12

Câu chuyện về Con Thượng Đế

1Chúa Giê-xu dùng ngụ ngôn để dạy dỗ dân chúng. Ngài kể, “Người kia có một vườn nho. Ông xây tường chung quanh và đào một lỗ để đặt máy ép rượu, đồng thời xây một cái tháp canh. Sau đó ông cho một số tá điền thuê, rồi lên đường đi xa. 2Đến mùa hái nho, chủ vườn sai một đầy tớ đến gặp các tá điền để thu hoa lợi. 3Nhưng bọn tá điền bắt đầy tớ, đánh đập rồi đuổi về tay không. 4Ông chủ liền sai một đầy tớ khác. Chúng đập đầu và nhục mạ người đầy tớ nầy. 5Ông chủ sai một đầy tớ nữa đến, thì chúng giết chết. Ông chủ lại sai thêm nhiều đầy tớ khác nữa đến, thì chúng đánh người nầy, giết người nọ.
6Sau cùng ông chủ chỉ còn có một người có thể sai được, đó là con trai yêu dấu của mình. Ông sai con đi và nghĩ bụng, ‘Có lẽ chúng nó sẽ nể con ta.’
7Nhưng bọn tá điền bàn nhau, ‘Thằng nầy sẽ thừa hưởng vườn nho. Nếu chúng ta giết nó thì vườn nho sẽ thuộc về chúng ta.’ 8Cho nên chúng bắt đứa con, giết chết rồi ném xác ra ngoài vườn nho.
9Thế thì ông chủ vườn nho sẽ đối xử với bọn tá điền ấy ra sao? Ông ta sẽ đến giết hết bọn ấy rồi giao vườn nho cho người khác. 10Chắc hẳn các ông đã đọc lời Thánh Kinh:
  ‘Tảng đá bị thợ xây nhà loại bỏ,
   lại trở thành đá góc nhà.
  11Đó là điều Chúa làm
   và quả thật là kỳ diệu đối với chúng ta.’” Thi thiên 118:22–23
12Các lãnh tụ Do-thái hiểu ngay là ngụ ngôn ấy ám chỉ họ. Họ muốn bắt Chúa Giê-xu nhưng sợ dân chúng, nên bỏ đi.

Có nên đóng thuế hay không?

13Sau đó họ cho vài người Pha-ri-xi và đảng viên Hê-rốt đến gặp Chúa Giê-xu để gài bẫy Ngài trong lời nói. 14Họ đến cùng Ngài và hỏi, “Thưa thầy, chúng tôi biết thầy là người chân thật. Thầy không cần biết người ta nghĩ gì về mình, vì thầy không đánh giá bề ngoài của họ. Thầy luôn luôn dạy sự thật theo đường lối của Thượng Đế. Xin thầy vui lòng cho biết: Chúng ta có nên đóng thuế cho Xê-xa không? Chúng ta nên đóng hay không nên đóng?”
15Biết ác ý của họ nên Chúa Giê-xu bảo “Sao các ông tìm cách đánh bẫy ta? Đưa ta xem một đồng tiền.” 16Họ chìa ra cho Ngài xem một đồng tiền. Ngài hỏi, “Hình và danh hiệu trên đồng tiền nầy là của ai?” Họ đáp, “Của Xê-xa.”
17Chúa Giê-xu bảo họ, “Nếu thế thì cái gì của Xê-xa hãy trả lại cho Xê-xa, còn cái gì của Thượng Đế hãy trả lại cho Thượng Đế.” Bọn họ rất kinh ngạc về điều Chúa Giê-xu nói.

Người Xa-đu-xê tìm cách gài bẫy Chúa Giê-xu

18Lúc ấy có mấy người Xa-đu-xê đến gặp Chúa Giê-xu. Người Xa-đu-xê không tin có sự sống lại từ trong kẻ chết. 19Họ hỏi, “Thưa thầy, Mô-se viết rằng nếu người nào có anh qua đời để vợ lại không con, thì người em trai phải lấy chị dâu góa ấy để sinh con nối dòng cho anh mình. 20Trong chuyện nầy có bảy anh em. Người anh cả lấy vợ rồi chết không con. 21Người em thứ hai lấy chị dâu góa ấy. Nhưng người em cũng chết không con. Đến lượt người em thứ ba cũng vậy. 22Bảy người đều lấy người đàn bà ấy rồi qua đời nhưng không ai có con. Sau cùng người đàn bà cũng chết. 23Thế thì đến ngày sống lại, chị ấy sẽ là vợ của ai vì tất cả bảy người đều đã lấy chị ta?”
24Chúa Giê-xu đáp, “Các ông lầm vì không hiểu lời Thánh Kinh cũng không hiểu quyền năng của Thượng Đế. 25Khi người ta sống lại từ trong kẻ chết thì chẳng còn cưới gả gì nữa vì ai nấy đều giống như thiên sứ trên trời vậy. 26Còn về những người sống lại từ trong kẻ chết thì các ông chưa đọc trong quyển sách Mô-se viết về bụi cây cháy sao? Trong đó ghi lời Thượng Đế phán với Mô-se, ‘Ta là Thượng Đế của Áp-ra-ham, Y-sác và Gia cốp.’ 27Thượng Đế là Thượng Đế của người sống chứ không phải của người chết. Các ông lầm to rồi!”

Mệnh lệnh quan trọng nhất

28Một trong các giáo sư luật đến nghe Chúa Giê-xu biện luận với người Xa-đu-xê. Khi thấy Ngài khéo trả lời câu hỏi của họ, ông mới hỏi Ngài, “Trong tất cả các mệnh lệnh, điều nào quan trọng nhất?”
29Chúa Giê-xu đáp, “Mệnh lệnh quan trọng nhất như sau: ‘Toàn dân Ít-ra-en nghe đây! Thượng Đế, Chúa chúng ta chỉ có một mà thôi. 30Ngươi phải hết lòng, hết linh hồn, hết trí, hết sức mà yêu mến Ngài.’ 31Còn điều thứ nhì như sau, ‘Ngươi hãy yêu thương người láng giềng như mình vậy.’ Không có mệnh lệnh nào quan trọng hơn hai điều đó.”
32Giáo sư ấy thưa, “Thưa thầy, thầy đáp đúng vì Thượng Đế là Chúa duy nhất, ngoài Ngài không có Chúa nào khác. 33Mọi người phải hết lòng, hết trí, hết sức mà yêu mến Ngài. Và rằng ai cũng phải yêu người láng giềng như mình. Hai mệnh lệnh đó quan trọng hơn tất cả những sinh tế và của lễ.”
34Thấy ông ta trả lời khôn ngoan như thế, Ngài bảo, “Ông hiện rất gần với Nước Trời.” Sau đó, không ai dám hỏi Ngài câu nào nữa.

Chúa Cứu Thế là con hay Chúa
của vua Đa-vít?

35Khi đang dạy dỗ trong đền thờ thì Chúa Giê-xu hỏi, “Tại sao các giáo sư luật bảo Chúa Cứu Thế là con vua Đa-vít? 36Chính Đa-vít cảm nhận Thánh Linh và nói rằng:
  ‘Thượng Đế nói cùng Chúa tôi:
  Con hãy ngồi bên hữu ta,
   cho đến khi ta đặt kẻ thù của
   con dưới quyền quản trị của con.’ Thi thiên 110:1
37Nếu Đa-vít gọi Đấng Cứu Thế là Chúa thì làm sao Ngài là con vua ấy được?” Đoàn dân rất thích nghe Ngài.

Chúa Giê-xu chỉ trích các giáo sư luật

38Chúa Giê-xu tiếp tục dạy dỗ nữa. Ngài bảo, “Hãy thận trọng về các giáo sư luật. Họ thích mặc áo quần sang trọng đi dạo phố, muốn người ta kính cẩn chào mình giữa chợ. 39Họ ưa ngồi chỗ cao trọng nhất trong hội đường và các đám tiệc. 40Nhưng họ cướp đoạt nhà cửa của các đàn bà góa mà làm bộ đạo mạo bằng cách đọc lời cầu nguyện cho dài. Họ sẽ bị trừng phạt nặng hơn.”

Sự dâng hiến thật

41Chúa Giê-xu ngồi gần hộp dâng hiến trong đền thờ để xem người ta bỏ tiền vào. Lắm người giàu bỏ vào thật nhiều tiền. 42Rồi có một góa phụ nghèo bước đến bỏ vào hai đồng tiền chỉ đáng vài xu.
43Chúa Giê-xu gọi các môn đệ lại bảo rằng, “Ta bảo thật, bà góa nghèo nầy đã dâng nhiều hơn tất cả những người giàu kia. 44Vì họ dâng phần dư của họ, nhưng bà góa nầy tuy rất nghèo túng nhưng đã dâng hết của mình có, là của để nuôi thân.”

12

Klei Bi Hriêng kơ Phung Mưn Đang Boh Kriăk Ƀâo

(Mat 21:33-46; Luk 20:9-19)

1 Yêsu dơ̆ng blŭ kơ digơ̆ hŏng klei bi hriêng. “Sa čô êkei ngă sa đang boh kriăk ƀâo. Ñu bư̆ mnư̆ jŭm dar gơ̆, klei ƀăng pioh djiêt êa boh kriăk ƀâo, leh anăn mdơ̆ng sa boh sang tum, leh anăn brei phung mkăn mưn đang anăn, leh anăn ñu đuĕ nao kơ čar mkăn. 2Tơdah truh yan pĕ boh, ñu tiŏ nao sa čô dĭng buăl ñu čiăng mă ba kdrêč boh mnga mơ̆ng phung mưn đang boh anăn. 3Ƀiădah phung anăn mă gơ̆, čăm gơ̆, leh anăn suôt wĭt gơ̆ kngan êhŏng. 4Ñu lŏ tiŏ nao mơh sa čô dĭng buăl mkăn kơ phung anăn. Phung anăn bi êka boh kŏ gơ̆ leh anăn dlao wač kơ gơ̆. 5Ñu tiŏ nao sa čô mkăn. Phung anăn bi mdjiê gơ̆, leh anăn ngă snăn hŏng lu phung mkăn, đa đa diñu čăm, đa đa diñu bi mdjiê. 6Êkei anăn adôk knŏng sa čô anak êkei ñu khăp. Ti knhal tuč êkei anăn tiŏ nao gơ̆ kơ diñu, lač, ‘Sĭt nik diñu srăng mpŭ kơ anak êkei kâo.’ 7Ƀiădah phung mưn đang boh anăn bi lač hdơ̆ng diñu, ‘Anei yơh jing pô dưn ngăn. Bơ bĕ drei bi mdjiê hĕ ñu, leh anăn ngăn dưn srăng bha drei.’ 8Snăn diñu mă bi mdjiê hĕ anak êkei anăn, leh anăn dlăm asei mlei gơ̆ ti êngao đang boh. 9Ya pô đang boh kriăk ƀâo anăn srăng ngă? Ñu srăng hriê bi mdjiê hĕ phung mưn anăn, leh anăn jao đang boh kriăk ƀâo anăn kơ phung mkăn. 10 Diih amâo tuôm dlăng hĕ klei Klei Aê Diê Blŭ čih:
  ‘Boh tâo phung mdơ̆ng sang hngah leh,
   jing hĕ leh boh tâo phŭn ti kiêng.
  11Klei anei jing klei Khua Yang ngă,
   leh anăn jing yuôm bhăn ti anăp ală drei’?”
12Phung khua Yuđa duah êlan mă Yêsu, kyuadah diñu thâo leh Yêsu blŭ bi hriêng djŏ kơ diñu, ƀiădah diñu huĭ kơ phung lu, snăn diñu lui Yêsu leh anăn đuĕ nao.

Phung Pharisi Êmuh kơ Klei Tuh Jia

(Mat 22:15-22; Luk 20:20-26)

13Phung khua Yuđa tiŏ nao đa đa phung Pharisi leh anăn phung Hêrôt kơ Yêsu čiăng mâo klei dưi kčŭt kơ gơ̆ hlăm klei blŭ. 14Diñu hriê lač kơ Yêsu, “Ơ Nai, hmei thâo kơ ih jing sĭt klă, leh anăn amâo uêñ si klei arăng mĭn ôh, kyuadah ih amâo dlăng kơ klei arăng jing ôh, ƀiădah mtô êlan Aê Diê hŏng klei sĭt nik. Bhiăn mơ̆ tuh jia kơ Sêsar amâodah hơăi? Drei srăng tuh jia mơ̆ amâodah hơăi?” 15Ƀiădah Yêsu thâo leh klei ai ngăm diñu, snăn Yêsu lač kơ diñu, “Si ngă diih čiăng lông dlăng kâo? Ba sa asăr prăk đơniê, brei kâo dlăng.” 16Diñu brei kơ Yêsu sa asăr prăk đơniê. Leh anăn Yêsu lač kơ diñu, “Hlei pô rup anei leh anăn klei čih anei?” Diñu lač kơ Yêsu, “Dŏ Sêsar.” 17Yêsu lač kơ diñu, “Bi wĭt bĕ kơ Sêsar dŏ Sêsar, leh anăn bi wĭt bĕ kơ Aê Diê dŏ Aê Diê.” Diñu dôk bi kngăr kơ klei Yêsu blŭ anăn.

Klei Êmuh kơ Klei Kbiă Lŏ Hdĭp

(Mat 22:23-33; Luk 20:27-40)

18 Mâo phung Sadusi hriê kơ Yêsu, phung anăn lač amâo mâo klei kbiă lŏ hdĭp ôh. Diñu êmuh kơ Yêsu snei: 19 “Ơ Nai, Y-Môis čih kơ hmei tơdah sa čô djiê, bi mô̆ gơ̆ ăt dôk hdĭp amâo mâo anak ôh, adei gơ̆ srăng dôk mô̆ gơ̆, čiăng bi mâo anak kơ ayŏng ñu. 20Mâo kjuh čô ayŏng adei. Ayŏng khua dôk mô̆, ƀiădah gơ̆ djiê hĕ amâo mâo anak ôh. 21Adei anăp gơ̆ dôk nuê, leh anăn djiê amâo mâo anak ôh, wăt adei tal tlâo msĕ mơh. 22Snăn jih kjuh čô ayŏng adei anăn amâo mâo anak ôh. Ti knhal tuč mniê anăn djiê msĕ mơh. 23Tơdah diñu lŏ hdĭp hlăm hruê kbiă lŏ hdĭp, gơ̆ srăng jing mô̆ kơ hlei pô, kyuadah jih kjuh čô anăn dôk leh gơ̆ sơăi?”
24Yêsu lač kơ diñu, “Amâo djŏ hĕ diih čhuai leh kyuadah diih amâo thâo săng ôh Klei Aê Diê Blŭ, kăn thâo săng rei klei myang Ñu? 25Kyuadah tơdah arăng kbiă lŏ hdĭp mơ̆ng phung djiê, phung êkei amâo srăng lŏ dôk mô̆ ôh, phung mniê kăn srăng lŏ dôk ung rei; ƀiădah diñu srăng jing msĕ si phung dĭng buăl jăk hlăm adiê. 26 Bi kơ klei phung djiê kbiă lŏ hdĭp, diih amâo tuôm dlăng hĕ hlăm hdruôm hră Y-Môis, anôk blŭ djŏ kơ ƀur pui dôk ƀơ̆ng, si klei Aê Diê lač kơ ñu, ‘Kâo jing Aê Diê Y-Abraham, Aê Diê Y-Isăk, leh anăn Aê Diê Y-Yakôp?’ 27Ñu amâo jing ôh Aê Diê kơ phung djiê, ƀiădah Aê Diê kơ phung hdĭp. Diih čhuai êdi yơh.”

Klei Mtă Prŏng

(Mat 22:34-40; Luk 10:25-28)

28Mâo sa čô hlăm phung khua čih hră hriê leh anăn hmư̆ klei diñu bi mgăl, leh anăn hmư̆ klei Yêsu lŏ wĭt lač kơ phung Sadusi djŏ leh. Gơ̆ êmuh kơ Yêsu, “Ya klei bhiăn jing tal êlâo hĭn kơ jih jang?” 29 Yêsu lŏ wĭt lač, “Klei bhiăn tal êlâo jing, ‘Hmư̆ bĕ, Ơ phung Israel! Khua Yang Aê Diê drei jing Khua Yang mâo knŏng sa čô; 30brei ih khăp kơ Khua Yang Aê Diê ih hŏng jih ai tiê, hŏng jih mngăt, hŏng jih klei mĭn, leh anăn hŏng jih ai ktang ih.’ 31 Anei klei bhiăn tal dua, ‘Brei ih khăp kơ pô riêng gah ih msĕ si kơ ih pô.’ Amâo lŏ mâo klei bhiăn prŏng hĭn kơ dua mta anăn ôh.” 32 Khua čih hră anăn lač kơ Yêsu, “Djŏ leh, Nai ah, ih lač djŏ leh kơ Aê Diê jing knŏng sa čô, leh anăn amâo lŏ mâo Pô mkăn ôh. 33 Klei khăp kơ Ñu hŏng jih ai tiê, hŏng jih klei mĭn, hŏng jih ai ktang, leh anăn klei khăp kơ pô riêng gah msĕ si kơ pô jing yuôm hĭn kơ jih jang mnơ̆ng myơr čuh leh anăn mnơ̆ng ngă yang.” 34 Tơdah Yêsu ƀuh mnuih anăn lŏ wĭt lač hŏng klei knhâo, Yêsu lač kơ ñu, “Ih amâo kbưi ôh hŏng ƀuôn ala mtao Aê Diê.” Leh klei anăn amâo lŏ mâo sa čô jhŏng êmuh kơ Ñu sa klei ôh.

Klei Êmuh Djŏ kơ Krist

(Mat 22:41-46; Luk 20:41-44)

35Êjai Yêsu dôk mtô hlăm Sang Kkuh Mpŭ, Ñu lač, “Si ngă phung khua čih hră dưi lač kơ Krist jing Anak Y-Đawit lĕ? 36 Y-Đawit, pô hŏng Yang Mngăt Jăk, hưn leh:
  ‘Khua Yang lač kơ Khua Yang kâo,
  Dôk gŭ bĕ tĭng hnuă kâo,
   tơl kâo dưm phung roh ih ti gŭ jơ̆ng ih.’
37Y-Đawit pô pia kơ gơ̆ Khua Yang. Snăn si Krist dưi jing anak êkei Y-Đawit lĕ?” Leh anăn phung lu hmư̆ Yêsu hŏng klei hơ̆k mơak.

Yêsu Brei Arăng Răng kơ Phung Khua Čih Hră

(Mat 23:1-36; Luk 20:45-47)

38Êjai Yêsu dôk mtô Ñu lač snei, “Răng bĕ kơ phung khua čih hră. Diñu khăp hiu hơô ao jhung, leh anăn čiăng kơ arăng kkuh kơ diñu hlăm sang mnia. 39Diñu ruah anôk jăk hĭn hlăm sang bi kƀĭn leh anăn anôk arăng mpŭ êjai klei ƀơ̆ng huă. 40Diñu plah mă sang phung mniê djiê ung leh anăn mgưt hŏng klei wah lač sui čiăng arăng ƀuh. Diñu srăng tŭ klei bi kmhal kjham hĭn.”

Mnơ̆ng Mniê Djiê Ung Myơr

(Luk 21:1-4)

41Yêsu dôk gŭ phă anăp hip prăk hlăm Sang Kkuh Mpŭ, leh anăn dlăng kơ phung lu myơr prăk hlăm hip anăn. Lu phung mdrŏng myơr lu prăk. 42Leh anăn sa čô mniê djiê ung ƀun ƀin hriê, leh anăn myơr dua asăr jin, jing sa lui. 43Yêsu iêu phung ƀĭng kna Ñu leh anăn lač kơ digơ̆, “Sĭt nik kâo lač kơ diih, mniê djiê ung ƀun ƀin anei myơr leh hlăm hip prăk lu hĭn kơ jih jang phung mkăn. 44Kyuadah jih jang diñu myơr mơ̆ng prăk êbeh diñu, ƀiădah mniê anăn myơr mơ̆ng klei ñu ƀun ƀin jih mnơ̆ng ñu mâo pioh kơ ñu dôk hdĭp.”