Sự phán xét của Đức Chúa Trời về kẻ chăn không trung tín và về bầy vật
1 Hỡi Li-ban, khá mở các cửa ngươi, cho lửa thiêu nuốt những cây bá hương ngươi! 2 Hỡi cây thông, hãy kêu la! Vì cây bá hương đã ngã, những cây tốt đẹp đã bị hủy phá. Hỡi cây dẻ ở Ba-san, khá kêu la, vì rừng rậm đã bị chặt. 3 Có tiếng than khóc của những kẻ chăn chiên! Vì sự vinh hiển của chúng nó đã bị hủy phá; có tiếng gầm thét của những sư tử con! Vì sự kiêu ngạo của Giô-đanh đã bị tồi tàn. 4 Giê-hô-va Đức Chúa Trời ta phán như vầy: Hãy cho những con chiên sắp giết ăn cỏ; 5 những kẻ mua nó giết đi, chẳng lấy làm phạm tội; còn kẻ bán thì nói rằng: Đức Giê-hô-va đáng ngợi khen, vì ta giàu có; và trong những kẻ chăn chẳng một người nào tiếc chúng nó. 6 Đức Giê-hô-va phán: Vì ta chẳng tiếc dân cư đất nầy nữa; nhưng, nầy, ta sẽ phó ai nấy vào trong tay kẻ lân cận mình, và trong tay vua mình; chúng nó sẽ đánh đất, và ta sẽ không giải cứu khỏi tay chúng nó đâu. 7 Vậy ta cho những chiên sắp giết ăn cỏ, là những chiên rất khốn nạn trong bầy. Đoạn, ta lấy hai cây gậy: một cây gọi là Tốt đẹp, một cây gọi là Dây buộc; và ta cho bầy chiên ăn. 8 Chỉ trong một tháng ta diệt mất ba kẻ chăn; vì linh hồn ta đã nhàm chúng nó, và linh hồn chúng nó cũng chán ta. 9 Ta bèn nói rằng: Ta sẽ không chăn bay. Con nào chết, chết đi; con nào mất, mất đi; còn những con nào sót lại thì con nầy ăn thịt con kia. 10 Đoạn, ta lấy gậy ta gọi là Tốt đẹp mà chặt nó ra từng khúc, đặng dứt lời giao ước mà ta đã kết với hết thảy các dân. 11 Nó bị dứt trong ngày đó; vậy thì những con chiên rất khốn nạn trong bầy, là chiên nghe theo ta, biết rằng ấy là lời của Đức Giê-hô-va. 12 Ta nói cùng chúng nó rằng: Nếu các ngươi lấy làm tốt, thì hãy cho tiền công ta; bằng không thì đừng cho. Chúng nó bèn cân tiền công cho ta, là ba chục miếng bạc.⚓13 Đức Giê-hô-va phán cùng ta rằng: Hãy lấy giá tốt mà chúng nó định cho ta đó, đem quăng cho thợ gốm! Ta bèn lấy ba chục miếng bạc mà quăng cho thợ gốm tại trong nhà Đức Giê-hô-va. 14 Rồi ta chặt gậy thứ hai của ta, gọi là Dây buộc, đặng dứt tình anh em giữa Giu-đa và Y-sơ-ra-ên. 15 Đức Giê-hô-va phán cùng ta rằng: Hãy lấy khí vật của kẻ chăn dại dột cho ngươi. 16 Vì nầy, ta sẽ dấy lên một kẻ chăn trong đất nầy, kẻ ấy sẽ chẳng thăm viếng chiên bị mất, chẳng tìm kiếm chiên tản lạc, không chữa con nào bị thương, không nuôi con nào mập mạnh; song nó ăn thịt con rất mập, và xé móng chúng nó. 17 Khốn thay cho kẻ chăn vô ích bỏ bầy mình! Gươm sẽ ở trên cánh tay nó, và trên con mắt hữu nó; cánh tay nó sẽ khô cả, và con mắt hữu nó sẽ mù cả.
11
Desolation of Israel
1Open ⚓your doors, O Lebanon, That fire may devour your cedars. 2Wail, O cypress, for the ⚓cedar has fallen, Because the mighty trees are ruined. Wail, O oaks of Bashan, ⚓For the thick forest has come down. 3Thereis the sound of wailing ⚓shepherds! For their glory is in ruins. Thereis the sound of roaring lions! For the pride of the Jordan is in ruins.
Prophecy of the Shepherds
4Thus says the Lord my God, “Feed the flock for slaughter, 5whose owners slaughter them and ⚓feel no guilt; those who sell them ⚓say, ‘Blessed be the Lord, for I am rich’; and their shepherds do ⚓not pity them. 6For I will no longer pity the inhabitants of the land,” says the Lord. “But indeed I will give everyone into his neighbor’s hand and into the hand of his king. They shall attack the land, and I will not deliver them from their hand.” 7So I fed the flock for slaughter, in particular ⚓the poor of the flock. I took for myself two staffs: the one I called Beauty, and the other I called Bonds; and I fed the flock. 8I dismissed the three shepherds ⚓in one month. My soul loathed them, and their soul also abhorred me. 9Then I said, “I will not feed you. ⚓Let what is dying die, and what is perishing perish. Let those that are left eat each other’s flesh.” 10And I took my staff, Beauty, and cut it in two, that I might break the covenant which I had made with all the peoples. 11So it was broken on that day. Thus ⚓the poor of the flock, who were watching me, knew that it was the word of the Lord. 12Then I said to them, “If it is agreeable to you, give me my wages; and if not, refrain.” So they ⚓weighed out for my wages thirty pieces of silver. 13And the Lord said to me, “Throw it to the ⚓potter”—that princely price they set on me. So I took the thirty pieces of silver and threw them into the house of the Lord for the potter. 14Then I cut in two my other staff, Bonds, that I might break the brotherhood between Judah and Israel. 15And the Lord said to me, ⚓“Next, take for yourself the implements of a foolish shepherd. 16For indeed I will raise up a shepherd in the land who will not care for those who are cut off, nor seek the young, nor heal those that are broken, nor feed those that still stand. But he will eat the flesh of the fat and tear their hooves in ⚓pieces. 17“Woe⚓ to the worthless shepherd, Who leaves the flock! A sword shallbe against his arm And against his right eye; His arm shall completely wither, And his right eye shall be totally blinded.”