7

Dân Y-sơ-ra-ên thất trận trước thành A-hi

1 Song dân Y-sơ-ra-ên có phạm một tội về vật đáng diệt; vì A-can, con trai của Cạt-mi, cháu của Xáp-đi, chắt của Xê-rách về chi phái Giu-đa, có lấy vật đáng diệt; và cơn giận của Đức Giê-hô-va nổi phừng lên cùng dân Y-sơ-ra-ên.
2 Ở Giê-ri-cô Giô-suê sai người đến thành A-hi gần Bết-A-ven, về phía đông Bê-tên, và truyền lịnh nầy rằng: Hãy đi lên do thám xứ. Vậy, các người ấy đi lên do thám thành A-hi. 3 Đoạn trở về cùng Giô-suê mà rằng: Lấy làm vô ích đem cả dân sự đi lên đó; nhưng hãy cho chừng vài ba ngàn người đi lên đó mà đánh thành A-hi. Chớ làm cho mệt nhọc cả dân chúng đi đó; vì người A-hi ít quá. 4 Vậy, có chừng ba ngàn người đi lên đó; nhưng họ chạy trốn trước mặt người A-hi. 5 Người A-hi giết chừng ba mươi sáu người, rượt theo họ từ cửa thành cho đến Sê-ba-rim, và đánh họ lúc đi xuống dốc. Lòng dân sự bèn tan ra như nước.
6 Giô-suê bèn xé áo mình, rồi người và các trưởng lão Y-sơ-ra-ên sấp mặt xuống đất trước hòm của Đức Giê-hô-va cho đến chiều tối, và vải bụi đất trên đầu mình. 7 Giô-suê nói: Ôi! Chúa Giê-hô-va, sao Ngài đem dân nầy qua sông Giô-đanh đặng phó chúng tôi vào tay dân A-mô-rít mà làm cho diệt đi? Ôi! chớ chi chúng tôi chọn phần ở lại bên kia sông Giô-đanh! 8 Than ôi! hỡi Chúa! sau khi Y-sơ-ra-ên đã xây lưng trước mặt kẻ thù nghịch mình, tôi còn nói làm sao? 9 Dân Ca-na-an và cả dân ở xứ nầy sẽ hay điều đó, sẽ vây chúng tôi, và diệt danh chúng tôi khỏi đất; rồi Chúa sẽ làm sao cho danh lớn Chúa?

Tội của A-can và sự hình phạt người

10 Bấy giờ, Đức Giê-hô-va phán cùng Giô-suê rằng: Hãy đứng dậy; sao ngươi sấp mặt xuống đất như vậy? 11 Y-sơ-ra-ên có phạm tội; chúng nó bội nghịch giao ước ta đã truyền cho, đến nỗi dám lấy vật đáng diệt, ăn cắp vật đó, làm dối trá, và để trong bao mình. 12 Bởi cớ đó, dân Y-sơ-ra-ên không thế chống cự nổi trước mặt kẻ thù nghịch mình, phải xây lưng trước mặt chúng nó, vì Y-sơ-ra-ên đã trở nên kẻ bị rủa sả. Nếu các ngươi không cất khỏi giữa mình vật đáng diệt ấy, thì ta không còn ở cùng các ngươi nữa. 13 Hãy đứng dậy làm cho dân sự nên thánh, và hãy nói rằng: Các ngươi khá làm cho mình nên thánh về ngày mai; vì Giê-hô-va Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên có phán như vầy: Hỡi Y-sơ-ra-ên, ngươi có vật đáng diệt tại giữa ngươi! ngươi không thế chống cự nổi trước mặt kẻ thù nghịch mình cho đến chừng nào các ngươi đã cất khỏi giữa mình vật đáng diệt ấy. 14 Vậy, sáng mai các ngươi sẽ đi đến gần từng chi phái; chi phái nào mà Đức Giê-hô-va chỉ ra sẽ đến gần từng họ hàng; họ hàng nào mà Đức Giê-hô-va chỉ ra sẽ đến gần từng nhà; nhà nào mà Đức Giê-hô-va chỉ ra sẽ đến gần từng người. 15 Người nào bị chỉ ra là kẻ có của đáng diệt đó, sẽ bị thiêu nơi lửa, cùng các món thuộc về người; vì người đã bội giao ước của Đức Giê-hô-va, và phạm sự xấu hổ trong Y-sơ-ra-ên.
16 Vậy, Giô-suê dậy sớm, biểu Y-sơ-ra-ên đến gần từng chi phái; và chi phái Giu-đa bị chỉ ra. 17 Đoạn, người biểu các họ hàng Giu-đa đến gần; và họ hàng Xê-rách bị chỉ ra. Đoạn, người biểu họ hàng Xê-rách lại gần từng gia trưởng; và Xáp-đi bị chỉ ra. 18 Người biểu nhà Xáp-đi đến gần từng người; thì A-can, con trai của Cạt-mi, cháu của Xáp-đi, chắt của Xê-rách về chi phái Giu-đa, bị chỉ ra.
19 Giô-suê bèn nói cùng A-can rằng: Hỡi con, xin hãy tôn vinh Giê-hô-va Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, và ngợi khen Ngài; hãy thú thật cho ta điều con đã làm, chớ giấu chút nào. 20 A-can thưa cùng Giô-suê rằng: Phải, tôi đã phạm tội cùng Giê-hô-va Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, và nầy là điều tôi đã làm: 21 Tôi có thấy trong của cướp một cái áo choàng Si-nê-a tốt đẹp, hai trăm siếc-lơ bạc, và một nén vàng nặng năm mươi siếc-lơ; tôi tham muốn các món đó, và lấy nó; kìa, các vật ấy đã giấu dưới đất giữa trại tôi, còn bạc thì ở dưới.
22 Giô-suê bèn sai người chạy đến trại, thấy áo choàng giấu tại đó, và bạc thì ở dưới. 23 Họ lấy các vật đó giữa trại, đem về cho Giô-suê và cho hết thảy dân Y-sơ-ra-ên, rồi để trước mặt Đức Giê-hô-va. 24 Bấy giờ, Giô-suê và cả Y-sơ-ra-ên bắt A-can, con cháu Xê-rách, cùng lấy bạc, áo choàng, nén vàng, con trai, con gái của người, bò, lừa, chiên, trại, và mọi vật chi thuộc về người, mà dẫn đến trong trũng A-cô. 25 Giô-suê nói: Sao ngươi có khuấy rối chúng ta? Đức Giê-hô-va chắc sẽ khuấy rối ngươi ngày nay. Rồi cả Y-sơ-ra-ên ném đá người; họ thiêu các người ấy trong lửa, và lấy đá lấp chúng nó lại. 26 Kế ấy, chúng chất trên thây người một đống đá lớn, hãy còn cho đến ngày nay. Đức Giê-hô-va bèn nguôi cơn thạnh nộ Ngài. Bởi cớ đó, người ta gọi chỗ nầy là A-cô cho đến ngày nay.

7

亚干犯罪

1以色列人在当灭之物上犯了罪。犹大支派中,谢拉的曾孙,撒底的孙子,迦米的儿子亚干取了当灭之物,耶和华的怒气就向以色列人发作。
2约书亚耶利哥派人往伯特利东边,靠近伯.亚文艾城去,对他们说:“你们上去窥探那地。”那些人就上去窥探艾城 3他们回到约书亚那里,对他说:“众百姓不必都上去,只要二、三千人上去就能攻取艾城;不必劳动众百姓都上去,因为他们人少。” 4于是百姓中约有三千人上那里去,但他们竟在艾城的人面前逃跑。 5艾城的人击杀他们约三十六人,从城门前追赶他们,直到示巴琳,在下坡的地方击败他们。他们都胆战心惊,融化如水。
6约书亚以色列的长老就撕裂衣服,在耶和华的约柜前脸伏于地,直到晚上。他们把灰撒在头上。 7约书亚说:“唉!主耶和华啊,你为什么领这百姓过约旦河,把我们交在亚摩利人手中,使我们灭亡呢?我们不如住在约旦河的那边! 8主啊,求求你,以色列人既在仇敌面前转身逃跑,我还有什么可说的呢? 9迦南人和这地所有的居民听见了就必围困我们,把我们的名从地上除去。那时,你为你至大的名要怎样做呢?”
10耶和华对约书亚说:“起来!你的脸为何这样俯伏呢? 11以色列犯了罪,又违背了我所吩咐他们的约,又取了当灭之物。他们又偷窃,又行诡诈,又把那当灭的物与自己的器皿放在一起。 12因此,以色列人在仇敌面前站立不住。他们在仇敌面前转身逃跑,因为他们成了当灭的物。你们若不把当灭的物从你们中间除掉,我就不再与你们同在了。 13你起来,去叫百姓分别为圣,说:‘你们要为了明天使自己分别为圣,因为耶和华-以色列的上帝这样说:以色列啊,在你中间有当灭的物;你们若不把你们中间当灭之物除掉,你在仇敌面前必站立不住!’ 14到了早晨,你们要按着支派近前来。耶和华所选的支派,要按着宗族近前来;耶和华所选的宗族,要按着家族近前来;耶和华所选的家族,要按着男丁,一个一个近前来。 15被选的人有当灭之物在他那里,他和他所有的必被火焚烧,因为他违背了耶和华的约,又因他在以色列中做了愚妄的事。”
16于是,约书亚清早起来,召以色列按着支派近前来。选出来的是犹大支派。 17他召犹大的宗族近前来,选出来的是谢拉宗族。他召谢拉宗族,按着男丁,一个一个近前来,选出来的是撒底 18他召撒底的家族,按着男丁,一个一个近前来,就选出犹大支派,谢拉的曾孙,撒底的孙子,迦米的儿子亚干 19约书亚亚干说:“我儿,我劝你将荣耀归给耶和华-以色列的上帝,在他面前认罪,把你所做的事告诉我,不可向我隐瞒。” 20亚干回答约书亚说:“我实在得罪了耶和华-以色列的上帝。这是我所做的: 21我在所夺取的财物中看见一件美好的示拿外袍,二百舍客勒银子,一条重五十舍客勒的金子。我贪爱这些物件,就拿去了。看哪,这些东西都埋在我帐棚内的地里,银子在外袍底下。”
22约书亚就派使者跑到亚干的帐棚里。看哪,那件外袍藏在他的帐棚里,银子在外袍底下。 23他们从帐棚里把这些东西取出来,拿到约书亚以色列众人那里,倒在耶和华面前。 24约书亚以色列众人把谢拉的曾孙亚干和那银子、那件外袍、那条金子,以及亚干的儿女、牛、驴、羊、帐棚,和他所有的,都带着上到亚割谷去。 25约书亚说:“你为什么给我们招惹灾祸呢?今日耶和华必使你遭受灾祸。”于是以色列众人用石头打死他,用火焚烧他们,把石头扔在其上。 26众人在亚干身上堆了一大堆石头,直存到今日。于是耶和华转意,不发他的烈怒。因此,那地方名叫亚割谷,直到今日。