20

Áp-ra-ham và vua A-bi-mê-léc

1 Áp-ra-ham từ đó đi đến miền Nam, kiều ngụ tại Ghê-ra, ở về giữa khoảng Ca-đe và Su-rơ. 2 Áp-ra-ham nói về Sa-ra, vợ mình rằng: Nó là em gái tôi. A-bi-mê-léc, vua Ghê-ra, sai người bắt Sa-ra. 3 Nhưng trong cơn chiêm bao ban đêm, Đức Chúa Trời hiện đến cùng vua A-bi-mê-léc mà phán rằng: Nầy, ngươi sẽ chết bởi cớ người đàn bà mà ngươi đã bắt đến; vì nàng có chồng rồi. 4 Vả, vua A-bi-mê-léc chưa đến gần người đó, nên thưa rằng: Lạy Chúa, Chúa há sẽ hủy diệt cả một dân công bình chăng? 5 Người đó há chẳng nói với tôi rằng: Ấy là em gái tôi chăng? và chánh người nữ há chẳng nói rằng: Ấy là anh tôi sao? Tôi làm sự nầy bởi lòng ngay thẳng và tay thanh khiết của tôi. 6 Trong cơn chiêm bao, Đức Chúa Trời phán nữa rằng: Ta cũng biết ngươi vì lòng ngay thẳng mà làm điều đó; bởi cớ ấy, ta mới ngăn trở ngươi phạm tội cùng ta, và không cho động đến người đó. 7 Bây giờ, hãy giao đàn bà đó lại cho chồng nó, vì chồng nó là một đấng tiên tri, sẽ cầu nguyện cho ngươi, thì ngươi mới được sống. Còn như không giao lại, thì phải biết rằng ngươi và hết thảy ai thuộc về ngươi quả hẳn sẽ chết.
8 Vua A-bi-mê-léc dậy sớm, đòi các tôi tớ mình đến, thuật lại hết mọi lời, thì họ lấy làm kinh ngạc. 9 Rồi, A-bi-mê-léc đòi Áp-ra-ham mà nói rằng: Ngươi đã làm gì cho ta vậy? Ta có làm điều chi mất lòng chăng mà ngươi làm cho ta và cả nước phải bị một việc phạm tội lớn dường nầy? Đối cùng ta, ngươi đã làm những việc không nên làm đó. 10 Vua A-bi-mê-léc lại nói cùng Áp-ra-ham rằng: Ngươi có ý gì mà làm như vậy? 11 Áp-ra-ham đáp: Tôi tự nghĩ rằng: Trong xứ nầy thật không có ai kính sợ Đức Chúa Trời, thì họ sẽ vì cớ vợ tôi mà giết tôi chăng. 12 Nhưng nó cũng thật là em gái tôi, em một cha khác mẹ; và tôi cưới nó làm vợ. 13 Khi Đức Chúa Trời làm cho tôi phải lưu lạc xa nhà cha, thì tôi có nói với nàng rằng: Nầy là ơn của ngươi sẽ làm cho ta: Hễ chỗ nào chúng ta sẽ đi đến, hãy nói về ta: Ấy là anh tôi.
14 Đoạn, vua A-bi-mê-léc đem chiên và bò, tôi trai cùng tớ gái cho Áp-ra-ham, và trả Sa-ra vợ người lại, mà phán rằng: 15 Nầy, xứ ta sẵn dành cho ngươi; ngươi thích đâu thì ở đó. 16 Rồi vua phán cùng Sa-ra rằng: Đây, ta ban cho anh ngươi một ngàn miếng bạc; số tiền đó dùng cho ngươi như một bức màn che trước mắt về mọi việc đã xảy ra cùng ngươi; và mọi người đều sẽ cho ngươi là công bình. 17 Áp-ra-ham cầu xin Đức Chúa Trời, thì Ngài chữa bịnh cho vua A-bi-mê-léc, vợ cùng các con đòi người; vậy, họ đều có con. 18 Vả, lúc trước, vì vụ Sa-ra, vợ Áp-ra-ham, nên Đức Giê-hô-va làm cho cả nhà vua A-bi-mê-léc đều son sẻ.

20

Abraham Ƀlŏr Hăng Abimelek Kơ Tơlơi Bơnai Ñu

1Tơdang mông anŭn, Abraham đuaĭ hĭ mơ̆ng anih Mamre hăng mŭt amăng tring Negewơ laih anŭn hơdip kơplăh wăh anih Khades hăng anih Sur. Tơdơi ƀiă kơ anŭn, ñu hơdip amăng plei kơđông Gerar. 2Tơdang ƀing gơñu hơdip pơ anih anai, Abraham ră ruai hăng arăng kơ bơnai ñu HʼSarah tui anai, “Ñu jing adơi kâo.” Tui anŭn, Abimelek pơtao Gerar pơkiaŏ mơnuih rai mă tŭ hĭ HʼSarah.
3Samơ̆ Ơi Adai pơƀuh rai kơ Abimelek amăng sa tơlơi rơpơi mlam laih anŭn pơhiăp kơ ñu tui anai, “Hơmư̆ bĕ! Ih khŏm djai yơh yuakơ đah kơmơi ih hơmâo mă tŭ laih anŭn! Gơ̆ hơmâo rơkơi laih.”
4Hlak anŭn Abimelek aka dŏ hrŏm hăng gơ̆ ôh, tui anŭn ñu laĭ, “Ơ Yahweh, Ih či pơrai hĭ sa lŏn čar ƀu hơmâo tơlơi soh anai hă? 5Ƀu djơ̆ ôh hă ñu pơhiăp hăng kâo, ‘Ñu jing adơi kâo,’ laih anŭn đah kơmơi anai laĭ, ‘Ñu jing ayŏng kâo’? Kâo hơmâo ngă tơlơi anai hăng pran jua rơgoh laih anŭn hăng tơngan rơgoh mơ̆n.”
6Tui anŭn, Ơi Adai laĭ kơ ñu amăng tơlơi rơpơi anŭn, “Ơ djơ̆ yơh, Kâo thâo ih hơmâo ngă laih tơlơi anai hăng pran jua rơgoh, tui anŭn yơh Kâo hơmâo pơgăn hĭ laih ih mơ̆ng tơlơi ngă soh pơkơdơ̆ng glaĭ hăng Kâo. Anŭn yơh jing tơhơnal tơlơi yua hơget Kâo ƀu brơi ôh ih tĕk djơ̆ gơ̆. 7Ră anai ba glaĭ bĕ đah kơmơi anai kơ rơkơi gơ̆, yuakơ rơkơi gơ̆ jing sa čô pô pơala; rơkơi gơ̆ či iâu laĭ brơi kơ ih laih anŭn ih či hơdip yơh. Samơ̆ tơdah ih ƀu ba glaĭ kơ rơkơi gơ̆ ôh, ih laih anŭn abih bang mơnuih amăng sang anŏ lŏm kơ ih khŏm djai yơh.”
8Mơguah ưm amăng hrơi tŏ tui, Abimelek iâu rai abih bang ƀing khua moa mă bruă kơ ñu laih anŭn tơdang ñu ruai glaĭ abih tơlơi hơmâo truh laih, ƀing gơñu huĭ bra̱l biă mă. 9Giŏng anŭn, Abimelek iâu Abraham mŭt laih anŭn pơhiăp, “Yua hơget ih hơmâo ngă laih tơlơi anŭn kơ ƀing gơmơi lĕ? Hơget tơlơi kâo hơmâo pơkơdơ̆ng glaĭ laih hăng ih tơl ih ba rai tơlơi soh prŏng ƀơi kâo laih anŭn ƀơi lŏn čar kâo lĕ? Ih hơmâo ngă laih kơ kâo sa tơlơi jing tơlơi ƀu năng ngă ôh.”
10Laih anŭn Abimelek tơña kơ Abraham, “Hơget tơlơi ih pơmĭn tơl ih ngă kơ tơlơi kar hăng anai lĕ?”
11Abraham laĭ glaĭ, “Kâo pơmĭn, ‘Ƀu hơmâo tơlơi huĭ pơpŭ kơ Ơi Adai ôh amăng anih anai; tui anŭn ƀing gơñu či pơdjai hĭ kâo yuakơ kiăng mă hĭ bơnai kâo yơh.’ 12Laih anŭn dơ̆ng, ñu ăt jing adơi kâo biă mă mơ̆n, jing ană mơ̆ng ama kâo samơ̆ ƀu djơ̆ mơ̆ng amĭ kâo ôh, tui anŭn yơh kâo dưi dŏ kơ ñu. 13Laih anŭn tơdang Ơi Adai iâu kâo tơbiă đuaĭ hĭ mơ̆ng plei pla ama kâo, kâo laĭ kơ ñu, ‘Anai yơh jing tơlơi ih pơrơđah tơlơi ih tŏng ten hăng kâo: Pơpă ƀing ta nao, ih khŏm laĭ hăng hlơi ƀing ta bưp tui anai, kâo jing ayŏng ih.’ ”
14Giŏng anŭn, Abimelek ba glaĭ HʼSarah kơ Abraham laih anŭn ba rai triu, hlô mơnơ̆ng rong, ƀing hlŭn đah rơkơi đah kơmơi mơ̆n hăng jao brơi kơ gơ̆. 15Laih anŭn Abimelek laĭ kơ gơ̆, “Anih lŏn kâo ƀơi anăp ih, ruah mă bĕ pơpă anih ih kiăng dŏ hơdip.”
16Laih anŭn ñu laĭ kơ HʼSarah, “Kâo či brơi kơ ayŏng ih sa-rơbâo prăk hăng amrăk. Anai yơh kiăng pơsir hĭ tơlơi pơkơdơ̆ng glaĭ hăng ih ƀơi anăp abih bang hlơi pô jing gah kơ ih; ih ƀu hơmâo ngă soh hơget ôh.”
17Tui anŭn, Abraham iâu laĭ kơ Ơi Adai laih anŭn Ơi Adai pơhla̱o hĭ Abimelek, bơnai gơ̆ laih anŭn ƀing bơnai hle̱ gơ̆; tui anŭn ƀing gơñu dưi hơmâo ană bă dơ̆ng. 18Yahweh hơmâo pơgăn hĭ ƀing sang anŏ Abimelek mơ̆ng tơlơi hơmâo ană bă yuakơ ñu mă tŭ HʼSarah bơnai Abraham yơh.