15

Debts Canceled Every Seven Years

1“At the end of every seven years you shall grant a release of debts. 2And this is the form of the release: Every creditor who has lent anything to his neighbor shall release it; he shall not require it of his neighbor or his brother, because it is called the Lord’s release. 3Of a foreigner you may require it; but you shall give up your claim to what is owed by your brother, 4except when there may be no poor among you; for the Lord will greatly bless you in the land which the Lord your God is giving you to possess as an inheritance— 5only if you carefully obey the voice of the Lord your God, to observe with care all these commandments which I command you today. 6For the Lord your God will bless you just as He promised you; you shall lend to many nations, but you shall not borrow; you shall reign over many nations, but they shall not reign over you.

Generosity to the Poor

7“If there is among you a poor man of your brethren, within any of the gates in your land which the Lord your God is giving you, you shall not harden your heart nor shut your hand from your poor brother, 8but you shall open your hand wide to him and willingly lend him sufficient for his need, whatever he needs. 9Beware lest there be a wicked thought in your heart, saying, ‘The seventh year, the year of release, is at hand,’ and your eye be evil against your poor brother and you give him nothing, and he cry out to the Lord against you, and it become sin among you. 10You shall surely give to him, and your heart should not be grieved when you give to him, because for this thing the Lord your God will bless you in all your works and in all to which you put your hand. 11For the poor will never cease from the land; therefore I command you, saying, ‘You shall open your hand wide to your brother, to your poor and your needy, in your land.’

The Law Concerning Bondservants

12“If your brother, a Hebrew man, or a Hebrew woman, is sold to you and serves you six years, then in the seventh year you shall let him go free from you. 13And when you send him away free from you, you shall not let him go away empty-handed; 14you shall supply him liberally from your flock, from your threshing floor, and from your winepress. From what the Lord your God has blessed you with, you shall give to him. 15You shall remember that you were a slave in the land of Egypt, and the Lord your God redeemed you; therefore I command you this thing today. 16And if it happens that he says to you, ‘I will not go away from you,’ because he loves you and your house, since he prospers with you, 17then you shall take an awl and thrust it through his ear to the door, and he shall be your servant forever. Also to your female servant you shall do likewise. 18It shall not seem hard to you when you send him away free from you; for he has been worth a double hired servant in serving you six years. Then the Lord your God will bless you in all that you do.

The Law Concerning Firstborn Animals

19“All the firstborn males that come from your herd and your flock you shall sanctify to the Lord your God; you shall do no work with the firstborn of your herd, nor shear the firstborn of your flock. 20You and your household shall eat it before the Lord your God year by year in the place which the Lord chooses. 21But if there is a defect in it, if it is lame or blind or has any serious defect, you shall not sacrifice it to the Lord your God. 22You may eat it within your gates; the unclean and the clean person alike may eat it, as if it were a gazelle or a deer. 23Only you shall not eat its blood; you shall pour it on the ground like water.

15

Năm Tha Nợ

1Cuối mỗi bảy năm, anh chị em phải tha hết nợ nần. 2Đây là cách anh chị em áp dụng: tất cả chủ nợ phải hủy bỏ các món nợ đã cho anh chị em trong cộng đồng vay mượn. Chủ nợ không được đòi anh chị em Y-sơ-ra-ên hay anh em mình trả nợ, vì CHÚA đã công bố phải tha nợ. 3Anh chị em có thể đòi nợ người ngoại quốc, nhưng phải hủy bỏ các món nợ của anh em mình. 4Tuy nhiên, không nên có người nghèo giữa vòng anh chị em, vì khi sống trong xứ CHÚA sẽ ban cho anh chị em làm cơ nghiệp, anh chị em sẽ được Chúa ban phước dư dật, 5nếu anh chị em hoàn toàn vâng phục CHÚA, Đức Chúa Trời của anh chị em và cẩn thận làm theo các mạng lệnh tôi truyền cho anh chị em hôm nay. 6Vì CHÚA, Đức Chúa Trời của anh chị em sẽ ban phước lành cho anh chị em như Ngài đã hứa. Anh chị em sẽ cho nhiều nước khác vay, chứ không phải vay của nước nào cả; anh chị em sẽ cai trị nhiều nước, chứ không bị ai cai trị.
7Nhưng nếu trong các thành trong xứ CHÚA, Đức Chúa Trời của anh chị em sẽ ban cho anh chị em có người anh em nghèo nàn, anh chị em đừng cứng lòng hay keo kiệt đối với người anh em đó, 8nhưng phải rộng rãi cho người ấy mượn bất kỳ thứ gì người ấy có cần. 9Phải cẩn thận đừng nuôi dưỡng tư tưởng độc ác này: “Năm thứ bảy là năm tha nợ sắp tới rồi”, để anh chị em khỏi có ác tâm đến nỗi không cho người anh em thiếu thốn đó mượn gì cả. Người ấy có thể đến khiếu nại với CHÚA và anh chị em phải chịu tội. 10Anh chị em phải cho người ấy mượn cách rộng rãi, chứ đừng làm cách miễn cưỡng; như vậy CHÚA, Đức Chúa Trời của anh chị em mới ban phước cho anh chị em trong mọi việc anh chị em làm. 11Trong xứ lúc nào cũng sẽ có người nghèo thiếu. Vì vậy, tôi mới truyền cho anh chị em phải rộng rãi với các anh em nghèo nàn, thiếu thốn trong xứ mình.

Phóng Thích Nô Lệ

12Nếu một anh chị em người Do Thái dù đàn ông hay đàn bà, đem bán mình cho đồng bào và phục vụ anh chị em trong sáu năm, đến năm thứ bảy người ấy phải được trả tự do. 13Khi trả tự do cho người ấy, anh chị em đừng để cho đi ra với hai bàn tay trắng, 14nhưng anh chị em phải cho người ấy bò chiên từ bầy gia súc mình, hoa mầu từ sân đạp lúa, rượu từ hầm ép nho, tùy theo những phước hạnh CHÚA, Đức Chúa Trời của anh chị em ban cho anh chị em. 15Phải nhớ rằng anh chị em vốn là nô lệ trong xứ Ai-cập và đã được CHÚA, Đức Chúa Trời của anh chị em cứu chuộc. Vì vậy hôm nay tôi truyền cho anh chị em mạng lệnh này.
16Nhưng nếu người nô lệ nói với anh chị em: “Tôi không muốn rời chủ” vì người ấy thương yêu gia đình chủ, và được thoải mái khi sống trong nhà chủ, 17thì anh chị em lấy cái dùi, xỏ tai người ấy, và người ấy sẽ phục vụ chủ trọn đời. Anh chị em cũng làm như vậy cho một nữ nô lệ.
18Đừng coi việc phóng thích nô lệ là một việc khó khăn, vì công việc người ấy làm cho anh chị em trong sáu năm qua bằng hai công việc của một người làm mướn, và anh chị em còn được CHÚA, Đức Chúa Trời của anh chị em ban phước cho mọi việc tay anh chị em làm.

Con Đầu Lòng Của Thú Vật

19Con đầu lòng của bầy gia súc phải được biệt riêng ra thánh cho CHÚA, Đức Chúa Trời của anh chị em. Đừng bắt bò đực sinh đầu lòng làm việc cũng đừng hớt lông chiên đực đầu lòng. 20Mỗi năm anh chị em cùng với gia đình sẽ ăn thịt các con vật này trước sự hiện diện của CHÚA, Đức Chúa Trời của anh chị em tại địa điểm Ngài sẽ chọn. 21Nếu con vật sinh đầu lòng có khuyết tật, như què hay mù hay có tật nguyền gì quan trọng khác, anh chị em đừng dâng hiến nó làm tế lễ cho CHÚA, Đức Chúa Trời của anh chị em, 22nhưng phải ăn thịt nó trong thành mình. Cả người không tinh sạch lẫn người tinh sạch đều được ăn thịt này, như trường hợp ăn thịt hươu hay thịt nai vậy. 23Anh chị em không được phép ăn huyết, nhưng phải đổ huyết ra trên đất như đổ nước.