found and also caught,
   Because you have contended against the Lord.
   25The Lord has opened His armory,
   And has brought out the weapons of His indignation;
   For this is the work of the Lord God of hosts
   In the land of the Chaldeans.
   26Come against her from the farthest border;
   Open her storehouses;
   Cast her up as heaps of ruins,
   And destroy her utterly;
   Let nothing of her be left.
   27Slay all her bulls,
   Let them go down to the slaughter.
   Woe to them!
   For their day has come, the time of their punishment.
   28The voice of those who flee and escape from the land of Babylon
   Declares in Zion the vengeance of the Lord our God,
   The vengeance of His temple.
  29“Call together the archers against Babylon.
   All you who bend the bow, encamp against it all around;
   Let none of them escape.
   Repay her according to her work;
   According to all she has done, do to her;
   For she has been proud against the Lord,
   Against the Holy One of Israel.
   30Therefore her young men shall fall in the streets,
   And all her men of war shall be cut off in that day,” says the Lord.
   31“Behold, I am against you,
   O most haughty one!” says the Lord God of hosts;
   “For your day has come,
   The time that I will punish you.
   32The most proud shall stumble and fall,
   And no one will raise him up;
   I will kindle a fire in his cities,
   And it will devour all around him.”
33Thus says the Lord of hosts:
  “The children of Israel were oppressed,
   Along with the children of Judah;
   All who took them captive have held them fast;
   They have refused to let them go.
   34Their Redeemer is strong;
   The Lord of hosts is His name.
   He will thoroughly plead their case,
   That He may give rest to the land,
   And disquiet the inhabitants of Babylon.
  35“A sword is against the Chaldeans,” says the Lord,
   “Against the inhabitants of Babylon,
   And against her princes and her wise men.
   36A sword isagainst the soothsayers, and they will be fools.
   A sword is against her mighty men, and they will be dismayed.
   37A sword is against their horses,
   Against their chariots,
   And against all the mixed peoples who are in her midst;
   And they will become like women.
   A sword is against her treasures, and they will be robbed.
   38A drought is against her waters, and they will be dried up.
   For it is the land of carved images,
   And they are insane with their idols.
  39“Therefore the wild desert beasts shall dwell there with the jackals,
   And the ostriches shall dwell in it.
   It shall be inhabited no more forever,
   Nor shall it be dwelt in from generation to generation.
   40As God overthrew Sodom and Gomorrah
   And their neighbors,” says the Lord,
   “So no one shall reside there,
   Nor son of man dwell in it.
  41“Behold, a people shall come from the north,
   And a great nation and many kings
   Shall be raised up from the ends of the earth.
   42They shall hold the bow and the lance;
   They are cruel and shall not show mercy.
   Their voice shall roar like the sea;
   They shall ride on horses,
   Set in array, like a man for the battle,
   Against you, O daughter of Babylon.
  43“The king of Babylon has heard the report about them,
   And his hands grow feeble;
   Anguish has taken hold of him,
   Pangs as of a woman in childbirth.
  44“Behold, he shall come up like a lion from the floodplain of the Jordan
   Against the dwelling place of the strong;
   But I will make them suddenly run away from her.
   And who is a chosen man that I may appoint over her?
   For who is like Me?
   Who will arraign Me?
   And who is that shepherd
   Who will withstand Me?”
  45Therefore hear the counsel of the Lord that He has taken against Babylon,
   And His purposes that He has proposed against the land of the Chaldeans:
   Surely the least of the flock shall draw them out;
   Surely He will make their dwelling place desolate with them.
   46At the noise of the taking of Babylon
   The earth trembles,
   And the cry is heard among the nations.