3

Sa-lô-môn cầu xin sự khôn ngoan

(II Sử 1:3-12)

1Sa-lô-môn kết thân với Pha-ra-ôn, vua Ai Cập, và cưới con gái của Pha-ra-ôn. Vua đưa nàng về ở thành Đa-vít cho đến khi hoàn thành việc xây cất cung điện cho mình, đền thờ của Đức Giê-hô-va, và tường thành chung quanh Giê-ru-sa-lem. 2Tuy nhiên, dân chúng vẫn còn dâng sinh tế trên các nơi cao, vì cho đến bấy giờ chưa có đền thờ nào được xây cất cho danh Đức Giê-hô-va.
3Sa-lô-môn kính yêu Đức Giê-hô-va nên bước đi theo các luật lệ của Đa-vít, cha mình. Tuy nhiên, vua vẫn còn dâng sinh tế và đốt hương trên các nơi cao. 4Vua đi đến Ga-ba-ôn để dâng sinh tế tại đó vì ấy là nơi cao quan trọng nhất. Trên bàn thờ đó, Sa-lô-môn dâng một nghìn sinh tế làm tế lễ thiêu. 5Tại Ga-ba-ôn, Đức Giê-hô-va hiện ra với Sa-lô-môn trong giấc chiêm bao ban đêm; Đức Chúa Trời phán: “Hãy xin điều gì con muốn Ta ban cho con.” 6Sa-lô-môn thưa: “Chúa đã bày tỏ lòng nhân từ lớn lao đối với đầy tớ Ngài là Đa-vít, thân phụ con, như người đã bước đi trước mặt Ngài trong sự trung tín, công chính và tấm lòng ngay thẳng. Chúa lại tiếp tục bày tỏ lòng nhân từ lớn lao ấy cho người, khi ban cho người một con trai ngồi trên ngai của người như đã có ngày nay. 7Bây giờ, lạy Giê-hô-va là Đức Chúa Trời của con, chính Chúa đã khiến đầy tớ Ngài lên ngôi kế vị Đa-vít, thân phụ con, mặc dù con chỉ là một đứa trẻ chẳng biết phải điều hành việc nước như thế nào. 8Đầy tớ Chúa ở giữa dân mà Chúa đã chọn, một dân đông vô số không thể đếm nổi. 9Vậy, xin Chúa ban cho đầy tớ Ngài tấm lòng khôn sáng để xét xử dân Ngài và phân biệt đúng sai; vì ai có thể xét xử đoàn dân đông đảo nầy của Chúa?”
10Chúa hài lòng vì Sa-lô-môn đã xin điều nầy. 11Đức Chúa Trời phán với vua: “Vì con đã xin điều nầy mà không xin cho con được sống lâu hay giàu có, cũng không xin mạng sống của những kẻ thù con, nhưng xin sự khôn sáng để xét xử thích đáng, 12nên Ta làm theo điều con xin. Ta ban cho con tấm lòng khôn ngoan thông sáng, đến nỗi trước con không ai bằng và sau con cũng sẽ không ai sánh kịp. 13Hơn nữa, Ta cũng ban cho con những điều con không xin, tức là sự giàu có và danh vọng, đến nỗi trọn đời con, không ai trong các vua được như con. 14Nếu con bước đi trong đường lối Ta, tuân giữ các điều răn và mệnh lệnh của Ta, như cha của con là Đa-vít đã bước đi, thì Ta sẽ cho con được sống lâu.”
15Sa-lô-môn thức dậy, thấy đó là một giấc chiêm bao. Rồi vua trở về Giê-ru-sa-lem, đứng trước Hòm Giao Ước của Đức Giê-hô-va, dâng tế lễ thiêu và tế lễ bình an. Sau đó, vua mở tiệc khoản đãi tất cả quần thần của mình.

Phán đoán khôn ngoan của Sa-lô-môn

16Bấy giờ, có hai gái mại dâm đến đứng chầu trước mặt vua. 17Một người nói: “Tâu bệ hạ, tôi và người đàn bà nầy ở chung một nhà. Tôi sinh được một đứa con trai trong lúc chị ấy đang ở nhà với tôi. 18Ngày thứ ba sau khi tôi sinh con thì người đàn bà nầy cũng sinh con. Chúng tôi ở chung với nhau, không có một người lạ nào ở với chúng tôi trong nhà, mà chỉ có hai chúng tôi thôi. 19Đêm nọ, con trai của người đàn bà nầy chết, vì chị ấy đã nằm đè lên nó. 20Giữa đêm khuya, trong khi tớ gái bệ hạ đang ngủ thì chị ấy thức dậy, bế đi con trai tôi đang ở bên cạnh tôi và đặt nằm trong lòng mình, rồi chị đặt đứa con trai đã chết của mình nằm trong lòng tôi. 21Đến sáng, khi tôi thức dậy cho con bú thì thấy nó đã chết! Nhưng khi trời sáng, tôi nhìn kỹ thì thấy nó chẳng phải là đứa con mà tôi đã sinh.” 22Người đàn bà kia trả lời: “Không! Đứa sống là con của tôi, còn đứa chết là con của chị.” Nhưng người nầy lại nói: “Không! Đứa chết là con của chị, còn đứa sống là con của tôi.”
 Họ cãi nhau như vậy trước mặt vua.
23Bấy giờ vua phán: “Người nầy nói: ‘Đứa sống là con của tôi, còn đứa chết là con của chị.’ Người kia nói: ‘Không! Đứa chết là con của chị, còn đứa sống là con của tôi.’” 24Rồi vua truyền: “Hãy đem cho ta một thanh gươm.” Người ta đem đến cho vua một thanh gươm. 25Vua ra lệnh: “Hãy chặt đứa bé còn sống ra làm hai, rồi cho người nầy một nửa và cho người kia một nửa.” 26Người đàn bà có đứa con còn sống rất xúc động vì thương con mình liền tâu với vua: “Ôi, chúa tôi! Hãy cho chị ấy đứa trẻ còn sống, xin đừng giết nó!” Nhưng người kia nói: “Nó sẽ chẳng thuộc về tôi, cũng chẳng thuộc về chị, cứ chia đôi nó đi!” 27Bấy giờ, vua phán quyết: “Hãy trao đứa bé còn sống cho người đàn bà nói trước, và đừng giết nó vì bà ấy chính là mẹ nó.” 28Toàn dân Y-sơ-ra-ên nghe việc phân xử và phán quyết của vua đều rất kính phục vua, vì họ thấy rằng Đức Chúa Trời đã ban cho vua sự khôn ngoan để thực thi công lý.

3

所羅門的祈禱

(代下1.3-12)

1所羅門埃及王法老結親,娶了法老的女兒,接她進入大衛城,直等到建完了自己的宮和耶和華的殿,以及耶路撒冷周圍的城牆。 2當那些日子,百姓仍在丘壇獻祭,因為還沒有為耶和華的名建殿。
3所羅門愛耶和華,遵行他父親大衛的律例,只是還在丘壇獻祭燒香。 4所羅門王到基遍,在那裏獻祭,因為基遍有極大的丘壇。所羅門在那壇上獻了一千祭牲為燔祭。 5基遍,耶和華夜間在夢中向所羅門顯現;上帝說:「你願我賜你甚麼,你可以求。」 6所羅門說:「你曾向你僕人我父親大衛大施慈愛,因為他用忠信、公義、正直的心行在你面前。你又為他存留大慈愛,賜他一個兒子坐在他的王位上,正如今日一樣。 7現在,耶和華-我的上帝啊,你使僕人接續我父親大衛作王;但我是幼小的孩子,不知道應當怎樣出入。 8僕人住在你揀選的百姓中,這百姓之多,多得不可點,不可算。 9所以求你賜僕人善於了解的心,可以判斷你的百姓,辨別是非。不然,誰能判斷你這麼多的百姓呢?」
10所羅門因為求這事,就蒙主喜悅。 11上帝對他說:「你既然求這事,不為自己求壽、求富,也不求滅絕你仇敵的性命,只求能明辨,可以聽訟, 12看哪,我會照你的話去做,看哪,我會賜你智慧和明辨的心,在你以前沒有像你的,在你以後也沒有興起像你的。 13你沒有求的,我也賜給你,就是富足、尊榮,使你在世一切的日子,列王中沒有一個能比你的。 14你若遵行我的道,謹守我的律例、誡命,正如你父親大衛所行的,我必使你長壽。」
15所羅門醒了,看哪,是個夢。他就來到耶路撒冷,站在耶和華的約櫃前,獻燔祭和平安祭,又為眾臣僕擺設宴席。

所羅門審疑難的案件

16那時,有兩個妓女來,站在王面前。 17一個婦人說:「我主啊,我和這婦人同住一屋。她在屋子裏的時候,我生了一個孩子。 18我生了以後第三天,這婦人也生了。我們是一起的,屋子裏除了我們二人之外,再沒有別人在屋子裏。 19夜間,這婦人的兒子死了,因為她壓在她的兒子身上。 20她半夜起來,趁你使女睡着的時候,從我旁邊把我兒子抱走,放在她懷裏,又把她死的兒子放在我懷裏。 21清早,我起來要給我的兒子吃奶,看哪,他死了;早晨我仔細察看他,看哪,他不是我所生的兒子。」 22另一個婦人說:「不!我的兒子是活的,你的兒子是死的。」但這一個說:「不!你的兒子是死的,我的兒子是活的。」她們就在王面前爭吵。 23王說:「這婦人說:『這是我的兒子,他是活的,你的兒子是死的。』那婦人說:『不!你的兒子是死的,我的兒子是活的。』」 24王就說:「給我拿刀來!」人就把刀拿到王面前來。 25王說:「把活孩子劈成兩半,一半給這婦人,一半給那婦人。」 26活孩子的母親為自己的兒子心急如焚,對王說:「求我主把活孩子給那婦人吧,萬不可殺死他!」那婦人說:「這孩子也不歸我,也不歸你,你們就劈了吧!」 27王回應說:「把活孩子給這婦人,萬不可殺死他,因為這婦人是他的母親。」 28以色列聽見王這樣判斷,就都敬畏王,因為他們看見他心中有上帝的智慧,能夠斷案。