31

Gia-cốp trở về Ca-na-an

1 Gia-cốp được nghe lời các con La-ban nói rằng: Gia-cốp đã lấy hết gia tài cha ta, và vì nhờ của cha ta, nên mới được giàu có dường ấy. 2 Gia-cốp cũng để ý coi nét mặt cậu, nhận biết rằng người chẳng đối ở với mình như trước nữa.
3 Đức Giê-hô-va phán cùng Gia-cốp rằng: Hãy trở về xứ của tổ phụ ngươi, chốn bà con ngươi, ta sẽ phù hộ ngươi. 4 Gia-cốp bèn sai người gọi Ra-chên và Lê-a đến nơi cầm bầy súc vật của mình ngoài đồng, 5 và nói cùng họ rằng: Ta thấy sắc mặt cha hai ngươi đối cùng ta chẳng còn như trước nữa, nhưng nhờ Đức Chúa Trời của cha ta phù hộ ta. 6 Chánh hai ngươi cũng biết rằng ta đã giúp cha hai ngươi hết sức, 7 còn cha hai ngươi lại khinh bạc và mười lần thay đổi công giá ta; nhưng Đức Chúa Trời không cho phép người làm hại ta chút nào. 8 Khi người dạy rằng: Các con chiên có đốm dùng làm công giá ngươi, quả các con chiên đều sanh con ra có đốm. Còn nếu dạy rằng: Các con chiên có sọc dùng làm công giá ngươi, quả các con chiên đều sanh con ra có sọc. 9 Thế thì, Đức Chúa Trời đã bắt súc vật của cha hai ngươi cho ta đó! 10 Đương trong lúc chiên giao hiệp nhau, ta nhướng mắt lên, chiêm bao thấy các chiên đực đương giao hiệp cùng chiên cái đều có sọc, có rằn và có đốm. 11 Thiên sứ Đức Chúa Trời phán cùng ta trong mộng rằng: Hỡi Gia-cốp! Ta bèn thưa: Có tôi đây. 12 Thiên sứ rằng: Hãy nhướng mắt lên mà nhìn: Hết thảy chiên đực đương giao hiệp cùng chiên cái đều có sọc, có rằn và có đốm; vì ta đã thấy cách La-ban ăn ở cùng ngươi rồi. 13 Ta đây là Đức Chúa Trời của Bê-tên, tức nơi ngươi đã thoa dầu đầu cây trụ và đã khấn vái ta. Bây giờ, hãy đứng dậy, ra khỏi xứ nầy và trở về xứ của bà con ngươi.
14 Ra-chên và Lê-a đáp cùng người mà rằng: Chúng tôi còn một phần chi hay là cơ nghiệp chi nơi nhà cha chúng tôi chăng? 15 Vì người đã gả bán chúng tôi và ăn xài hết tiền bạc bán nữa, há người chẳng đãi chúng tôi như người dưng ư? 16 Các tài vật mà Đức Chúa Trời đoạt nơi tay cha chúng tôi tức là của chúng tôi và của con cái chúng tôi. Vậy bây giờ, chàng hãy làm theo mọi lời Đức Chúa Trời đã phán dạy.
17 Gia-cốp bèn đứng dậy, đỡ vợ và con lên lưng lạc đà, 18 dẫn hết thảy súc vật và của cải mình, tức súc vật mình đã gây dựng ở Pha-đan-A-ram, đặng trở về cùng Y-sác, cha mình, ở Ca-na-an. 19 Trong lúc La-ban mắc đi hớt lông chiên người, thì Ra-chên ăn cắp các pho tượng thờ trong nhà của cha mình. 20 Gia-cốp gạt La-ban, vì không nói rằng, mình muốn đi trốn. 21 Vậy, người đứng dậy, đem theo hết thảy tài vật mình, trốn đi ngang qua sông, thẳng tuốt về núi Ga-la-át.

La-ban đuổi theo Gia-cốp

22 Đến ngày thứ ba, người ta học lại cùng La-ban rằng Gia-cốp đã trốn đi rồi. 23 Người bèn đem các anh em mình đuổi theo Gia-cốp trong bảy ngày đường, và theo kịp tại núi Ga-la-át. 24 Nhưng trong cơn chiêm bao lúc ban đêm, Đức Chúa Trời đến cùng La-ban, người A-ram, mà phán rằng: Dầu lành dầu dữ, thế nào ngươi khá giữ mình đừng nói chi cùng Gia-cốp hết. 25 Vậy, La-ban theo kịp Gia-cốp. Vả, Gia-cốp đương đóng trại trên núi; La-ban và các anh em người cũng đóng trại trên núi Ga-la-át.
26 La-ban nói cùng Gia-cốp rằng: Cháu đã làm chi vậy? Cháu đã gạt cậu và dẫn mấy đứa gái cậu như phu tù giặc. 27 Sao trốn nhẹm, gạt và không cho cậu hay trước? Có lẽ cậu đưa đi rất vui vẻ, tiếng hát, tiếng đàn và tiếng trống phụ đưa. 28 Cháu làm cách dại dột vậy, không để cho cậu hôn con trai và con gái cậu. 29 Tay cậu có đủ quyền làm hại cháu; nhưng Đức Chúa Trời của cha cháu đã mách bảo cùng cậu tối hôm qua rằng: Dầu lành dầu dữ, ngươi khá giữ mình đừng nói chi cùng Gia-cốp hết. 30 Bây giờ, vì lòng cháu mong mỏi về nhà cha cháu, nên đã ra đi; nhưng cớ sao cháu lại ăn cắp các pho tượng cậu?
31 Gia-cốp đáp rằng: Vì cớ tôi e cậu bắt hai người con gái lại chăng. 32 Nhưng tìm nơi ai được các pho tượng của cậu, thì ai đó sẽ bị chết đi! Tại trước mặt các anh em chúng ta, cậu hãy kiểm soát các món nơi tôi đi, và hãy lấy vật chi thuộc về cậu. Vả, Gia-cốp vốn không hay rằng Ra-chên đã trộm mấy pho tượng đó. --- 33 Vậy, La-ban vào trại Gia-cốp, trại Lê-a, trại hai người đòi, chẳng tìm được chi cả. Đoạn, ở trại Lê-a bước ra đi vào trại Ra-chên. 34 Vả, Ra-chên có lấy mấy pho tượng đó, giấu dưới bành lạc đà, rồi ngồi lên trên. La-ban soát lục khắp trại chẳng gặp pho tượng. 35 Nàng bèn thưa cùng cha rằng: Vì trong mình con có việc riêng của đàn bà, nên đứng dậy rước chẳng được; xin chúa chớ giận con chi hết. Người kiếm, nhưng chẳng thấy pho tượng đâu hết.
36 Gia-cốp bèn nổi giận rầy lộn cùng La-ban, mà rằng: Tôi có án gì, tội gì, mà cậu hằm hằm đuổi theo như vậy! 37 Cậu đã soát lục các đồ hành lý tôi, có kiếm được món chi thuộc về nhà cậu chăng? Hãy đem món đó ra trước mặt anh em tôi cùng anh em cậu, đặng họ đoán xét đôi ta. 38 Kìa, đã hai mươi năm tôi ăn ở nơi nhà cậu, chiên cùng dê cậu nào có sảo thai, và tôi chẳng hề ăn thịt chiên đực của bầy cậu bao giờ; 39 cũng chẳng hề đem về cho cậu một con nào bị xé; bằng có, chính tôi chịu đền đó thôi. Cậu cứ đòi luôn những con bị ăn cắp ban ngày và ăn trộm ban đêm. 40 Ban ngày tôi chịu nắng nồng, ban đêm chịu lạnh lùng, ngủ nào có an giấc được đâu. 41 Đó trong hai mươi năm tôi ở tại nhà cậu là thế; trong mười bốn năm giúp việc, để được hai con gái cậu, và sáu năm đặng lãnh lấy bầy súc vật của cậu, mà cậu lại còn thay đổi mười lần công giá tôi. 42 Nếu Đức Chúa Trời của cha tôi, Đức Chúa Trời của Áp-ra-ham, là Đấng mà Y-sác kính sợ, không phù hộ tôi, chắc bây giờ cậu đuổi tôi ra tay không. Đức Chúa Trời đã xem thấy nỗi đau khổ tôi cùng công việc hai tay tôi làm, nên đêm qua Ngài đã xét công bình rồi đó.
43 La-ban đáp cùng Gia-cốp mà rằng: Các đứa gái nầy là con của cậu; các đứa trẻ nầy là trẻ của cậu; các bầy súc vật tức là bầy của cậu, và các vật chi cháu thấy được tức của cậu hết; ngày nay cậu sẽ làm chi được cùng các con gái hay là các cháu cậu đó? 44 Vậy bây giờ, hè! Chúng ta kết ước cùng nhau, để dùng làm chứng cho cậu và cháu.

Gia-cốp và La-ban lập ước

45 Gia-cốp lấy một hòn đá, dựng đứng lên làm trụ; 46 và nói cùng các anh em mình rằng: Hãy lượm góp đá lại. Chúng bèn góp đá lại, chất thành một đống, rồi ngồi lên trên ăn bữa. 47 La-ban đặt tên đống đá đó là Y-ê-ga Sa-ha-đu-ta; còn Gia-cốp kêu là Ga-lét. 48 La-ban nói rằng: Đống đá nầy ngày nay làm chứng cho cậu và cháu đó. Cho nên chúng gọi là Ga-lét. 49 Mà cũng có gọi là Mích-ba, vì La-ban có nói thêm rằng: Khi chúng ta phân cách nhau, cầu xin Đức Giê-hô-va coi sóc cậu và cháu. 50 Nếu cháu hành hạ các con gái cậu, nếu cưới vợ khác nữa, thì hãy giữ mình! Chẳng phải người thường soi xét ta đâu, bèn là Đức Chúa Trời làm chứng cho chúng ta vậy. 51 La-ban lại nói cùng Gia-cốp rằng: Nầy đống đá, nầy cây trụ mà cậu đã dựng lên giữa cậu và cháu đây. 52 Đống đá nầy và cây trụ nầy làm chứng rằng cậu chẳng qua khỏi đây, đi đến nơi cháu, và cháu cũng chẳng vượt khỏi đây, đi đến nơi cậu, trong khi có ý muốn làm hại nhau. 53 Cầu xin Đức Chúa Trời của Áp-ra-ham, Đức Chúa Trời của Na-cô, Đức Chúa Trời của cha các người đó đoán xét cho chúng ta! Gia-cốp chỉ Đấng của Y-sác, cha mình, kính sợ mà thề. 54 Đoạn, người dâng một của lễ tại trên núi, và mời các anh em mình dùng bánh. Vậy, chúng dùng bánh, rồi ở ban đêm trên núi.
55 La-ban dậy sớm, hôn các con trai và các con gái mình, và chúc phước cho, rồi đi trở về nhà mình.

31

雅各逃離拉班

1雅各聽見拉班兒子們的話,說:「雅各把我們父親所有的都奪去了!他從我們父親所擁有的獲得這一切的財富。」 2雅各拉班的臉色,看哪,待他不如從前了。 3耶和華對雅各說:「你要回你祖先之地,到你本族那裏去,我必與你同在。」 4雅各就派人叫拉結利亞到田野他的羊羣那裏去, 5對她們說:「我看你們父親待我的臉色不如從前了,但我父親的上帝向來與我同在。 6你們也知道,我盡了全力服事你們的父親。 7可是你們的父親欺騙我,十次更改我的工資,但上帝不容許他害我。 8他若說:『有點的歸給你作工資』,羊羣所生的都是有點的;他若說:『有紋的歸給你作工資』,羊羣所生的都是有紋的。 9這樣,上帝把你們父親的牲畜拿來賜給我了。
10「羊羣交配的時候,我在夢中舉目一看,看哪,跳母羊的公羊都是有紋的、有點的、有花斑的。 11上帝的使者在夢中呼叫我說:『雅各。』我說:『我在這裏。』 12他說:『你舉目觀看,跳母羊的公羊都是有紋的、有點的、有花斑的。拉班向你所做的一切,我都看見了。 13我是伯特利的上帝;你曾在那裏用油膏過柱子,向我許過願。現在你起來,離開這地,回你本族之地去吧!』」 14拉結利亞回答雅各說:「在我們父親家裏還有我們可分得的產業嗎? 15我們不是被他看作外人嗎?因為他賣了我們,還吞吃了我們的銀錢。 16上帝從我們父親所拿走的一切財物,都是我們和我們孩子的。現在,凡上帝所吩咐你的,你只管去做吧!」
17雅各起來,叫他的孩子和妻子都騎上駱駝, 18又趕着他一切的牲畜和他所得的一切財物,就是他在巴旦‧亞蘭所得的,他擁有的牲畜,往迦南地他父親以撒那裏去了。 19當時拉班去剪羊毛,拉結偷了他父親家中的神像。 20雅各瞞住亞蘭拉班,不通知他就逃走了。 21雅各帶着他所有的逃走了;他起程,渡過大河,面向着基列山

拉班追趕雅各

22到第三天,有人告訴拉班雅各逃跑了。 23拉班帶着他的弟兄們去追他,追了七天,就在基列山追上了。 24夜間,上帝來到亞蘭拉班那裏,在夢中對他說:「你要小心,不可對雅各說好說歹。」
25拉班追上雅各雅各在山上支搭帳棚;拉班和他的弟兄們也在基列山上支搭帳棚。 26拉班雅各說:「你做的是甚麼事呢?你瞞着我把我的女兒們帶走,好像用刀劍擄去一般。 27你為甚麼暗暗地逃跑,瞞着我,不通知我一聲,叫我可以歡樂、唱歌、擊鼓、彈琴送你回去呢? 28為甚麼不容許我與外孫和女兒吻別呢?你現在所做的真是愚蠢! 29我的手本有能力害你,只是你父親的上帝昨夜對我說:『你要小心,不可對雅各說好說歹。』 30現在你既然這麼想念你的父家,不得不去,為甚麼又偷了我的神明呢?」 31雅各回答拉班說:「因為我害怕,我想,恐怕你把你的女兒從我這裏奪走。 32至於你的神明,你若在誰那裏搜出來,就不讓誰活。當着我們弟兄面前,你認一認在我這裏有甚麼東西是你的,你就拿去吧。」原來雅各並不知道拉結偷了神明。
33拉班進了雅各利亞,以及兩個使女的帳棚,卻沒有找到,就從利亞的帳棚出來,進入拉結的帳棚。 34拉結拿了神像,藏在駱駝的鞍子裏,自己坐在上面。拉班搜遍了那帳棚,並沒有找到。 35拉結對她父親說:「請我主不要生氣,因為我恰有月事,不能在你面前起來。」拉班搜尋,卻找不到神像。
36於是雅各發怒,斥責拉班雅各拉班說:「我有甚麼過犯,有甚麼罪惡,你竟這樣火速地追我? 37你搜遍了我一切的物件,你找到甚麼呢?可以放在你我弟兄面前,叫他們在我們兩個之間評評理。 38我在你那裏這二十年,你的母綿羊、母山羊沒有掉過胎。你羊羣中的公綿羊,我沒有吃過; 39被野獸撕裂的,我沒有帶來給你,是我自己賠償的。無論是白日被偷的,或是黑夜被偷的,你都從我手中索取。 40我常常白日受盡炎熱,黑夜受盡寒霜,不得合眼入睡。 41我這二十年在你家裏,為你兩個女兒服事了你十四年,為你的羊羣服事了你六年,你卻十次更改我的工資。 42若不是我父親以撒所敬畏的上帝,就是亞伯拉罕的上帝與我同在,你如今必定打發我空手而去。上帝看見我的苦情和我手的辛勞,就在昨夜責備了你。」

雅各和拉班立約

43拉班回答雅各說:「這兩個女兒是我的女兒,這些孩子是我的孩子,這些羊羣也都是我的羊羣;凡你所看見的都是我的。我的女兒和她們所生的孩子,我今日還能對他們做甚麼呢? 44現在,來吧!讓我和你立約,作你我之間的證據。」 45雅各就拿一塊石頭立作柱子, 46對弟兄們說:「大家來堆積石頭。」他們拿石頭堆成一堆,於是在那裏,在石堆旁邊吃喝。 47拉班稱那石堆為伊迦爾‧撒哈杜他雅各卻稱那石堆為迦累得 48拉班說:「今日這石堆成為你我之間的證據。」因此這地方名叫迦累得 49又叫米斯巴,因為他說:「我們彼此離別以後,願耶和華在你我中間鑒察 50你若苦待我的女兒,或在我的女兒以外另娶妻,雖沒有人在場,你看,有上帝在你我中間作證。」
51拉班又對雅各說:「看哪,這石堆,看哪,這柱子,是我在你我中間所立的。 52這石堆是證據,這柱子也是證據。我必不越過這石堆去害你;你也不可越過這石堆和柱子來害我。 53亞伯拉罕的上帝和拿鶴的上帝,就是他們父親的上帝,在你我中間判斷。」雅各就指着他父親以撒所敬畏的上帝起誓, 54又在山上獻祭,請弟兄們來吃飯。他們吃了飯,就在山上過夜。 55拉班清早起來,與他外孫和女兒親吻,為他們祝福,就回到自己的地方去了。