2

Các thám tử nhờ Ra-háp tiếp rước và giải cứu tại Giê-ri-cô

1 Giô-suê, con trai của Nun, từ Si-tim mật sai hai người do thám mà rằng: Hãy đi do thám xứ, nhứt là Giê-ri-cô. Vậy, hai người ấy đi đến nhà của một kỵ nữ tên là Ra-háp, và ngụ tại đó. 2 Người ta bèn tâu cùng vua Giê-ri-cô rằng: Kìa, đêm nay có người trong dân Y-sơ-ra-ên đã đến do thám xứ. 3 Vua Giê-ri-cô sai nói cùng Ra-háp rằng: Hãy đuổi hai người đã đến vào nhà ngươi; vì họ đến đặng do thám cả xứ. 4 Nhưng người đàn bà đem giấu hai người nầy, rồi đáp rằng: Quả thật họ đã tới nhà tôi, nhưng chẳng biết ở đâu đến. 5 Song vào buổi tối cửa thành hầu đóng, hai người ấy đi ra, tôi không biết đi đâu; hãy mau đuổi theo, vì các ngươi theo kịp được. 6 Vả, nàng có biểu hai người leo lên mái nhà, giấu dưới cộng gai mà nàng rải ở trên mái. 7 Những người của vua đuổi theo họ về hướng sông Giô-đanh, cho đến chỗ cạn; vừa khi những người đuổi theo đó ra khỏi thành, thì người ta đóng cửa thành.
8 Trước khi hai người do thám chưa nằm ngủ, nàng leo lên mái nhà, 9 mà nói rằng: Tôi biết rằng Đức Giê-hô-va đã ban cho các ông xứ nầy, sự kinh khủng vì cớ các ông đã bắt lấy chúng tôi, và cả dân của xứ đều sờn lòng trước mặt các ông. 10 Vì chúng tôi có hay khi các ông ra khỏi xứ Ê-díp-tô, thì Đức Giê-hô-va đã khiến nước Biển Đỏ bày khô trước mặt các ông, và điều các ông đã làm cho Si-hôn và Óc, hai vua dân A-mô-rít, ở bên kia sông Giô-đanh, mà các ông đã diệt đi. 11 Chúng tôi có hay điều đó, lòng bèn tan ra, chẳng ai trong chúng tôi còn can đảm trước mặt các ông nữa; vì Giê-hô-va Đức Chúa Trời các ông là Đức Chúa Trời ở trên trời cao kia, và ở dưới đất thấp nầy. 12 Vậy bây giờ, vì tôi đã làm nhân cho hai ông, thì hai ông cũng phải làm nhân lại cho nhà cha tôi; hãy chỉ Đức Giê-hô-va mà thề cùng tôi, và cho một dấu quả quyết 13 rằng các ông sẽ để cha mẹ, anh em, chị em tôi, và hết thảy người bà con của họ đều còn sống, cùng cứu chúng tôi khỏi chết. 14 Hai người đáp rằng: Mạng chúng ta sẽ đền cho mạng nàng! Nếu nàng không cho lậu việc chúng ta ra, thì chúng ta sẽ đãi nàng cách nhân từ và thành tín khi Đức Giê-hô-va ban xứ cho chúng ta.
15 Vậy, nàng dùng một sợi dây dòng hai người xuống nơi cửa sổ, vì nhà nàng ở tại trên vách thành. 16 Nàng nói rằng: Hãy đi đến núi, kẻo những người đuổi theo gặp các ông chăng; hãy ẩn đó ba ngày cho đến chừng nào những người đuổi theo trở về; sau rồi các ông hãy đi đường.
17 Vả, hai người nói cùng nàng rằng: Nầy thể nào chúng ta sẽ khỏi mắc lời thề mà nàng đã bắt ta thề. 18 Khi nào chúng ta vào xứ, nàng phải cột sợi chỉ điều nầy nơi cửa sổ mà nàng dòng chúng ta xuống, rồi nhóm hiệp cha mẹ, anh em, và hết thảy bà con của nàng lại trong nhà mình. 19 Phàm ai trong các người đó đi ra ngoài cửa nhà nàng, thì huyết người ấy sẽ đổ lại trên đầu người, và chúng ta vô tội; nhưng nếu ai tra tay vào người nào ở cùng nàng trong nhà, thì huyết của người đó sẽ đổ lại trên đầu chúng ta. 20 Còn nếu nàng cho lậu việc chúng ta, ắt chúng ta sẽ khỏi mắc lời mà nàng đã bắt chúng ta thề. 21 Nàng bèn đáp: Khá y lời hai ông đã nói. Đoạn, nàng cho hai người đi, và hai người liền đi. Nàng bèn cột sợi chỉ điều nơi cửa sổ.
22 Vậy, hai người đi đến núi, ở đó ba ngày cho đến khi những người đuổi theo mình trở về. Mấy người ấy kiếm họ cùng đường, nhưng không gặp. 23 Hai người do thám bèn đi xuống núi trở về; khi đã qua sông Giô-đanh rồi, thì đến gần Giô-suê, con trai Nun, thuật cho người mọi điều đã xảy ra. 24 Hai người nói cùng Giô-suê rằng: Quả thật, Đức Giê-hô-va đã phó cả xứ vào tay chúng ta; và lại, hết thảy dân của xứ đều sờn lòng trước mặt chúng ta.

2

Hai thám tử và Ra-háp

1Từ Si-tim, Giô-suê sai hai thám tử đi trinh sát đất đai và tình hình quân địch, đặc biệt là thành Giê-ri-cô. Họ ra đi, vào trú đêm tại nhà của bà điếm Ra-háp. 2Có người hay tin, liền báo cáo cho vua Giê-ri-cô: “Đêm nay có mấy người Y-sơ-ra-ên đến do thám thành này.” 3Vua Giê-ri-cô sai công an đến nhà Ra-háp, bảo: “Đem mấy người mới đến ra nạp cho ta, vì họ là thám tử của địch.” 4Lúc ấy Ra-háp vừa dẫn hai thám tử đi giấu xong, nên thưa: “Có người đến đây thật; nhưng tôi đâu ngờ họ là thám tử địch. 5Lúc trời vừa tối, khi cổng thành sắp đóng, họ bỏ đi, tôi không rõ họ đi đâu. Nếu nhanh chân; các ông có thể đuổi kịp họ.” 6Nhưng thực ra, Ra-háp đã đem họ lên mái nhà, giấu dưới đống cây gai bà phơi trên ấy. 7Công an tin lời, chạy ra sông Giô-đan, đến những nơi nước cạn truy tầm. Vừa lúc ấy, người ta đóng cửa thành.
8Trước khi hai thám tử ngủ, Ra-háp leo lên nóc nhà, nói với họ: 9“Tôi biết Thượng Đế sắp cho các ông đất này, vì ở đây ai nấy đều khiếp sợ, âu lo khi nghe tiếng các ông. 10Chúng tôi có nghe tin khi các ông ra khỏi Ai-cập, Thượng Đế đã vạch một con đường để các ông đi ngay qua Biển Đỏ! Chúng tôi cũng nghe các ông tiêu diệt vua Si-hôn và vua Óc của dân A-mo ở bên kia sông. 11Những tin ấy làm chúng tôi thất kinh khiếp vía. Thượng Đế của các ông thật là Chân Thần của trời cao đất rộng. 12,13Bây giờ, tôi xin các ông thề trước mặt Thượng Đế sẽ bảo đảm an ninh cho gia đình tôi, để cho cha mẹ, anh chị em và tất cả các người trong gia đình tôi được sống còn. Vì tôi đã giúp các ông hôm nay, xin các ông cũng thương tình giúp lại.” 14Các thám tử đáp: “Bà đã cứu mạng chúng tôi, chúng tôi sẽ cứu mạng gia đình bà. Nếu bà không tiết lộ công tác chúng tôi đang thi hành, chúng tôi sẽ giữ chữ tín, chữ nhân với bà khi Chúa cho chúng tôi đất này.”
15Vì nhà của Ra-háp ở ngay bên tường thành nên bà dùng dây thừng buộc vào cửa sổ cho hai thám tử tụt xuống, ra ngoài thành. 16Trước khi họ đi, bà bảo: “Các ông cứ chạy về phía núi, ẩn ở đấy ba ngày, đợi đến khi toán tầm nã trở về thành rồi hẳn đi.” 17Họ dặn lại bà: “Muốn chúng tôi khỏi vi phạm lời thề, 18khi chúng tôi trở lại, bà nhớ buộc sợi dây màu đỏ này vào cửa sổ chúng tôi dùng làm lối thoát đây; đồng thời bà cũng phải tập họp cha mẹ, anh em và mọi người khác trong gia đình tại dưới nóc nhà này. 19Chúng tôi chỉ bảo đảm an ninh cho những ai ở trong nhà này mà thôi. Ai ra khỏi nhà, chúng tôi không chịu trách nhiệm. 20Ngoài ra, nếu bà tiết lộ công tác của chúng tôi, lời thề kia sẽ không còn hiệu lực nữa.” 21Ra-háp nói: “Tôi xin thuận theo điều kiện các ông đặt ra.” Họ thoát đi. Ra-háp buộc ngay sợi dây đỏ vào cửa sổ.
22Hai người chạy lên núi, trốn tại đấy ba ngày. Toán người đi tầm nã lục lọi dọc đường, không tìm thấy các thám tử, nên đành quay về. 23Bấy giờ, hai nguời xuống núi, sang sông về phúc trình cho Giô-suê mọi việc. 24Họ kết luận: “Chúa đã đặt trọn lãnh thổ vào tay chúng ta. Dân địa phương đều khiếp đảm cả rồi.”