18

Sự cao trọng thật.– Các gương xấu

(Mac 9:33-37,43-49; Lu 9:46-48; 17:1-2; 15:3-7)

1 Trong lúc đó, môn đồ lại gần Đức Chúa Jêsus, mà hỏi rằng: Ai là lớn hơn hết trong nước thiên đàng? 2 Đức Chúa Jêsus gọi một đứa trẻ đến, để ở giữa môn đồ, 3 mà phán rằng: Quả thật, ta nói cùng các ngươi, nếu các ngươi không đổi lại và nên như đứa trẻ, thì chẳng được vào nước thiên đàng đâu. 4 Vậy, hễ ai trở nên khiêm nhường như đứa trẻ nầy, sẽ là lớn hơn hết trong nước thiên đàng. 5 Hễ ai vì danh ta chịu tiếp một đứa trẻ thể nầy, tức là chịu tiếp ta. 6 Song, nếu ai làm cho một đứa trong những đứa nhỏ nầy đã tin ta sa vào tội lỗi, thì thà buộc cối đá vào cổ, mà quăng nó xuống đáy biển còn hơn.
7 Khốn nạn cho thế gian vì sự gây nên phạm tội! Vì sự gây nên phạm tội phải có; song khốn nạn thay cho ai là kẻ gây nên phạm tội! 8 Nếu tay hay là chân ngươi làm cho ngươi sa vào tội lỗi, hãy chặt và ném nó cho xa ngươi đi; vì thà ngươi què chân hay là cụt tay mà vào nơi hằng sống, còn hơn là đủ cả hai tay hay là hai chân mà bị quăng vào lửa đời đời. 9 Nếu con mắt ngươi làm cho ngươi sa vào tội lỗi, thì hãy móc mà ném cho xa ngươi đi; vì thà ngươi một mắt mà vào nơi hằng sống, còn hơn là đủ hai mắt mà bị quăng vào lửa địa ngục.
10 Hãy giữ mình đừng khinh dể một đứa nào trong những đứa trẻ nầy; vì ta bảo các ngươi, các thiên sứ của chúng nó trên trời thường thấy mặt Cha ta, là Đấng ở trên trời. 12 Các ngươi tưởng thế nào? Nếu người nào có một trăm con chiên, một con bị lạc mất đi, thì há chẳng để chín mươi chín con lại trên núi, mà đi kiếm con đã lạc mất sao? 13 Quả thật, ta nói cùng các ngươi, nếu người kiếm lại được, thì lấy làm vui mừng về con đó hơn chín mươi chín con không lạc. 14 Cũng thể ấy, Cha các ngươi ở trên trời không muốn cho một đứa nào trong những đứa trẻ nầy phải hư mất.

Sự tha tội. – Ví dụ về đầy tớ không thương xót

15 Nếu anh em ngươi phạm tội cùng ngươi, thì hãy trách người khi chỉ có ngươi với một mình người; như người nghe lời, thì ngươi được anh em lại. 16 Ví bằng không nghe, hãy mời một hai người đi với ngươi, hầu cứ lời hai ba người làm chứng mà mọi việc được chắc chắn. 17 Nếu người không chịu nghe các người đó, thì hãy cáo cùng Hội thánh, lại nếu người không chịu nghe Hội thánh, thì hãy coi người như kẻ ngoại và kẻ thâu thuế vậy. 18 Quả thật, ta nói cùng các ngươi, hễ điều gì mà các ngươi buộc ở dưới đất thì cũng sẽ buộc ở trên trời, và điều gì mà các ngươi mở ở dưới đất thì cũng sẽ mở ở trên trời. 19 Quả thật, ta lại nói cùng các ngươi, nếu hai người trong các ngươi thuận nhau ở dưới đất mà cầu xin không cứ việc chi, thì Cha ta ở trên trời sẽ cho họ. 20 Vì nơi nào có hai ba người nhân danh ta nhóm nhau lại, thì ta ở giữa họ.
21 Phi-e-rơ bèn đến gần Đức Chúa Jêsus mà hỏi rằng: Thưa Chúa, nếu anh em tôi phạm tội cùng tôi, thì sẽ tha cho họ mấy lần? Có phải đến bảy lần chăng? 22 Ngài đáp rằng: Ta không nói cùng ngươi rằng đến bảy lần đâu, nhưng đến bảy mươi lần bảy.
23 Vậy nên, nước thiên đàng giống như vua kia, muốn tính sổ với các đầy tớ mình. 24 Khi vua khởi soát sổ, thì có người đem nộp một tên kia mắc nợ vua một vạn ta-lâng. 25 Bởi vì người chẳng có gì mà trả, thì chủ dạy bán người, vợ con và gia tài người, đặng trả nợ. 26 Kẻ đầy tớ nầy bèn sấp mình xuống nơi chân chủ mà xin rằng: Thưa chủ, xin giãn cho tôi, thì tôi sẽ trả hết! 27 Chủ bèn động lòng thương xót, thả người về, và tha nợ cho. 28 Nhưng khi đầy tớ đó ra về, gặp một người trong bạn làm việc, có thiếu mình một trăm đơ-ni-ê, thì nắm bóp cổ bạn mà nói rằng: Hãy trả nợ cho ta! 29 Người bạn sấp mình xuống mà nài xin rằng: Xin giãn cho tôi, thì tôi sẽ trả cho anh. 30 Song người chẳng khứng, cứ việc bắt bỏ tù cho đến khi trả hết nợ. 31 Các bạn thấy vậy, buồn lắm, đến thuật lại cùng chủ mình mọi điều đã xảy ra. 32 Chủ bèn đòi đầy tớ ấy đến mà nói rằng: Hỡi đầy tớ độc ác kia, ta đã tha hết nợ cho ngươi, vì ngươi cầu xin ta; 33 ngươi há lại chẳng nên thương xót bạn làm việc ngươi như ta đã thương xót ngươi sao? 34 Chủ nổi giận, phú nó cho kẻ giữ ngục cho đến khi nào trả xong hết nợ. 35 Nếu mỗi người trong các ngươi không hết lòng tha lỗi cho anh em mình, thì Cha ta ở trên trời cũng sẽ xử với các ngươi như vậy.

18

Hlei Pô Jing Prŏng Hĭn

(Mark 9:33-37; Luk 9:46-48)

1Hlăk anăn phung ƀĭng kna nao kơ Yêsu leh anăn lač, “Hlei pô jing prŏng hĭn hlăm ƀuôn ala mtao adiê?” 2Yêsu iêu sa čô hđeh điêt, mdơ̆ng gơ̆ ti krah diñu, leh anăn lač, 3“Sĭt nik kâo lač kơ diih, tơdah diih amâo bi mlih jing msĕ si hđeh điêt, diih amâo srăng mŭt hlăm ƀuôn ala mtao adiê ôh. 4Hlei pô bi luă gŭ ñu pô msĕ si hđeh anei, ñu jing pô prŏng hĭn hlăm ƀuôn ala mtao adiê.”

Klei Bi Msoh Arăng

(Mark 9:42-48; Luk 17:1-2)

5“Hlei pô jum sa čô hđeh msĕ snei hlăm anăn kâo jing jum kâo yơh; 6ƀiădah hlei pô ngă kơ sa čô hlăm phung hđeh điêt anei đăo kơ kâo brei gơ̆ lĕ hlăm klei soh, jing jăk hĭn brei arăng kă sa boh êsŭng prŏng ti kkuê ñu leh anăn dlăm hlăm êa ksĭ êlam brei ñu djiê mơngăt. 7Knap mñai yơh kơ lăn ala kyua mâo lu klei bi msoh. Kyuadah bhiăn mâo klei bi msoh, ƀiădah knap mñai yơh kơ hlei pô brei klei bi msoh truh.
8Tơdah kngan amâodah jơ̆ng ih bi msoh kơ ih brei ih lĕ, khăt hwiê hĕ ñu mơ̆ng ih; jing jăk hĭn kơ ih mŭt hlăm klei hdĭp hŏng kngan jơ̆ng tloh kơ ih mâo ênŭm dua ƀĕ kngan amâodah dua ƀĕ jơ̆ng arăng hwiê hlăm war pui ƀơ̆ng hlŏng lar. 9Leh anăn tơdah ală ih bi msoh kơ ih brei ih lĕ, ƀlêč hwiê hĕ ñu mơ̆ng ih; jing jăk hĭn kơ ih mŭt hlăm klei hdĭp hŏng sa nah ală kơ mâo dua nah ală leh anăn arăng hwiê ih hlăm war pui.”

Klei Bi Hriêng kơ Biăp Luč

(Luk 15:3-7)

10“Răng bĕ, đăm bi êmut ôh kơ sa čô hlăm phung hđeh điêt anei; kyuadah kâo hưn kơ diih, hlăm adiê phung dĭng buăl jăk diñu dlăng nanao kơ ƀô̆ mta Ama kâo, Pô dôk hlăm adiê. [ 11 Kyuadah Anak Mnuih hriê čiăng bi mtlaih hlei pô luč leh.]
12Ya diih mĭn? Tơdah sa čô mnuih mâo sa êtuh drei biăp, leh anăn sa drei hlăm phung digơ̆ klah đuĕ hĕ, amâo djŏ hĕ ñu lui phung dua păn pluh dua păn drei ti dlông čư̆ leh anăn nao duah sa drei anăn klah đuĕ leh? 13Sĭt nik kâo lač kơ diih, tơdah ñu ƀuh leh biăp anăn, ñu hơ̆k mơak kơ biăp anăn hĭn kơ phung dua păn pluh dua păn drei amâo tuôm klah đuĕ ôh. 14Msĕ snăn mơh Ama diih hlăm adiê amâo čiăng ôh sa čô hlăm phung hđeh điêt anei rai luč.”

Sa Čô Ayŏng Adei Ngă Soh Leh

(Luk 17:3)

15“Tơdah ayŏng adei ih ngă soh hŏng ih, nao hưn kơ ñu klei soh ñu hjăn hdơ̆ng diih. Tơdah ñu hmư̆ klei ih, ih mâo klei bi grăng leh hŏng ayŏng adei ih. 16Ƀiădah tơdah ñu amâo dôk hmư̆ ôh, jak ba sa dua čô mbĭt hŏng ih, čiăng kơ grăp boh blŭ dưi bi sĭt mơ̆ng dua amâodah tlâo čô pô hưn. 17Tơdah ñu hngah amâo čiăng dôk hmư̆ digơ̆ ôh, hưn klei anăn kơ Phung Sang Aê Diê; leh anăn tơdah ñu hngah amâo čiăng dôk hmư̆ ôh wăt kơ Phung Sang Aê Diê, brei ih yap ñu msĕ si sa čô amâo đăo amâodah sa čô rĭng jia.”

Klei Kă leh anăn Kleh

18“Sĭt nik kâo lač kơ diih, ya mnơ̆ng diih kă ti lăn ala arăng srăng kă hlăm adiê; leh anăn ya mnơ̆ng diih kleh ti lăn ala arăng srăng kleh hlăm adiê. 19Kâo lŏ lač kơ diih, tơdah dua čô hlăm phung diih ti lăn ala sa ai akâo ya mnơ̆ng diih čiăng, Ama kâo hlăm adiê srăng ngă brei kơ diñu. 20Kyuadah ti anôk mâo dua tlâo čô bi kƀĭn hlăm anăn kâo, tinăn kâo dôk mbĭt hŏng diñu.”

Klei Bi Hriêng kơ Dĭng Buăl Amâo Pap Brei Ôh

21Leh anăn Y-Pêtrôs nao lač kơ Ñu, “Ơ Khua Yang, dŭm bliư̆ kâo srăng pap brei kơ ayŏng adei kâo tơdah ñu ngă soh hŏng kâo? Djŏ mơ̆ tơl kjuh bliư̆?” 22Yêsu lač kơ gơ̆, “Kâo amâo lač kơ ih kjuh bliư̆ ôh, ƀiădah kjuh pluh bliư̆ kjuh. 23Snăn ƀuôn ala mtao adiê dưi bi hmô hŏng sa čô mtao čiăng tĭng nư phung dĭng buăl ñu đuôm kơ ñu. 24Tơdah ñu dơ̆ng tĭng, arăng atăt ba kơ ñu sa čô đuôm nư pluh êbâo talăng; 25ƀiădah kyuadah dĭng buăl anăn amâo dưi tla nư ôh, khua gơ̆ mtă brei arăng čhĭ gơ̆ wăt mô̆ anak gơ̆ leh anăn jih jang mnơ̆ng gơ̆ mâo čiăng tla nư. 26Dĭng buăl anăn čuôn kơŭt kwưh kơ ñu, ‘Ơ khua, gĭr hŏng kâo đa, leh anăn kâo srăng tla jih nư ih.’ 27Kyua klei pap kơ gơ̆ khua dĭng buăl anăn phưi gơ̆ leh anăn bi êngiê nư gơ̆. 28Ƀiădah dĭng buăl anăn mơh êjai ñu đuĕ nao, bi tuôm hŏng sa čô hlăm phung dĭng buăl mă bruă mbĭt hŏng ñu; gơ̆ đuôm nư ñu sa êtuh đơniê. Ñu djă kơ̆ng gơ̆ leh anăn ktlăn ti kkuê gơ̆ leh anăn lač, ‘Tla bĕ nư kâo.’ 29Găp ñu klăm ti anăp ñu leh anăn kwưh kơ ñu, ‘Gĭr hŏng kâo đa, leh anăn kâo srăng tla nư ih.’ 30Ñu hngah leh anăn atăt ba krư̆ gơ̆ tơl gơ̆ srăng tla jih nư. 31Tơdah phung găp mă bruă mbĭt hŏng ñu ƀuh snăn, digơ̆ ênguôt snăk, leh anăn nao hưn kơ khua digơ̆ jih klei truh leh. 32Snăn khua ñu iêu ñu leh anăn lač kơ ñu, ‘Ơ dĭng buăl jhat ƀai, kâo bi êngiê leh jih nư ih kyuadah ih kwưh kơ kâo. 33Si ngă ih amâo pap kơ găp ih msĕ si kâo pap leh kơ ih?’ 34Hŏng klei ngêñ snăk khua ñu jao ñu kơ phung kiă mnă tơl ñu srăng tla jih nư ñu. 35Msĕ snăn mơh Ama kâo hlăm adiê srăng ngă kơ grăp čô diih, tơdah diih amâo pap brei ôh kơ ayŏng adei diih hŏng jih ai tiê.”