24

Đức Chúa Jêsus phán về sự thành Giê-ru-sa-lem bị tàn phá, và sự Chúa đến

(Mac 13:1-37; Lu 21:5-33; 17:26-30; 34-36)

1 Khi Đức Chúa Jêsus ra khỏi đền thờ, đương đi, thì môn đồ đến gần để chỉ cho Ngài xem các nhà thuộc về đền thờ. 2 Ngài phán rằng: Các ngươi có thấy mọi điều đó chăng? Quả thật, ta nói cùng các ngươi, đây sẽ không còn một hòn đá nào chồng trên một hòn khác mà không bị đổ xuống.
3 Ngài đương ngồi trên núi Ô-li-ve, môn đồ tới riêng cùng Ngài, và nói rằng: Xin Chúa phán cho chúng tôi biết lúc nào những sự đó sẽ xảy ra? Và có điềm gì chỉ về sự Chúa đến và tận thế. 4 Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Hãy giữ, kẻo có kẻ dỗ dành các ngươi. 5 Vì nhiều người sẽ mạo danh ta đến mà nói rằng: Ta là Đấng Christ; và sẽ dỗ dành nhiều người. 6 Các ngươi sẽ nghe nói về giặc và tiếng đồn về giặc: Hãy giữ mình, đừng bối rối, vì những sự ấy phải đến; song chưa là cuối cùng đâu. 7 Dân nầy sẽ dấy lên nghịch cùng dân khác, nước nọ nghịch cùng nước kia; nhiều chỗ sẽ có đói kém và động đất. 8 Song mọi điều đó chỉ là đầu sự tai hại. 9 Bấy giờ, người ta sẽ nộp các ngươi trong sự hoạn nạn và giết đi; các ngươi sẽ bị mọi dân ghen ghét vì danh ta. 10 Khi ấy cũng có nhiều kẻ sẽ sa vào chước cám dỗ, phản nghịch nhau, và ghen ghét nhau. 11 Nhiều tiên tri giả sẽ nổi lên và dỗ dành lắm kẻ. 12 Lại vì cớ tội ác sẽ thêm nhiều, thì lòng yêu mến của phần nhiều người sẽ nguội lần. 13 Nhưng kẻ nào bền chí cho đến cuối cùng, thì sẽ được cứu. 14 Tin lành nầy về nước Đức Chúa Trời sẽ được giảng ra khắp đất, để làm chứng cho muôn dân. Bấy giờ sự cuối cùng sẽ đến.
15 Khi các ngươi sẽ thấy sự gớm ghiếc tàn nát lập ra trong nơi thánh, mà đấng tiên tri Đa-ni-ên đã nói (ai đọc phải để ý), 16 thì ai ở trong xứ Giu-đê hãy trốn lên núi; 17 ai ở trên mái nhà, đừng xuống chuyên của cải trong nhà; 18 và ai ở ngoài ruộng, đừng trở về lấy áo mình. 19 Đang lúc đó, khốn khó thay cho đàn bà có mang, và đàn bà cho con bú! 20 Hãy cầu nguyện cho các ngươi khỏi trốn tránh nhằm lúc mùa đông hay là ngày Sa-bát; 21 vì lúc ấy sẽ có hoạn nạn lớn, đến nỗi từ khi mới có trời đất cho đến bây giờ chưa từng có như vậy, mà sau nầy cũng không hề có nữa. 22 Nếu những ngày ấy không giảm bớt, thì chẳng có một người nào được cứu; song vì cớ các người được chọn, thì những ngày ấy sẽ giảm bớt.
23 Khi ấy, nếu có ai nói với các ngươi rằng: Kìa, Đấng Christ ở đây, hay là: Ở đó, thì đừng tin. 24 Vì nhiều christ giả và tiên tri giả sẽ dấy lên, làm những dấu lớn, phép lạ, nếu có thể được thì họ cũng đến dỗ dành chính những người được chọn. 25 Nầy, ta đã bảo trước cho các ngươi. 26 Vậy nếu người ta nói với các ngươi rằng: Nầy, Ngài ở trong đồng vắng, thì đừng đi đến; nầy, Ngài ở trong nhà, thì đừng tin. 27 Vì như chớp phát ra từ phương đông, nháng đến phương tây, thì sự Con người đến sẽ cũng thể ấy.
28 Nơi nào có xác chết, thì những chim ó sẽ nhóm tại đó.
29 Sự tai nạn của những ngày đó vừa mới qua, thì mặt trời liền tối tăm, mặt trăng không sáng, các ngôi sao từ trên trời sa xuống, và thế lực của các từng trời rúng động. 30 Khi ấy, điềm Con người sẽ hiện ra ở trên trời, mọi dân tộc dưới đất sẽ đấm ngực, và thấy Con người lấy đại quyền đại vinh ngự trên mây trời mà xuống. 31 Ngài sẽ sai thiên sứ mình dùng tiếng kèn rất lớn mà nhóm lại những kẻ đã được lựa chọn của Ngài ở khắp bốn phương, từ cuối phương trời nầy cho đến tận phương kia.
32 Hãy nghe lời ví dụ về cây vả, vừa lúc nhành non, lá mới đâm, thì các ngươi biết mùa hạ gần tới. 33 Cũng vậy, khi các ngươi thấy mọi điều ấy, khá biết rằng Con người gần đến, Ngài đương ở trước cửa. 34 Quả thật, ta nói cùng các ngươi, dòng dõi nầy chẳng qua trước khi mọi điều kia chưa xảy đến. 35 Trời đất sẽ qua, nhưng lời ta nói chẳng bao giờ qua đi.
36 Về ngày và giờ đó, chẳng có ai biết chi cả, thiên sứ trên trời hay là Con cũng vậy, song chỉ một mình Cha biết mà thôi. 37 Trong đời Nô-ê thể nào, khi Con người đến cũng thể ấy. 38 Vì trong những ngày trước nước lụt, người ta ăn, uống, cưới, gả như thường cho đến ngày Nô-ê vào tàu, --- 39 và người ta không ngờ chi hết cho đến khi nước lụt tới mà đùa đem đi hết thảy, --- khi Con người đến cũng như vậy. 40 Lúc ấy, sẽ có hai người nam ở trong một đồng ruộng, một người được đem đi, còn một người bị để lại; 41 và có hai người nữ đương xay cối, một người được đem đi, còn một người bị để lại. 42 Vậy hãy tỉnh thức, vì các ngươi không biết ngày nào Chúa mình sẽ đến.
43 Hãy biết rõ, nếu người chủ nhà đã hay canh nào kẻ trộm sẽ đến, thì tỉnh thức, không để cho đào ngạch nhà mình. 44 Vậy thì các ngươi cũng hãy chực cho sẵn, vì Con người sẽ đến trong giờ các ngươi không ngờ. 45 Ai là đầy tớ trung tín và khôn ngoan, mà người chủ đặt cai trị đầy tớ mình, đặng cho đồ ăn đúng giờ? 46 Phước cho đầy tớ đó, khi chủ đến thấy làm như vậy! 47 Quả thật, ta nói cùng các ngươi, chủ sẽ đặt kẻ ấy coi sóc cả gia tài mình. 48 Nếu, trái lại, là một đầy tớ xấu, nó nghĩ thầm rằng: Chủ ta đến chậm, 49 bèn đánh kẻ cùng làm việc với mình, và ăn uống với phường say rượu, 50 thì chủ nó sẽ đến trong ngày nó không ngờ và giờ nó không biết. 51 Chủ sẽ đánh xé xương và định phần nó đồng với kẻ giả hình. Đó là nơi sẽ có khóc lóc và nghiến răng.

24

Klei Yêsu Hưn Êlâo kơ Klei Sang Kkuh Mpŭ Srăng Rai

(Mark 13:1-2; Luk 21:5-6)

1Êjai Yêsu kbiă mơ̆ng Sang Kkuh Mpŭ leh anăn đuĕ nao. Phung ƀĭng kna hriê kơ Ñu brei Ñu dlăng jih jang sang hlăm wăl sang Kkuh Mpŭ. 2Ñu lač kơ digơ̆, “Diih ƀuh mơ̆ jih jang sang anei? Sĭt nik kâo lač kơ diih, amâo srăng mâo sa boh tâo ti dlông boh tâo mkăn amâo srăng klưh ôh.”

Klei Rŭng Răng leh anăn Klei Knap Mñai

(Mark 13:3-13; Luk 21:7-19)

3Êjai Ñu dôk gŭ ti dlông čư̆ Ôliwơ, phung ƀĭng kna hriê lač kơ Ñu hjăn, “Hưn kơ hmei hbĭl klei anăn srăng truh, leh anăn ya jing klei bi knăl kơ klei ih lŏ hriê, leh anăn kơ hruê knhal tuč ênuk?” 4Yêsu lŏ wĭt lač kơ digơ̆, “Răng bĕ, đăm brei arăng mplư diih ôh. 5Kyuadah lu mnuih srăng hriê mgưt hŏng anăn kâo, lač, ‘Kâo jing Krist,’ leh anăn diñu srăng mplư lu mnuih. 6Diih srăng hmư̆ ênai klei bi blah giăm leh anăn hmư̆ hing kơ klei bi blah kbưi. Đăm diih rŭng răng ôh, kyuadah jih klei anăn srăng truh, ƀiădah ka truh knhal tuč ôh. 7Kyuadah sa phung găp djuê mnuih srăng bi kdơ̆ng hŏng sa phung găp djuê mnuih mkăn, leh anăn sa boh ƀuôn ala mtao srăng bi kdơ̆ng hŏng sa boh ƀuôn ala mtao mkăn, leh anăn srăng mâo klei ư̆ êpa leh anăn klei yơ̆ng lăn ala hlăm lu bĭt anôk. 8Jih jang klei anăn jing knŏng klei mphŭn dơ̆ng kơ klei ruă kkiêng.
9 Hlăk anăn arăng srăng jao diih kơ klei bi knap, leh anăn brei arăng bi mdjiê diih; leh anăn jih jang găp djuê mnuih srăng bi êmut kơ diih kyua anăn kâo. 10Hlăk anăn lu mnuih srăng lui wir, bi lhiăr, leh anăn bi êmut hdơ̆ng găp. 11Srăng mâo lu khua pô hưn êlâo soh truh leh anăn mplư lu mnuih. 12Leh anăn kyuadah klei jhat ƀai jing lar, klei khăp hlăm lu mnuih srăng jing êăt. 13 Ƀiădah hlei pô gĭr tơl knhal tuč srăng tlaih. 14Leh anăn arăng srăng mtô klei mrâo mrang jăk kơ ƀuôn ala mtao anei tar ƀar lăn ala jing klei hưn kơ jih jang găp djuê mnuih. Hlăk anăn hruê knhal tuč srăng truh.”

Klei Knap Mñai Prŏng

(Mark 13:14-23; Luk 21:20-24)

15 “Tơdah diih ƀuh klei bi êmut kheh mdơ̆ng leh hlăm anôk doh jăk tui si khua pô hưn êlâo Y-Daniel hưn leh (brei pô dlăng hră anei thâo săng), 16hlăk anăn brei phung dôk hlăm čar Yuđa đuĕ phă čư̆. 17 Đăm brei pô dôk ti dlông čuôr sang lŏ luč mông mŭt hlăm sang čiăng mă mđuĕ dŏ dô ñu ôh, 18leh anăn kăn brei pô dôk hlăm hma wĭt mă ao kpal ñu rei. 19Hlăm hruê anăn knap mñai yơh kơ phung mniê ba tian leh anăn kơ phung mâo anak dôk mam! 20Wah lač bĕ čiăng kơ hruê diih đuĕ amâo truh ôh êjai yan puih amâodah êjai hruê sabat. 21 Kyuadah hlăk anăn srăng mâo klei knap mñai prŏng, klei msĕ snăn ka tuôm mâo ôh mơ̆ng mphŭn hrih lăn ala truh kơ hruê anei, leh anăn mơ̆ng anăn kơ anăp kăn srăng lŏ mâo rei. 22Tơdah Aê Diê amâo bi hrŏ hruê anăn, amâo mâo sa čô mnuih dưi tlaih ôh. Ƀiădah Aê Diê srăng bi hrŏ hruê anăn kyua phung Ñu ruah leh. 23Hlăk anăn tơdah mâo sa čô lač kơ diih, ‘Nĕ tinei Krist!’ amâodah ‘Ti adih Ñu!’ đăm đăo klei anăn ôh. 24Kyuadah srăng mâo lu Krist soh leh anăn lu khua pô hưn êlâo soh, diñu srăng ngă klei bi knăl prŏng leh anăn klei yuôm bhăn, čiăng mplư wăt phung Aê Diê ruah leh, tơdah dưi. 25Nĕ anei, kâo hưn hĕ êlâo klei anăn kơ diih. 26Snăn tơdah arăng lač kơ diih, ‘Nĕ anei, Ñu dôk hlăm kdrăn tač,’ đăm nao ôh; amâodah, ‘Nĕ anei, Ñu dôk hlăm adŭ ti lam,’ đăm đăo klei anăn ôh. 27 Kyuadah msĕ si kmlă kbiă mơ̆ng ngŏ mtrang truh ti yŭ, msĕ snăn mơh klei Anak Mnuih srăng hriê. 28 Ti anôk mâo asei mlei djiê, tinăn tlang grư̆ srăng bi kƀĭn.”

Klei Anak Mnuih Lŏ Hriê

(Mark 13:24-27; Luk 21:25-28)

29 “Bhiâo hin leh ruê̆ jih hruê knap mñai anăn, yang hruê srăng jing mmăt, mlan amâo srăng lŏ mtrang mngač ôh, phung mtŭ srăng lĕ mơ̆ng adiê leh anăn jih klei myang hlăm phung adiê srăng kpư̆ mgei. 30 Hlăk anăn klei bi knăl kơ Anak Mnuih srăng bi êdah hlăm adiê. Jih jang phung găp djuê hlăm lăn ala srăng čŏk hia, leh anăn diñu srăng ƀuh Anak Mnuih hriê ti knam hlăm adiê hŏng klei myang leh anăn klei guh kơang prŏng. 31Hŏng asăp ki kraih ktang Ñu srăng tiŏ nao phung dĭng buăl jăk Ñu bi kƀĭn phung Aê Diê ruah leh mơ̆ng pă kiêng lăn ala, dơ̆ng mơ̆ng knhal adiê anei truh ti knhal adiê adih.”

Klei Hriăm Mơ̆ng Ana Boh Hra

(Mark 13:28-31; Luk 21:29-33)

32Hriăm bĕ hŏng klei bi hriêng mơ̆ng ana boh hra: tơdah adhan ñu mda leh anăn dơ̆ng bi knăt, diih thâo kơ yan bhang giăm truh leh. 33Msĕ snăn mơh, tơdah diih ƀuh jih klei anăn, diih srăng thâo kơ Anak Mnuih giăm truh leh, Ñu dôk leh ti anăp ƀăng bhă. 34Sĭt nik kâo lač kơ diih, phung ênuk anăn amâo srăng êgao tuč ôh tơl jih klei anăn srăng truh. 35Adiê leh anăn lăn ala srăng êgao tuč, ƀiădah klei kâo blŭ amâo srăng êgao tuč ôh.

Amâo Mâo Pô Thâo Mông Ôh

(Mark 13:32-37; Luk 17:26-30,34-36)

36“Ƀiădah bi kơ hruê leh anăn mông anăn, amâo mâo sa čô mnuih thâo ôh, phung dĭng buăl jăk hlăm adiê amâodah Anak kăn thâo rei, knŏng hjăn Ama thâo. 37 Msĕ si klei truh leh hlăm ênuk Y-Nôê, srăng truh msĕ mơh hlăm hruê Anak Mnuih hriê. 38Kyuadah msĕ si hlăm ênuk êlâo kơ êa lip arăng ƀơ̆ng mnăm, bi dôk ung mô̆, leh anăn brei phung anak diñu dôk ung mô̆ truh ti hruê Y-Nôê mŭt hlăm kŭmpăn, 39 diñu amâo thâo ôh tơl êa lip truh mđung diñu jih jang, msĕ snăn mơh srăng jing ti hruê Anak Mnuih hriê. 40Hlăk anăn srăng mâo dua čô êkei dôk hlăm hma; sa čô Aê Diê mă, sa čô Aê Diê lui. 41Srăng mâo dua čô mniê tăp mbĭt; sa čô Aê Diê mă, sa čô Aê Diê lui. 42Snăn răng bĕ, kyuadah diih amâo thâo ôh ya hruê Khua Yang diih srăng hriê. 43Ƀiădah brei diih thâo klei anei: tơdah pô sang thâo leh ya mông mnuih knĕ srăng hriê, ñu srăng răng amâo brei mnuih knĕ ƀoh mtih mŭt sang ñu ôh. 44 Kyuanăn brei diih dôk răng msĕ mơh; kyuadah Anak Mnuih srăng hriê êjai mông diih amâo mĭn ôh.”

Dĭng Buăl Sĭt Suôr leh anăn Dĭng Buăl Amâo Sĭt Suôr

(Luk 12:41-48)

45“Snăn hlei pô jing dĭng buăl sĭt suôr leh anăn thâo mĭn, pô khua ñu jao brei kiă kriê jih jang mnuih hlăm sang ñu, čiăng brei mnơ̆ng ƀơ̆ng huă kơ digơ̆ djŏ mông? 46Jăk mơak yơh kơ dĭng buăl anăn tơdah khua ñu truh leh anăn ƀuh ñu dôk ngă snăn! 47Sĭt nik kâo lač kơ diih, khua ñu srăng brei dĭng buăl anăn kiă kriê jih jang mnơ̆ng gơ̆ mâo. 48Ƀiădah tơdah dĭng buăl anăn jing jhat lač hlăm ai tiê ñu snei: ‘Khua kâo srăng truh hnui,’ 49ñu dơ̆ng čăm phung dĭng buăl găp mă bruă mbĭt hŏng ñu leh anăn huă mnăm mbĭt hŏng phung kpiê ruă, 50khua dĭng buăl anăn srăng truh hlăm hruê ñu amâo mĭn ôh, leh anăn êjai mông ñu amâo thâo ôh, 51leh anăn khua ñu srăng čăm bi rai ñu leh anăn yap ñu mbĭt hŏng phung ai ngăm. Tinăn srăng mâo klei čŏk hia leh anăn klei kriêt êgei.”