1 Na-ô-mi có một người bà con bên chồng, người có quyền thế và giàu, về họ hàng Ê-li-mê-léc; tên người là Bô-ô. 2 Ru-tơ, người Mô-áp, thưa cùng Na-ô-mi rằng: Xin để cho con đi ra ngoài ruộng, đặng mót gié lúa theo sau kẻ sẵn lòng cho con mót. Na-ô-mi đáp: Hỡi con, hãy đi đi.⚓3 Vậy, Ru-tơ đi theo sau các con gặt mà mót trong một ruộng kia. Té ra may cho nàng gặp sở đất của Bô-ô, về họ hàng Ê-li-mê-léc. 4 Vả, nầy Bô-ô ở Bết-lê-hem đến, nói cùng các con gặt rằng: Nguyện Đức Giê-hô-va ở cùng các ngươi! Chúng đáp: Nguyện Đức Giê-hô-va ban phước cho ông! 5 Đoạn, Bô-ô nói cùng đầy tớ coi sóc các con gặt rằng: Người gái trẻ nầy là con của ai? 6 Người đầy tớ coi sóc các con gặt đáp rằng: Ấy là người gái trẻ Mô-áp ở từ xứ Mô-áp trở về cùng Na-ô-mi; 7 nàng có nói cùng chúng tôi rằng: Xin cho phép tôi đi sau các con gặt mà mót và lượm nơi giữa các bó lúa. Nàng đã đến từ sáng, đứng mót cho đến bây giờ, trừ ra có nghỉ dưới chòi một chút. 8 Bô-ô nói cùng Ru-tơ rằng: Hỡi con gái ta, hãy nghe, chớ đi mót trong ruộng khác, và cũng đừng xa khỏi chỗ nầy. Hãy ở cùng các tớ gái ta; 9 xem người ta gặt trong ruộng ở nơi nào, thì hãy đi theo đó. Ta đã cấm các đầy tớ ta đụng đến nàng. Nếu có khát, hãy đi uống nước nơi bình của chúng sẽ múc cho. 10 Ru-tơ bèn sấp mình xuống dưới chân người, cúi đầu đến đất, mà thưa rằng: Vì duyên cớ nào tôi được ơn trước mặt ông, đến đỗi ông đoái xem tôi, vốn là một người ngoại bang? 11 Bô-ô đáp: Người ta có thuật cho ta nghe mọi điều nàng đã làm cho mẹ chồng nàng, từ khi chồng nàng chết, và cách nào nàng đã lìa cha mẹ, xứ sở sanh của nàng, đặng đi đến một dân tộc mà nàng không biết trước. 12 Nguyện Đức Giê-hô-va báo đáp điều nàng đã làm; nàng đã đến núp dưới cánh Giê-hô-va Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên; cầu xin Ngài thưởng cho nàng cách trọn vẹn. 13 Nàng thưa rằng: Hỡi chúa! Chúa đã an ủi và giục lòng kẻ tôi tớ chúa, cầu chúa lấy lòng ân huệ đãi tôi, dẫu rằng tôi không đồng bực cùng các tớ gái chúa! 14 Trong bữa ăn, Bô-ô lại nói cùng nàng rằng: Hãy lại gần, ăn bánh nầy và nhúng miếng nàng trong giấm. Vậy, nàng ngồi gần bên các con gặt. Người đưa cho nàng hột mạch rang, nàng ăn cho đến no nê, rồi để dành phần dư lại. 15 Đoạn, nàng đứng dậy đặng mót. Bô-ô truyền lịnh cho các đầy tớ mình rằng: Hãy để cho nàng mót, dẫu ở giữa các bó lúa, chớ làm xấu hổ nàng. 16 Cũng hãy rút vài gié trong bó lúa, bỏ rớt cho nàng lượm lấy, và chớ trách móc nàng chút nào. 17 Vậy, Ru-tơ mót trong ruộng cho đến chiều tối, đập lúa mình đã mót, hứng được chừng một ê-pha lúa mạch. 18 Nàng vác đem trở vào trong thành; bà gia nàng thấy lúa nàng đã mót. Đoạn, Ru-tơ trút phần bữa ăn dư ra mà trao cho người. 19 Bà gia nói: Ngày nay, con có mót ở đâu? Con có làm việc ở đâu? Phước cho người đã nhận tiếp con! Nàng nói cho bà gia mình hay mình có làm việc nơi chủ nào. Nàng nói: Người chủ của nơi tôi có làm việc ngày nay, tên là Bô-ô. 20 Na-ô-mi đáp cùng dâu mình rằng: Nguyện Đức Giê-hô-va ban phước cho người, vì Ngài không dứt làm ơn cho kẻ sống và kẻ chết! Tiếp rằng: Người đó là bà con của chúng ta, vốn là trong những kẻ có quyền chuộc sản nghiệp ta lại.⚓21 Ru-tơ, người Mô-áp, tiếp rằng: Người cũng có nói cùng tôi rằng: Hãy ở cùng các đầy tớ ta cho đến chừng làm xong hết mùa gặt. 22 Na-ô-mi nói cùng Ru-tơ, dâu mình, rằng: Hỡi con gái ta, lấy làm phải cho con đi với các tớ gái người, chớ cho người ta gặp con trong một ruộng khác. 23 Vậy, nàng ở cùng các tớ gái của Bô-ô, đặng mót cho đến hết mùa gặt lúa mạch và mùa gặt lúa mì; nàng ở nhà của bà gia mình.
2
Ru-tơ mót lúa
1Trong gia tộc của Ê-liêm, (chồng Na-mi), có một điền chủ giàu có tên là Bô-a. 2Một hôm, Ru-tơ (người Mô-áp) thưa với Na-mi: "Mẹ để con ra đồng mót lúa. Con sẽ theo sau người thợ gặt nào tử tế với con." 3Na-mi cho phép nàng đi. Tình cờ nàng vào đồng lúa của Bô-a, theo sau thợ gặt để mót lúa. 4Hôm ấy, Bô-a cũng từ Bê-liêm ra đồng. Chào hỏi thợ gặt xong, 5ông quay sang hỏi người cai thợ: "Cô nào đấy?" 6Người cai thợ thưa: "Đó là một thiếu phụ người Mô-áp vừa theo bà Na-mi về đây. 7Chị có xin tôi cho chị theo sau thợ gặt để mót lúa, và chị mót từ sáng sớm đến giờ, chỉ nghỉ tay vài phút." 8,9Bô-a nói với Ru-tơ: "Con nên nghe ta, đừng đi mót lúa nơi nào khác, nhưng cứ ở đây chăm chỉ theo các thợ gặt. Ta có cấm các thanh niên làm phiền con rồi. Khi nào khát, cứ đến uống nước với thợ gặt." 10Ru-tơ cung kính cúi chào, nói: "Sao ông tốt với tôi như thế, mặc dù tôi chỉ là một người ngoại quốc?" 11Bô-a đáp: "Ta có nghe từ ngày chồng con chết đi, con đã tận tình phụng sự bà gia; ta biết con đã từ bỏ cha mẹ, quê hương để đến đây sống giữa những người xa lạ. 12Xin Chúa đền đáp lại cho con. Xin Thượng Đế của Y-sơ-ra-ên ban thưởng cho con dồi dào vì con đã tìm đến nấp dưới cánh Ngài." 13Ru-tơ cảm kích: "Thưa ông, ông tốt quá! Những lời nói từ tốn của ông đã làm tinh thần tôi được phấn khởi, mặc dù tôi không đáng đầy tớ ông." 14Đến giờ ăn, Bô-a gọi Ru-tơ: "Đến đây ăn với chúng tôi." Nàng đến, ngồi chung với thợ. Bô-a đem cho nàng ngũ cốc rang, nàng ăn no nê mà vẫn còn thừa. 15Ru-tơ đứng dậy tiếp tục mót lúa. Bô-a dặn các thanh niên giúp việc: "Cứ để nàng mót tự do, dù có nhặt giữa các bó lúa cũng đừng ai nói gì. 16Thỉnh thoảng, rút ra trong bó ít bông lúa, bỏ đấy cho nàng nhặt." 17Ru-tơ cứ mót nhặt, đến tối, sau khi đập các bó lúa mót được, nàng có cả một giạ lúa mạch. 18Nàng đem lúa về cho bà gia, rồi lấy phần thức ăn còn lại ra trao nốt. 19Bà gia hỏi: "Hôm nay con mót lúa ở đâu? Cầu cho người nào đối xử tử tế với con được phước lành." Nàng kể cho bà gia nghe mọi việc, rồi nói: "Người chủ ruộng tên là Bô-a." 20Na-mi thốt lên: "Xin Chúa ban phước lành cho ông ấy! Ngài vẫn tiếp tục làm ơn cho người sống và kẻ chết." Bà tiếp: "Ông ấy là họ hàng với chúng ta, một người bà con rất gần." 21Ru-tơ nói: "Ông ta còn bảo con cứ đến mót lúa cho đến cuối mùa gặt." 22Na-mi khuyến khích con dâu: "Thế thì tốt lắm. Theo sau các bà thợ gặt của ông ta, con sẽ yên tâm, không bị quấy nhiễu như trong ruộng người khác." 23Vậy, Ru-tơ tiếp tục sống với bà gia; ngày ngày theo sau các bà thợ gặt của Bô-a để mót lúa cho đến cuối vụ gặt lúa mạch và lúa mì.