11

Tháp Ba-bên

1 Vả, cả thiên hạ đều có một giọng nói và một thứ tiếng. 2 Nhưng khi ở Đông phương dời đi, người ta gặp một đồng bằng trong xứ Si-nê-a, rồi ở tại đó. 3 Người nầy nói với người kia rằng: Hè! chúng ta hãy làm gạch và hầm trong lửa. --- Lúc đó, gạch thế cho đá, còn chai thế cho hồ. --- 4 Lại nói rằng: Nào! chúng ta hãy xây một cái thành và dựng lên một cái tháp, chót cao đến tận trời; ta hãy lo làm cho rạng danh, e khi phải tản lạc khắp trên mặt đất. 5 Đức Giê-hô-va bèn ngự xuống đặng xem cái thành và tháp của con cái loài người xây nên. 6 Đức Giê-hô-va phán rằng: Nầy, chỉ có một thứ dân, cùng đồng một thứ tiếng; và kia kìa công việc chúng nó đương khởi làm; bây giờ chẳng còn chi ngăn chúng nó làm các điều đã quyết định được. 7 Thôi! chúng ta hãy xuống, làm lộn xộn tiếng nói của chúng nó, cho họ nghe không được tiếng nói của người nầy với người kia. 8 Rồi, từ đó Đức Giê-hô-va làm cho loài người tản ra khắp trên mặt đất, và họ thôi công việc xây cất thành. 9 Bởi cớ đó đặt tên thành là Ba-bên, vì nơi đó Đức Giê-hô-va làm lộn xộn tiếng nói của cả thế gian, và từ đây Ngài làm cho loài người tản ra khắp trên mặt đất.

Tổ-tông dân Y-sơ-ra-ên từ Áp-ra-ham đến Giô-sép

(Từ 11:10 đến đoạn 50)

Gia phổ của Áp-ram

10 Đây là dòng dõi của Sem: Cách hai năm, sau cơn nước lụt, Sem được một trăm tuổi, sanh A-bác-sát. 11 Sau khi Sem sanh A-bác-sát rồi, còn sống được năm trăm năm, sanh con trai con gái.
12 A-bác-sát được ba mươi lăm tuổi, sanh Sê-lách. 13 Sau khi A-bác-sát sanh Sê-lách rồi, còn sống được bốn trăm ba năm, sanh con trai con gái.
14 Sê-lách được ba mươi tuổi, sanh Hê-be. 15 Sau khi Sê-lách sanh Hê-be rồi, còn sống được bốn trăm ba năm, sanh con trai con gái.
16 Hê-be được ba mươi bốn tuổi, sanh Bê-léc. 17 Sau khi Hê-be sanh Bê-léc rồi, còn sống được bốn trăm ba mươi năm, sanh con trai con gái.
18 Bê-léc được ba mươi tuổi, sanh Rê-hu. 19 Sau khi Bê-léc sanh Rê-hu rồi, còn sống được hai trăm chín năm, sanh con trai con gái.
20 Rê-hu được ba mươi hai tuổi, sanh Sê-rúc. 21 Sau khi Rê-hu sanh Sê-rúc rồi, còn sống được hai trăm bảy năm, sanh con trai con gái.
22 Sê-rúc được ba mươi tuổi, sanh Na-cô. 23 Sau khi Sê-rúc sanh Na-cô rồi, còn sống được hai trăm năm, sanh con trai con gái.
24 Na-cô được hai mươi chín tuổi, sanh Tha-rê. 25 Sau khi Na-cô sanh Tha-rê rồi, còn sống được một trăm mười chín năm, sanh con trai con gái.
26 Còn Tha-rê được bảy mươi tuổi, sanh Áp-ram, Na-cô và Ha-ran.
27 Đây là dòng dõi của Tha-rê: Tha-rê sanh Áp-ram, Na-cô và Ha-ran; Ha-ran sanh Lót. 28 Ha-ran qua đời tại quê hương mình, tức là U-rơ, thuộc về xứ Canh-đê, khi cha người là Tha-rê hãy còn sống. 29 Áp-ram và Na-cô cưới vợ; vợ Áp-ram tên là Sa-rai, còn vợ Na-cô tên là Minh-ca; Minh-ca và Dích-ca tức là con gái của Ha-ran. 30 Vả, Sa-rai son sẻ, nên người không có con.
31 Tha-rê dẫn Áp-ram, con trai mình, Lót, con trai Ha-ran, cháu mình, và Sa-rai, vợ Áp-ram, tức dâu mình, đồng ra khỏi U-rơ, thuộc về xứ Canh-đê, đặng qua xứ Ca-na-an. Khi đến Cha-ran thì lập gia cư tại đó.
32 Tha-rê hưởng thọ được hai trăm năm tuổi, rồi qua đời tại Cha-ran.

11

The Tower of Babel

1Now the whole earth had one language and one speech. 2And it came to pass, as they journeyed from the east, that they found a plain in the land of Shinar, and they dwelt there. 3Then they said to one another, “Come, let us make bricks and bake them thoroughly.” They had brick for stone, and they had asphalt for mortar. 4And they said, “Come, let us build ourselves a city, and a tower whose top is in the heavens; let us make a name for ourselves, lest we be scattered abroad over the face of the whole earth.”
5But the Lord came down to see the city and the tower which the sons of men had built. 6And the Lord said, “Indeed the people are one and they all have one language, and this is what they begin to do; now nothing that they propose to do will be withheld from them. 7Come, let Us go down and there confuse their language, that they may not understand one another’s speech.” 8So the Lord scattered them abroad from there over the face of all the earth, and they ceased building the city. 9Therefore its name is called Babel, because there the Lord confused the language of all the earth; and from there the Lord scattered them abroad over the face of all the earth.

Shem’s Descendants

10This is the genealogy of Shem: Shem was one hundred years old, and begot Arphaxad two years after the flood. 11After he begot Arphaxad, Shem lived five hundred years, and begot sons and daughters.
12Arphaxad lived thirty-five years, and begot Salah. 13After he begot Salah, Arphaxad lived four hundred and three years, and begot sons and daughters.
14Salah lived thirty years, and begot Eber. 15After he begot Eber, Salah lived four hundred and three years, and begot sons and daughters.
16Eber lived thirty-four years, and begot Peleg. 17After he begot Peleg, Eber lived four hundred and thirty years, and begot sons and daughters.
18Peleg lived thirty years, and begot Reu. 19After he begot Reu, Peleg lived two hundred and nine years, and begot sons and daughters.
20Reu lived thirty-two years, and begot Serug. 21After he begot Serug, Reu lived two hundred and seven years, and begot sons and daughters.
22Serug lived thirty years, and begot Nahor. 23After he begot Nahor, Serug lived two hundred years, and begot sons and daughters.
24Nahor lived twenty-nine years, and begot Terah. 25After he begot Terah, Nahor lived one hundred and nineteen years, and begot sons and daughters.
26Now Terah lived seventy years, and begot Abram, Nahor, and Haran.

Terah’s Descendants

27This is the genealogy of Terah: Terah begot Abram, Nahor, and Haran. Haran begot Lot. 28And Haran died before his father Terah in his native land, in Ur of the Chaldeans. 29Then Abram and Nahor took wives: the name of Abram’s wife wasSarai, and the name of Nahor’s wife, Milcah, the daughter of Haran the father of Milcah and the father of Iscah. 30But Sarai was barren; she had no child.
31And Terah took his son Abram and his grandson Lot, the son of Haran, and his daughter-in-law Sarai, his son Abram’s wife, and they went out with them from Ur of the Chaldeans to go to the land of Canaan; and they came to Haran and dwelt there. 32So the days of Terah were two hundred and five years, and Terah died in Haran.