31

Sự từ giã và sự qua đời của Môi-se

(Từ đoạn 31 đến đoạn 34)

Trao quyền cai trị cho Giô-suê, và giao luật pháp cho người Lê-vi

1 Môi-se đến giảng cho cả Y-sơ-ra-ên những bài sau nầy. 2 Người nói: Ngày nay ta được một trăm hai mươi tuổi; không thể đi ra đi vào nữa; và Đức Giê-hô-va có phán cùng ta rằng: ngươi không đi ngang qua sông Giô-đanh nầy đâu. 3 Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi sẽ đi đầu ngươi, Ngài sẽ diệt các dân tộc ở đằng trước ngươi, và ngươi sẽ nhận được xứ chúng nó; Giô-suê sẽ đi trước ngươi, y như Đức Giê-hô-va đã phán dặn. 4 Đức Giê-hô-va sẽ đãi chúng nó như Ngài đã đãi Si-hôn và Óc, vua dân A-mô-rít, và xứ chúng nó mà Ngài đã hủy phá. 5 Đức Giê-hô-va sẽ phó chúng nó cho các ngươi, và các ngươi phải đãi chúng nó tùy theo lịnh ta đã truyền cho. 6 Hãy vững lòng bền chí; chớ sợ chi và chớ kinh khủng trước mặt các dân đó: vì Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi đi cùng ngươi; Ngài chẳng lìa khỏi ngươi, chẳng từ bỏ ngươi đâu.
7 Đoạn, Môi-se gọi Giô-suê, nói cùng người tại trước mặt cả Y-sơ-ra-ên mà rằng: Hãy vững lòng bền chí; vì ngươi sẽ vào với dân nầy trong xứ mà Đức Giê-hô-va đã thề ban cho tổ phụ họ, và ngươi sẽ chia xứ cho họ. 8 Chánh Đức Giê-hô-va sẽ đi trước ngươi, Ngài sẽ ở cùng ngươi, chẳng lìa khỏi ngươi, chẳng từ bỏ ngươi đâu. Chớ sợ, và chớ kinh khủng.
9 Môi-se chép luật nầy, giao cho những thầy tế lễ, là con cháu Lê-vi, khiêng hòm giao ước của Đức Giê-hô-va, lại giao luôn cho hết thảy trưởng lão Y-sơ-ra-ên, 10 và truyền lịnh nầy, mà rằng: Cuối bảy năm, nhằm năm giải thích, tại ngày lễ lều tạm, 11 khi cả Y-sơ-ra-ên đến chầu trước mặt Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi, trong chỗ Ngài sẽ chọn, thì ngươi phải đọc luật nầy trước cả Y-sơ-ra-ên cho chúng nghe. 12 Ngươi phải nhóm hiệp dân sự, nào người nam, người nữ, nào con trẻ và khách lạ ở trong các thành của ngươi, để chúng nghe, tập kính sợ Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi, và cẩn thận làm theo các lời của luật pháp nầy. 13 Những con cái của dân sự chưa biết việc ấy, sẽ nghe, tập kính sợ Giê-hô-va Đức Chúa Trời các ngươi, trọn lúc các ngươi sống trên đất mà các ngươi sẽ nhận được, sau khi đã đi ngang qua sông Giô-đanh.
14 Đức Giê-hô-va bèn phán cùng Môi-se rằng: kìa, ngày chết của ngươi hầu gần; hãy gọi Giô-suê, rồi hai ngươi hãy ra mắt tại hội mạc, để ta truyền lịnh ta cho người. Vậy, Môi-se và Giô-suê đi đến chầu tại hội mạc. 15 Đức Giê-hô-va hiện ra nơi Trại, trong một trụ mây, và trụ mây dừng lại tại cửa Trại.
16 Đức Giê-hô-va phán cùng Môi-se rằng: Kìa, ngươi sẽ an giấc với các tổ phụ ngươi; dân sự nầy sẽ dấy lên và thông dâm cùng các thần khác trong xứ mà họ sẽ vào, bỏ ta và bội giao ước ta đã lập cùng họ. 17 Trong ngày ấy, cơn thạnh nộ ta sẽ phừng lên cùng họ, ta sẽ bỏ họ, giấu mặt ta đi, khiến cho họ bị tiêu nuốt; nhiều sự tai vạ và buồn thảm sẽ xông hãm vào họ. Trong ngày đó họ sẽ nói rằng: Há có phải vì Đức Chúa Trời không ngự giữa tôi, nên những tai vạ nầy xông hãm vào tôi chăng? 18 Còn ta, trong ngày đó, sẽ giấu mất mặt ta đi, vì cớ các tội ác của dân đã làm, trở theo các thần khác.
19 Vậy, bây giờ, hãy chép bài ca nầy và dạy cho dân Y-sơ-ra-ên; hãy để trong miệng họ, để bài ca nầy dùng làm chứng cho ta nghịch cùng dân Y-sơ-ra-ên. 20 Vì ta sẽ đưa dân nầy vào xứ, ta đã thề hứa cùng tổ phụ chúng nó; tức là xứ đượm sữa và mật; chúng nó sẽ ăn no nê và mập béo; đoạn, trở đi hầu việc các thần khác, khinh dể ta, và bội giao ước của ta. 21 Khi tai vạ nhiều và sự gian truân đã xông hãm dân nầy, thì bấy giờ, bài ca nầy sẽ rền lên làm chứng nghịch cùng nó, vì miệng của dòng dõi nó sẽ không quên. Vả, ta biết những ý tưởng của nó đã kết nên ngày nay, trước khi đưa nó vào xứ mà ta đã thề ban cho. 22 Trong ngày đó, Môi-se chép bài ca nầy và dạy cho dân Y-sơ-ra-ên.
23 Đức Giê-hô-va ra lịnh cho Giô-suê, con trai Nun, mà rằng: Hãy vững lòng bền chí, vì ngươi sẽ đưa dân Y-sơ-ra-ên vào trong xứ mà ta đã thề ban cho chúng nó; còn ta, ta sẽ ở cùng ngươi.
24 Khi Môi-se chép những lời luật pháp nầy trong một cuốn sách xong rồi, 25 thì ra lịnh cho người Lê-vi khiêng hòm giao ước của Đức Giê-hô-va mà rằng: 26 Hãy lấy cuốn sách luật pháp nầy, để bên hòm giao ước của Giê-hô-va Đức Chúa Trời các ngươi. Nó sẽ ở đó làm chứng nghịch cùng ngươi; 27 vì ta biết tánh bội nghịch và cứng cổ của ngươi. Nầy ngày nay, lúc ta còn sống với các ngươi, các ngươi đã phản nghịch cùng Đức Giê-hô-va; huống chi sau khi ta qua đời! 28 Hãy nhóm hiệp những trưởng lão của các chi phái và quan cai các ngươi lại gần ta; ta sẽ cho họ nghe những lời nầy nơi lỗ tai, và ta bắt trời cùng đất làm chứng nghịch cùng họ. 29 Vì ta biết rằng, sau khi ta qua đời, các ngươi hẳn sẽ bại hoại, trở bỏ đường ta đã truyền dạy cho các ngươi; trong ngày sau rốt, tai họa sẽ xông hãm các ngươi, bởi các ngươi làm điều ác trước mặt Đức Giê-hô-va, lấy những công việc của tay mình mà chọc Ngài nổi giận.
30 Môi-se đọc hết những lời của bài ca nầy cho cả hội Y-sơ-ra-ên nghe:

31

Joshua the New Leader of Israel

1Then Moses went and spoke these words to all Israel. 2And he said to them: “I am one hundred and twenty years old today. I can no longer go out and come in. Also the Lord has said to me, ‘You shall not cross over this Jordan.’ 3The Lord your God Himself crosses over before you; He will destroy these nations from before you, and you shall dispossess them. Joshua himself crosses over before you, just as the Lord has said. 4And the Lord will do to them as He did to Sihon and Og, the kings of the Amorites and their land, when He destroyed them. 5The Lord will give them over to you, that you may do to them according to every commandment which I have commanded you. 6Be strong and of good courage, do not fear nor be afraid of them; for the Lord your God, He is the One who goes with you. He will not leave you nor forsake you.”
7Then Moses called Joshua and said to him in the sight of all Israel, “Be strong and of good courage, for you must go with this people to the land which the Lord has sworn to their fathers to give them, and you shall cause them to inherit it. 8And the Lord, He is the One who goes before you. He will be with you, He will not leave you nor forsake you; do not fear nor be dismayed.”

The Law to Be Read Every Seven Years

9So Moses wrote this law and delivered it to the priests, the sons of Levi, who bore the ark of the covenant of the Lord, and to all the elders of Israel. 10And Moses commanded them, saying: “At the end of every seven years, at the appointed time in the year of release, at the Feast of Tabernacles, 11when all Israel comes to appear before the Lord your God in the place which He chooses, you shall read this law before all Israel in their hearing. 12Gather the people together, men and women and little ones, and the stranger who is within your gates, that they may hear and that they may learn to fear the Lord your God and carefully observe all the words of this law, 13and that their children, who have not known it, may hear and learn to fear the Lord your God as long as you live in the land which you cross the Jordan to possess.”

Prediction of Israel’s Rebellion

14Then the Lord said to Moses, “Behold, the days approach when you must die; call Joshua, and present yourselves in the tabernacle of meeting, that I may inaugurate him.”
 So Moses and Joshua went and presented themselves in the tabernacle of meeting.
15Now the Lord appeared at the tabernacle in a pillar of cloud, and the pillar of cloud stood above the door of the tabernacle.
16And the Lord said to Moses: “Behold, you will rest with your fathers; and this people will rise and play the harlot with the gods of the foreigners of the land, where they go to be among them, and they will forsake Me and break My covenant which I have made with them. 17Then My anger shall be aroused against them in that day, and I will forsake them, and I will hide My face from them, and they shall be devoured. And many evils and troubles shall befall them, so that they will say in that day, ‘Have not these evils come upon us because our God isnot among us?’ 18And I will surely hide My face in that day because of all the evil which they have done, in that they have turned to other gods.
19“Now therefore, write down this song for yourselves, and teach it to the children of Israel; put it in their mouths, that this song may be a witness for Me against the children of Israel. 20When I have brought them to the land flowing with milk and honey, of which I swore to their fathers, and they have eaten and filled themselves and grown fat, then they will turn to other gods and serve them; and they will provoke Me and break My covenant. 21Then it shall be, when many evils and troubles have come upon them, that this song will testify against them as a witness; for it will not be forgotten in the mouths of their descendants, for I know the inclination of their behavior today, even before I have brought them to the land of which I swore to give them.
22Therefore Moses wrote this song the same day, and taught it to the children of Israel. 23Then He inaugurated Joshua the son of Nun, and said, “Be strong and of good courage; for you shall bring the children of Israel into the land of which I swore to them, and I will be with you.”
24So it was, when Moses had completed writing the words of this law in a book, when they were finished, 25that Moses commanded the Levites, who bore the ark of the covenant of the Lord, saying: 26“Take this Book of the Law, and put it beside the ark of the covenant of the Lord your God, that it may be there as a witness against you; 27for I know your rebellion and your stiff neck. If today, while I am yet alive with you, you have been rebellious against the Lord, then how much more after my death? 28Gather to me all the elders of your tribes, and your officers, that I may speak these words in their hearing and call heaven and earth to witness against them. 29For I know that after my death you will become utterly corrupt, and turn aside from the way which I have commanded you. And evil will befall you in the latter days, because you will do evil in the sight of the Lord, to provoke Him to anger through the work of your hands.”

The Song of Moses

30Then Moses spoke in the hearing of all the assembly of Israel the words of this song until they were ended: