27

Gia-cốp cướp phước lành của Ê-sau

1 Bởi Y-sác đã già, mắt làng chẳng thấy được nữa, bèn gọi Ê-sau, con trưởng nam, mà rằng: Hỡi con! Ê-sau thưa rằng: Có con đây. 2 Người bèn nói rằng: Nầy, cha đã già rồi, chẳng biết ngày nào phải chết; 3 vậy bây giờ, cha xin con hãy lấy khí giới, ống tên và cung con, ra đồng săn thịt rừng cho cha, 4 dọn một món ngon tùy theo cha sở thích; rồi dâng lên cho cha ăn, đặng linh hồn cha chúc phước cho con trước khi chết. 5 Vả, đương khi Y-sác nói cùng Ê-sau con trai mình, thì Rê-bê-ca có nghe. Ê-sau bèn ra đồng săn thịt rừng đặng đem về cho cha.
6 Rê-bê-ca nói cùng Gia-cốp, con trai mình, rằng: Nầy, mẹ có nghe cha nói cùng Ê-sau, anh con, và dặn rằng: 7 Hãy đem thịt rừng về cho cha, dọn một món ngon cha ăn; đặng trước khi qua đời, cha sẽ chúc phước cho con trước mặt Đức Giê-hô-va. 8 Vậy, con ơi! bây giờ, hãy nghe mẹ và làm theo lời mẹ biểu: 9 Hãy ra ngoài bầy, bắt hai dê con tốt, rồi mẹ sẽ dọn cho cha con một món ngon, tùy theo người sở thích; 10 con sẽ đem cho cha ăn, đặng người chúc phước con trước khi qua đời. 11 Gia-cốp thưa lại cùng mẹ rằng: Thưa mẹ, Ê-sau, anh con, có lông, còn con lại không. 12 Có lẽ cha sẽ rờ mình chăng, coi con như kẻ phỉnh gạt, thì con chắc lấy cho mình sự rủa sả, chớ chẳng phải sự chúc phước đâu. 13 Mẹ đáp rằng: Con ơi! xin sự rủa sả đó để cho mẹ chịu; hãy cứ nghe lời mẹ, ra bắt hai dê con. 14 Vậy, Gia-cốp đi bắt hai dê con, đem lại cho mẹ, làm món ngon, tùy theo cha sở thích.
15 Đoạn, Rê-bê-ca lấy quần áo tốt nhứt của Ê-sau, con trưởng nam, sẵn để trong nhà, mà mặc vào cho Gia-cốp, con út mình; 16 rồi người lấy da dê con bao hai tay và cổ, vì tay và cổ Gia-cốp không có lông. 17 Rê-bê-ca bèn để món ngon và bánh của mình đã dọn vào tay con út mình.
18 Gia-cốp bưng đến cha mình và nói rằng: Thưa cha! Y-sác đáp: Có cha đây; con là đứa nào đó? 19 Gia-cốp thưa: Tôi là Ê-sau, con trưởng nam của cha; con đã làm theo lời cha dặn biểu; xin cha dậy, ngồi ăn lấy thịt săn của con, đặng linh hồn cha sẽ chúc phước cho con. 20 Y-sác hỏi rằng: Sao con đi săn được mau thế? Thưa rằng: Ấy nhờ Giê-hô-va Đức Chúa Trời của cha xui tôi gặp mau vậy. 21 Y-sác nói cùng Gia-cốp rằng: Hỡi con! Hãy lại gần đặng cha rờ thử xem có phải là Ê-sau, con của cha chăng. 22 Gia-cốp bèn lại gần Y-sác; người rờ và nói rằng: Tiếng nói thì của Gia-cốp, còn hai tay lại của Ê-sau. 23 Người chẳng nhận biết đặng vì hai tay cũng có lông như của anh, là Ê-sau. Vậy Y-sác chúc phước cho. 24 Người lại hỏi rằng: Ấy con thật là Ê-sau, con trai ta, phải chăng? Gia-cốp thưa: Phải, con đây. 25 Y-sác bèn nói: Hãy dọn cho cha ăn lấy thịt săn của con, đặng linh hồn cha chúc phước cho con. Gia-cốp dọn cho người ăn, cũng có đem rượu cho người uống nữa.
26 Rồi Y-sác cha người nói rằng: Hỡi con! Hãy lại gần và hôn cha. 27 Gia-cốp bèn lại gần và hôn người. Y-sác đánh mùi thơm của áo con, liền chúc phước cho, và nói rằng:
 Nầy, mùi hương của con ta
 Khác nào mùi hương của cánh đồng mà Đức Giê-hô-va đã ban phước cho.
28 Cầu xin Đức Chúa Trời cho con sương móc trên trời xuống,
 Được màu mỡ của đất,
 Và dư dật lúa mì cùng rượu.
29 Muôn dân phải phục con,
 Các nước phải quì lạy trước mặt con!
 Hãy được quyền chủ các anh em,
 Các con trai của mẹ con phải quì lạy trước mặt con!
 Ai rủa sả con sẽ bị rủa sả lại,
 Ai cầu phước cho con, sẽ được ban phước lại!
30 Vừa khi Y-sác chúc phước cho Gia-cốp xong, và vừa khi Gia-cốp lui ra khỏi nơi cha mình, thì Ê-sau, anh người, đi săn trở về. 31 Người cũng dọn một món ngon, dâng lên cho cha và thưa rằng: Xin dậy, ngồi ăn thịt săn của con trai cha, đặng linh hồn cha chúc phước cho con. 32 Y-sác, cha người, hỏi: Con là đứa nào? Thưa rằng: Tôi là Ê-sau, con trưởng nam của cha. 33 Y-sác lấy làm cảm động quá đỗi mà nói rằng: Vậy, còn đứa nào đã săn thịt rừng, và đã dâng lên cho cha đó? Trước khi con về, cha đã ăn hết rồi, và chúc phước cho nó; nó lại sẽ được ban phước vậy.
34 Vừa nghe dứt lời cha, thì Ê-sau la lên một tiếng rất lớn và rất thảm thiết mà thưa cùng cha rằng: Cha ơi! Xin hãy chúc phước cho con luôn nữa! 35 Nhưng Y-sác lại đáp: Em con đã dùng mưu kế đến cướp sự chúc phước của con rồi. 36 Ê-sau liền nói rằng: Có phải vì người ta gọi nó là Gia-cốp mà nó hai lần chiếm lấy vị tôi rồi chăng? Nó đã chiếm quyền trưởng nam tôi, và lại bây giờ còn chiếm sự phước lành của tôi nữa. Tiếp rằng: Cha chẳng có dành sự chúc phước chi cho tôi sao? 37 Y-sác đáp rằng: Nầy, cha đã lập nó lên làm chủ con, đã cho các anh em làm tôi nó; và đã dự bị lúa mì và rượu cho nó. Vậy, cha sẽ làm chi cho con đây? 38 Ê-sau thưa rằng: Cha ơi! Cha chỉ có sự chúc phước đó thôi sao? Hãy chúc phước cho con với, cha! Rồi, Ê-sau cất tiếng lên khóc. 39 Y-sác cha người, đáp rằng:
 Nầy, nơi con ở sẽ thiếu màu mỡ của đất,
 Cùng sương móc trên trời sa xuống.
40 Con sẽ nhờ gươm mới được sống,
 Và làm tôi tớ cho em con.
 Song khi con lưu lạc rày đó mai đây,
 Sẽ bẻ cái ách của em trên cổ con vậy.

Ê-sau toan giết Gia-cốp. – Rê-bê-ca phá mưu thù

41 Ê-sau trở lòng ghét Gia-cốp vì cớ cha mình chúc phước cho người, bèn nói thầm trong lòng rằng: Ngày tang của cha đã hầu gần; vậy, ta sẽ giết Gia-cốp, em ta, đi. 42 Họ đem lời Ê-sau, con lớn, thuật lại cùng Rê-bê-ca, thì người sai gọi Gia-cốp, con út mình, mà nói rằng: Nầy, Ê-sau, anh con, toan giết con để báo thù. 43 Vậy, bây giờ, hỡi con, hãy nghe lời mẹ, đứng dậy, chạy trốn qua nhà La-ban, cậu con, tại Cha-ran, 44 và hãy ở cùng người ít lâu, cho đến lúc nào cơn giận của anh con qua hết. 45 Khi cơn giận anh con bỏ qua rồi, và nó quên việc con đã gây nên với nó, thì mẹ sẽ biểu con về. Có lẽ đâu mẹ phải chịu mất cả hai đứa trong một ngày ư?
46 Rê-bê-ca nói cùng Y-sác rằng: Tôi đã chán, không muốn sống nữa, vì cớ mấy con gái họ Hếch. Nếu Gia-cốp cưới một trong mấy con gái họ Hếch mà làm vợ, tức một người con gái trong xứ như các đứa đó; thôi, tôi còn sống mà chi?

27

Y-Yakôp Tlĕ Mă Klei Hơêč Hmưi kơ Y-Êsâo

1Tơdah Y-Isăk mduôn leh, ală ñu mmăt amâo lŏ dưi ƀuh ôh, ñu iêu Y-Êsâo anak khua ñu leh anăn lač kơ gơ̆, “Ơ dam.” Gơ̆ lŏ wĭt lač kơ ñu, “Nĕ tinei kâo.” 2Ñu lač, “Nĕ anei, kâo mduôn leh; kâo amâo thâo ôh hruê kâo srăng djiê. 3Ară anei mă mnơ̆ng ih hiu dliê, đĭng tiông leh anăn hna kmêč ih. Nao hlăm dliê leh anăn mnah hlô kơ kâo. 4Mkra čĭm hlô anăn kơ kâo tui si kâo khăp ƀơ̆ng. Ba kơ kâo čiăng kơ kâo ƀơ̆ng leh anăn kâo dưi hơêč hmưi kơ ih, êlâo kâo djiê.”
5H'Rêƀêka dôk hmư̆ klei Y-Isăk lač kơ Y-Êsâo anak êkei ñu. Snăn êjai Y-Êsâo nao hlăm dliê čiăng duah hlô leh anăn djă ba wĭt gơ̆, 6H'Rêƀêka lač kơ Y-Yakôp anak êkei ñu, “Kâo hmư̆ ama ih blŭ kơ Y-Êsâo ayŏng ih snei, 7‘Ba kơ kâo čĭm hlô leh anăn mkra čĭm bi jăk ƀơ̆ng, čiăng kơ kâo dưi ƀơ̆ng leh anăn hơêč hmưi kơ ih ti anăp Yêhôwa êlâo kâo djiê.’ 8Ară anei, Ơ dam, gưt asăp kâo tui si klei kâo mtă kơ ih. 9Nao kơ hlô mnơ̆ng drei rông, mă kơ kâo dua drei êđai bê knô mda leh anăn êmŏng, leh anăn kâo srăng mkra čĭm jăk ƀơ̆ng kơ ama ih tui si ñu khăp. 10Ih srăng ba čĭm anăn kơ ama ih ƀơ̆ng čiăng kơ ñu hơêč hmưi kơ ih êlâo ñu djiê.” 11Ƀiădah Y-Yakôp lač kơ H'Rêƀêka amĭ ñu, “Nĕ anei, Y-Êsâo ayŏng kâo asei mlei mâo mlâo lu leh anăn kâo amâo mâo ôh. 12Năng ai ama kâo srăng ruêh kâo, yap kâo jing mnuih mplư ñu, leh anăn kâo srăng bi truh klei tăm pah kơ kâo pô, amâo djŏ klei hơêč hmưi ôh.” 13Amĭ ñu lač kơ ñu, “Ơ dam, brei klei tăm pah ih lĕ ti kâo. Knŏng gưt asăp kâo leh anăn nao mă êđai bê kơ kâo.” 14Snăn ñu nao mă leh anăn ba digơ̆ kơ amĭ ñu; leh anăn amĭ ñu mkra čĭm jăk ƀơ̆ng tui si ama ñu khăp. 15H'Rêƀêka mă čhum ao Y-Êsâo anak khua ñu, dŏ jăk hĭn mâo hlăm sang, leh anăn ñu bi hơô čŭt čhum ao anăn kơ Y-Yakôp, anak mda ñu. 16Leh anăn ñu guôm kngan leh anăn kkuê gơ̆ hŏng klĭt êđai bê. 17Leh anăn ñu brei ti kngan Y-Yakôp anak êkei ñu čĭm jăk ƀơ̆ng leh anăn kpŭng ñu mkra leh.
18Gơ̆ nao kơ ama gơ̆ leh anăn lač, “Ơ ama.” Y-Isăk lač, “Nĕ tinei kâo, hlei ih, Ơ dam?” 19Y-Yakôp lač kơ ama ñu, “Kâo jing Y-Êsâo anak khua ih. Kâo ngă leh tui si ih mtă leh kơ kâo. Kgŭ bĕ, dôk gŭ leh anăn ƀơ̆ng čĭm hlô kâo, čiăng kơ ih dưi hơêč hmưi kơ kâo.” 20Ƀiădah Y-Isăk lač kơ anak êkei ñu, “Si ngă ih djăl tuôm hŏng hlô, Ơ dam?” Ñu lač, “Kyuadah Yêhôwa, Aê Diê ih brei klei myun kơ kâo.” 21Y-Isăk lač kơ Y-Yakôp, “Hriê giăm čiăng kâo dưi ruêh ih, Ơ dam, thâodah ih jing sĭt nik anak kâo Y-Êsâo amâodah hơăi.” 22Y-Yakôp nao giăm Y-Isăk ama ñu, leh anăn gơ̆ ruêh ñu leh anăn lač, “Asăp blŭ jing asăp Y-Yakôp, ƀiădah kngan jing kngan Y-Êsâo.” 23Leh anăn Y-Isăk amâo thâo kral ñu ôh, kyuadah kngan ñu mâo mlâo msĕ si kngan Y-Êsâo ayŏng ñu. Snăn Y-Isăk hơêč hmưi kơ Y-Yakôp. 24Gơ̆ lač, “Ih jing anak kâo Y-Êsâo sĭt mơ̆?” Ñu lač, “Kâo gơ̆ yơh.” 25Gơ̆ lač, “Brei čĭm kơ kâo; kâo srăng ƀơ̆ng čĭm hlô anak kâo čiăng kơ kâo dưi hơêč hmưi kơ ih.” Ñu brei čĭm kơ gơ̆ leh anăn gơ̆ ƀơ̆ng. Ñu ba kpiê leh anăn gơ̆ mnăm. 26Leh anăn Y-Isăk ama ñu lač kơ ñu, “Hriê giăm kâo leh anăn čŭm kâo, Ơ dam.” 27 Ñu nao giăm leh anăn čŭm gơ̆. Y-Isăk ƀâo mnâo čhum ao ñu leh anăn hơêč hmưi kơ ñu, lač,
  “Ơ, mnâo anak êkei kâo
   jing msĕ si mnâo hma Yêhôwa brei leh klei jăk jĭn.
  28Akâo kơ Aê Diê brei kơ ih êa nguôm mơ̆ng adiê,
   leh anăn brei lăn ih jing snăk,
   mâo mdiê leh anăn kpiê lu.
  29 Brei lu mnuih ƀuôn sang jing dĭng buăl ih,
   leh anăn lu phung găp djuê buôn ti anăp ih.
  Brei ih jing khua kơ phung adei ih,
   leh anăn brei phung anak êkei amĭ ih buôn ti anăp ih.
  Brei hlei pô tăm pah ih jing mnuih arăng tăm pah;
   leh anăn brei hlei pô ngă klei jăk jĭn kơ ih mâo klei jăk jĭn.”
30Tơdah mrâo leh Y-Isăk hơêč hmưi kơ Y-Yakôp, leh anăn Y-Yakôp mrâo đuĕ mơ̆ng Y-Isăk ama ñu, Y-Êsâo ayŏng ñu wĭt hiu mnah. 31Ñu mkra msĕ mơh čĭm jăk ƀơ̆ng leh anăn ba kơ ama ñu, leh anăn lač kơ ama ñu, “Brei ama kâo kgŭ leh anăn ƀơ̆ng čĭm hlô anak êkei ih, čiăng kơ ih dưi hơêč hmưi kơ kâo.” 32Y-Isăk ama ñu lač kơ ñu, “Hlei ih?” Ñu lač, “Kâo jing Y-Êsâo, anak ih kkiêng tal êlâo.” 33Y-Isăk ktư̆ yơ̆ng êdimima, lač, “Hlei pô mă leh čĭm hlô leh anăn ba kơ kâo leh? Kâo ƀơ̆ng leh jih êlâo truh ih, leh anăn kâo hơêč hmưi leh kơ ñu. Sĭt nik ñu srăng mâo klei hơêč hmưi.” 34Tơdah hmư̆ klei ama ñu blŭ, Y-Êsâo ur ktang, bŏ hŏng klei ênguôt phĭ snăk, leh anăn ñu lač kơ ama ñu, “Hơêč hmưi kơ kâo msĕ mơh, Ơ ama.” 35Ƀiădah Y-Isăk lač, “Adei ih hriê leh hŏng klei mplư, leh anăn ñu mă leh klei hơêč hmưi ih.” 36 Y-Êsâo lač, “Amâo djŏ hĕ kyuanăn arăng bi anăn ñu Y-Yakôp? Kyuadah ñu plah hĕ leh dŏ kâo dua bliư̆. Ñu mă leh klei kâo jing ayŏng khua; leh anăn nĕ ară anei, ñu mă leh mơh klei hơêč hmưi kâo.” Leh anăn ñu lač, “Ih amâo pioh hĕ sa klei hơêč hmưi kơ kâo?” 37Y-Isăk lŏ wĭt lač kơ Y-Êsâo, “Nĕ anei, kâo brei ñu jing khua ih leh, leh anăn kâo brei leh jih jang phung ayŏng adei ñu jing dĭng buăl ñu; kâo mprăp kơ ñu hŏng mdiê leh anăn kpiê. Ya kâo dưi lŏ brei kơ ih, Ơ dam?” 38 Y-Êsâo lač kơ ama ñu, “Ih mâo knŏng sa klei hơêč hmưi hĕ, Ơ ama? Hơêč hmưi brei kơ kâo msĕ mơh, Ơ ama.” Leh anăn Y-Êsâo ur leh anăn hia. 39 Y-Isăk ama ñu lŏ wĭt lač kơ ñu,
   “Nĕ anei, ih srăng dôk ti lăn amâo jing mnơ̆ng lu ôh,
   leh anăn ih srăng kƀah êa nguôm mơ̆ng adiê ti dlông.
  40 Ih srăng dôk hdĭp hŏng đao gưm ih,
   leh anăn jing dĭng buăl kơ adei ih.
  Ƀiădah êjai ih hiu hdĭp tinei tinăn,
   ih srăng bi joh hĕ knông ñu mơ̆ng kkuê ih.”

Y-Yakôp Đuĕ Mơ̆ng Klei Y-Êsâo Ngêñ

41Y-Êsâo bi êmut kơ Y-Yakôp kyua klei hơêč hmưi ama diñu brei kơ ñu, leh anăn Y-Êsâo lač hlăm ai tiê, “Hruê čŏk hia kơ ama kâo giăm leh. Hlăk anăn kâo srăng bi mdjiê Y-Yakôp adei kâo.” 42Arăng hưn kơ H'Rêƀêka klei Y-Êsâo anak khua ñu blŭ. Ñu brei arăng iêu Y-Yakôp anak mda ñu, leh anăn lač kơ gơ̆, “Nĕ anei, Y-Êsâo ayŏng ih bi juh ñu pô hŏng klei mĭn bi mdjiê ih. 43Ară anei Ơ dam, gưt asăp kâo. Kgŭ bĕ ih leh anăn đuĕ nao kơ ƀuôn Čaran kơ Y-Laban ayŏng kâo. 44Brei ih dôk mbĭt hŏng ñu sui ƀiă tơl klei ngêñ ayŏng ih ram leh, 45tơl ayŏng ih luč klei ñu ăl kơ ih, leh anăn wơr bĭt klei ih ngă leh kơ ñu. Hlăk anăn kâo srăng tiŏ mnuih iêu ih wĭt mơ̆ng anăn. Ya yuôm kâo luč jih dua diih hlăm sa hruê?”
46H'Rêƀêka lač kơ Y-Isăk, “Klei hdĭp kâo ênguôt kyuadah phung anak mniê Y-Het. Tơdah Y-Yakôp mă sa čô mô̆ msĕ si phung anak mniê čar anei mơ̆ng phung anak mniê Y-Het, ya yuôm klei hdĭp kâo?”