17

大衛和歌利亞

1非利士人召集他們的軍隊來爭戰。他們聚集在猶大梭哥,在梭哥亞西加中間的以弗‧大憫安營。 2掃羅以色列人也聚集,在以拉谷安營,擺陣迎戰,要與非利士人打仗。 3非利士人站在這邊的山上,以色列人站在那邊的山上,當中有谷。 4非利士營中出來一個挑戰的人,名叫歌利亞,是迦特人,身高六肘一虎口。 5他頭戴銅盔,身穿鎧甲,甲重五千舍客勒銅。 6他腿上有銅護膝,兩肩之中背負銅矛。 7他的槍桿粗如織布機的軸,槍頭的鐵重六百舍客勒。有一個拿盾牌的人走在他前面。 8歌利亞站着,對以色列的軍隊喊叫,對他們說:「你們出來擺陣作戰是為了甚麼呢?我不是非利士人嗎?你們不是掃羅的僕人嗎?你們選一個人出來,叫他下來到我這裏吧。 9他若能與我決鬥,把我殺死,我們就作你們的奴隸;我若勝了他,把他殺死,你們就作我們的奴隸,服事我們。」 10非利士人又說:「我今日向以色列的軍隊罵陣。你們叫一個人出來,跟我決鬥吧。」 11掃羅以色列眾人聽見非利士人這些話就驚惶,非常害怕。
12大衛猶大伯利恆以法他耶西的兒子,耶西有八個兒子。在掃羅的時候,這人年老,在眾人中受敬重 13耶西最大的三個兒子跟隨掃羅出征。出征的三個兒子名字是:長子以利押,次子亞比拿達,三子沙瑪 14大衛是最小的,最大的三個兒子跟隨掃羅 15大衛有時離開掃羅,回伯利恆為他父親放羊。 16非利士人早晚都出來站着,共四十日。
17耶西對他兒子大衛說:「你拿一伊法烘了的穗子和十個餅,跑到營裏去,交給你的哥哥, 18再拿這十塊奶餅,送給他們的千夫長,並要問你哥哥好,向他們要個憑據回來。」
19掃羅大衛的三個哥哥,以及以色列眾人,都在以拉谷非利士人打仗。 20大衛早晨起來,把羊交託一個看守的人,照耶西所吩咐的帶着食物去了。到了軍營,軍隊剛出到戰場,吶喊叫陣。 21以色列人和非利士人都擺列陣勢,彼此相對。 22大衛把東西留在看守物件的人手中,跑到戰場,問他哥哥好。 23他與他們說話的時候,看哪,那挑戰的人,就是迦特非利士歌利亞,從非利士隊伍中上來,說了同樣的話,大衛聽見了。
24以色列眾人看見那人就非常害怕,從他面前逃跑。 25以色列人說:「這上來的人你看見了嗎?他上來是要向以色列人罵陣。若有人能殺他,王必賞賜他大財,將自己的女兒嫁給他,並在以色列人中免除他父家納糧服役。」 26大衛對站在旁邊的人說:「若有人殺這非利士人,除掉以色列人的羞辱,他會怎樣呢?這未受割禮的非利士人是誰,竟敢向永生上帝的軍隊罵陣!」 27百姓照同樣的話對他說:「若有人殺了那人,必這樣待他。」
28大衛的長兄以利押聽見大衛與他們所說的話,就向他發怒,說:「你下來做甚麼呢?在曠野的那幾隻羊,你交託誰了呢?我知道你的驕傲和你心裏的惡意,你下來只是為了看戰爭!」 29大衛說:「我現在做了甚麼呢?只是問一句話也不可以嗎?」 30大衛離開他轉向別人,問了同樣的事,百姓也照先前的話回答他。
31有人聽見大衛所說的話,就在掃羅面前報告;掃羅就派人叫他來。 32大衛掃羅說:「人不必因那非利士人灰心。你的僕人要去與他決鬥。」 33掃羅大衛說:「你不能去與那非利士人決鬥,因為你年紀太輕,他從小就是戰士。」 34大衛掃羅說:「你僕人為父親放羊,有時獅子來了,有時熊來了,從羣中抓走一隻羔羊。 35我就追趕牠,擊打牠,把羔羊從牠口中救出來。牠起來攻擊我,我就揪牠的鬍子,打死牠。 36你僕人曾打死獅子和熊,這未受割禮的非利士人必像獅子和熊一樣,因為他向永生上帝的軍隊罵陣。」 37大衛又說:「耶和華救我脫離獅子和熊的爪,他必救我脫離這非利士人的手。」掃羅大衛說:「你去吧!耶和華必與你同在。」 38掃羅把自己的戰衣給大衛穿上,將銅盔戴在他頭上,又給他穿上鎧甲。 39大衛佩刀在戰衣上,試着走走看。因大衛沒有試過,就對掃羅說:「我穿戴這些不能走路,因為我沒有試過。」於是他脫下身上的這些軍裝。 40他手中拿杖,又在溪中挑選了五塊光滑的石子,放在袋裏,就是牧人帶的囊裏,手裏拿着甩石的機弦,迎向那非利士人。
41非利士人漸漸走近大衛,拿盾牌的人在他前面。 42非利士人觀看,見了大衛,就藐視他,因為他年輕,面色紅潤,容貌俊美。 43非利士人對大衛說:「你拿着杖到我這裏來,我豈是狗嗎?」非利士人就指着自己的神明詛咒大衛 44非利士人又對大衛說:「來吧!我要把你的肉給空中的飛鳥和田野的走獸。」 45大衛非利士人說:「你來攻擊我,是靠着刀槍和銅矛,但我來攻擊你,是靠着萬軍之耶和華的名,就是你所辱罵、帶領以色列軍隊的上帝。 46今日耶和華必將你交在我手裏。我必殺你,砍下你的頭,今日我要把非利士軍兵的屍體給空中的飛鳥和地上的野獸,使全地的人都知道以色列中有上帝, 47又使這裏的全會眾知道,耶和華使人得勝,不是用刀用槍,因為戰爭全在乎耶和華。他必將你們交在我們手裏。」
48非利士人起來,迎向大衛,走近前來。大衛急忙往戰場,迎向非利士人跑去。 49大衛伸手入囊中,從裏面掏出一塊石子來,用機弦甩去,擊中非利士人的前額,石子進入額內,他就仆倒,面伏於地。
50這樣,大衛用機弦和石子勝了那非利士人,擊中了他,把他殺死;大衛手中沒有刀。 51大衛跑去,站在那非利士人身旁,把他的刀從鞘中拔出來,殺死他,用刀割下他的頭。非利士眾人看見他們的勇士死了,就都逃跑。 52以色列人和猶大人就起來吶喊,追趕非利士人,直到以革倫的城門。被殺的非利士人倒在路上,從沙拉音直到迦特以革倫 53以色列人追趕非利士人回來,搶奪了他們的軍營。 54大衛拿着那非利士人的頭帶到耶路撒冷,卻把那非利士人的軍裝放在自己的帳棚裏。

大衛覲見掃羅

55掃羅看見大衛去迎戰非利士人,就問押尼珥元帥說:「押尼珥,那年輕人是誰的兒子?」押尼珥說:「王啊,我在你面前起誓,我不知道。」 56王說:「你可以問問那孩子是誰的兒子。」 57大衛打死那非利士人回來,押尼珥領他到掃羅面前,大衛手中拿着非利士人的頭。 58掃羅問他說:「年輕人,你是誰的兒子?」大衛說:「我是你僕人伯利恆耶西的兒子。」

17

Đa-vít thắng Gô-li-át

1 Dân Phi-li-tin nhóm hiệp các đạo binh mình đặng làm giặc; chúng hiệp tại Sô-cô, thuộc về xứ Giu-đa, và đóng trại tại Ê-phê-Đa-mim, giữa Sô-cô và A-xê-ca. 2 Sau-lơ và người Y-sơ-ra-ên cũng nhóm hiệp, đóng trại tại trũng Ê-la, và dàn trận cùng dân Phi-li-tin.
3 Dân Phi-li-tin đứng trên núi phía nầy, còn Y-sơ-ra-ên đứng trên núi phía kia; trũng phân cách họ. 4 Bấy giờ, có một người lực sĩ từ trại quân Phi-li-tin mà ra, tên là Gô-li-át, quê ở Gát; bề cao người sáu thước một gang. 5 Người đội mão đồng trên đầu, mặc áo giáp đồng vảy cá, nặng năm ngàn siếc-lơ, 6 và những ủng đồng; sau lưng treo một cây lao đồng. 7 Cán của cây lao hắn như cây trục của thợ dệt cửi, và mũi của cây lao nầy nặng sáu trăm siếc-lơ. Kẻ vác binh khí hắn đi trước hắn. 8 Vậy, hắn ra đứng kêu la cùng đội ngũ Y-sơ-ra-ên rằng: Cớ sao các ngươi ra bày trận? Ta há chẳng phải là người Phi-li-tin, còn các ngươi, là tôi tớ của Sau-lơ sao? Hãy chọn một người trong các ngươi xuống đấu địch cùng ta. 9 Nếu khi đấu địch cùng ta, hắn trổi hơn và giết ta, thì chúng ta sẽ làm tôi các ngươi; nhưng nếu ta trổi hơn hắn và ta giết hắn, thì các ngươi sẽ làm tôi chúng ta, và hầu việc chúng ta. 10 Người Phi-li-tin lại còn nói rằng: Phải, ngày nay ta thách lời nầy cho đội ngũ Y-sơ-ra-ên: Hãy khiến một người ra, đặng chúng ta đấu địch cùng nhau. 11 Sau-lơ và cả Y-sơ-ra-ên nghe những lời của người Phi-li-tin, thì lấy làm hoảng hồn, sợ hãi lắm.
12 Vả, Đa-vít, là con trai của Y-sai, người Ê-phơ-rát kia, quê ở Bết-lê-hem trong xứ Giu-đa; người có tám con trai; trong đời Sau-lơ, Y-sai đã cao tuổi rồi. 13 Ba con trai cả của Y-sai đã theo Sau-lơ nơi chiến trận: tên ba con trai ấy là: con cả Ê-li-áp, con thứ nhì A-bi-na-đáp, và con thứ ba Sa-ma. 14 Đa-vít là con út. Khi ba anh người đã theo Sau-lơ, 15 thì Đa-vít lìa nơi Sau-lơ, trở về Bết-lê-hem đặng chăn chiên của cha mình.
16 Người Phi-li-tin đi ra buổi mai và buổi chiều, tỏ mình ra như vậy trong bốn mươi ngày.
17 Vả, Y-sai nói cùng Đa-vít, con trai mình, mà rằng: Con hãy lấy một ê-pha hột rang và mười ổ bánh nầy, chạy mau đến trại quân đặng đem đưa cho các anh con. 18 Con cũng hãy đem mười bánh sữa nầy cho quan tướng cai ngàn quân, thử xem các anh con có mạnh chăng, và con phải đem về cho cha một dấu chi làm chứng về phần chúng nó. 19 Các anh con ở cùng Sau-lơ và hết thảy người Y-sơ-ra-ên tại trong trũng Ê-la, để đánh giặc cùng dân Phi-li-tin.
20 Ngày mai sáng sớm, Đa-vít để chiên cho một người chăn, lấy đồ vật mà đi, như Y-sai đã dặn người. Khi người đã đến đồn, thì đạo binh đi ra đặng dàn trận và reo tiếng chiến tranh. 21 Y-sơ-ra-ên và dân Phi-li-tin dàn trận, hai đạo quân đối nhau. 22 Đa-vít cất gánh nặng mình giao cho người giữ đồ vật, đoạn chạy đến chỗ dàn trận, tới hỏi thăm ba anh mình mạnh giỏi chăng. 23 Người đương nói chuyện cùng chúng, kìa người lực sĩ Gô-li-át, tức là người Phi-li-tin ở Gát, từ hàng ngũ Phi-li-tin xơm tới, và Đa-vít nghe hắn nói như những lời ngày trước. 24 Hết thảy người Y-sơ-ra-ên thấy người nầy, đều chạy trốn và run sợ lắm. Mọi người Y-sơ-ra-ên nói: 25 Các ngươi có thấy người đó xơm tới chăng? Hắn đến đặng sỉ nhục Y-sơ-ra-ên. Nếu ai giết được hắn, thì vua sẽ ban thưởng nhiều của cải, gả con gái mình cho người đó, và miễn xâu thuế cho nhà cha người ấy trong Y-sơ-ra-ên.
26 Đa-vít hỏi những người ở gần mình rằng: Người ta sẽ đãi thể nào cho kẻ giết được người Phi-li-tin nầy, và cất sự sỉ nhục khỏi Y-sơ-ra-ên? Vì người Phi-li-tin nầy, kẻ chẳng chịu phép cắt bì nầy, là ai, mà lại dám sỉ nhục đạo binh của Đức Chúa Trời hằng sống? 27 Người ta lấy lời thường nói ấy mà đáp cùng người rằng: Ai giết được hắn thì phần thưởng sẽ là như vậy. 28 Nhưng Ê-li-áp, anh cả người, nghe Đa-vít nói như vậy, nổi giận người, mà nói rằng: Cớ sao mầy đến đây? Mầy bỏ ít con chiên của chúng ta trong đồng vắng cho ai? Tao biết tánh kiêu ngạo và sự độc ác của lòng mầy. Ấy đặng xem tranh chiến nên mầy mới đến. 29 Đa-vít đáp rằng: Vậy, tôi có làm chi đâu? Ấy chỉ là một câu hỏi thôi! 30 Người dan xa anh mình, lặp hỏi những người khác cũng một câu ấy, thì người ta đáp như lần thứ nhứt.
31 Có người nghe các lời Đa-vít nói, bèn thuật lại cho Sau-lơ hay; Sau-lơ đòi người đến. 32 Đa-vít thưa với Sau-lơ rằng: Xin chớ ai ngã lòng vì cớ người Phi-li-tin kia! Kẻ tôi tớ vua sẽ đi đấu địch cùng hắn. 33 Sau-lơ đáp cùng Đa-vít rằng: Ngươi chẳng thế đi đấu địch cùng người Phi-li-tin kia, vì ngươi chỉ là một đứa con trẻ, còn hắn là một tay chiến sĩ từ thuở còn thơ. 34 Đa-vít tâu cùng Sau-lơ rằng: Khi tôi tớ vua chăn chiên của cha mình, hễ có sư tử hay là con gấu đến tha một con chiên của bầy, 35 thì tôi đuổi theo, đánh nó, rứt con chiên khỏi miệng nó; hễ nó cất lên cự tôi, tôi nắm râu nó, đánh và giết nó đi. 36 Tôi tớ vua đã đánh chết con sư tử và con gấu, vậy thì người Phi-li-tin không chịu phép cắt bì kia cũng sẽ đồng số phận với chúng nó; vì hắn đã sỉ nhục các đạo binh của Đức Chúa Trời hằng sống. 37 Đa-vít lại nói: Đức Giê-hô-va đã giải cứu tôi khỏi vấu sư tử và khỏi cẳng gấu, ắt sẽ giải cứu tôi khỏi tay người Phi-li-tin kia. Sau-lơ đáp rằng: Hãy đi, nguyện Đức Giê-hô-va ở cùng ngươi!
38 Sau-lơ lấy áo chiến mình mặc cho Đa-vít, đội cái mão đồng lên đầu người, và mặc áo giáp cho người. 39 Đa-vít đeo gươm của Sau-lơ ở trên áo chiến và tập đi thử, vì không có thói quen. Nhưng người nói cùng Sau-lơ rằng: Tôi không thể mang khí giới nầy mà đi được; vì tôi không có thói quen. Đa-vít bèn cổi áo ấy ra, 40 cầm một cây gậy, lựa dưới khe năm cục đá bóng láng, để trong cái túi chăn chiên mình vẫn có, và cái trành ném đá ở nơi tay, rồi xơm tới người Phi-li-tin.
41 Người Phi-li-tin cũng xơm tới, đến gần Đa-vít, có kẻ vác binh khí đi trước. 42 Người Phi-li-tin xem Đa-vít, thấy người còn trẻ, nước da hồng hồng, mặt đẹp đẽ, thì khinh người. 43 Người Phi-li-tin nói cùng Đa-vít rằng: Ta há là một con chó nên ngươi cầm gậy đến cùng ta? Người Phi-li-tin bắt danh các thần mình mà rủa sả Đa-vít, 44 và tiếp rằng: Hãy lại đây, ta sẽ ban thịt ngươi cho chim trời và thú đồng. 45 Đa-vít đáp cùng người Phi-li-tin rằng: Ngươi cầm gươm, giáo, lao mà đến cùng ta; còn ta, ta nhân danh Đức Giê-hô-va vạn binh mà đến, tức là Đức Chúa Trời của đạo binh Y-sơ-ra-ên, mà ngươi đã sỉ nhục. 46 Ngày nay Đức Giê-hô-va sẽ phó ngươi vào tay ta, ta sẽ giết ngươi, cắt đầu ngươi, và ngày nay ban thây của đạo binh Phi-li-tin cho chim trời và thú vật của đất. 47 Khắp thế gian sẽ biết rằng Y-sơ-ra-ên có một Đức Chúa Trời; và quân lính nầy sẽ thấy rằng Đức Giê-hô-va không giải cứu bằng gươm, hoặc bằng giáo; vì Đức Giê-hô-va là Chúa của chiến trận, và Ngài sẽ phó các ngươi vào tay chúng ta.
48 Xảy khi người Phi-li-tin đứng dậy, xơm tới đón Đa-vít, Đa-vít vội vàng chạy về hướng hàng trận quân nghịch đặng đón người Phi-li-tin. 49 Đa-vít thò tay vào túi mình, lấy một cục đá, ném nó bằng trành, trúng nơi trán người Phi-li-tin. Cục đá lọt thấu trong trán, Gô-li-át té úp mặt xuống đất. 50 Như vậy Đa-vít thắng được người Phi-li-tin bằng cái trành ném đá và cục đá, đánh chết hắn mà không có gươm nơi tay. 51 Đoạn, Đa-vít chạy lại, xông vào mình người Phi-li-tin, lấy gươm của hắn và rút ra khỏi vỏ, giết hắn, và cắt đầu đi. Dân Phi-li-tin thấy kẻ lực sĩ mình đã chết, thì chạy trốn.
52 Bấy giờ, người Y-sơ-ra-ên và Giu-đa dấy lên, hò hét, đuổi theo dân Phi-li-tin cho đến cửa thành Gát và Éc-rôn; người Phi-li-tin bị thương ngã chết đầy đường Sa-ra-gim cho đến Gát và Éc-rôn. 53 Dân Y-sơ-ra-ên, sau khi đã rượt đuổi dân Phi-li-tin rồi, thì trở về cướp phá trại quân chúng nó. 54 Đa-vít lấy thủ cấp của người Phi-li-tin đem đến Giê-ru-sa-lem; nhưng để binh khí Gô-li-át lại trong trại mình.
55 Sau-lơ thấy Đa-vít ra đón đánh người Phi-li-tin, thì có hỏi quan tổng binh Áp-ne, rằng: Hỡi Áp-ne, người trai trẻ đó là con trai của ai? Áp-ne thưa rằng: Ôi vua! Tôi xin chỉ linh hồn vua mà thề, tôi chẳng biết. 56 Vua nói cùng người rằng; Hãy hỏi thăm gã trai trẻ ấy là con của ai. 57 Khi Đa-vít đã giết người Phi-li-tin trở về, thì Áp-ne rước người, dẫn đến trước mặt Sau-lơ, Đa-vít đương xách thủ cấp của người Phi-li-tin nơi tay. 58 Sau-lơ nói cùng người rằng: Hỡi gã trai trẻ, ngươi là con ai? Đa-vít thưa rằng: Tôi là con Y-sai, tôi tớ của vua, ở tại Bết-lê-hem.